Từng tiếng thở dốc nặng nề, tự nhiên theo đến! ! Sắc mặt Đường Khả Hinh tái nhợt, thần kinh toàn thân căng thẳng, trên trán
đổ mồ hôi hột nhìn máy tính bảng trước mặt, chữ viết trong màn hình mơ
hồ, hình ảnh hết sức lung lay, theo bản năng cô chớp mắt, muốn để cho
mình khôi phục bình tĩnh, cho rằng bởi vì mình quá căng thẳng nên xuất
hiện ảo giác, nhưng không phải, cô cố gắng trợn to hai mắt, nhìn hình
ảnh trong máy tính quả thật rất mơ hồ, thậm chí trong não như đau đớn tê dại ! ! Cô lập tức ngẩng đầu lên, nhớ tới bác Phúc đã từng nói
với mình, bởi vì lúc ấy trúng nọc ong, thật ra ở trong thân thể còn có
một phần cũng chưa giải sạch, nhất định phải điều trị thời gian dài, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, làm cho cô trễ nãi hai ngày châm cứu, hay
bởi vì gần tới thi đấu, mà cuộc thi căng thẳng, hoặc chính vì những
nguyên nhân này làm cho hai mắt lập tức có ảo giác! Trái tim lại đập thình thịch! !Đường Khả Hinh lập tức cảm giác cả người mình như rơi vào trong băng lạnh
lẽo, cô nhanh chóng gấp gáp chớp chớp cặp mắt to của mình, cảm giác thời gian ở từng chút từng chút trôi qua, theo bản năng cô muốn nhấn chuông
báo khẩn cấp, nói rõ tình huống của mình, nhưng cô lại nghĩ tới lúc ấy ở cuộc họp báo bà George đã từng nói, đầu tiên mời tuyển thủ xác định
tình trạng thân thể và trạng thái tinh thần của mọi người có thích hợp
thi đấu hay không, nếu như có yêu cầu, xin nói trước, nếu vào ngày thi
đấu gặp phải bất kỳ tình huống gì, hoặc thân thể khó chịu, cũng không
thể lấy lý do cản trở tiến độ thi đấu, xin tự động rút khỏi cuộc thi! Trong lúc nhất thời, cô ngồi thật chặt ở trước bàn thủy tinh dài, cũng không nhúc nhích! Đã có điểm của JIESSC, 87 điểm! Thật ra cô là một chuyên gia hầu rượu ưu
tú, càng là tuyển thủ cấp bậc cao nhất, bất đắc dĩ, trong cuộc thi không cách nào điều chỉnh tâm trạng căng thẳng, trở thành tuyển thủ đầu tiên
rút khỏi cuộc thi! Chỉ thấy vẻ mặt JIESSC bình tĩnh đi ra, đứng ở sau
cánh cửa phòng nghỉ ngơi, có vẻ hơi mất mát, nhưng vẫn hiểu khuyết điểm
của bản thân, liền im lặng nhận thua đi khỏi... ... Đường
Khả Hinh cảm giác giống như JIESSC đi qua bên cạnh mình, cô không nhịn
được ngẩng đầu lên, trong ánh mắt mơ đung đưa, nhìn ra JIESSC bị rút
khỏi cuộc thi đấu đi ra hội trường thi, trái tim của cô càng lo lắng và
lạnh lẽo, trên mặt run rẩy vặn vẹo, thần sắc tuyệt vọng, trong mắt run
rẩy nước mắt, trước kia một ngàn lần một vạn lần phóng khoáng nói qua,
không sợ thắng thua, nhưng con người thật kỳ lạ, loại tuyệt vọng này có
thể hoàn toàn đả kích tự tin và tôn nghiêm của mình! ! Phía sau
ghế dài, Ban phê bình, Vitas cùng các giám khảo khác sau khi đã chấm
xong điểm số của JIESSC, lập tức nhìn trạng thái học trò mình, chỉ thấy
bóng lưng nhỏ lập tức sợ hãi, thậm chí có vẻ nóng nảy và luống cuống,
lông mày của ông hơi nhíu lại, lập tức nghiêng mặt nhìn một ống kính
