Hai người đều gật đầu. Tần Ninh tiếp tục nói: "Một khi đã như vậy, bắt đầu từ bây giờ đi!" Bây giờ? Trong quá trình truyền tống không gian này? Tần Ninh cũng nói: "Muốn đi từ Thái Thượng tiên vực tới Tam Thanh tiên vực, lấy trận truyền tống này thì phải cần ít nhất là ba năm, dù sao cũng không có việc gì, không bằng dạy các ngươi cái gì là Tam Nguyên đạo thể, cái gì là Tạo Hóa đế thể”. "Nói cách khác, nếu thể chất này ở trên người ta, Huyền Tiên giết Tiên Quân cũng chỉ là việc trong nháy mắt thôi”. Lời này khiến trong lòng Dịch Tinh Thần cảm thấy rất hổ thẹn. Từ nhỏ đến lớn, bên trong gia tộc đều lấy Tạo Hóa đế thể của hắn ta làm kiêu ngạo, nhưng từ nhỏ đến lớn, gia tộc đều thuận theo những thứ hắn ta cần ở trong việc tu hành. AdvertisementNhưng bây giờ xem ra, sự hiểu biết về Tạo Hóa đế thể của mình cũng không tính là cái gì ở trong mắt Tần Ninh. "Võ đạo trên thế gian này, thiên phú và cố gắng đều là song song, ta có một vị đệ tử, thiên phú chỉ có thể nói là bình thường, nhưng hắn ta đủ cố gắng, có thể chịu đựng được những thứ mà người bình thường không thể chịu đựng, cũng có thể làm những điều mà thiên tài không thể làm!" Dịch Tinh Thần lập tức nói: "Nếu có ngày có thể gặp lại, nhất định ta phải học hỏi tận mặt!" Học hỏi tận mặt? Ừm... Vẫn là quên đi thôi. Lấy đầu óc của Thạch Cảm Đương, không chừng có thể dạy dỗ ra cái gì đó. Trong lối đi không gian, vài bóng người dao động theo trận văn thời không. Thời gian trôi qua từng ngày một. Mỗi ngày Tần Ninh đều giảng giải cho Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần về thể chất đặc biệt của hai người, đồng thời dạy một ít pháp môn truyền thừa. Ngoài ra hắn còn thường xuyên kể về những chuyện trong Tiên Giới. Lúc ban đầu chỉ có Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần để ý đến việc này. Nhưng khi Tần Ninh kể về khắp nơi trong mười hai tiên vực của Tiên Giới, những chuyện bí ẩn từ xưa, ngay cả Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch cũng ngồi lắng nghe. Thật sự là Tần Ninh hiểu biết rất nhiều, những thứ hắn giảng giải đều là những điều khiến người ta hướng tới. "Năm đó Tần công tử chứng đạo như thế nào?" Bạch Hạo Vũ hưng phấn nói: "Nghe nói, Tiên Đế thành Tiên Tôn vô cùng gian nan, nghe nói còn có cả tồn tại phía trên Tiên Tôn nữa?" "Cho dù đã thành Tiên Tôn cũng không thể thành thần được, không thể đi đến Thần Giới mênh mông tràn ngập truyền kỳ, lại có nhiều thần linh tồn tại, rốt cuộc phải mạnh đến mức độ gì thì mới có thể thành thần?" Đối với các Tiên Nhân ở Tiên Giới mà nói. Thần! Chính là những người cao cao tại thượng, tràn ngập vô số điều kỳ lạ, khó hiểu. Đó là tồn tại làm kẻ khác nhìn lên, thậm chí ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy được. Tần Ninh cũng không nói nhiều về vấn đề này. Đối với một số người tu hành mà nói, biết quá nhiều ngược lại sẽ không tốt. Điều này có thể đả kích ý chí tiến thủ của người tu hành. "Cảnh giới Tiên Quân siêu phàm thoát tục, trên thực tế Thần Nhân cũng như thế, chẳng qua là ở một thế giới rộng lớn hơn, có quy tắc thiên địa sâu sắc hơn, con đường của võ giả là không ngừng siêu thoát mình, vượt qua khỏi trói buộc của thế giới”. "Đợi đến một ngày có thể dung hợp bản thân với thiên địa, sau đó siêu thoát khỏi thiên địa, trong trời đất này sẽ không có gì có thể trói buộc bản thân nữa”. Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều gật đầu. Nếu không phải Tần tiên sinh là Hồn Vũ Thiên Tôn chuyển thế, đám Tiên Vương Tiên Hoàng thậm chí Tiên Đế của dị tộc các ngươi còn phải từ ngàn dặm xa xôi đến đuổi giết Tần tiên sinh sao?" Ôn Ngọc Trạch nghe nói như thế thì rụt cổ lại.