Đúng là con Phệ Kim Trùng mà Hàn Lập phái ra đi truy tung kia. Nó nhoáng lên một cái liền chui vào cổ tay áo Hàn Lập không thấy bóng dáng mà lũ thần niệm phụ thân lên linh trùng trong nháy mắt cũng quay trở về trong thần thức. Thần sắc Hàn Lập có chút âm u bất định. Tất cả thông tin mà lũ thần niệm kia có được đều được Hàn Lập thu trở về, những gì lúc trước Phệ Kim Trùng nghe được, thấy được đều như chính bản thân trải qua. Mà quái vật kia thấy Hàn Lập thoải mái đỡ được một kích của mình thì không có lập tức phát động công kích mà giương đôi mắt chớp động nhìn Hàn Lập, tựa hồ có vài phần kiêng kị. "Đầu Ma viên kia đã mất đi khí tức, chẳng lẽ đã bị ngươi chém giết?"Sau một lúc lâu, từ trong miệng nó truyền ra lời nói. "Nga, các hạ cảm ứng thật linh mẫn. Ta nếu lúc này ở đây thì đầu Ma viên kia tự nhiên đã là không còn tồn tại trên thế gian nữa. "Hàn Lập hai mắt chợt loé lên mà từ từ trả lời. "Hừ, nhưng thật ra là đã tiện nghi cho ngươi. Đầu Ma viên này đặt chân dưỡng thương ở đây là do ta dụ dỗ mà đến, ta muốn sau này khi tu thành thân thể Chân linh thì đem nó biến thành linh đan diệu dược đại bổ một phen. Ma viên này còn tưởng rằng nơi đây vốn là thiên địa sinh ra đã có ma khí tinh thuần như thế. "Quái vật nói một câu. Vừa nghe lời này, Hàn Lập biến sắc nhưng lập tức như thường nói:"Thì ra là thế. Ta tự hỏi tại sao nơi đây ma khí tinh thuần như thế, Ma viên kia bị thương nên rất khó tự tập được. Nguyên lai là các hạ ra tay. Bất quá, ngươi rốt cuộc là tồn tại gì, tại hạ cũng có chút tò mò. Chẳng lẽ là một loại Thiên địa chi linh?""Cái gì mà Thiên địa chi linh? Bất quá là mượn Chân linh chi lực mà sinh ra một lũ hư vô thận khí mà thôi. Nguyên bản nó không có linh tính, chỉ là một xuẩn vật cái gì cũng không biết nhưng lại bị một lũ ngoại lai chi lực khống chế phụ thân nên mới trở nên xảo trá như thế. Hàn huynh nên cẩn thận một chút. "Kỳ lân màu xanh bỗng nhiên mở miệng nói. "Ngươi hiện tại là Tiêm tiên tử sao?"Hàn Lập vừa nghe thấy Kỳ lân phát ra thanh âm nữ tử dễ nghe thì thần sắc vừa động hỏi một câu. "Đương nhiên là vãn bối. Bất quá trạng thái hiện tại của ta có chút kỳ lạ, là lưỡng chủng thần niệm tạm thời hợp lại, đây là Kỳ lân Pháp tướng nhưng lấy ý thức của ta là chính. "Kỳ lân màu xanh thở dài một hơi, thành thật trả lời. "Nói như vậy, mục đích lần này đến đây kỳ thật là vì cái gọi là Chân lân bản nguyên này. Việc dùng thánh giai ma hạch tu bổ ma giáp có phải là một âm mưu không?" Hàn Lập nhìn chằm chằm vào Kỳ lân màu xành, thanh âm không hề có chút cảm tình hỏi. "Đương nhiên không phải. Tu bổ Thiên ngoại ma giáp đích xác cần có thánh giai ma hạch. Về phần Chân lân bản nguyên thì ta thừa nhận xác thực là có lợi dụng đạo hữu nhưng trên thực tế Hàn đạo hữu