Editor: Chi Misaki. Một chiếc xe con màu đen,dừng gấp ở trước cửa đại sảnh khách sạn!
Đường Khả Hinh mặc một chiếc váy dài màu xanh thẫm, tay áo màu trắng
dài vừa phải, tóc đuôi ngựa buộc cao, tay cầm túi xách công văn màu đỏ
hồng nhanh chóng đi xuống xe, hướng đại sảnh khách sạn đi tới! !Tiểu Thanh dẫn hai vị trợ lý đi nhanh dẫn đường phía trước, thật
không thể tin nổi nói: "Sao có thể vào lúc này, nói thay đổi yến hội là
thay đổi được chứ, thật không muốn người ta sống mà! !"Đôi mắt Đường Khả Hinh vụt qua những tia sáng, im lặng không lên
tiếng liếc mắt nhìn về phía trước sân khấu quản lý Từ Trạch Minh cùng bộ phận quan hệ xã hội đang đứng phía trước đài, khẩn trương nói điều gì
đó, cô thở hắt một cái, nhanh chóng cầm túi xách lên lầu, nhìn thấy cửa
lớn yến hội vẫn đóng chặt như cũ, cô mặc dù biết bên trong là một hồi
tinh phong huyết vũ, nhưng vẫn phải kiên trì tiến lên!Tiểu Thanh cùng hai vị trợ lý nhanh chóng vì cô mở cửa lớn! !Đường Khả Hinh sắc mặt trầm trọng đi vào, lập tức nhìn thấy phòng
khách yến hội bình thường, một chiếc bàn dài hội nghị được đặt ở giữa,
khăn trải bàn màu trắng, mặt trên đặt đầy thức ăn cho buổi từ thiện tối
nay do người quản lý sắp xếp bao gồm quản lý yến hội, phòng hành chính,
phòng bếp, tổng giám đốc khách sạn, bộ phận mua sắm, cùng hợp tác có
Trần Mạn Hồng, Kỳ Gia Minh, quản lý câu lạc bộ, Lưu Phỉ Hồng cùng một
đám quản lý khác... Quản lý phòng ăn đầu tiên là ở chỗ này kích động chụp bàn kêu to:
"Một , hai toàn những người đầu óc có vấn đề! ! Khác nghề như cách núi!
Mặt trên nguyên thủ không biết là muốn chuẩn bị một bữa tiệc tối, sẽ cần biết bao nguyên liệu nấu ăn cùng suy nghĩ làm sao để chọn được món ăn
thích hợp sao? Thực đơn thì chính là một dãy các món ăn, chúng ta sẽ
phải nghĩ bao lâu chứ? Thời gian thì chỉ có nửa giờ, chúng ta làm thế
nào để chuẩn bị! ! Phía dưới lão đầu bếp cũng đã lên tiếng oán than dậy
trời! !Dao phay dao con vung đầy đất, hết mắng chửi người thì cũng chỉ
còn mắng chửi người! Còn phải vì yến hội mà chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn
cùng hải sản, bao gồm cả tổ yến nữa, thì nên làm cái gì bây giờ?"Trần Mạn Hồng ngồi ở một bên, cũng im lặng không lên tiếng, bởi vì
thay đổi chủ đề món ăn, đồng nghĩa với việc một lần nữa sẽ phải an bài
nhân viên chuẩn bị nguyên liệu hoàn toàn mới,... Này là cả một vấn đề,
nhưng bởi vì ngại mặt mũi Nhã Tuệ, nên đành phải ẩn nhẫn! !Đường Khả Hinh vừa nghe những lời này, vừa trầm mặc ngồi ở vị trí
phía dưới quản lý phòng bếp, liếc nhìn về phía Nhã Tuệ bên cạnh. Nhã Tuệ hai mắt đã rưng rưng, ngồi ở vị trí phía dưới tổng giám đốc,
chuyện này thì người thương tổn cùng khẩn trương nhất chính là chị ấy,
vì tiệc từ thiện tối nay, rốt cuộc chị ấy đã có bao nhiêu đêm không ngủ. Thế giới hẳn là sẽ đại loạn mất, cô nặng nề thở một hơi. Quản lý phòng bếp trực tiếp hướng mũi nhọn về phía Nhã Tuệ, tức giận
