Sau một khoảng thời gian dài luyện tập không ngừng nghỉ, ngày mà mọi đệ tử ngoại môn đều phải vượt qua, đó chính là “ngày đột phá bản thân”, bước vào “Trúc Cơ Cảnh”. Đây là một cột mốc quan trọng, không chỉ đối với mỗi người mà còn đối với cả tông môn, vì Trúc Cơ Cảnh chính là giai đoạn chuyển mình từ luyện khí sang con đường tu tiên thực thụ, mở ra những khả năng và tiềm năng vô hạn. Ngày đó, không khí trong tông môn như nặng trĩu, những ánh mắt chăm chú của các đệ tử đều đổ dồn vào nhau. Từng người, từng người một, họ phải chuẩn bị tinh thần cho lần đột phá quan trọng này. Dù có những người đã sớm đạt được mức độ tu luyện rất cao, nhưng ai cũng biết rằng, bước vào Trúc Cơ Cảnh không phải là chuyện dễ dàng, vì nó đòi hỏi sự kiên trì, bền bỉ và khả năng vượt qua chính mình. Lý Vân là một trong những đệ tử ngoại môn đầu tiên bước vào quá trình này. Cậu ta đứng giữa sân, hai tay kết ấn, mắt nhắm nghiền, trong lòng đầy sự tập trung và quyết tâm. Linh khí xung quanh như bắt đầu hòa hợp với cậu ta, tụ lại thành một vòng xoáy vô hình bao quanh người cậu. Lý Vân hít vào một hơi thật sâu, rồi dồn hết sức vào việc điều khiển linh khí trong cơ thể. Một giây sau, không khí xung quanh hắn bắt đầu chấn động, linh khí cuồn cuộn như bị hút vào một lỗ hổng vô hình. Ánh sáng trắng phát ra từ cơ thể Lý Vân sáng bừng, đôi mắt hắn mở ra, biểu hiện sự kiên định. Linh khí xoay vòng quanh hắn tạo thành một vòng sáng. Sau một hồi căng thẳng, cuối cùng, một tiếng "rầm" vang lên. Một sức mạnh hùng hậu đột ngột bùng nổ từ bên trong, làm cho đất đá xung quanh hắn bay lên, như thể một cơn bão linh khí đã trỗi dậy. Lý Vân vừa đột phá thành công Trúc Cơ Cảnh, ngay lập tức, toàn thân hắn tỏa ra khí tức mạnh mẽ hơn hẳn, vẻ mặt đầy tự tin và chiến thắng. "Đã đột phá rồi!" Một vài đệ tử không thể kiềm chế nổi sự vui mừng, vỗ tay chúc mừng. Tiếp theo là Hạ Minh, cô gái thanh thoát với khí chất kiên định. Khi cô bắt đầu bước vào giai đoạn đột phá, không khí xung quanh cô cũng trở nên nặng nề hơn. Hạ Minh đứng yên, hai tay xòe ra như để chạm vào trời đất, từ từ thu hút linh khí vào cơ thể. Linh khí bắt đầu tập trung lại, tỏa ra một màu xanh lam sáng lấp lánh, như nước trong suối, dâng trào rồi lại cuốn trôi mọi vật xung quanh. Không lâu sau, một cột ánh sáng màu xanh từ cơ thể cô bùng lên mạnh mẽ, những tia sáng như những vệt nước chảy xiết lan tỏa ra xung quanh, tạo thành một lớp màn linh khí bao bọc. Hạ Minh chậm rãi mở mắt, trên gương mặt là nụ cười nhẹ nhàng, nhưng trong ánh mắt ấy là sự tự hào và kiên định. Cô đã đột phá thành công. Tiếp theo, là Trương Duy, một người mạnh mẽ và bền bỉ, luôn tỏ ra cứng rắn. Khi Trương Duy tiến vào trạng thái đột phá, cơ thể hắn tỏa ra một khí tức vững chãi như đá tảng. Linh khí quanh hắn bắt đầu dồn tụ lại, nhưng không phải là sự dịu dàng hay nhẹ nhàng như những người khác. Hắn hút lấy linh khí bằng một lực mạnh mẽ, như thể muốn ép buộc chúng vào cơ thể mình. Những