cũng không có tổn thất gì, ta chỉ mượn cơ hội làm việc mà thôi. Mà đầu thánh giai Ma viên nếu đã bị đạo hữu chém giết thì việc nó bị trọng thương cũ là thật. "Thanh âm Tiêm Tiêm trở nên điềm đạm đáng yêu nói. "Đạo hữu nói cũng không sai. Ta xác thực là không có tổn thất cái gì nhưng hiện tại xem ra kế hoạch của tiên tử tựa hồ không quá thuận lợi, không ít việc xảy ra ngoài ý muốn a. "Hàn Lập nhìn ba cái hoá thân của nam tử họ Khuê và quái vật phía dưới rồi trên mặt hiện lên một tia kỳ quái. "Ta xác thực không nghĩ tới sự tình lại biến thành như vậy nhưng chỉ cần trử bỏ Huyệt linh phía dưới là lấy được Chân lân bản nguyên. Vật này là một phần bản nguyên chi lực do Chân linh kỳ lân lưu lại lúc sinh ra. Mọi sinh linh có được nó đều có khả năng thoát thai hoán cốt, đạt được chỗ tốt bất khả tư nghị. Việc khác không nói nhưng nếu Hàn huynh có được một tia trong đó mà nói thì việc tiến lên Hợp Thể Kỳ tuyệt đối không thành vấn đề. "Nữ tử này cũng quyết đoán dị thường, trực tiếp đem chân tướng sự việc công bố ra. Đối với nàng mà nói, nếu đã không độc chiếm được vậy ấy, hơn nữa trong đám người thì mình là người yếu nhất nên tốt nhất là mượn sức của Hàn Lập ứng phó người khác. "Ngươi nói vậy là có ý tứ gì, muốn mang Chân lân bản nguyên chia cho người này ư? Nếu thế ngươi đem phần của ngươi mà phân, một nửa của ta sẽ không phân cho bất luận kẻ nào. "Ngân giao do nam tử họ Khuê biến thành lành lạnh nói. "Hoàn toàn không có vấn đề gì. Hàn huynh, ta cùng ngươi lại làm một cuộc giao dịch khác. Ngươi giúp ta đánh chết Huyệt linh kia, ta sẽ đem Chân lân bản nguyên phân cho ngươi một phần. Đạo hữu không biết rõ Chân lân chi niệm, chỉ cần có một phần cũng đủ rồi, dùng nhiều quá mà nói cũng vô ích. Hơn nữa, muốn luyện hoá được bản nguyên chi lực này còn cần một loại phương pháp đặc thù. Đến lúc đó tiểu muội cũng sẽ bẩm báo chi tiết. "Thanh âm của Tiêm Tiêm từ trong hư ảnh Kỳ lân uyển chuyển truyền ra. Hàn Lập nghe xong hai mắt nhíu lại. Có thể làm cho hắn tiến giai lên Hợp Thể Kỳ? Chuyện này quả nhiên là vô cùng hấp dẫn, bất quá chính là chuyện "Chân lân bản nguyên", hắn lần đầu tiên nghe nói đến nên nói việc này tự nhiên là có chút bán tín bán nghi. Bất quá không chờ Hàn Lập quyết định, quái vật phía dưới lại đột nhiên phát ra từng đợt cười khó nghe dị thường. "Chia chác Chân lân bản nguyên! Các ngươi thực sự nghĩ là còn có cơ hội này sao, tính toán thời gian cũng tới lúc rồi! Hai người các ngươi không cảm thấy thân thể có cái gì không thích hợp hay sao?"Vừa nghe lời này, nam tử họ Khuê cùng Tiêm Tiêm đồng thời cả kinh, tự nhiên theo bản năng cấp bách dùng thần niệm đảo qua, muốn xem xét hết thảy tình huống trong cơ thể. Kết quả cơ hồ đồng thời, hai cái hoá thân của nam tử họ Khuê