nói; " Tôi nói này, có vài người mới nhậm chức! ! Nói không được là
không được! ! Suy nghĩ một chút Tào Ngọc Tình lúc còn ở đây, nghe thấy
loại yêu cầu vô lý này, lập tức sẽ phải bắn ngược trở lại! ! Ném điện
thoại cũng đã có ! ! Cô lúc đó vì sao nghe thấy chuyện này, lại không
lập tức đưa ra ý kiến phản đối? Lão tử đã vì tiệc từ thiện tối nay làm
lụng vất vả bao lâu, cô không biết sao? Chúng ta mỗi người bận tâm bao
lâu, cô thực sự không biết sao?"Nhã Tuệ nhất thời ngẩng đầu, nhìn về phía ông ta! !Trần Mạn Hồng lại chậc một tiếng cười rộ lên, nhìn về phía quản lý
phòng bếp nói; "Ngài già rồi cũng đừng nóng giận như vậy! ! Giống như
kiểu ngài làm chủ ở đây vậy! Bình thường ngài cùng hai vị tổng giám đốc
đứng chung một chỗ, bộ dáng một mực cung kính như vậy, thế nào hôm nay
lại có khí thế lớn như vậy? Làm sao ông biết được lúc đó cô ấy không lên tiếng phản đối? Làm sao ông biết được cô ấy trò chuyện cùng với bộ phận hành chính như thế nào?Cô ấy mới nhậm chức thì như thế nào? Tào Ngọc
Tình thật sự tốt vậy sao? Bình thường đều kiêu ngạo như vậy, bao nhiêu
quản lý có bất mãn với cô ta? Không muốn hợp tác với cô ta! !Ông cũng
thật hài lòng đi!""Được rồi! !" Hoắc Minh ngồi ở một bên, vỗ bàn tức giận kêu lên: "Bây giờ là lúc để cãi nhau sao? Bây giờ là thời gian làm việc! ! Lưu quản
lý cũng là không có cách nào, tôi cũng không có cách nào, tôi cùng cô ấy đến phòng hành chính nói chuyện, nhưng bọn họ liền đem cửa chính phịch
một tiếng đóng lại! Chính là không muốn cùng chúng ta thương lượng!
!Nhưng đây lại là chuyện lớn liên quan đến đại sự của khách sạn Á Châu
chúng ta! Thế nhưng tất cả giờ vẫn còn đang giậm chân tại chỗ! ?"Quản lý phòng bếp tức giận kêu lên: "Cái gì mà giậm chân tại chỗ,
chúng ta có thể nhảy được hay sao? Bây giờ chỉ còn có nửa giờ nữa, bây
giờ ai còn muốn chuyển chủ đề mới, tôi dập đầu trước cậu ta, tiền thưởng cuối năm 50 vạn của lão tử cho cậu ta! !" Trần Mạn Hồng nhịn không được lại cười nhạo ông ta nói; "Tôi nói này
quản lý phòng bếp! Ngài già rồi hay là thôi đi! ! Tiền thưởng cuối năm
của ngài là năm mươi vạn, vậy tiền thưởng cuối năm của tôi liền bốn mươi lăm vạn, không phải sẽ phải đuổi ngài đi sao?""Mạn Hồng! !" Hoắc Minh nhịn không được gọi cô: "Lúc này, cô có thể yên tĩnh một chút được không?""Cô thì có gì quan trọng! ?" Quản lý phòng bếp lập tức mở miệng, tức
giận nói: "Cô ta chính là quản một phòng ăn nho nhỏ, lần này giúp cũng
bất quá là làm theo phép thường, có chuyện gì, lại không cần phải chịu
trách nhiệm!""Ông... " Trần Mạn Hồng trong lúc nhất thời khó nhịn muốn đứng dậy mắng ông ta!"Ôi trời! !" Kỳ Gia Minh ở trong bóng tối kéo cô, nhỏ giọng nói: "Xảy ra chuyện gì, Nhã Tuệ lại không còn mặt mũi gặp người !"Trần Mạn Hồng không lên tiếng trả lời, liền quay đầu, nhìn về phía Nhã Tuệ. Đường Khả Hinh cũng ngồi ở một bên, ngẩng đầu nhìn về phía Nhã Tuệ. Nhã Tuệ vừa nghe mọi người cãi nhau, cô vẫn trầm mặc, tức giận đến thở không ra hơi, không biết là đang suy nghĩ cái gì. "Lưu quản lý! Cô nói gì đi chứ?" Quản lý bộ phận mua sắm ngẩng đầu,
