Editor: Ngày Đẹp TươiHoàng hôn, bảy giờ! !
Bệnh viện, trước cửa phòng cấp cứu tụ tập vô số nhóm người, bao gồm
đoàn người của Hiệp hội rượu đỏ đang rất quan tâm đến bệnh tình Vitas
tiên sinh. Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên cũng vô cùng sốt ruột,
lo lắng chờ đợi ở bên ngoài cửa phòng cấp cứu. Về phía phóng viên truyền thông thì đã bị vệ sĩ trực tiếp xách ra bên ngoài khu vực phòng bệnh
rồi, bọn họ đang nhốn nháo muốn nhanh nhất lấy được thông tin quan trọng từ bên trong đây mà !Mọi người đều biết, Vitas là một vị nguyên lão cực kỳ có tiếng tăm
trong giới rượu đỏ. Ông cũng là vị giám khảo cùng quan chủ khảo quan
trọng trong trận thi đấu phục vụ rượu mang tầm quốc tế như thế này. Bây
giờ ông ấy bị bệnh, liệu có thể ảnh hưởng đến tiến trình của cuộc thi
đấu hay không, thì cho đến bây giờ, phía ban tổ chức thi đấu vẫn không
có công bố câu trả lời! Việc thi đấu tiếp theo như rơi vào trong sương
mù vậy! Mà nay tuyển thủ có khả năng nhất là Đường Khả Hinh, lại là học
trò xuất sắc nhất của Vitas, không biết rồi sự việc này có ảnh hưởng
không tốt đến khả năng phát huy của cô trong trận thi đấu hay không??! !Vài vị phóng viên to gan, ôm máy ảnh đi về phía hành lang bệnh viện,
nhìn về phía phu nhân George cùng đoàn người trong Hiệp hội rượu đỏ,
nói: "Xin lỗi các vị, tôi biết lúc này đưa ra câu hỏi là không đúng,
nhưng tôi rất tò mò một vấn đề! Nghe nói là trước trận thi đấu lớn, dù
có bất cứ chuyện gì thì các tuyển thủ cũng không được gặp quan chủ khảo
cùng giám khảo. Thế nhưng, có người đã từng tận mắt thấy tuyển thủ Đường Khả Hinh đi vào bệnh viện, cũng đã có một thời gian ngắn gặp mặt Vitas
tiên sinh. Không biết việc này có được tính là trái với quy tắc của trận thi đấu hay không?!"Tất cả thành viên của Hiệp hội rượu đỏ, bao gồm cả phu nhân George
nghiêm mặt nhìn về phía vị phóng viên kia, kinh ngạc hỏi: "Cái gì? Tuyển thủ Đường Khả Hinh từng xuất hiện ở bệnh viện?"Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi im lặng đứng ở một bên, ánh mắt chợt lóe! !"Bên phía chúng tôi đã từng có phóng viên đi qua đây, xác thực là có
nghe thấy được tin đồn này! Nhưng chúng tôi cũng không có chứng kiến
qua! Nếu như các ngài yêu cầu bằng chứng, có lẽ cần xem lại hệ thống
camera giám sát!" Vị phóng viên kia tiếp tục cầm máy ảnh, nhìn về phía
phu nhân George nói. Phu nhân George mặc dù thương yêu Đường Khả Hinh, thế nhưng được tôi
luyện dưới những luật lệ hà khắc trong giới rượu nho, bọn họ mỗi người
đều vô cùng tuân thủ nguyên tắc. Bất cứ ai cũng không thể khiêu chiến
với quy tắc này, nhất là trong trận chung kết, Vitas tiên sinh lại là
người đưa ra đề thi! ! Nếu như Vitas trong lúc ốm đau mà để phong phanh
bất cứ tin tức gì, điều này cũng sẽ dẫn đến sự thất bại của cuộc thi đấu phục vụ rượu lớn thế giới này! !David ngưng mặt suy tư một hồi, mới phân phó cho Hách Lệ nói: "Hách
