Bọn họ ngơ ngác nhìn anh, không biết làm thế nào. Vào lúc này, bọn họ ngoại trừ nghe theo Lâm Chính cũng không còn lựa chọn khác. Bọn họ đã đắc tội chết với Long tộc, đến nước này rồi chỉ có thể đi bước nào tính bước đó. “Vào trong xem xem rồi nói!”. Mị Mộng lên tiếng, đi đầu chạy theo Lâm Chính vào trong. Cầm Kiếm Nữ đi sát theo sau. Những người khác nhìn nhau, cũng đi vào trong. Bãi đất trống sâu trong Nhất Tuyến Thiên có một lối vào giống như hang động. Kết giới ở đó đã bị tiêu hao hơn một nửa trong trận chiến trước kia, cho nên khi Lâm Chính xông vào không tiêu hao bao nhiêu tỉnh lực. 'Trong cửa hang là một con đường dân xuống dưới. Bọn họ đi dọc theo con đường xuống. Nhưng bọn họ cảm thấy ngạc nhiên là con đường thông xuống dưới không ngừng có ánh sáng đỏ lan tỏa, nhiệt độ xung quanh cũng không ngừng dâng cao. Đi khoảng vài trăm mét, nhiệt độ đã tăng cao bảy. tám mươi độ, người thực lực không đủ như Tửu Ngọc đã toát đây mồ hôi. Không lâu nữa, một cánh cửa đá xuất hiện trong tầm mắt mọi người. “Trên cửa có kết giới”. Mị Mộng hét lên. “Đây hình như là cửa đá của tòa nhà treo thưởng chúng tôi”. Đào Thành ở phía sau được dìu tới giống như chú ý tới gì đó, lập tức tiến lên nói. Lâm Chính nhìn ánh sáng đỏ trong khe hở cửa đá, lên tiếng: “Có thể phân biệt được nó lắp đặt từ lúc nào không?”. “Tôi xem xem... Đào Thành đưa tay nhẹ nhàng ma sát bề ngoài cửa đá, quan sát gì đó. Không biết qua bao lâu, ông ta hít sâu một hơi: “Số năm cụ thể rất khó đoán, nhưng có lẽ đã ba trăm năm! Ít nhất không phải do tôi tạo ra”. “Ba trăm năm?”. Bọn họ đều sửng sốt. Đào Thành là quản lý của tòa nhà treo thưởng, tuy chức vụ không cao nhưng hầu hết chuyện lớn nhỏ của tòa nhà treo thưởng đều do ông ta xử lý. Nhìn ông ta có dáng vẻ trung niên, nhưng thực tế đã sống gần hai trăm tuổi, vì vậy ông ta biết nhiều hơn Lâm Chính. “Chất liệu của cửa đá này vô cùng đặc biệt, có lẽ được chế tạo đặc biệt, dùng để phong ấn áp chế loại sức mạnh nào đó. Hơn nữa, kết giới trên cửa đá cũng không phải kết giới ngăn chặn, mà giống như kết giới hỗ trợ... . Đào Thành vừa quan sát vừa nói, đầu lông mày không khỏi nhíu chặt: “Lâm đại nhân, theo tôi thấy có lẽ năng lượng sau cửa đá này vô cùng cuồng bạo, mục đích dùng cửa đá là để áp chế luồng sức mạnh đó. Nếu chúng ta ngang nhiên vào trong sẽ bị sức mạnh phía sau cửa đá gây thương tích... . “Vậy sao?”. Lâm Chính im lặng. “Sư phụ, hay là chúng ta ra ngoài trước?”. Thương Lan Phúc hỏi. “Không, vậy thì không kịp thời gian, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết long mạch này”. Lâm Chính nói, đột nhiên rút Tuyệt Thế Tà Kiếm ra đâm xuống mặt đất. Vù. Khi luồng sức mạnh này đánh vào Tuyệt Thế Tà Kiếm lại bị tà lực Tuyệt Thế Tà Kiếm chặn lại. Hai loại sức mạnh đối chọi không ngừng tỏa ra làn sóng, nhưng từ đầu tới cuối không thể lan ra ngoài. “Sư phụ chặn được rồi!". 'Thương Lan Phúc la lên. Sau đó, mọi người nhìn bóng Lâm Chính biến mất đằng sau cửa đá...