đợt sóng linh khí rền rĩ, mạnh mẽ như những trận cuồng phong, không ngừng thổi qua Trương Duy. Một khoảnh khắc căng thẳng trôi qua, Trương Duy đột nhiên vươn tay lên, và lập tức, một cột sáng cực lớn bùng nổ từ trong cơ thể hắn. Những tia sáng bắn ra như hàng nghìn mũi tên, xé nát không gian xung quanh, rồi mọi thứ trở lại im lặng. Trương Duy đã thành công đột phá. Cảnh tượng đột phá của mỗi người đều khiến không ít người phải ngưỡng mộ và khâm phục. Sau khi những đệ tử như Lý Vân, Hạ Minh và Trương Duy thành công đột phá Trúc Cơ Cảnh, không khí trong tông môn càng trở nên căng thẳng và đầy kỳ vọng. Mỗi bước đột phá đều mang đến sự hứng khởi và ngưỡng mộ từ các đệ tử khác. Nhưng điều này cũng khiến không ít người cảm thấy áp lực, và Yên Nhiên Tuyết cũng không phải là ngoại lệ. Cô vẫn phải đối diện với thử thách lớn lao khi tiến vào Trúc Cơ Cảnh. Tiếp theo đó là Đinh Thiên, Lan Tố, Hạ Vân, họ cũng chuẩn bị bước vào thử thách quan trọng này. Đầu tiên là Đinh Thiên, một đệ tử với vẻ ngoài hiền lành, nhưng lại có một sự kiên trì và bền bỉ phi thường. Khi cậu ta bước vào trạng thái tĩnh tâm, mọi người không khỏi chú ý. Đinh Thiên đứng giữa không gian rộng lớn, hai tay chắp lại, nhắm mắt lại, để cho linh khí tự nhiên hội tụ xung quanh mình. Bầu không khí xung quanh cậu trở nên nặng nề và đầy căng thẳng, nhưng Đinh Thiên không hề nao núng. Linh khí xung quanh cậu ta bắt đầu chao đảo, rồi dần dần tập trung lại thành một vầng sáng mờ ảo bao bọc lấy cơ thể cậu. Ánh sáng này không phải là quá rực rỡ hay hoa lệ, mà mang một vẻ vững vàng, chắc chắn, như thể Đinh Thiên đang tạo ra một thứ năng lượng nội lực không thể phá vỡ. Đột nhiên, một luồng linh khí mạnh mẽ như sóng biển vỗ vào bờ bắt đầu dâng trào, khiến Đinh Thiên bừng sáng lên. Những tiếng động lớn vang lên, không khí xung quanh cậu ta như bị xé rách, rồi trong chớp mắt, linh khí hòa vào trong cơ thể cậu. Cuối cùng, một tiếng "rầm" vang lên, và Đinh Thiên đã hoàn thành đột phá thành công. "Thành công rồi!" một số đệ tử vỗ tay tán thưởng, không thể không cảm thấy khâm phục trước sự vững vàng của Đinh Thiên. Tiếp theo là Lan Tố, một cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp nhưng không kém phần mạnh mẽ. Khi Lan Tố bước lên, cô không tĩnh lặng như những người khác, mà thay vào đó, cô chậm rãi đi tới vị trí trung tâm, vẻ mặt điềm tĩnh, ánh mắt sắc bén. Cô từ từ bắt đầu điều khiển linh khí, nhưng không có sự hấp tấp hay vội vàng nào. Lan Tố biết rằng đây là thời khắc quan trọng nhất trong quá trình tu luyện của mình. Linh khí từ bốn phía bắt đầu tụ lại, những đợt sóng nhè nhẹ vờn quanh cô, như thể đang chờ đợi một sự chỉ đạo. Cô không dùng sức mạnh, mà chỉ nhẹ nhàng điều khiển, như một người nghệ sĩ vẽ tranh, vẽ từng đường nét một. Sự tập trung của cô tạo ra một luồng linh khí tinh tế, đầy hài hòa. Đột nhiên, một luồng sáng trắng sáng lên từ cơ thể Lan Tố, rồi bùng nổ mạnh mẽ. Mặt đất dưới chân cô như bị rúng