Lệ, phiền cô lập tức trở lại khách sạn, điều tra một chút lịch trình của tuyển thủ Đường Khả Hinh đêm nay, rồi báo cáo cho tôi, một chữ cũng
không được bỏ sót! Thậm chí việc cô ấy đã hẹn gặp người nào, lúc nào thì rời khỏi phòng nghỉ ngơi, đều báo cáo cho tôi tất cả!""Vâng!" Hách Lệ lên tiếng trả lời, sau đó nhàn nhạt xoay người, dẫn ba nhân viên phục vụ, nhanh chóng ra khỏi bệnh viện... "Tổng giám đốc Tưởng!" David xoay người, cất bước đi về phía Tưởng
Thiên Lỗi, trầm mặt nghiêm túc nói: "Xin ngài giúp tôi, quan sát cẩn
thận những người đã đư Vitas tiên sinh hôm nay vào viện!"Tưởng Thiên Lỗi nghe lời này, hai tròng mắt anh chợt lóe, trong nháy
mắt nhìn về phía David, mặc dù muốn cự tuyệt, lại biết cự tuyệt không
được, chỉ nhàn nhạt cười nói; "Đều nói Trung Quốc là đất nước của lễ
nghi, mặc dù đối với quốc tế hành vi của chúng tôi, có khen có chê, thế
nhưng xác thực giờ khắc này... Chúng tôi thực sự làm không được, lúc
sinh mệnh của một người đang bị đe dọa, đi chất vấn tất cả!"David thật sâu nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, mặc dù cũng hiểu được cảm giác này, nhưng vẫn đành phải bất đắc dĩ cố chấp!Một thông đạo dài mà tối khác! !Lãnh Mặc Hàn cùng đám người Phương Di, mặt lộ vẻ ngưng đọng, nhanh
chóng từ phía trước mở đường, Đường Khả Hinh cùng đi với Đỗ Uy và Khương Vĩ, sắc mặt tái nhợt, hơi chút tiều tụy cùng loạng choạng đi về phía
trước, nhớ tới vừa rồi từ trong miệng Tô Thụy Kỳ, biết được một chân
tướng, thầy thật là trúng độc dẫn đến biến chứng khối u, ông lão ấy bị
trúng độc, là một loại chất độc được chế ra từ loài muỗi độc nơi rừng
rậm nhiệt đới, nó không màu không mùi, nhưng chỉ cần độc của nó đâm vào
một bộ phận trên cơ thể, bộ phận đó sẽ hội tụ rất nhiều những loài sâu
bọ, đã từng có người châu Phi bị muỗi độc chích bị thương, tứ chi bị
liệt đến mức cưa rụng, mới bảo toàn mạng sống! May mắn Vitas lúc trúng
độc, là đàn vi khuẩn đã bị biến đổi, hiện tại chỉ cần cắt bỏ khối u sưng trướng, là tạm thời giảm bớt đau đớn, sau đó 12 giờ, sắp xếp đến bệnh
viện, mới có thể tiến hành phẫu thuật cắt bỏ khối u đợt thứ hai! !Phương Di vừa cùng Đường Khả Hinh đi về phía trước, vừa nhận điện
thoại bí mật đến từ Đông Anh, cô tức khắc xoay người, nhìn Đường Khả
Hinh nói: "Đường tiểu thư! Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi, bởi vì
việc cô đến bệnh viện, bị rò rĩ tin đồn! ! Hiện nay thư ký trưởng hiệp
hội rượu nho đang muốn quay về khách sạn tìm cô!"Đường Khả Hinh khoác áo choàng màu đen, hơi giật mình đẫm lệ ngẩng đầu, nhìn về phía cô! !"Đi!" Phương Di không nói hai lời, lại đỡ Đường Khả Hinh đi về phía
trước, Nhã Tuệ đã ở bên ngoài xe chờ, đang lúc bọn họ đi ra khỏi cửa sau bệnh viện, không hiểu sao nghe thấy tin tức người chủ trì bên kia phòng bệnh truyền đến, giọng điệu có phần khẩn trương cùng kích động nói,
