Người mặc áo choàng vẫn đứng đó, đối mặt với Cửu Kiếp đang đến gần, trong mắt không hề có chút sợ hãi. Tốc độ của Cửu Kiếp càng lúc càng nhanh, cuối cùng gần như biến thành tàn ảnh, lao về phía người mặc áo choàng. song kiếm trong tay anh ta giống như những con rắn linh hoạt, nhảy múa uyển chuyển, mang theo kiếm khí sắc bén chém về phía người mặc áo choàng. Tuy nhiên, người mặc áo choàng dường như đã chuẩn bị sẵn sàng, anh dễ dàng né được đòn tấn công của Cửu Kiếp chỉ bằng một cử động nhẹ của cơ thể. Cùng lúc đó, anh đưa tay ra, nhanh như chớp nắm lấy cổ tay Cửu Kiếp, hất mạnh một cái. Cửu Kiếp bị mất cảnh giác trước đòn phản công bất ngờ của người mặc áo choàng, nhưng dù sao thì anh †a cũng là một bậc thầy dày dặn kinh nghiệm chiến đấu nên không hề nao núng. Cửu Kiếp lộn một vòng trên không và tiếp đất một cách vững chãi, đồng thời vung kiếm bắng tay kia để chém về phía chân người đàn ông mặc áo choàng. Người mặc áo choàng nhanh nhẹn nhảy lên, tránh được thanh kiếm, đồng thời vung tay tạo ra một cơn cuồng phong khủng khiếp lao về phía đối phương. song kiếm của Cửu Kiếp múa như vũ bão, chém nát cả cơn cuồng phong. Một tiếng nổ vang lên từ võ đàiNhưng Cửu Kiếp không dừng cuộc tấn công mà lao về phía người mặc áo choàng trong luồng khí lưu hỗn loạn. Người mặc áo choàng nhón nhẹ ngón chân, toàn thân bay về phía sau, giữ khoảng cách với Cửusong kiếm của Cửu Kiếp giống như những chiếc răng nanh của quỷ dữ, điên cuồng chém vào người mặc áo choàng. Đôi mắt sắc bén của anh ta cẩn thận quan sát từng cử động của đối thủ, cố tìm ra điểm yếu. Người mặc áo choàng ngược lại có vẻ khá thoải mái. Bất cứ khi nào Cửu Kiếp tấn công, anh luôn có thể né tránh bằng những góc độ và tốc độ đáng kinh ngạc, thỉnh thoảng còn tung ra các đòn phản công khiến Cửu Kiếp luôn trong trạng thái căng thẳng. Trận chiến giữa hai người bước vào giai đoạn khốc liệt, song kiếm của Cửu Kiếp múa càng lúc càng nhanh, kiếm khí dường như bao trùm toàn bộ đấu trường. Người mặc áo choàng nhờ có thân pháp linh hoạt và khả năng quan sát nhạy bén nên hết lần này đến lần khác phá giải được các đòn tấn công của Cửu Kiếp. Những khán giả có mặt đều choáng váng. Họ chưa từng được thấy trận chiến nào như vậy trong đời. Mỗi khi kiếm quang lóe lên, tim họ đập nhanh hơn, như thể chính họ đang tham gia vào trận chiến khốc liệt này. Huyền Dương và các quan chức cấp cao Đại hội theo dõi trận chiến trên võ đài với vẻ mặt nghiêm nghị. Với tình hình hiện tại, có vẻ như Cửu Kiếp không thể làm gì người đàn ông mặc áo choàng trong thời gian ngắn. Nếu ngay cả Cửu Kiếp cũng thua thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tiếng tăm của Đại hội. "Huyền Dương!"Lúc này có người hô lên. Huyền Dương sững lại một chút, sau đó thấp giọng nói: "Mọi người yên tâm, Cửu Kiếp chắc chân sẽ thẳng!”Nghe vậy người kia mới im lặng. Trên võ đài, Cửu Kiếp bất ngờ tung đòn tấn công dữ dội, song kiếm chém vào người đàn ông mặc áo choàng như hai tia sét. Người đàn ông mặc áo choàng khẽ mỉm cười, lắc lư rồi biến mất khỏi tầm mắt Cửu Kiếp. Cửu Kiếp hít một hơi thật sâu, khàn giọng nói: "Xem ra đối phó với cậu không dễ" "Võ thuật của Đại hội xem ra cũng chẳng có gì đặc biệt", người mặc áo choàng bình tĩnh nói. "Đừng vội đắc ý, là tôi chưa ra tay thực sự thôi". Cửu Kiếp giọng khàn khàn nói: "Nếu cậu đã ép tôi đến nước này, vậy thì tôi cũng phải thể hiện bản lĩnh thực sự thôi... Bây giờ tôi sẽ cho cậu thấy võ công đích thực của Đại hội!"