Phàm Nhân Tu Tiên

Quyển 10 - Chương 1953: Truy Anh

30-08-2024


Trước Sau

Mí mắt Nguyên Sát vừa động, nguyên bổn hai mắt đang đóng chặt lần nữa mở ra, trong mắt chớp động bích mang, có vẻ trong trẻo nhưng vô cùng lạnh lùng.
"Hừ, ngươi khẳng định lần này không sai lầm nữa chứ? Ta mất nhiều công sức như vậy thì phải thành công.
Cho dù trước mắt không phải là bản thể, nhưng nếu có thể bắt giữ thì cũng có ích với bổn tọa.
Nếu các ngươi cảm thấy không chờ được thì cứ đi trước một bước.
Chờ sau khi ta bắt giữ tên trước mắt hiển nhiên sẽ hội họp với các ngươi.
"Nữ tử lạnh như băng nói.
"Nếu Nguyên Sát đạo hữu đã nói thế thì ta đi trước một bước.
Chỉ là một hóa thân, lấy thần thông của đạo hữu khẳng định không thành vấn đề.
Nhưng bản thể thì rất khó giải quyết, ngươi và ta liên thủ mói nắm chắc hy vọng bắt được, tốt nhất không nên tham lam thứ khác.
"Huyết bào thiếu niên nghe vậy có chút ngoài ý muốn, ánh mắt sau khi hơi nghi hoặc liền cảnh cáo nói.
"Ngươi yên tâm! Liên thủ là chuyện có lợi, bổn tọa sao lại không hiểu.
Ta muốn khối hóa thân này hiển nhiên có mục đích quan trọng, có lẽ không lâu sau ngươi sẽ biết.
"Nguyên Sát cười lạnh một tiếng, không thèm để ý trả lời.
Nghe nữ tử nói thế, mặc dù huyết bào thiếu niên có chút kinh ngạc, nhưng cũng không tiện phán đổi.
chỉ có thể thản nhiên nói:"Ta sẽ để lại một nửa nhân thủ cho đạo hữu sai khiến.
Mặc dù số lượng không nhiều nhưng nghĩ rằng cũng có thể giúp Nguyên Sát ngươi một chút.
""Bổn tọa đa tạ!"Thẩn sắc Nguyên Sát hòa hoãn vài phẩn, gật đầu nói.
Tiếp đó, huyết bào thiếu niên độn quang tái khởi, hóa thành một đạo huyết quang bay lên trời, sau vài lần chớp động, huyết quang liền chui vào trong ngọc bàn.
Chỉ một lát sau, huyết sắc quang mạc do ngọc bàn phát ra chợt lóe liền biến mất.
Quỷ dị chính là tinh nhuệ Ma tộc đang vây quanh ngọc bàn, trong phút chốc cũng mất đi một nửa.
Sau một khắc, ngọc bàn run lên hóa thành một đoàn bạch quang phá không bay đi.
Còn lại hơn trăm tên Ma tộc dưới sự dẫn đầu của một gã Ma tộc cao lớn Luyện Hư hậu kỳ đều hạ xuống chồổ Nguyên Sát.
Tên Ma tộc cầm đầu này sau khi tiến lên, liền thi lễ ân cần hỏi:"Nguyên Sát đại nhân! Huyết Quang đại nhân đã rời đi, đại nhân có chuyện gì cần chúng ta làm không.
"Mặc dù tên Ma tộc này là thủ hạ của Huyết Quang, nhưng đối mặt với Nguyên Sát vẫn cực kỳ cung kính!"Không cần, các ngươi cứ canh giữ ờ gần đây là được.
"Nữ tử nhìn tên Ma tộc này một cái, thản nhiên ra lệnh.
"Tuân lệnh đại nhân!"Ma tộc này hiển nhiên không dám ý kiến, lập tức khom người nhận lệnh.
