Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 906:

11-10-2024


Trước Sau

- Hừ.
Cảm nhận được từ sâu trong xương tủy có cảm giác giống như bị hàng vạn con kiến cắn xé, khiến cho Giang Khương không khỏi hừ một tiếng.
Những giọt mồ hôi to như hạt đậu rịn ra trên trán.
Ngồi xếp bằng trên giường, Giang Khương cắn răng, cố gắng kềm chế cảm giác thống khổ giống như bị cực hình nhưng trong lòng lại thầm mắng.
Đỉnh chủ đời trước luyện chế ra Luyện Cốt Đan, chỉ biết nói hiệu quả của Luyện Cốt Đan như thế nào chứ không nói uống vào sẽ bị đùa chết người như vậy.
Rốt cuộc, không biết kiên trì bao lâu, Giang Khương mở cặp mắt màu đỏ, từ sâu trong xương tủy truyền đến cảm giác tê dại, khiến cho hắn như muốn phát điên lên.
Hừ! Giang Khương không nhịn được lăn lộn trên giường, sau đó tung người bắn lên.
Chiếc giường không chịu nổi sức mạnh cực lớn, liền sụp xuống, sau đó lăn lộn trên mặt đất giống như con gấu lười.
Lăn một vòng bên trái, sau đó lăn một vòng bên phải, thi triển Ngũ Cầm Hí, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được dưới làn da của hắn giống như có tiếng nước chảy.
Mặt đất kiên cố bị hắn lăn lộn, mơ hồ có dấu hiệu lún xuống.
Lăn một vòng trên mặt đất, màu đỏ trong mắt thoáng giảm đi mấy phần, sau đó từ dưới đất nhảy lên, tay chân lại chạm đất, giống như con mãnh hổ chồm về phía trước.
Khi thì khom lưng hạ eo, khi thì đẩy về trước lùi về sau, giống như vươn người, chỉ nghe xương hông phát ra tiếng răng rắc.
Tiếng xương kêu lên, thần sắc thống khổ trên gương mặt Giang Khương giảm bớt không ít, động tác càng thêm lưu loát mấy phần.
Không biết qua bao lâu, nặng nề thở ra một tiếng, Giang Khương rốt cuộc lăn mình nằm ngửa ra đất, ngực phập phồng, toàn thân giống như vừa mới được vớt ra từ dưới nước.
- Mẹ kiếp, cuối cùng cũng xong.
Vừa thở hổn hển vừa cảm thấy vui mừng, Giang Khương cứ như vậy mà nằm ngủ trên mặt đất.
Trong phòng họp, các vị thành viên hội Viện ủy thần thái sáng láng ngồi thành hàng, nhìn mấy vị tuấn nam mỹ nữ hiện lên trên màn hình.
Thiên Y Viện và Huyết tộc đã tiến hành cuộc họp đàm phán.
Chu Thế Dương ngồi chính giữa, bưng tách trà nhàn nhã nhấp một ngụm, lúc này mới nhìn màn hình phía đối diện, gương mặt chợt trở nên lạnh nhạt: - Hầu tước Ryan, chúng tôi cảm thấy rất tức giận về việc nghị viên trưởng lão hội Huyết tộc là Hầu tước Robert đã dẫn một số nghị viên quốc hội và rất nhiều Huyết tộc cấp thấp xâm nhập vào Hoa Hạ chúng tôi.
Sắc mặt tái nhợt của Hầu tước Ryan phía đối diện hơi có chút biến đổi.
Cho dù ông là Thủ tịch trưởng lão của Trưởng lão hội, năm đó giao tiếp với người Châu Á cũng không ít, nhưng lần này nghe giọng điệu, bỗng có chút hoảng hốt.
Đúng rồi, những người Châu Á rộng lượng năm đó bây giờ đã trở nên xảo trá vô cùng.
- Đám Nhân tộc tham lam, hèn hạ.
Thật đáng chết! Nhìn gã mập đang không ngừng phun nước miếng phía đối diện, Hầu tước Ryan chỉ hận không vươn móng vuốt bóp nát mặt người này, nhưng cũng không còn biện pháp.
Nếu chỉ là một Bá tước thì không sao.