nhíu mày nhìn về phía Nhã Tuệ bất đắc dĩ nói: "Phát sinh một việc lớn
như vậy, cô một tiếng cũng không nói!Bây giờ muốn chuẩn bị nguyên liệu
chế biến món ăn cho buổi tối , cần thật nhiều đồ ăn ở trong nhà kho cùng trong hầm lạnh! Hiện tại nếu như một lần nữa thay đổi món ăn, người của chúng ta lại phải mua bao nhiêu nguyên liệu nữa, điều này cần rất nhiều thời gian! !Cô cô gọn chung lại cũng đã thấy nhiều, đừng cho là chúng
ta không nể mặt mũi!"Hoắc Minh cũng nhìn về phía Nhã Tuệ, khẩn trương nói: "Nhã Tuệ! Cô là quản lý yến hội! Tôi biết chuyện này ủy khuất cho cô ! Thế nhưng không
còn biện pháp nào khác a? Tôi đã tận lực! Nhưng hiện tại thịt đã nằm
trên thớt rồi, cô còn ý kiến gì muốn nói với mọi người không?"Mọi người cùng nhau nhìn về phía cô! !Nhã Tuệ vẫn như cũ ngồi bình thường, im lặng không lên tiếng, trong
đầu chậm rãi phân tích, dường như nhớ ra cái gì đó, nhưng vẫn có chút
khó xử cúi đầu... "Chậc! !" Quản lý phòng bếp lại nhịn không được tức giận làm tổn
thương cô nói: "Nghĩ cũng không được chuyện gì! ! Hiện tại mỗi người đều gấp đến độ giậm chân, liền ngay cả quản lý Đường của Hoàn Cầu chúng ta
cũng dậm chân đi? Nhiều chuyện như vậy, khó nhất chính là tôi và cô !
Lần trước cũng vì chuyện như vậy mà đã phải phái biết bao nhiêu người
đến bộ phận hành chính để đàm phán chuyện rượu vụ rồi! ! Bây giờ lại
thay đổi chủ đề món ăn, những thứ ấy đã nhập vào kho rượu, còn có đã
chuyển rượu vào hầm chứa , không đổi trở lại được, thì bây giờ phải làm
sao đây?"Đường Khả Hinh nghe thấy lời này, ánh mắt đảo qua quản lý phòng bếp
mỉm cười nói; "Trần quản lý, ngài nói lời này là sai rồi, bình thường
đều là có danh sách trước, người của chúng ta mới có thể đi ra ngoài làm việc, bây giờ tờ danh sách của ngài cũng không có, quấn quýt ta làm cái gì a? Mặc dù nói Nhã Tuệ là quản lý yến hội, phụ trách cả yến hội, thế
nhưng mệnh lệnh vừa đưa ra, mọi người đều có trách nhiệm! Ngài nói như
vậy giống như, ngài không có trách nhiệm trong chuyện này? Nếu quả thật
là như vậy, thì tất cả chúng ta hôm nay ngồi đây làm cái gì? Có chuyện
gì thì từ từ thương lượng, vỗ bàn ngoại trừ đau tay ra, thì một điểm tác dụng cũng không có!Còn nếu không muốn chịu trách nhiệm thì xin mời bước ra khỏi cửa này!""Cô... " Quản lý Trần nhất thời tức giận nhìn về phía Đường Khả Hinh! !Đường Khả Hinh bày ra sắc mặt lãnh đạm, nhìn ngón tay thon dài của mình, không thèm để ý tới ông ta! ! Nhã Tuệ ngồi ở một bên, ánh mắt lưu chuyển, không hiểu sao nhớ lại
nhiều năm trước, chính mình về quê, lúc đó ở trong rừng trúc làn khói
xanh lượn lờ, cha mặc trang phục đầu bếp, đang đứng ở trước lò bếp lửa,
không ngừng nhét gậy trúc và trong bếp, sau đó một bên nhanh chóng nấu