Theo đó, hơn trăm tên Ma tộc còn lại đều tản ra bốn phía bãi đá, không có bất cứ dị động nào khác nữa.
Nguyên Sát thấy cảnh này, tinh quang trong mắt chợt lóe rồi chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Mà đám mây đen do vạn con quạ đen biến thành chỉ một lát liền tìm tòi tất cả ngõ ngách của sơn cốc, dưới sự thúc dục của ma nữ này liền hung hăng bay đến một khu vực khác.
Lúc này đây đàn quạ bay lượn không bao lâu thì rốt cục xuất hiện dị trạng.
Khi hơn trăm con quạ bay qua một bụi cây rậm rạp đột nhiên vây xung quanh bụi cây này mà không ngừng kêu to.
"Tìm thấy rồi!"Nguyên Sát bỗng nhiên mở hai mắt, đồng thời trong miệng phát ra tiếng vui mừng lẫn sợ hãi, hô lên một tiếng, lập tức hóa thành một đạo bạch hồng bay thăng về phía bụi cây.
Lấy độn tốc của nữ tử này mà nói, khoảng cách gần như vậy hiển nhiên chỉ chớp mắt liền đuổi tới.
Đồng thời, từ trong bụi cây đột nhiên phát ra tử sắc quang hà, hư không hơi vặn vẹo, một đạo hắc khí từ đó bắn ra, đồng thời rít lên phá không bỏ chạy.
Nhưng, hiển nhiên lúc này đã trễ.
Nguyên Sát phía sau thấy cảnh này, không nói hai lời điểm một cái về phía hắc ảnh trên hư không một cái.
Nguyên bổn hắc nha (quạ đen) ở gần đó nhất thời kêu loạn xạ, hai cánh vỗ mạnh lao xuống hắc ảnh.
Có lẽ một hay mười mấy con thì không đáng kể, nhưng mấy trăm, mấy ngàn con cùng lao xuống, khí thế to lớn khiến đoàn hắc khí không thể không dừng độn quang lại hiện ra nguyên hình.
Đúng là một Nguyên anh toàn thân đen kịt, dung mạo giống Hàn Lập như đúc, nhưng chỉ là cả người phát ra ma khí nồng đậm.
Đúng là đệ nhị Nguyên Anh mà Hàn Lập tu luyện.
Đệ nhị Nguyên anh hiển nhiên tu vi không bằng chủ Nguyên anh, nhưng được Hàn Lập không ngừng dùng linh dược bồi dưỡng, hiện tại đã có tu vi Luyện Hư kỳ, một thân ma đạo công pháp cũng vô cùng tinh thuần.
Mặc dù nó bị cưỡng ép dừng lại, nhưng đổi mặt với công kích của đàn quạ thì cũng không kinh hoàng chút nào mà ngược lại còn hét lớn một tiếng, hai tay đột nhiên chà xát, đồng thời phất ra ngoài.
Hắc phong nổi lên, từ đó bay ra hai cỗ ma khí đen thui, huyễn hóa thành hai đầu hắc sắc quái mãng lao vào trong đàn quạ.
Quái mãng lắc đẩu vẫy đuôi, nơi nào nó đi đi qua thì hắc phong cuồn cuộn nổi lên, đàn quạ bị cuồng phong quét qua theo đó mà bị xé nát bét ra, dường như không thể chống đỡ.
Mắt thấy hắc mãng chỉếm được thượng phong nhưng động tác trong tay đệ nhị Nguyên anh lại không chút dừng lại.
Sau khi nhanh chóng bắt mấy pháp quyết khác, thân hình nhất thòi xoay tròn một cái.
Đúng lúc này, không trung chợt lóe linh quang, một đạo bạch hồng quang mang bắn tới, chớp một cái liền hiện ra một thân ảnh thướt tha.
Dĩ nhiên là Nguyên Sát vừa lúc chạy tới nơi này.
Nguyên Sát vừa hiện thân, không chút khách khí trảo một cái xuống phía dưới.
