Tộc nhân bình thường của U Cổ tộc chính là bình dân. Mà các chiến sĩ sẽ có đội trưởng, thống lĩnh, tướng quân, thống soái vân vân... Phía trên là sứ giả đại nhân cảnh giới Huyền Tiên. Tam đẳng sử, cảnh giới Huyền Tiên. Nhị đẳng sử và nhất đẳng sử, đều là Cửu Thiên Huyền Tiên. Có thể nói, ở trong Cổ Cửu thành này, tam đẳng sử đại nhân là cao cao tại thượng, mấy Kim Tiên nho nhỏ như bọn họ không thể nào sánh được. “Tam đẳng sử đại nhân!” Lúc này Cổ Hạc quỳ rạp xuống đất. Nhưng thanh niên phía sau lại chỉ nhướng mày đứng ở nơi đó, không nhúc nhích. Tần Ninh lúc trước bắt Cổ Đồng Cổ Mạnh, cũng có một chút hiểu biết về nơi này. Nhất đẳng sử, nhị đẳng sử ở Cổ Cửu thành là rất ít. Cho nên trên cơ bản, tam đẳng sử có địa vị rất cao. Ba người Cổ Đồng Cổ Mạnh Cổ Chung kia chính là tam đẳng sử. Giờ phút này, Tần Ninh khoanh tay đứng, vẫn chưa nhìn về phía Cổ Hạc đang quỳ, mà ánh mắt dừng ở trên người thanh niên phía sau. “Thấy bản đại nhân, vì sao ngươi không quỳ?” Tần Ninh mở miệng nói tiếng người. Bình dân U Cổ tộc có thể không tinh thông ngôn ngữ Nhân tộc, nhưng chắc chắn các chiến sĩ của U Cổ tộc phải tinh thông. Gần như tất cả chiến sĩ lúc ra ngoài tác chiến có khi cần ngụy trang, đều phải học tập ngôn ngữ văn hóa. Thanh niên cười nói: “Ngươi chỉ là một tên tam đẳng sử... ”, vèo! Thanh niên còn chưa dứt lời, bóng người Tần Ninh đã chợt lóe, xuất hiện ở trước mặt thanh niên, bàn tay nắm chặt, trực tiếp bóp lấy cổ thanh niên. Thanh niên kia muốn phản kháng, nhưng lại bị Tần Ninh giam cầm, không thể động đậy được. “Tam đẳng sử đại nhân, hắn ta là Cố Tân Kiệt, là con trai của nhất đẳng sử đại nhân Cố Thiên Ưng!” Cổ Hạc kia vội vàng nói. “Ồ? Vậy sao?” Tần Ninh cười nhạo nói: “Thì tính sao? Hắn ta là nhất đẳng sử à? Ở Cổ Cửu thành, người có thân phận nhất đẳng sử, nhị đẳng sử, tam đẳng sử, mỗi một vị đều cao cao tại thượng. Chỉ có ai giết đủ nhiều Tiên Nhân của Nhân tộc, lập ra chiến công hiển hách mới có thể được phong làm sử! U Cổ tộc cũng như thế.