khác, nửa khuôn mặt Khả Hinh càng lộ vẻ tuyệt vọng và bi thương, hai mắt nhấp nháy rất vô hồn... ... Trong nháy mắt ông nhíu chặt lông mày, nghi ngờ nhìn tình huống này, không lên tiếng! Phòng khách lầu một, đám phóng viên và khách quý cũng chú ý tới trạng thái
của Đường Khả Hinh, không nhịn được cũng nghi ngờ nhìn cô, thậm chí bàn
luận xôn xao, đám người Nhã Tuệ và Từ Trạch Minh căng thẳng đứng ở một
bên, nhìn hình ảnh Đường Khả Hinh trong màn hình cúi mặt khổ sở, tất cả
mọi người bắt đầu lo lắng và nghi ngờ không hiểu, phòng làm việc chủ
tịch, Trang Tĩnh Vũ và Tưởng Vĩ Quốc ngồi chung một chỗ, cũng vô cùng
nghi ngờ nhìn trạng thái của Đường Khả Hinh, ngạc nhiên cô bị làm sao,
cảm thấy mới vừa rồi trạng thái của cô rất tốt, tại sao hiện tại đột
nhiên thay đổi? Thư ký Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ, Hách Lệ, đứng ở phía trước các tuyển thủ, xem xét từng người, cuối cùng cô nhìn thấy
dáng vẻ Đường Khả Hinh như vậy, liền cất bước đi về phía cô, hết sức lễ
phép nhưng vẫn nghiêm túc hỏi: "Đường tiểu thư, cô có cần tôi giúp đỡ
không?" Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Hách Lệ, im lặng lắc đầu một cái. Hách Lệ chăm chú nhìn cô một cái, cho rằng cô bởi vì thi đấu căng thẳng,
liền cười cười nhắc nhở: "Xin nắm chặt thời gian, cô còn có một tiếng 30 phút!" Sắc mặt Đường Khả Hinh trắng bệch, nhưng vẫn im lặng
gật đầu một cái, tuyệt vọng, bất đắc dĩ buông tha nhìn bài thi, trong
mấy phút đồng hồ, cô nếm đủ loại mùi vị khó tả thình lình xảy ra, ngược
lại sau khi tiếp nhận kết quả, lại buông lỏng, mặc cho linh hồn của mình như bắt đầu xuất ra bay bay, trong đầu không tự chủ thoáng qua câu nói
của bác Phúc cảnh cáo mình, nếu bình thường cảm thấy hai mắt khó chịu,
có thể hai tay cùng nhấn xoay huyệt Thái Dương và vị trí đầu lông mày,
có thể tạm thời giảm bớt tật mắt! ! Cô nghĩ tới đây, người giống như bắt đầu sống lại, lập tức nhắm mắt lại, đưa hai tay ra bắt đầu xoa
huyệt Thái Dương và vị trí khác! ! Vitas cùng Ban Giám khảo nghi ngờ nhìn cô, Bác Dịch bởi vì hiểu y học, lập tức ngẩng mặt, hiểu rõ
nhất định là mắt của cô xảy ra vấn đề, cho nên mới phải dừng lại xoa bóp huyệt vị, anh cảm thấy lo lắng tay đè trán, căng thẳng lắc đầu một cái, thở dài... ... Đường Khả Hinh vừa nhắm hai mắt, xoa bóp
huyệt Thái Dương của mình, vừa để cho tâm trạng của mình thong thả và
bình tĩnh lại, bởi vì 30 phút thi đấu ngắn ngủi, để cho cô hiểu được câu nói của cha: buông lỏng tức là một loại nhận thức, càng là một loại rèn luyện! ! Đừng xem nhẹ hai chữ đơn giản này, thật ra trong đó chứa đựng
đạo lý rất lớn! Nó không chỉ có chứa đạo làm người, còn là chìa khóa
thành công! Cô nuốt cổ họng, mặc cho mồ hôi hột tuôn ra, lại chậm rãi,
nhịp nhàng bắt đầu thả lỏng hơi thở, chậm rãi hít thở, rốt cuộc chờ cho
tâm trạng của mình hạ xuống thì dần dần mở mắt, lập tức nhìn thấy chữ