động, và một cột sáng bừng lên, chiếu rọi xung quanh. Linh khí bùng nổ mạnh mẽ, sau đó, tất cả đều im lặng. Lan Tố đứng vững, vẻ mặt kiên định, chứng tỏ sự thành công của mình trong việc đột phá Trúc Cơ Cảnh. Hạ Vân, một đệ tử có tính cách trầm lặng nhưng rất sắc bén trong tu luyện. Hạ Vân bước vào trạng thái tĩnh lặng, không một chút rối loạn. Cô đứng thẳng, hai tay nhẹ nhàng đặt lên đầu gối, lòng dạ tĩnh lặng như nước. Linh khí xung quanh cô ta dường như nhận ra sự tập trung tuyệt đối, và bắt đầu tụ lại quanh người cô. Hạ Vân khẽ nhắm mắt, hơi thở đều đặn, không hề vội vàng. Một luồng sáng nhẹ nhàng bao phủ cơ thể cô, những cơn sóng linh khí không hề mạnh mẽ như của Trương Duy hay Lý Vân, nhưng lại có một sức mạnh mềm mại và vững vàng, giống như một dòng suối chảy êm ả, nhưng lại có thể bào mòn đá tảng. Linh khí bắt đầu đi vào cơ thể cô một cách chậm rãi nhưng chắc chắn, như từng bước đi vững vàng trên con đường dài. Một tiếng "phập" nhẹ vang lên, và cơ thể cô bừng sáng, một cột ánh sáng nhỏ dần dần mở rộng, rồi tắt ngấm, linh khí được điều hòa hoàn toàn. Mặc dù đã có nhiều đệ tử ngoại môn thành công đột phá vào Trúc Cơ Cảnh, nhưng không phải ai cũng có thể vượt qua thử thách này một cách dễ dàng. Trong đợt đột phá lần này, cũng có không ít đệ tử phải đối mặt với thất bại. Lý Hoa, một đệ tử từ lâu đã được xem là một trong những nhân tài sáng giá của tông môn, đứng ở giữa sàn luyện tập, chuẩn bị cho đột phá của mình. Trái ngược với sự kiên định của những người khác, Lý Hoa có vẻ hơi lo lắng. Cậu ta bắt đầu điều khiển linh khí, nhưng lần này, linh khí không chịu tập trung vào cơ thể cậu như mọi lần. Mặc dù đã cố gắng hết sức, cậu ta vẫn không thể điều khiển được chúng. Linh khí cứ vờn quanh người, chao đảo mà không thể tụ lại thành một nguồn năng lượng vững vàng. Một lúc lâu trôi qua, mồ hôi của Lý Hoa đã rịn ra, gương mặt nhăn nhó vì căng thẳng. Sự tập trung cao độ khiến toàn bộ cơ thể cậu ta đều trở nên mệt mỏi, nhưng linh khí vẫn không thể kết tụ thành công. Một lúc sau, linh khí xung quanh cậu ta bỗng dưng vỡ tan, những sóng khí trong không gian xung quanh bắt đầu hỗn loạn. "Không được rồi," Lý Hoa thở hổn hển, một cảm giác thất bại dâng lên trong lòng, nhưng hắn không dám thể hiện quá rõ ràng. Cảm giác căng thẳng khiến đôi chân cậu ta như thể không đứng vững nữa. Cuối cùng, không có tiếng bùng nổ hay luồng sáng mạnh mẽ nào, và Lý Hoa buộc phải ngừng lại. Những đệ tử xung quanh nhìn nhau, họ đều thở dài tiếc nuối. Dù đã nhìn thấy sự nỗ lực của Lý Hoa, nhưng thất bại vẫn là điều không thể tránh khỏi. Trúc Cơ Cảnh không phải ai cũng có thể vượt qua ngay được. Một trường hợp khác là Ngô Tuấn, một đệ tử có tài năng nhưng lại thiếu sự kiên nhẫn. Ngô Tuấn bắt đầu đột phá một cách vội vã, không dành đủ thời gian để chuẩn bị kỹ càng. Mới đầu, linh khí trong cơ thể hắn bắt đầu tụ lại, tạo ra những cơn sóng nhỏ nhẹ nhàng. Tuy nhiên, do không tập trung vào việc điều khiển