"Ầm ầm ầm!”Một bạch sắc đại thủ từ hư không hiện ra, năm ngón tay đè xuống phía dưới.
Lấy thần thông của nữ tử này, nếu cự thủ thật sự hạ xuống thì đệ nhị Nguyên anh hiển nhiên không thể chạy thoát.
Nhưng cũng may Ma anh đã sớm thi triển thần thông giữ mạng khác, chỉ thấy hư ảnh bỗng nhiên nổ tung ra, rồi từ trung tâm bạo liệt bắn ra mười mấy đoàn hắc sắc ma diễm.
Mỗi một đoàn hỏa diễm đều to cỡ trứng gà, nhưng sau khi bắn ra liền biến thành một đám hắc sắc tiểu nhân.
Sau khi "phốc phốc" vài tiếng liền quỷ dị xuất hiện cách đó hơn mười trượng.
"Còn muốn chạy sao!"Nguyên Sát nhíu mày, sau khi quát một tiếng liền bắt pháp quyết cổ quái.
Trong phút chốc, bề mặt bạch sắc quang thủ lưu chuyển một trận tinh quang khác thường, trong nháy mắt nổ tung, hóa thành một bạch sắc quang vựng thật lớn.
Tiếng "xuy xuy" xé gió nổi lên.
Vô số tinh mang từ quang vựng bắn ra bao trùm phạm vi hơn trăm trượng, vừa lúc bao phủ mười mấy hắc sắc tiểu nhân vào trong.
Hắc sắc tiểu nhân vốn vừa định lần nữa thúc dục độn thuật chạy trốn liền bị tinh mang trong nháy mắt xuyên thủng.
"Phanh phanh".
Ngoại trừ một hắc sắc tiểu nhân thân hình khẽ lắc một cái khiến tinh mang lướt qua vai thì những tiểu nhân còn lại đều bị tinh mang xuyên thủng, trong nháy mắt liền hóa thành từng đoàn hắc diễm tiêu tán.
Những tiểu nhân đó hóa ra chỉ là mấy đạo hư ảnh.
Hắc sắc tiểu nhân còn sót lại bất ngờ chính là đệ nhị Nguyên anh biến thành, hiện tại thấy ảo thuật bị phá, sắc mặt khẽ biến, nhưng nó lại đột nhiên há miệng phun ra một đoàn tinh huyết đồng thời hai tay bắt quyết, miệng lầm bầm niệm chú.
Đoàn tinh huyết sau khi phun ra liền đón gió liền hóa thành một cổ huyết vụ rồi quay ngược lại bao phủ đệ nhị Nguyẻn anh vào trong.
"Hừ, còn muốn giờ trò gì nữa đây!"Sắc mặt Nguyên Sát trầm xuống, hừ lạnh một tiếng, phất tay về phía huyết vụ.
Một đoạn xích màu đen chợt lóe liền bắn ra khỏi cổ tay áo, vừa động liền giống như ảo ảnh chém về phía huyết vụ.
Nhưng cơ hồ cùng lúc đó, một đạo huyết hồng cũng từ trong huyết vụ bắn ra, hơn nữa chỉ chớp động một cái liền hóa thành một đạo huyết tuyến biến mất ở cuối chân trời.
Sau một khắc, cuối chân trời chợt lóe huyết quang, huyết tuyến chợt lóe hiện lên, nhưng chỉ chớp một cái liền mơ hồ biến mất.
"Huyết Ảnh độn! Không ngờ là loại độn thuật này, quả thật có chút phiền phức.
Nhưng chỉ dựa vào đó mà muốn chạy thoát khỏi bàn tay bổn tọa thì đúng là si tâm vọng tướng.
" Nguyên Sát đâu tiên là ngẩn ra, nhưng sau khi tự thì thào vài câu, trên mặt liền trở nên lạnh như băng.