Nhưng Hầu tước Robert lại là một trong những nghị viên Trưởng lão hội, hơn nữa còn là em trai của Chủ tịch quốc hội đại nhân, cộng thêm một số thế hệ ưu tú mới, ông không thể không nhịn tên mập này.
- Khụ, khụ, được rồi, Thiên y sư Chu Thế Dương, lần này tôi xin thay mặt Trưởng lão hội bày tỏ sự áy náy của mình.
Nhưng chúng tôi phải nhanh chóng chuộc Hầu tước Robert và mấy vị Bá tước về.
Không biết quý viện… Không thể kiên nhẫn được nữa, Hầu tước Ryan giơ cái bàn tay đeo bao tay trắng nõn, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, sau đó cắt ngang Chu Thế Dương đang lải nhải.
- Hắc, đúng là không chịu nổi.
Thấy Hầu tước Ryan đối diện cắt ngang lời nói của mình, vẻ mặt giống như đau đầu, Chu Thế Dương đắc ý cười một tiếng, gật đầu nói: - Được rồi, nếu Hầu tước Ryan đã nói như vậy, chúng tôi cũng không nói nhiều nữa.
Quý phương muốn chuộc đám người Bá tước Robert, rất đơn giản… - Rất đơn giản? Ánh mắt Hầu tước Ryan nheo lại, tản ra sự lạnh lùng, chờ đối phương ra giá.
- Đúng, rất đơn giản.
Quý phương muốn chuộc Bá tước Lý Lâm, giá là mười gốc Huyết Linh Thảo.
Nghe tên mập chết bầm này nói, gương mặt Bá tước Ryan không khỏi co rúm lại, cau mày ngạc nhiên nói: - Thiên y sư Chu Thế Dương, tôi chỉ muốn hỏi là giá chung của tất cả mọi người là như thế nào? - Hầu tước Ryan, tôi đang nói với ngài đây.
Chu Thế Dương làm như không hiểu ý của Hầu tước Ryan, tiếp tục lải nhải.
Hầu tước Ryan hít một hơi thật sâu, nhớ đến đám người Bá tước Robert vẫn còn nằm trong tay đối phương, liền cố gắng áp chế sự giận dữ.
Hít một hơi thật sâu, bình ổn lại tâm trạng muốn bóp chết đối phương, Hầu tước Ryan trầm giọng nói: - Thiên y sư Chu Thế Dương, chúng ta đang thảo luận giá cho tất cả.
Cần gì mời ngài nói rõ.
- A, tất cả một lần đúng không? Chu Thế Dương gật đầu, nói: - Hầu tước Ryan rất sảng khoái, tôi cũng không muốn làm mấy chuyện linh tinh.
Gom lại một lần là tốt nhất, tôi cũng tiết kiệm thời gian.
Nhìn biểu hiện của Chu Thế Dương, Hầu tước Ryan chỉ thiếu điều không phun một ngụm máu ra ngoài, trong lòng thầm mắng: - Mặt dày vô sỉ.
Nhìn sắc mặt khó coi của Hầu tước Ryan, Chu Thế Dương làm như không thấy, kéo micro đến gần sát, cười nói: - Như vậy đi, nếu muốn gom hết tất cả, vậy tôi xin nói thẳng.
Nếu muốn chuộc hết tất cả về, điều kiện là, trả lại nắp Tế Thế Đỉnh, còn có năm mươi gốc Huyết Linh Thảo.
Tôi đảm bảo sẽ trả lại Bá tước Robert một cách nguyên vẹn.
- Năm mươi gốc Huyết Linh Thảo? Sắc mặt Hầu tước Ryan cứng đờ.
Còn mấy vị Huyết tộc cao cấp bên cạnh cũng biến sắc.
Hầu tước Ryan phất tay áo bỏ đi, những vị Huyết tộc cao cấp cũng không nói tiếng nào, lạnh lùng nhìn Chu Thế Dương trong màn hình, sau đó xoay người đi theo Hầu tước Ryan.
Nhìn màn hình trống trơn, đám người Chu Thế Dương nhìn nhau một cái, sau đó bật cười rồi đứng dậy rời đi luôn.
Ba bốn ngày trôi qua, theo yêu cầu của Trưởng lão hội, Chu Thế Dương một lần nữa ngồi trước màn hình, nhưng lần này vẫn là không vui mà giải tán.
Đối với tình huống như vậy, Thiên Y Viện dường như cũng không để tâm, khiến cho Quốc hội trưởng lão của Huyết tộc cũng không thể làm gì.
- Đáng chết! Đám người Châu Á dã man này.
Hầu tước Ryan giận dữ vỗ bàn một cái, tức giận nói: - Bây giờ bọn họ muốn ăn sống chúng ta sao? Năm mươi gốc Huyết Linh Thảo, chẳng lẽ lại cho rằng Huyết Linh Thảo là cỏ nhặt ngoài đường sao? Hơn nữa, Huyết tộc hàng năm của chúng ta tiêu hao cũng không ít.
Tại sao lại phải tặng không cho đám khỉ Châu Á này? Chủ tịch quốc hội đại nhân sắc mặt có chút khó coi, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve thanh trượng, một hồi lâu mới chậm rãi nói: - Bất kể thế nào, chúng ta vẫn phải đổi những người kia về.
Năm mươi gốc Huyết Linh Thảo cũng không thể đưa được.
Nhìn mái tóc bạc trắng của Chủ tịch quốc hội đại nhân, ánh mắt Hầu tước Ryan chợt lóe lên một cái, sau đó chậm rãi thở ra một hơi, gật đầu nói: - Tôi biết rồi, ngày mai để tôi thử đàm phán lại với bọn họ.
Mặt trời buổi sáng cũng không quá chói mắt, nhưng khiến cho Giang Khương vừa mới bế quan xong cũng không nhịn được mà nheo mắt lại.
Hắn đã bế quan năm sáu ngày, tổng cộng uống hai viên Thanh Vân Đan và hai viên Luyện Cốt Đan, rèn khí tức quanh thân thành sắt thép.
Không chỉ tăng nội khí trong cơ thể lên không ít, cường độ xương cốt cũng được gia tăng lên.
Chẳng qua bế quan lâu như vậy, hắn cũng biết trình độ xương cốt tạm thời đã cường hóa đến trình độ nhất định.
Nếu chỉ thời gian ngắn mà uống viên Luyện Cốt Đan thứ ba, hiệu quả sẽ không quá cao.
Cho nên quyết định xuất quan, chờ thêm mười ngày nửa tháng nữa sẽ uống viên Luyện Cốt đan thứ ba.
Cảm nhận được không khí bên ngoài cùng với ánh nắng đã mấy ngày không thấy, Giang Khương bước nhanh trở về, sau đó cùng với Tuyên Tử Nguyệt, Phan Hiểu Hiểu và Tiểu Bảo đến nhà ăn ăn cơm.
- Xin chào y sĩ Giang Khương.
- Y sĩ Giang Khương.
Trên đường đi, gặp phải các y sư, y sĩ, người nào cũng nhìn Giang Khương chào hỏi, không còn khách khí, mà nhiều hơn mấy phần kính ngưỡng và sùng kính.
Giang Khương ngược lại theo thói quen mỉm cười gật đầu với mọi người, sau đó ôm con trai đến nhà ăn.
Nhà ăn cũng phá lệ chiếu cố Giang Khương, sau khi gọi món, chỉ một lát sau là thức ăn đã được mang lên.
Đã mấy ngày không được gặp ba, Tiểu Bảo vô cùng hưng phấn, cứ nằm trong lòng Giang Khương, để Giang Khương đút cơm.
Giang Khương ngược lại cũng vui vẻ, vừa dụ con trai vừa đút cơm, một chút cũng không thấy mất kiên nhẫn.
Vừa mới ăn được một nửa, mơ hồ nghe có tiếng bàn luận truyền đến.
- Nghe nói Thiên Y Viện chúng ta vẫn đang đàm phán với Huyết tộc.
Nhưng chúng ta cũng không gấp.
Hắc hắc, dù sao gấp cũng chỉ có đám người của Trưởng lão hội Huyết tộc mà thôi.
- Đúng vậy, bọn họ kiên trì không nổi đâu.
Tôi nghe nói vị nữ Bá tước Huyết tộc bị thương không nhẹ.
Hơn nữa lại không muốn uống máu heo, bây giờ đã rơi vào trạng thái Thoát huyết.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!