viết trong bài thi thật rõ ràng xuất hiện ở trước mắt của mình, trên mặt cô lập tức hơi giật giật kích động nở nụ cười, sau khi thở dốc mấy hơi, liền vội vàng nhìn câu hỏi trong đề thi: Vui lòng phân loại rượu đỏ
theo như các hình thức khác nhau! Lựa chọn một loại để thuyết minh cụ
thể ! Đề thi tiếp theo là: Vui lòng giải thích quá trình sản xuất rượu Chateau d’Yquem! Đường Khả Hinh nhìn câu hỏi này, cũng không dám nhắm mắt lại, chỉ chớp mắt một cái, thị giác của mình biến mất ! Cô nhanh chóng cầm bút máy vi tính lên, ở chỗ trống của đề thi viết: Rượu
Chateau d’Yquem là một loại rượu đỏ hiếm thấy, dưới điều kiện khí hậu
nhất định mới có thể chưng cất, khi sản xuất rượu Chateau d’Yquem, đầu
tiên phải cho quả nho lây nhiễm một loại tế bào nấm mốc được gọi là muội nho (Botrytis cinerea Pers), loại tế bào nấm mốc này sẽ xâm nhập vào
quả nho, tạo thành rất nhiều lổ nhỏ bên ngoài quả nho, làm cho quả nho
bốc hơi nước, từ đó làm cho thành phần đường cô đặc, khiến cho vị rượu
nho trở nên ngọt hơn! ! Bởi vì loại vi khuẩn này đối với môi trường yêu
cầu hết sức cao, cho nên địa điểm phải là khu vực ẩm ướt vả lại nhiều
sương mù mới có thể tạo ra vi khuẩn, cho nên loại rượu đỏ này cũng không dễ dàng sản xuất thành công, hết sức quý giá, giá cả xa xỉ, mùi thơm rõ ràng nhất là mật ong, quả hạch và mùi thơm của các loại hoa! !Trong màn hình máy vi tính lập tức xuất hiện hình ảnh rộng lớn bao trùm bài
thi của mình, dọa Đường Khả Hinh giật mình, cô lập tức khôi phục bình
tĩnh nhìn trên đề thi viết nói, lựa chọn chính xác hình ảnh nho nấm
Botrytis, cô thở phào một cái, lập tức nhanh chóng ở bốn hình ảnh quả
nho, chọn một hình quả nho treo ở trên cây, rậm rạp nấm mốc, giống như
đã hoại tử rửa nát thật lâu! ! Thời gian từng phút từng giây trôi qua. Đường Khả Hinh bình tĩnh, lý trí lựa chọn hết hình ảnh nho nấm Botrytis, hai
mắt lại nhanh chóng xem đề thi tiếp theo: Vui lòng giải thích cấp bậc
Rượu đỏ của Pháp! Cô lập tức dùng bút viết xuống, tháng 8 năm 2009 nước
Pháp bắt đầu phân chia quy định cấp bậc rượu đỏ mới nhất, cấp thứ nhất
là cấp bậc cao nhất, gọi là khu sản xuất tiêu chuẩn, trước kia gọi tắt
AOC, hiện nay đổi thành AOP, cấp thứ hai là khu rượu vang vùng, còn gọi
là JGP, cấp thứ ba, khu rượu vang thường, còn gọi là VDF! ! Câu
hỏi lựa chọn kế tiếp là phân chia cấp bậc rượu vang của các nước trên
thế giới, rồi đến nêu tất cả các năm sản xuất rượu vang có chất lượng
tốt nhất trên thế giới! Đường Khả Hinh lại nhanh chóng viết
xuống khu Bordeaux phía Đông nước Pháp phân chia năm sản xuất rượu vang
có chất lượng tốt là năm: 1970, 1975, 1979, 1982, 1985, 1989, 1990,
1995, 1996, 1997, 1998, 1999, 2000, 2001, 2002, 2003, 2004, 2005, 2006,
2007 (Trong đó năm tốt nhất là năm: năm 2000), khu sâm banh: 2001, 2002, 2003, 2004, 2005... ... (trong đó năm tốt nhất là năm 1996) Rượu
vang miền Trung của Tây Ban Nha: 2004, 2005, 2006, 2007... ...
