Mộ Thu Xảo thở dài nói: "Đã từng là các đồng bạn và đệ tử sớm chiều chung đụng, vậy mà lại hợp tác với dị tộc từ bao giờ, những chuyện này, ngẫm lại chỉ cảm thấy lạnh cả sống lưng!" "Bây giờ nghĩ lại, có lẽ những năm gần đây, cái chết của một số đệ tử, trưởng lão của Thái Thanh tiên tông chúng ta đã tràn ngập rất nhiều điều không đúng rồi". Có rất nhiều chuyện không phải là thứ mà hai vị Tiên Hoàng như huynh muội bọn họ có khả năng thay đổi được. Mộ Hồng Anh, Mộ Thu Xảo dẫn theo bốn khôi lỗi Tiên Hoàng Đường Vĩnh Thọ, Đường Vĩnh Vọng, Đường Vĩnh Đức, Đường Vĩnh Thành đi bắt người... Trận chiến giữa các Tiên Đế cực kỳ kinh khủng đáng sợ, không nói đến việc đã hoàn toàn đánh sập thế giới trong Thất Bảo Miếu Đồ, vậy mà vẫn còn tiếp tục giao chiến trong bí địa ở đảo Tề Thiên. Dao động khủng bố kia khi thì khiến trời đất u ám, khi thì khiến trời đất sáng tỏ như ban ngày. Trên mặt đất giữa núi rừng phía dưới đã không biết có bao nhiêu người bị dọa sợ vỡ mật. Nhỡ may đám Tiên Đế không khống chế được, đột nhiên đánh một tia sét xuống, vậy... cũng không biết sẽ có bao nhiêu người bị liên lụy đến chết. Tần Ninh ngẩng đầu nhìn về phía không trung. "Hôm nay, sợ là sẽ phải chết vài vị Tiên Đế!" Hai người Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch đứng sau lưng Tần Ninh, không nói gì. Giao chiến cấp bậc này đúng là rất khủng bố. Hai người bây giờ đều là cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong, càng đến cấp độ này càng có thể hiểu được chênh lệch với Tiên Đế chân chính lớn đến mức nào. Tần Ninh lại đưa mắt nhìn đám phản đồ của Thái Thanh tiên tông như Lam Nhược Vân. "Các ngươi bây giờ đã mất hết giá trị rồi". "Nếu đã như vậy, ta sẽ giao cho các ngươi một nhiệm vụ!" Hắn vừa dứt lời, mấy người Lam Nhược Vân, Tông Đồng đều không thể khống chế mà đứng dậy, nhìn về phía Tần Ninh. Tần Ninh lập tức hạ lệnh: "Đi chém giết với đám dị tộc kia, giết tới khi nào các ngươi không thể giết được nữa, giết tới khi nào các ngươi mất mạng mới thôi, không đến một giây cuối cùng thì không được dừng lại!" Khi Tần Ninh vừa dứt lời, đám người Tông Càn, Tông Đồng lần lượt bị khống chế phi người rời đi. Mà Cù Thanh Thư ngồi liệt trên mặt đất, trợn mắt há hốc mồm nhìn đệ tử đồng môn và các vị trưởng lão của mình nhao nhao lao ra xung quanh. Bọn họ giống như những cái xác không hồn, nghe theo hiệu lệnh của Tần Ninh! Sao có thể như vậy? Rốt cuộc Tần Ninh đã sử dụng thủ đoạn gì? Cù Thanh Thư ngơ ngác ngồi dưới đất. Giờ phút này Tần Ninh đi tới, nhìn vị thánh nữ này của Thái Thanh tiên tông, nói: "Ngươi và Lý Hưng Sinh từng có tình nghĩa sư đồ, chẳng lẽ không nhìn ra ông ta có điểm dị thường sao?" Cù Thanh Thư lắc đầu nói: "Lúc đầu ta là đệ tử thân truyền của Thái Thanh tiên tông, Lý Hưng Sinh phụ trách dạy bảo ta, nhưng ông ta cũng không chỉ dạy bảo mỗi mình ta, chúng ta cũng không tính là sư đồ chân chính trên ý nghĩa, ta chỉ biết là ông ta đối xử với mọi người rất ôn hòa, dạy bảo chúng ta vô cùng tận tâm". "Ta thật sự không có cách nào tưởng tượng ra tại sao ông ta lại hợp tác với dị tộc!" Tần Ninh ngồi xuống tảng đá ở một bên, nhẹ nhàng lau sạch những giọt máu dính trên kiếm Lạc Diệp Thanh Phong, thản nhiên nói: "Dị tộc có thể ngụy trang để cho người ta không phát hiện ra, bọn họ là dị tộc, mà con người thì càng giỏi về ngụy trang hơn". "So với việc căm hận dị tộc, ta càng thêm căm hận Nhân tộc cấu kết với dị tộc!" Cù Thanh Thư mờ mịt nhìn xung quanh, tiếp theo quay đầu nhìn Tần Ninh, nói: "Quyết định của Lý Hưng Sinh trưởng lão là suy nghĩ của chính ông ta, Cù Thanh Thư ta không có bất kỳ quan hệ gì với dị tộc". "Ta có sát ý với dị tộc, nhưng mà... ta lại có tình cảm... với đám người đồng môn... ", Tần Ninh nhìn thấy ánh mắt của Cù Thanh Thư, cười nói: "Là người thì đều sẽ có tình cảm, nhưng khi lập trường của mọi người không giống nhau, nếu ngươi vẫn còn ôm lấy tình cảm trước kia thì chắc chắn sẽ chỉ có con đường chết". Trận chiến xung quanh càng ngày càng mãnh liệt. Các nhân vật cấp bậc Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng, Tiên Vương, Tiên Quân, mỗi một vị đều có thể nói là ảnh hưởng đến cả phạm vi trăm dặm, càng đừng nói là có nhiều người như thế hỗn chiến. Giữa trời đất. Từng tiếng nổ vang bộc phát. Trong ánh sáng chói lóa kia. Tất cả mọi người đều nhìn thấy.