ngày mai sẽ là ngày quan trọng trong việc tuyển cử quan chức toàn quốc,
vô số người hai giới chính thương đều thập phần quan tâm việc này, bởi
vì thời khắc ngày mai, sẽ quyết định rất nhiều chuyện tương lai, thậm
chí có vài người, vài tập đoàn, sẽ một lần nữa được tẩy trừ... Đường Khả Hinh dừng bên cạnh cửa xe, hai tròng mắt lóe lên, biết tối
nay vô số người trong bóng tối muốn tính mạng của mình, thậm chí nghĩ
thông suốt sự việc thầy bị độc phát tác muốn ngăn cản chính mình tiến
hành thi đấu! Nội tâm cô sau một hồi ẩn nhẫn, rốt cuộc vẫn quyết định
nhanh chóng lên xe, trước chạy về khách sạn... Lãnh Mặc Hàn, Phương Di,
Đỗ Uy cùng Khương Vĩ tức khắc theo cô lên xe, phân phó tài xế chạy theo
con đường bí mật rời đi! ! Phía trước bệnh viện, Hách Lệ cũng nhanh chóng cất bước, ngồi lên xe
của mình, ngẩng đầu lên, nhìn về phía tài xế nói: "Đến khách sạn Á Châu! Nhanh lên!"Tài xế tức khắc đạp số, chiếc xe con màu đen nhanh chóng lao đi! !Một chiếc SUV cũng rất nhanh, cơ hồ cùng chiếc xe con màu đen kia lủi đi, hướng khách sạn Á Châu nhanh chóng chạy tới, Phương Di ngồi cạnh
cửa sổ, trong khoảnh khắc rút ra súng lục trên đùi, nạp đạn, trượt lên
xuống, nheo mắt thấy còn vài viên đạn màu vàng ròng, bá một tiếng, cô
cài súng lục, ngưng mặt nhìn về phía ngoài cửa sổ, Lãnh Mặc Hàn ngồi
trên một chiếc xe khác, mở ra phần mềm thế giới lộng lẫy của Tô Lạc
Hoành, sáng lên ba mươi hai màn ảnh xung quanh xe Đường Khả Hinh, Mỹ
Linh cùng Thanh Bình theo thói quen thường ngày, bắt đầu lắp ráp súng
trường... "Các cô làm gì vậy?" Lãnh Mặc Hàn vừa nhàn nhạt nhìn về phía màn ảnh nhỏ, vừa hỏi. "Chuẩn bị súng a!" Mỹ Linh cùng Thanh Bình nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn
nhanh chóng nói: "Một hồi, chuyện lớn gì xảy ra đều chưa xác định được!
Ngày mai không phải tuyển cử sao? Hôm nay hẳn là ai cũng không muốn
Đường tiểu thư sống sót?"Lãnh Mặc Hàn trầm mặt quan sát từng hình ảnh giữa màn ảnh, thỉnh
thoảng vươn tay, nhẹ chạm vào kia màn hình, thay đổi hình ảnh, mới nhàn
nhạt nói: "Bọn họ nếu như muốn ra tay, các cô cho dù có hai trăm khẩu
súng trường cũng không đối phó được! Chúng ta hôm nay cũng không có thời gian chời đùa cùng bọn họ!”Mỹ Linh cùng Thanh Bình hơi ngạc nhiên nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn!Lãnh Mặc Hàn không lên tiếng, mặt bộc lộ vẻ nhàn nhạt, nhìn về phía
hình ảnh ồn ào náo động xe cộ qua lại kia, còn có hoạt động của đoàn
người, hai tròng mắt nhẹ lóe ra, lặng yên tính kế... Chiếc SUV, thuận lợi lao nhanh trên đường phố náo nhiệt không chút
trở ngại, Phương Di thậm chí từ trong túi rút kẹo cao su ra, mở giấy,
tay cầm niết kẹo cao su, chậm rãi đưa cho Đường Khả Hinh cùng Nhã Tuệ,