hét thảm một tiếng rồi trong da thịt có vô số tế ti màu xám bắn ra, một chút đã đem hai cái hoá thanh này xé rách thành vô số mảnh. Hai luồng dị vật màu đen thật lớn nhất thời hiện ra ở trên không trung nhưng lại phân hồn của hai cái hoá thân này cũng bị ô ti xuyên thủng mà qua, không kịp đào tẩu mảy may. Tiếp theo, trong hắc quang chớp động, hai luồn phân hồn đã bị hấp thu hết. Mà Ngân giao do bản thể nam tử họ Khuê biến thành tyu không bị nổ tan xác mà chết nhưng trên lân phiến cũng hiện lên một cây hắc ti, nó sau khi gầm nhẹ một tiếng thì liền cứng ngắc từ trên không trung rơi thẳng xuống rồi ngã thật mạnh xuống mặt đất. Về phần hư ảnh Kỳ lân màu xanh đồng dạng cũng bị vô số hắc ti xuyên thủng, hình thể bị thu nhỏ lại hơn một trượng, cuối cùng loé lên thì hiện ra nguyên hình thành Tiêm Tiêm. Chỉ là giờ phút này, bên ngoài thân nàng hoàn toàn bị một đoàn thanh quang chói mắt bao lấy, vô số ô ti co duỗi giằng co không ngừng. Tinh tộc nữ tử này tuy không bị rớt thẳng xuống dưới nhưng thân thể mềm mại run rẩy không ngừng, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ thống khổ và không thể nhúc nhích được. Hàn Lập thấy cảnh này thì ngẩn ra!"Không có khả năng, ngươi động tay chân vào trong cơ thể chúng ta lúc nào?"Tiêm Tiêm cố nén dị biến trong cơ thể kinh sợ quát hỏi. "Khi nào ư? Tự nhiên là khi các ngươi chui vào trong cơ thể bản tôn. Các ngươi có biết ta đã tiêu diệt những kẻ trước kia tới đây lấy Chân lân bản nguyên như thế nào không? Chỉ cần tiến vào trong cơ thể bản tôn thì ta muốn hạ linh chủng vào cơ thể các ngươi còn không phải là chuyện dễ dàng sao. Các ngươi cho dù không chết thì hiện tại cũng không chạy đi đâu được. Hiện giờ, chỉ cần ta giải quyết xong tên gây rối ngoài ý muốn ra là coi như công đức viên mãn. "Vừa nói xong, quái vật gầm lên, bên ngoài thân đột nhiên có tiếng sấm nổ lớn, một đạo hắc sắc hồ quang hoá thành vô số đạo hắc kiếm hùng hổ nhắm về phía Hàn Lập chém đến. Tuy nhiên chưa kịp tiếp cận chỗ Hàn Lập thì hàng trăm cây hắc kiếm nọ đột nhiên tản đi, tiếp theo như máy xay gió tự động xoay tròn đồng thời từng đạo hắc hồ quang từ phía trên phun ra, sau đó lại thi nhau gầm rú. Trong chớp mắt, một cái hắc sắc cự võng cực lớn hiện lên quanh thân Hàn Lập, từ bốn phương tám hướng đem Hàn Lập vây kín. "Kiếm trận!"Khoé mắt Hàn Lập nhíu lại rồi tự nói một tiếng, lộ ra biểu tình quái dị. Tiếp theo, trong miệng quái vật truyền ra thanh âm chú ngữ, nhất thời có tiếng sấm nổ lớn, hắc sắc hồ quang chợt hiện rồi điện võng cùng mấy trăm cây hắc sắc lôi kiếm được thúc dục mà bắt đầu hướng vào trung tâm chậm rãi chém tới. Hàn Lập trên mặt dị sắc chợt loé qua, một tay hướng một bên hư không đánh ra một trảo. Cự kiếm màu xanh nguyên bản đang ở một chỗ khác nhoáng lên một cái, nhất thời biến mất không thấy đâu. Sau đó, không gian trước người Hàn Lập dao động nhoáng lên một cái, cự kiếm màu xanh bỗng nhiên hiện ra. Một tay hàn Lập hướng về phía cự kiếm nhẹ nhàng điểm ra. Cự kiếm nhất hời thanh minh một tiếng như rồng ngâm sau đó hoá thành bảy mươi hai khẩu phi kiếm quang màu xanh vây quanh Hàn Lập mà bay múa. Hàn Lập trong lòng thúc giục pháp quyết. Chúng phi kiếm run lên rồi bỗng nhiên một hoá thành hai, hai hoá bốn. Trong phút chốc mấy trăm đạo kiếm quang hiện lên, thanh quang đại phóng mà hoá thành một đoá cự liên màu xanh đem Hàn Lập bao vào trong. Cánh hoa sen quay tròn chuyển động, nhất thời lớp lớp kiếm quang màu xanh giống như mưa to kích bắn ra. Một trận thanh âm trầm đục truyền đến, hắc sắc điện võng bị thanh quang điên cuồng chém tới thì giống như gỗ mục vỡ tan ra nhưng trên mặt hắn còn chưa kịp tươi cười thì có tiếng sấm vang lên, hắc sắc hồ quang vỡ vụn lại như thông linh tụ lại, ngay trong hắc quang ngưng tụ thành hắc sắc đại võng độc nhất vô nhị, vẫn dường như không có việc gì nhắm Hàn Lập bay đến. Sắc mặt Hàn Lập đại biến. Cùng lúc đó, quái vật đột nhiên nhe răng cười, thân hình khổng lồ vặn vẹo biến hình, ở trong hắc quang đại phóng mà sinh ra bốn cái chân tho to, thân hình cũng trở nên mập mạp cao lớn trường tráng khác thường. Đó là hoá thân của một con Mặc kỳ lân toàn thân quang mang mênh mông. Kỳ lân này cao chừng mấy trăm trượng, từ xa nhìn lại giống như một ngọn núi lớn, tựa hồ so với hình thái lúc trước còn muốn lớn hơn vài phần. Khuôn mặt quái dị của nó nằm trên trán con Mặc kỳ lân này, lúc này đang vặn vẹo trông đáng chú ý dị thường, làm cho nó lộ ra vài phần khí tức yêu dị. Sau khi biến hoá xong, Mặc kỳ lân liền nhấc một chi trước nhắm Hàn Lập đạp ra một cái. Nhất thời trên không trung phía trên Hàn Lập hơn mười trượng, không gian dao động kịch liệt, hắc quang chợt loé lên rồi một cái cự túc (Chân lớn) liền như cột chống trời hiện lên. Mặc dù chưa thật sự hạ xuống mà một cỗ vô hình cự lực đã ép xuống. Thân ở trong kiếm quang màu xanh, Hàn Lập chỉ cảm thấy bốn phía căng thẳng giống như có một đạo cương tráo thật lớn đè lên trên người, đem hắn trói buộc tại chỗ, bộ dáng như khoanh tay chịu chết. Lúc này cái chân lớn mới rơi xuống đồng thời hắc sắc cự võng cũng đã chớp động tới phụ cận. Hồ quang phát ra thanh âm "Thử lạp" giống như gần tới trong gang tấc. Trong lúc nguy cấp, nhưng trên mặt Hàn Lập không có vẻ gì kinh hoảng mà hít sâu một hơi, trên người kim quang đại phóng, kim sắc lân phiến quỷ dị hiện lên trên da thịt, một đôi cánh tay màu vàng rực rỡ đồng thời tả hữu hiện ra. "Oanh" một trận nổ liên miên trầm đục truyền ra! Trói buộc bốn phía bị Hàn Lập dùng đại cự lực ngạnh sinh đánh vỡ