(Trong đó năm tốt nhất là năm 2000), California Mĩ năm tốt nhất là năm:
1997 và 2001, rượu vang Port của Bồ Đào Nha nổi tiếng khắp thế giới, năm có chất lượng tốt nhất là năm 2000... ... Tiếp theo là Đức, Chile,
Nam Phi, miền Trung Italy, miền Bắc Italy... ... Trạng thái của cô càng lúc càng tốt! ! Vitas và Bác Dịch ở bên trong, hai mắt lóe ra ánh sáng kịch liệt, nhìn Đường
Khả Hinh trong màn hình, làm bài thi càng lúc càng nhanh, vẻ mặt bọn họ
căng thẳng, mới hơi lộ ra buông lỏng, mà bà George cũng cảm thấy hết sức hứng thú nhìn vào trong màn hình. Lúc Đường Khả Hinh trả lời câu hỏi về số năm thì gần như không cần suy nghĩ, trên mặt của bà hơi lộ ra lộ nụ
cười, cảm thấy bảo bối này càng ngày càng thú vị, Jackson cũng vẫn lạnh
lẽo nhìn tình hình của Đường Khả Hinh, cũng không tin cô có thể trả lời
hết từng năm có chất lượng tốt nhất trên toàn thế giới! Đường
Khả Hinh nhanh chóng viết ra hai đất nước cuối cùng năm có chất lượng
tốt nhất: Australia 2006, 2007... ... năm tốt nhất là 1997, 2002,
2005, còn có New Zealand năm có chất lượng tốt nhất cũng giống như
Australia, nhưng không có năm tốt nhất, lúc viết tới đây, cô thở phào
một cái! Vitas nhìn dáng vẻ của học trò, hai tròng mắt phát ra một chút sáng loáng, giống như vui sướng. Lâm Tử Linh đã làm xong tất cả bài thi, chậm rãi đứng lên, liếc về phía
Đường Khả Hinh ở một bên, hai mắt di động suy nghĩ xem rốt cuộc cô có
thể làm được không! Đường Khả Hinh không để ý đến người nào, mà
dựa vào kiến thức và thái độ của mình nhiều năm nhiệt tình và học tập
được, nhanh chóng giải đáp từng vấn đề, tiếp theo, bắt đầu giải thích
lịch sử phát triển rượu đỏ, trong đầu cô không tự chủ xuất hiện hình ảnh sản xuất rượu vang lúc ban đầu bắt nguồn từ nền văn minh cổ đại Hy Lạp
và Italy, sau khi bọn họ hái nho về, đặt ở trong máng gỗ đạp vỡ nát từng quả, nghiền ép nước nho bỏ vào bình sứ chôn sâu ở dưới đất, sau đó, đến các nước Pháp, Tây Ban Nha, nhất là Pháp phát huy truyền thống, lại
phân tích lý do tại sao Bordeaux được thế giới chú ý sớm hơn Burgundy
một thế kỷ, là bởi vì bến cảng, hoàn cảnh địa lý và yếu tố chính trị ưu
việt, sau khi giải đáp đề thi, tinh thần càng lúc càng chìm đắm vào nơi
sản xuất rượu, đề thi: huyền thoại “Âm thanh rượu đỏ” huyền thoại do ai
sáng tác, giải thích đặc điểm của phẩm rượu và hầm rượu ! ! Đường Khả Hinh nhanh chóng viết: “Âm thanh rượu đỏ”, do ông chủ hãng rượu
Opitz người Austria (willi-opitz) sáng tác! ! Nhà máy rượu của ông
Willi-Opitz nằm trong khu vực hồ Neusiedlersee và cả một vùng của vườn
quốc gia Autralia. Khu Hồ, đồi núi, đất cát giàu khoáng sản tạo thành
khu sản xuất rượu vang Autralia cực kỳ nổi tiếng ! Opitz là thiên tài âm nhạc thế giới, ông ta phát hiện ở bên trong thùng gỗ sồi hầm rượu nhà
mình, bất cứ lúc nào bởi vì táo chua lên men, hoặc đường lên men thì sẽ
phát ra âm thanh kỳ lạ, giống như tiếng người yêu thì thầm, giống như Hổ gầm vượn hót, có đôi lúc, giống như tiếng nổ của quả lựu đạn, vì thế
ông ta đột phát ra linh cảm, ở trong hầm rượu sang tác “Âm thanh rượu
