(1)Kiều Vy năm 16 tuổi bắt đầu lên cấp ba. Cô bé cắt tóc tomboy, hay mặc đồ của thằng bạn thân, hay chơi với hội con trai suốt ngày bây giờ đã lớn thật rồi. Thời gian trôi nhanh quá. Ngôi trường mà cô học là một trường hạng 2 trong nước, hẳn thành tích học tập của cô rất tốt mà. Nhưng điều đó đồng nghĩa với việc cô phải xa tổ ấm thân yêu, một mình đến thành phố lớn để học tập, không bạn không bè. Hôm nay là ngày cô chia tay gia đình để lên thành phố học, thật lòng cô có gì đó không nỡ xa quê hương này. Đặc biệt trong lòng cảm thấy lưu luyến ai đó... Đang suy nghĩ miên man, thằng bạn thân của cô đập vào đầu cô một cái rõ đau:\- Mày đang nghĩ gì đó?Trần Phong, thằng bạn thân từ nhỏ tới lớn của cô cuối cùng cũng xa cô thật rồi. Tuổi thơ của cô luôn có cậu bên cạnh, nhưng bây giờ thì đành phải mỗi người một nơi. Nhìn cậu ta hình như không buồn chút nào hết, lại còn dám cười nhạo cô. Cái thằng khỉ khô mất nết này:\- Mày làm tao đau!Cô dữ dằn trợn mắt với thằng bạn thân, bất giác cậu ta giơ tay lên xoa xoa mái tóc tomboy của cô. \- Mày phải nuôi tóc rồi đó. Lớn rồi làm như con trai. \- Kệ tao, tóc tao tao thích làm gì thì đó là việc của tao. Xí!Cô hất tay Trần Phong ra, vuốt vuốt lại mái tóc nhìn cho men lì. Chậc chậc, ai mà đẹp trai thế kia, không hổ là Kiều Vy tomboy mà. Cô hết lòng khen ngợi bản thân mình trong gương. \- Cái loại mày sau này có chó nó mới yêu!Trần Phong đưa tay lên xõa tung mái tóc của cô, khiến cho nó rối như ổ gà. Xong xuôi cậu ta nhanh chóng lêu lêu rồi biến mất khỏi căn phòng, để lại cho cô một cục tức trong lòng:\- Trần Phong thối, sau này mày đừng có làm chó! Tức quá, aaaaa!Lúc cô chuẩn bị lên đường, tất cả mọi người trong xóm đều đến chúc mừng và tặng quà cho cô. Nào là quả ổi, quả hồng, rồi trứng gà các thứ. Hễ ai đi học xa là đều được tiễn nhiệt tình như này. Kiều Vy cố đảo mắt tìm kiếm bóng dáng Trần Phong, mà không thấy cậu ta đâu. Cô tỏ ra bực bội, thì thầm trong lòng. \- Cái thằng này đi đâu không biết... Bác tài giục lên xe rồi, cô chỉ còn cách chào tạm biệt mọi người lần cuối để lên xe. Cuối cùng thằng bạn thân từ nhỏ tới lớn của cô không tới tiễn cô. Trong lòng cô có chút buồn man mác. \*\*\*\*\*\*\*\*\*Thành phố B... Đi đường một ngày dài cuối cùng cũng tới trường rồi. Ngôi trường này vô cùng hiện đại và khang trang, tất cả các trang thiết bị đều nhằm phục vụ cho việc học tập để có kết quả tốt nhất. Ngoài ra còn có khu kí túc riêng nữa. Kiều Vy một mình lạc lõng xách đồ lên phòng sau khi đã được phòng quản lí sắp xếp chỗ ở. Một phòng ở 3 người, cô ở phòng tầng 5, cũng khá là cao. Leo cầu thang cũng khá mệt đó. Phòng 502... Hai bạn trong phòng cô chắc cũng đến từ sớm rồi, vừa thấy cô mở cửa phòng, hai bạn liền chạy đến hộ cô xách đồ. \- Để mình xách hộ!\- Cảm ơn hai cậu nha. Xong xuôi mọi thứ, Kiều Vy mang quả với trứng ra mời hai bạn ăn. Sau đó cùng nhau giới thiệu bản thân. Cả 3 làm thân nhau rất nhanh:\- Mình tên Kiều Vy, đến từ tỉnh F. \- Mình là Phương Hạ. \- Còn mình Trần Ly. \- Sau này chúng ta sẽ là một tập thể đoàn kết nhé. Yeah!Cuộc sống cấp 3 của Kiều Vy trôi đi một cách bình yên, khi cô có 2 người bạn thân như Phương Hạ và Trần Ly. Dần dần cô theo thói quen của hai người bạn này, không cắt tóc nữa, và cũng bắt đầu biết làm đẹp. Khi được một anh lớp trên liếc mắt tới, cô cảm thấy vô cùng vui sướng. Có lẽ Kiều Vy tomboy thật sự đã biến mất rồi. Cho tới tận nửa học kì của năm lớp 11, cô cũng không nhận được tin tức nào từ Trần Phong cả, chẳng nhẽ cậu ta không quan tâm cô nữa sao? Không thể thế được, hay là cậu ta có người khác rồi. \- Ê Kiều Vy, Vy ới!Trần Ly vội vội vàng vàng chạy tới chỗ cô, thở hổn hiển. Cô nhăn mặt nhìn cô bạn thân:\- Sao thế?\- Lớp mình có học sinh mới chuyển đến, đẹp trai cực... Trần Ly mắt sáng long lanh khi nhắc tới trai đẹp, Phương Hạ nằm bên cạnh cũng bật dậy theo:\- Thật sao, đẹp trai lắm không?\- Có, có!Kiều Vy ngán ngửa hai cô bạn thân này, định ăn thịt con nhà người ta hay gì:\- Eo ôi! Không biết giữ ý chút nào cả. \- Hí hí, là con gái phải có máu mê trai. \- Mà nè Vy, đừng bảo là cậu không thích con trai đó nha. Hahaha!Phương Hạ trêu Kiều Vy, rồi cùng Trần Ly cười phá lên. Bỗng nghe thấy Kiều Vy thì thầm gì đó không rõ:\- Ai bảo không thích. Đã từng rung động với một người...