hỏi; "Có ăn kẹo cao su không?"Đường Khả Hinh cùng Nhã Tuệ ngồi trong bóng đêm, cúi xuống phía dưới, nhìn kẹo cao su từ tay Phương Di đưa tới, có lẽ làm khối ngành nghề về
ẩm thực đã lâu, nhìn tay cô sạch sẽ, cầm viên kẹo kia, cũng không khỏi
nhàn nhạt lắc lắc đầu, hai người cũng thực sự không có tâm trạng ăn thứ
gì... Phương Di hơi lưu chuyển hai tròng mắt, nhìn các cô không muốn,
liền một mình đem kẹo cao su bỏ vào bên trong đôi môi khêu gợi nhẹ nhai, vừa nhai vừa nhìn thoáng qua tình hình ngoài cửa sổ... Đường Khả Hinh cùng Nhã Tuệ nhìn thấy thái độ của cô như vậy, mặt bộc lộ sự nặng nề, không nói thêm gì nữa. Phương Di tựa vào cửa sổ xe, thậm chí cảm thấy bên trong buồng xe có
chút ngột ngạt, liền đưa tay gạt cửa xe xuống, đón gió cuối thu, dường
như thập phần hưởng thụ chút se lạnh ấy, mỉm cười thở dốc, vừa nhai kẹo
cao su, vừa hơi nghiêng mặt, hình như trong lúc lơ đãng nhìn thấy xe của Hách Lệ cách mình mười thước bên ngoài, mặt cô lộ vẻ nhàn nhạt, như tự
hỏi một hồi, mới trong chốc lát đem kẹo cao su trong miệng, sau đó làm
bộ ném!Ầm —————— một trận tiếng nổ mạnh, lập tức truyền đến! Cả tuyến đường
giao thồn, theo trận nổ kia vang lên, mà trở nên bị chắn ngang, tiếng
kèn trận trận vang lên!Đường Khả Hinh cùng Nhã Tuệ lại hơi khẩn trương cùng khiếp sợ nhìn về phía Phương Di, Nhã Tuệ thậm chí hiện ra vài phần kiềm chế cùng không
thể tin nổi hỏi; "Cô! ! Cô... Cô mới vừa rồi là không phải đem kẹo cao
su nhổ ra, ném ra ! Vậy... Vậy... ""Đúng! Đó là bom! Bên trong có bom như hình hạt gạo! Nhai đến mười
lăm phút, liền sẽ tự động nổ tung! Nhai mạnh một chút cũng sẽ nổ!"
Phương Di lại tỏ vẻ nhàn nhạt, nhìn về phía Đường Khả Hinh cùng Nhã Tuệ! !"... ... ... " Nhã Tuệ sợ đến nói không nên lời, Đường Khả Hinh hai tròng mắt cũng cứng lại nhìn Phương Di! !Lãnh Mặc Hàn lại bộc lộ vẻ yên lặng, nhàn nhạt ngồi bên ghế bên cạnh
tài xế, cũng cảm giác thùng xe có chút ngột ngạt, liền phân phó: "Mở cửa sổ, thở một chút!"Mỹ Linh cùng Thanh Bình lập tức mở to mắt, dường như muốn khóc, nói: "Đây là muốn biểu diễn mất mạng sao?" "Mở cửa sổ!" Lãnh Mặc Hàn lại nhàn nhạt phân phó, tại thời khắc này,
cầm lên điện thoại di động của mình, vừa chậm rãi bấm một mã số xa lạ,
nghe tiếng chuông vang lên hồi thứ hai, tức khắc đẹp trai đưa điện thoại di động tung lên không trung ———— chiếc di động kia theo tiếng chuông
vang lên thứ ba, phịch một tiếng, di động ở giữa bầu trời đêm, bỗng
nhiên nổ tung lên, mà mười hai chiếc xe kề sát xe Đường Khả Hinh, cũng
đồng thời liên hoàn vang lên tiếng nổ mạnh! !"A ——————" Nhã Tuệ bị tiếng nổ lớn này làm cho chấn động, sợ đến mức ôm chặt người Đường Khả Hinh cúi xuống, thét chói tai!Đỗ Uy cùng Khương Vĩ trong nháy mắt cầm súng trường trong tay, hướng
về phía bầu trời bỗng nhiên bắn ra, chỉ thấy một trận khói lửa như lựu
đạn, hướng về bầu trời kinh ngạc khuếch tán ra, người cản đường ta!