đỏ”, Sau khi Opitz nhận lấy nhà máy từ trong tay ông nội, tiếng tăm bắt
đầu lừng lẫy! ! Nhất là rượu sậy, càng nổi tiếng thế giới. Nên sau khi
các chủ vườn nho thu hoạch giống nho chủ yếu, đặt cỏ sậy ở trên mành
hong khô 3 tháng trở lên, để cho mùi thơm ngát của cỏ sậy ngấm vào bên
trong quả nho, kéo dài tuổi thọ cỏ sậy! ! Sau khi chưng cất lên men,
phát ra mùi thơm chất khoáng chất và mùi vả tây (sung ngọt) lâu dài, nên rượu được lọt vào top 1000 loại rượu ngon trên thế giới! Lúc rượu lên
men thì phát ra âm thanh giống như tiếng cười, giống như lúc cỏ sậy và
quả nho gặp nhau không ức chế được hưng phấn, đó là loại rượu của nước
ngoài, một loại rượu hiếm có... ... ... ... Càng lúc càng nhiều tuyển thủ dừng bút nộp bài thi, chậm rãi đi vào khu thi đấu vấn đáp vòng thứ hai... ... Cuối cùng nhân viên làm việc bưng 47 ly nước, thật cẩn thận đặt xuống ở
trước mặt của Đường Khả Hinh, nói: "Chuyên gia hầu rượu Đường, cô còn
lại hai phút!" Đường Khả Hinh mới làm xong hết bài thi viết,
trên trán chảy mồ hôi lạnh, xẹt qua khuôn mặt trái xoan của cô, cô vẫn
không nóng không lạnh, chớp hai mắt, bình tĩnh vươn tay, cầm ly nước thứ nhất, chỉ ngửi mùi một cái, nhanh chóng viết xuống chì, lại cầm ly nước thứ hai, viết xuống muối, lại cầm ly nước thứ ba, viết xuống lỏi cam... ... Tất cả ánh mắt đều tập trung vào lúc này! ! Dưới lầu, phóng viên và khách quý rối rít ngẩng đầu lên, nhìn Đường Khả Hinh trong màn hình tinh thể lỏng còn sót lại không tới một phút, lại phải
tiếp tục đánh giá 25 ly nước, cầm lên từng ly từng ly, để xuống từng ly
từng ly, trái tim của mọi người cũng không khỏi bị buộc chặt, Nhã Tuệ đã cảm thấy mình hoảng sợ sắp bị bệnh tim, nhìn đến trái tim đập thình
thịch, Từ Trạch Minh cùng một đám quản lý Đường Khả Hinh quen biết cũng
nhìn thật căng thẳng, ngay cả lão đầu bếp cũng đi ra thần kỳ quan sát! ! Khuôn mặt Vitas càng căng thẳng, nhìn học trò! ! Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ ngồi ở trên ghế sa lon, cũng hết sức căng thẳng nhìn hình ảnh kia! ! Thời gian bắt đầu đếm ngược giây phút cuối cùng, hai mươi giây! ! Đường Khả Hinh nhanh chóng cầm lên ly nước thứ tám đếm ngược, đưa lên mũi
ngửi một cái, lại nhanh chóng viết xuống lưu huỳnh, lại bưng ly nước thứ bảy đếm ngược đưa lên mũi ngửi một cái, không ngửi được, uống một chút, chanh hạt, khuôn mặt cô thay đổi, rất nhanh chóng tiếp tục cầm ly nước, ngửi từng ly từng ly, viết xuống đáp án từng ly từng ly... ... Thời gian: Mười, chín, tám, bảy... ... Đường Khả Hinh nhanh chóng cầm ly thứ ba ngửi một cái, tiếp tục viết xuống nước mưa, lại cầm ly thứ hai, nước giếng... ... "Đã đến giờ! !" Đường Khả Hinh lập tức nhấn nút xác định câu trả lời, chuyển đáp án đến Ban
Giám khảo! Cô lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thư ký tính giờ, mệt mỏi thở
dốc, đổ giọt mồ hôi, sắc mặt hơi nở nụ cười... ... Một đáp án cuối
cùng: chè! Hách Lệ nhìn cô, khẽ mỉm cười, nói: "Chúc mừng cô. Mời vào bên trong hội trường chờ Giám khảo chấm điểm!"