linh khí một cách tỉ mỉ, những dòng linh khí bắt đầu xung đột với nhau. Cơ thể hắn như bị áp lực quá lớn, và linh khí trở nên hỗn loạn, dần dần quay cuồng, làm không gian xung quanh chao đảo. Ngô Tuấn không thể kìm nổi sự hoảng loạn, và linh khí không thể đi vào cơ thể hắn. Sau một vài phút, hắn buộc phải dừng lại, hụt hơi và mồ hôi đổ đầy trán. Không có tiếng động mạnh mẽ hay sự bùng nổ, chỉ có sự im lặng ngập tràn trong không khí. "Ngô Tuấn đã thất bại," một vài đệ tử lặng lẽ nói với nhau. Không ai dám lên tiếng an ủi, bởi thất bại này là một phần tất yếu trong con đường tu luyện. Lần này, thất bại của các đệ tự này người cảm thấy ái ngại và lo lắng. Dù sao thì, Trúc Cơ Cảnh là một bước ngoặt rất quan trọng, không phải ai cũng có thể dễ dàng vượt qua. Các đệ tử không thể tránh khỏi cảm giác lo lắng về khả năng của mình, vì không phải ai cũng có thể đột phá thành công trong lần đầu tiên. Các đệ tử xung quanh nhìn những người thất bại, rồi nhìn về những người đã thành công, cảm nhận được sự chênh lệch rõ rệt. Tuy nhiên, họ biết rằng thất bại không phải là kết thúc, mà là một phần của quá trình tu luyện. Những người thất bại sẽ cần phải rèn luyện thêm, học hỏi từ những sai lầm, và tiếp tục kiên trì để có thể thành công trong lần tiếp theo. Và cuối cùng, đến lượt Yên Nhiên Tuyết. Cô không thể không cảm thấy một chút lo lắng nhưng Trúc Cơ Cảnh không giống như luyện khí, đây là một cột mốc cực kỳ quan trọng. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng điều hòa linh khí trong cơ thể, chuẩn bị cho cuộc đột phá. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, linh khí xung quanh Yên Nhiên Tuyết bắt đầu thay đổi. Linh khí bắt đầu tụ lại, dần dần bao bọc cơ thể cô, khiến không khí xung quanh trở nên nặng nề. Mỗi tế bào trong cơ thể cô như đang căng ra, cảm giác không khác gì việc đẩy một cánh cửa khổng lồ mở ra. Cô dồn hết sức vào việc điều khiển linh khí, đôi mắt nhắm nghiền, toàn thân căng cứng như dây đàn. Một tia sáng lóe lên, rồi một tiếng "phập" vang lên khi linh khí trong cơ thể cô đột ngột bùng nổ, rồi lập tức cô cảm nhận được một cảm giác như được tái sinh, như thể bước vào một cảnh giới mới. Yên Nhiên Tuyết đã đột phá vào Trúc Cơ Cảnh, bước một bước dài trên con đường tu tiên. Nhìn lại những người còn đứng ở đây, Yên Nhiên Tuyết vẫn còn nhớ rõ, khi mới bắt đầu, có hơn một trăm người tham gia, tất cả đều tràn đầy tâm trí và khao khát hướng đến con đường tiên đạo. Họ là những thiếu niên, thiếu nữ mang trong mình những hy vọng cao cả, mong một ngày có thể tiến tới thiên đạo, thoát khỏi vòng quay sinh tử. Tuy nhiên, con đường tu tiên chưa bao giờ là dễ dàng. Chỉ sau vài tháng luyện tập, trải qua những bài kiểm tra khắc nghiệt và vượt qua những rào cản của bản thân chính, số người mỗi lúc đều giảm dần. Mỗi lần tiến cấp, những người thiếu kiên trì, nhẫn nại đều bị đào thải. Đến khi đặt chân đến cảnh giới Trúc Cơ, chỉ còn lại hơn nửa số người ban đầu.