Chết!Tất cả hành động trong bóng đêm đột nhiên dừng lại! !Chiếc SUV ngay trong phút chốc này, lại đạp mạnh chân ga, lủi qua con đường ồn ào náo động, dũng mãnh phóng nhanh như bay, xông quá cây cầu
lớn ven biển, tòa nhà khách sạn Á Châu huy hoàng kia, cứ như vậy lấp
lánh ở trên thế giới này, ba đường ánh đèn laser ngút trời, bắt đầu thay thế tuần sát toàn thành, Phương Di mắt thấy xe Hách Lệ, dưới tình huống ngăn cách bởi giao thông, cứ như vậy thẳng đường chạy về phía đại sảnh
khách sạn Á Châu, cô thậm chí lúc xe dần dừng lại, mỉm cười đi xuống
xe... ... Đường Khả Hinh cùng Nhã Tuệ nhìn đến giờ phút này, cũng không khỏi một trận khẩn trương. "Đi đường nhà kho!" Phương Di mắt thấy Hách Lệ đã biến mất ở trước
thảm đỏ khách sạn, dự đoán cô đang đi về phía tòa nhà, liền để cho xe
chạy về phía nhà kho đối diện ————Tài xế lên tiếng trả lời gật đầu, lại đạp mạnh chân ga, để chiếc SUV
xông vào con đường lớn chuyên dùng cho xe vận tải của khách sạn Á Châu,
sau khi đưa ra giấy tờ có hiệu lực, lại nhanh chóng chạy về phía cửa lớn nhà kho, nhà hát thủy tinh vì ban ngày tổ chức thi đấu lớn, tối nay đèn đuốc vẫn sáng trưng như vậy, xe thắng gấp trước nhà kho, Phương Di cùng tài xế tức khắc xuống xe ẩn nấp, Nhã Tuệ nhanh chóng đỡ Đường Khả Hinh
đi xuống khỏi chiếc SUV, đầu tiên là chỉnh sửa y phục cùng áo choàng đen của cô, liền vội vàng đỡ cô đang tiều tụy mệt mỏi, nhanh chóng đi về
phía tòa nhà... "Đường Khả Hinh tiểu thư! Ngài đang làm gì?" Một thanh âm, mang theo sự uy nghiêm, nhàn nhạt truyền đến!Nhã Tuệ cùng Đường Khả Hinh tim bỗng đập rộn, sắc mặt đồng thời có vẻ tái nhợt, nghe này thanh âm quen thuộc, các cô chậm rãi... Chậm rãi
xoay người, sợ đến mức mồ hôi lạnh chảy xuống nhìn về phía người đi
tới... Quả nhiên! !Hách Lệ đứng trước mặt hai người, mặt bộc lộ vẻ nghiêm túc nhưng cũng tươi cười tôn kính, nhìn về phía hai người, thập phần ngọt ngào ôn nhu
hỏi: "Đường Khả Hinh tiểu thư... Đã trễ thế này... Ngài muốn đi nơi nào? Hay là... Vừa mới trở về?""... ... ... " Nhã Tuệ cùng Đường Khả Hinh khẩn trương nhìn về phía
cô, lập tức nuốt nơi cổ họng khô cạn, không biết nên đáp lại thế nào!Hách Lệ lẳng lặng đứng trước mặt hai người, hai tròng mắt cuối cùng có chút sắc bén lóe ra, mới chịu cất bước... "Đường tiểu thư... Ngài nói đi toilet, tại sao lại lâu như thế... " Một thanh âm ngọt ngào, mỉm cười truyền đến. Đường Khả Hinh cùng Nhã Tuệ hơi giật mình ngẩng đầu, nhìn về phía người đi tới... Hách Lệ cũng vào lúc này, mặt bộc lộ vẻ nghi hoặc, xoay người, nhìn
về phía cô gái mặc chế phục màu lam đậm trước mặt, trông thập phần thanh lệ thoát tục... Tịnh Kỳ mặt bộc lộ nụ cười ngọt ngào động lòng người, nhìn về phía
Đường Khả Hinh, hơi dương tay, nghênh về phía nhân vật hiển hách nhất
kia, mềm giọng nói; "Thủ tướng đã chờ ngài rất lâu... Vừa trò chuyện trà đạo, vẫn chưa xong đâu!"Đường Khả Hinh mặt lại bộc lộ vẻ quái dị, trái tim phịch một tiếng
vang, không thể tin nổi ngẩng đầu, cư nhiên thực sự nhìn thấy Thủ tướng, quả nhiên đứng trước mặt cỏ nhà hát, trên mặt bộc lộ vẻ cơ trí, thật
sâu dừng ở nhà hát, thân ảnh vĩ ngạn kia khiến bất luận kẻ nào cũng
không dám nhìn thẳng, xung quanh vô số đặc công cùng máy bay trực thăng
bảo vệ trên bầu trời chặt chẽ thủ hộ, lại hết sức uy nghiêm