Tiếp theo, nữ tử này phất tay về phía xa, hai cự đại thạch trụ chớp lên một cái liền rút ra khòi mặt đất mà bay lên không trung lần nữa họp thành tòa bạch sắc thạch điện lúc trước rồi bay thẳng về phía Nguyên Sát.
Nguyên Sát bay vào trong thạch điện, sau khi ra lệnh cho đám Ma tộc bên dưới một tiếng, liền hóa thành một đoàn bạch quang bắn đi.
Tinh nhuệ Ma tộc khác thấy cảnh này, hiển nhiên đại loạn một trận mà rối rít đuổi theo.
Trong nháy mắt, nơi đây trở nên heo hút không có một bóng người.
Trên bầu tròi một hồ nước cách đệ nhị Nguyên anh không biết bao xa, Hàn Lập đang thúc dục kiếm quyết, vô số kiếm quang tạo thành cự đại thanh long giương nanh múa vuốt xé rách thân thể một gã cao giai Ma tộc cổ dài, thân hình giống như một loại côn trùng nào đấy.
Mà ngay cả Nguyên anh bên trong cũng không thể chạy thoát, đều bị kiếm quang chém thành từng mành nhỏ hóa thành một luồng khói xanh biến mất.
Hàn Lập phất tay, thanh sắc giao long nhất thời gầm một tiếng rồi tản ra, lần nữa hóa thành vô số thanh sắc kiếm quang rồi rối rít xoay quanh người hắn rồi tiến nhập vào bên trong thân thể không thấy bóng dáng.
Bên cạnh, đám cao giai Ma tộc nửa người nửa trùng, bất ngờ còn có mười mấy tàn thi khác lơ lửng giữa không trung, dường như đều là cao giai Ma tộc.
Sau khi Hàn Lập thu tất cả kiếm quang vào người, sắc mặt trờ nên trắng bệch, vội vàng vận chuyển tâm pháp vài lần thì sắc mặt mởi trở nên tốt hơn một chút.
"Xem bộ dáng thì bọn họ đã có phản ứng rồi, không thể lại đi hướng này.
Đáng tiếc, nếu những người kia hành động chậm một chút thi nói không chừng có cơ hội trở về Thiên Uyên thành.
Quyết không thể để bọn họ nắm được quy luật, chỉ có thể đi theo hướng khác thử thời vận.
Cũng may ta đã bỏ xa mấy tên phía sau, hẳn là có cơ hội lớn để chính thức chạy thoát.
" Hàn Lập thở nhẹ một hơi, ánh mắt nhin xung quanh nói nhỏ hai câu.
Hóa ra, ngày đó Hàn Lập thi triển bí thuật thoáng cái huyễn hóa ra mười mấy hư ảnh, ngoại trừ Khúc Nhi và đệ nhị Nguyên ânh phân biệt thúc dục linh khu và kim thân từ trong hỗn loạn dụ truy binh đi xa, trong khi đó bản thể thì lặng lẽ xuất ra Thái Nhất Hóa Thanh phù, hư hóa thân thể ở lại chỗ cũ.
Theo sự tăng tiến tu vi của Hàn Lập.
Thái Nhất Hóa Thanh phù ngay cả thần diệu cũng không thể duy trì được lâu, nếu không thì Nguyên Sát và Huyết Quang cũng không cần bài trừ phù này, chỉ cần đứng ỡ chỗ cũ một lát hắn liền tự động hiện thân ra.
Cho nên lúc trước trên đường bỏ chạy, Hàn Lập vẫn chưa từng sử dụng tấm tiên phù này.
(Chú: Thái Nhất Hóa Thanh phù vốn là một loại phù chú do Tiên giới truyền xuống, phù này có ghi trong Kim Ngọc tàn thư mà xảo ngộ Hàn Lập đã thu được khi còn ở Nhân giới.
Do đó, ta (samus) mới biên thành “tiên phù”.
)

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!