- Chào mọi người! Lần đầu gặp mặt, tên tôi là Minh Tuyết. Mọi người cứ gọi là Tiểu Tuyết thôi. Và, tôi là bạn của Tổng Tư. _ Chiaki khẽ cười làm quen, một nụ cười thuần khiết vô hại... - Cô gọi anh ta là Tổng Tư? Vậy mà không dùng kính ngữ?_ Vĩnh Thương tiên sinh lập tức bật lên chế độ mẹ chồng. Chưa gì đã soi mói cô rồi... - Tân Bát, được rồi, đừng đùa nữa, không thì dọa bạn gái của Tổng Tư chạy mất. _ Lời nói này, tưởng như giải vây cho Chiaki. Nhưng thực chất thì... - Đã nói Tiểu Tuyết không phải là... Quả nhiên, Tổng Tư mặt đã bốc khói, mắt xoáy vòng vòng rồi... Câu nói kia, rõ ràng là đẩy anh ta vào tử địa mà... Chiaki chỉ cười cười nhìn mục tiêu nhiệm vụ của mình bị vây khốn trong trận địa lời nói... . - Xin lỗi, bạn tôi lúc nào cũng tùy tiện như vậy. _ Thoát khỏi những lời trêu ghẹo, Thuần Khanh mặt đỏ hồng phân trần với Chiaki. - Không sao, tôi cũng chẳng để ý. Hơn nữa... . _ Chiaki mỉm cười đầy thấu hiểu, và rồi thấp giọng nói nốt câu còn lại:_ Tôi cũng rất vui nếu họ hiểu nhầm như thế đấy!GIọng nói nhẹ tênh, gần như một lời thầm thì... Hơn nữa, lại còn phối hợp với một nụ cười lặng lẽ... Tổng Tư thật may mắn vì không nghe thấy câu nói nhẹ nhàng kia, nếu không chắc anh sẽ lập tức kéo giãn khoảng cách với Chiaki mất!Và Chiaki cũng không có ý định để anh nghe thấy câu này... Cô lúc này lục túi và lại lôi ra một sợi dây chuyền mặt trăng... Đây đã trở thành thói quen của Chiaki rồi, mục tiêu nhiệm vụ nào cũng phải đeo cho anh ta một cái dây chuyền mới tốt... . - Đeo cái này vào đi. Bùa tôi làm cho anh đấy!_ Vừa nói, Chiaki vừa vươn người đeo dây chuyền vào cổ anh chàng nào đó... Vô cùng tỉnh bơ mà bỏ qua cái mặt đang đỏ muốn bốc cháy kia... - Cảm ơn!_ Tổng Tư lúc này vẫn chưa hết ngại ngùng. Anh nhìn chiếc dây chuyền đang ngự trị trên cổ mình, ánh mắt bỗng nhiên sâu thẳm... Tuy nhiên chưa kịp nói gì thì đã có tiếng gọi tập hợp:- Mọi người chuẩn bị cũng khá rồi, thay trang bị lên thì bắt đầu tỷ thí hợp chiến. Dưới tán phong đỏ, cái tên có mái tóc dài đỏ rực rỡ, hấp dẫn hết ánh nhìn của mọi người... Chiaki nhìn cái tên con trai đẹp mắt ấy, và sự thực là cô cũng đã ngẩn người trong chốc lát... - Lúc nãy vừa nói chuyện là Thổ Phương phó trưởng của chúng tôi, bên cạnh ông ta là Cận Đằng cục trưởng. _ Tổng Tư bắt đầu giới thiệu cho Chiaki... Sau đó là cất bước tiến về phía cục trưởng, cục phó kia. Chiaki lại nhìn mấy chứng nhân lịch sử này nhiều hơn một chút nữa... . Haizzz, Tân Soạn Tổ đúng là toàn trai xinh ha... Mà hơn thế nữa, cái người nổi bật nhất lại là cái tên cục phó ma quỷ kia kìa... Cục trường thì hiền lành, cục phó thì ma quỷ... Hơn thế nữa, cái nhan sắc này... Nếu như Tổng Tư là ngoại hình anh trai nhà bên, ôn nhuận như ngọc và phúc hắc ngầm... Thì cái tên cục phó này sẽ là tổng tài bá đạo, cấm dục lạnh lùng và máu S lộ rõ luôn... Và, chết tiệt! Chiaki cô lại thích cái tên cục phó này hơn là mục tiêu nhiệm vụ mới đau... Trong cả lịch sử lẫn mấy cái truyện có shisengumi ấy!