ăn, làm chủ bếp cho tiểu tử nào đó trong thôn kết hôn, lúc đó chính mình còn đến bên cạnh cha, mỉm cười hỏi; "Cha, người nấu gì vậy?""Mùa xuân tới, chúng ta đến bách hoa yến đi? Để những đứa trẻ trong
thôn tới hái các loại hoa, ta làm cho mọi người mấy món! Đây chính là
cha con lúc đó cùng chú Đường của con cùng nhau nghĩ ra được, nhưng lúc
đó chưa kịp làm, lần này một thân nhẹ nhàng , thừa dịp lúc này làm luôn! !" Lưu Chí Đức lúc đó tươi cười nói! !Một cỗ nhiệt huyết dâng trào! !Nhã Tuệ nhất thời kích động ngẩng đầu, nhìn về phía mọi người nói: "Chủ đề món ăn có rồi!"Mọi người cùng nhau ngẩng đầu, nhìn về phía cô! !"Chủ đề món ăn cũng không phải là do cô nghĩ!" Quản lý phòng bếp ngẩng đầu, chế nhạo nhìn về phía Nhã Tuệ. Đường Khả Hinh nhìn về phía Nhã Tuệ như có dự liệu trước, ánh mắt
tràn đầy lòng tin, liền mỉm cười quay đầu, nhìn về phía Trần quản lý yếu ớt nói: "Ngài không phải mới vừa nói không nghĩ ra được hay sao? Không
nghĩ ra được, lại còn không cho người khác nói? Coi như là Lưu quản lý
nói ra, công lao cũng là của ngài!"Quản lý phòng bếp nghe thấy lời này, đành phải im lặng không lên tiếng, lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn về phía Nhã Tuệ. Nhã Tuệ hơi đè xuống kích động trong lòng, nhìn về phía mọi người mỉm cười nói: "Kỳ thực... Chuyện này phát sinh, tôi lúc đó vừa nghe đến
cũng đã phản đối , giống như quản lý Trần đã nói, đây quả thực là không
có khả năng hoàn thành nhiệm vụ, thế nhưng tôi nghĩ, phòng hành chính
bọn họ không có khả năng nghĩ đến việc này, hẳn là còn có sự tình gì đó ở đây, mới cần gạch bỏ toàn bộ kế hoạch của chúng ta! Nếu bên trên đã
quyết định, chúng ta trừ tiếp thu nó, thì không còn cách nào khác! !
Chính là vất vả cho mọi người! Chúng ta giờ đã là người trên cùng một
thuyền, cần phải giúp đỡ nhau. Không chừng ngày đó, các vị cũng sẽ cần
đến Lưu Nhã Tuệ tôi đây?"Mọi người im lặng không lên tiếng. Đường Khả Hinh mỉm cười ngẩng đầu, nhìn về phía Nhã Tuệ. "Cô nghĩ ra chủ đề gì cho món ăn mới?" Hoắc Minh khẩn trương ngẩng
đầu, nhìn Nhã Tuệ nói: "Hiện tại tất cả đầu bếp cùng các đầu bếp trưởng
đều rất sốt ruột, nhưng bây giờ không có cách nào nghĩ ra chủ đề mới cho món ăn, để phối hợp với tiệc từ thiện tối nay . "Quản lý phòng bếp cũng khẩn trương nhìn về phía Nhã Tuệ. Nhã Tuệ mỉm cười nhìn mọi người nói: "Mùa xuân tới, trăm hoa đua nở,
nó dạt dào sức sống, vẫn luôn là cái mà chúng ta theo đuổi, nó thể hiện
sự nhiệt tình cùng hi vọng của chúng ta. Mặc dù hiện tại mùa hè đã tới,
nhưng với lần từ thiện này, mọi người quyên góp cũng đều tràn đầy vui
sướng cùng cảm động, gửi gắm vào những hi vọng không xa! Cho nên chúng
ta lần này, vì để cho họ đi vào những hồi ức tươi đẹp kia, chúng ta sẽ
để cho thực khách đắm chìm trong biển hoa mỹ lệ kia, cảm động cùng vui
sướng sẽ theo đó mà nảy sinh! Vì điểm cảm động ấy! Chúng ta... Làm một
buổi bách hoa yến đi! !""Bách hoa yến! !" Quản lý phòng bếp lập tức đọc lên ba chữ này! !