- Đây là bạn mà cậu... đã nói sao?_ Vừa nói, Thổ Phương vừa liếc nhìn cô gái đang đứng cách đó một khoảng... - Ùm. _ Tổng Tư vô cùng ngây thơ mà đáp lời... - Cùng đi thay trang bị, chuẩn bị tỉ thí thôi. Chiaki vẫn tay với mục tiêu nhiệm vụ, sau đó bắt đầu bước vào hàng ngũ khán giả... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . . Tý thí hợp chiến, chính là một đám người phân thành hai nhóm đỏ trắng, đeo đĩa vô đầu, sau đó thì vung kiếm đánh nhau... Đĩa vỡ người toi, cuối cùng đứa nào trụ được trên sàn đấu đến cuối thì phe đó thắng... . Đơn giản thế thôi!Chiaki đứng ngoài vòng chiến, đôi mắt đảo qua đảo lại, tý nữa thì bật cả huyết kế giới hạn của mình ra... Trong đầu cô gái nào đó đang bắt đầu làm bảng đo sức mạnh của mỗi thành viên và tính phần trăm thắng cuộc của mỗi nhóm... Sau đó, tiện thể tính toàn phần trăm chiến thắng của mình nếu so với mấy người này một đấu một... Cuối cùng thì mỗi đội chỉ còn một người, Tổng Tư và Trai Đằng Nhất! Ừm, đúng là hai người mạnh nhất có khác... Thổ Phương đang trao đổi với cục trưởng về hai người trên sàn đấu kia thì một tiếng gọi từ phía sau khiến anh chú ý:- Tổng Tư. _ Thấy chỉ còn hai người sắp lâm vào cuộc chiến, Chiaki từ phía sau lên tiếng cổ vũ:_ Cố lên nhé!Vừa nói, cô vừa đưa tay làm dấu hiệu chiến thắng với chàng trai kia... Tổng Tư rõ ràng là hơi ngạc nhiên, sau đó lại nở một nụ cười tỏa nắng... Chiaki cười cười, lờ luôn cái ánh mắt đang chăm chú nhìn mình... Nhưng suy nghĩ một lát, cô gái nào đó quay lại đối diện với Thổ Phương, người vẫn đang soi mói mình từ đầu đến chân... Đối diện với ánh nhìn đầy áp lực của cục phó ma quỷ kia, Chiaki chỉ mỉm cười nhẹ tênh và gật đầu ra hiệu chào hỏi với anh ta... Sau đó lại bắt đầu chú ý đến cuộc chiến sống còn kia... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . Cuộc chiến kia chỉ diễn ra trong chớp mắt. Bằng thân thủ nhanh nhẹn và tốc độ đánh, hiển nhiên là Tổng Tư chiến thắng không cần bàn cãi... Trong lúc mọi người còn đang xôn xao thì Chiaki tỉnh bơ bước tới bên cạnh người chiến thắng. Sau đó lôi khăn tay ra, vô cùng tự nhiên mà lau mồ hôi cho Tổng Tư:- Anh đấy, lần sau nhớ phải cẩn thận một chút. Lúc nào cũng mang cơ thể của mình ra để mà vắt kiệt sức lực, đúng là... Miệng thì liên tục càu nhàu trách cứ, nhưng bàn tay thì vô cùng nhẹ nhàng lau mồ hôi trên gương mặt anh chàng nào đó. Chiaki cô còn lâu mới ngốc giống như nữ chính, đột ngột nhảy vào ôm anh ta đâu... . Hãy làm vài động tác nhỏ thôi, nhét cẩu lương cho người xung quanh là đủ... Đương nhiên Tổng Tư cũng hiểu được những gì cô nói, anh chỉ cười cười và để mặc cô gái nào đó đang làm mưa làm gió trên mặt mình! Và đương nhiên là đang coi những người khác như không khí...