Này!! Anh làm gì đấy! Mau dừng lại... ưm... Halieg dường như hoảng loạn khi Cựu Vãn như một con hổ đói lao vào cắn xé con mồi, hắn giật mạnh khiến chiếc đầm của cô bị xé rách, để lộ vòng 1 to căng trắng nõn với hai nụ hồngHắn tham lam ngậm lấy một bên nụ hoa, ra sức cắn mút mạnh bạo, tay hắn không yên vì mà xoa nắn lớp mỡ mềm kia, thi thoảng hắn bóp mạnh, nhào nặn ra đủ hình thù khiến da thịt trắng nõn bắt đầu ngã sang màu đỏ hồng. Cắn mút chán chê, Cựu Vãn cởi chiếc áo sơ mi cùng thắt lưng của hắn ra, hắn đẩy Halieg nằm xuống đồng thời cởi dây trói chân cô, nhận ra cơ hội đang tới, Halieg dùng chân tung cước vào Cựu Vãn nhưng hắn đã kịp dùng tay giữ cổ chân cô lại. - Vô ích thôi, Halieg ạ - Hắn ta cúi xuống nói nhỏ vào tai Halieg - ngoan ngoãn nằm im làm tròn trách nhiệm của bạn gái tôi đi?- Chúng ta chia tay lâu rồi! Tôi không... áaaaaa!!!Không kịp để Halieg nói hết câu, Cựu Vãn đã cởi chiếc đầm cô ra, cả cơ thể Halieg non nớt được phô bày ra trước mắt Cựu Vãn, như một miếng thịt béo bở trước răng sói. Cựu Vãn nâng cao phần mông Halieg lên, hắn trói hai chân cô vào hai thòng lọng đã treo sẵn trên trần nhà, để phần "hang động" của cô thể hiện ra rõ hơn. Thắt lưng đã cởi ra, hắn cuộn lại rồi quật mạnh xuống. Đầu thắt lưng cứng cáp vô tình xé gió lao vun vút xuống hang động hồng hào kia. Tiếng hét thất thanh vang lên đi đôi với tiếng thắt lưng đánh vào nơi nhạy cảm vang lên khiến người ta rùng mình, hang động của cô đã sưng tấy lên nhưng lại rỉ ra "sữa chua". - Cô cũng chỉ là thứ "rẻ tiền" thôi nhỉ?- Đau... tha cho tôi... Cựu Vãn vẫn giữ nụ cười mỉa mai khinh bỉ, hắn ta cuối cùng cũng lấy ra "vũ khí" của hắn, không hề thương hoa tiếc ngọc mà đâm vào trong hang động chật hẹp kia mà ra sức đục nguấy. Tủi nhục, đau đớn từ thể xác đến tinh thần, Halieg dường như rơi vào trong cơn mê, cô ngấc đi mặc cho Cựu Vãn vẫn đang ra sức dày vò thể xác cô. Sau khi tỉnh lại từ cơn mê, Halieg nhận ra mình đang bị giam giữ trong một căn phòng vô cùng lạnh lẽo và tối tăm. Cô không rõ đã bị nhốt bao lâu, nhưng cảm giác mất phương hướng và kiệt quệ khiến thời gian như ngưng đọng. Những dây trói quanh tay chân cô bị siết chặt, khiến cơ thể tê buốt, và đầu óc cô mờ mịt trong cơn đau đớn. Cánh cửa phòng chỉ mở khi Cựu Vãn bước vào, và hắn ta không bao giờ đến một mình – hắn mang theo sự hủy hoại. Một ngày nọ, Cựu Vãn xuất hiện, nhưng lần này không chỉ đơn giản là lời đe dọa hay những trò bẩn thỉu. Trong tay hắn là một hộp dụng cụ y tế, bên trong chứa đầy những ống tiêm, dao mổ các loại và nhiều dụng cụ không rõ chức năng. Ánh mắt hắn lạnh lẽo, không còn che giấu sự thù hận. Hắn đặt hộp lên chiếc bàn cạnh Halieg, rồi cúi xuống thì thầm:- Thời gian của cô đã hết, Halieg. Cô đã khiến tôi phải khốn đốn trong suốt những năm qua, nhưng giờ đây, tôi sẽ biến cô thành một thứ mà cô chưa từng tưởng tượng được. Halieg nhìn thẳng vào đôi mắt tàn ác của Cựu Vãn, cố gắng tìm chút lòng thương hại hay lý trí nào đó còn sót lại, nhưng chỉ thấy sự trống rỗng. Cô hiểu rằng hắn đang chuẩn bị thực hiện điều gì đó khủng khiếp hơn bất cứ điều gì cô có thể dự đoán. Cựu Vãn bắt đầu tiêm vào cơ thể Halieg những loại thuốc lạ, nói với cô rằng hắn đang thực hiện một "thí nghiệm" mà hắn đã chuẩn bị từ rất lâu. Những mũi tiêm mang theo chất lỏng không rõ nguồn gốc dần thẩm thấu vào da thịt cô, khiến cơ thể Halieg dần dần trở nên nặng nề và khó chịu. Mỗi lần tiêm vào, cô cảm nhận rõ ràng sự thay đổi bên trong mình – các cơ bắp căng cứng, làn da trở nên thô ráp, và dần dần những đường nét cơ thể nữ tính của cô bắt đầu biến đổi một cách không tự nhiên. - Anh đang làm gì với tôi? Halieg thốt lên, giọng nói yếu ớt nhưng đầy phẫn nộ. Cựu Vãn nhìn cô, đôi mắt lóe lên sự thỏa mãn. - Ta sẽ biến cô thành thứ cô ghê tởm nhất – một người đàn ông. Cô sẽ không còn là chính mình nữa, và tất cả những gì cô có sẽ biến mất. Hắn nói về quá trình "chuyển hóa" một cách bệnh hoạn, như thể đang thực hiện một sứ mệnh khoa học vĩ đại. Với từng mũi tiêm, Cựu Vãn dần dần thay đổi cấu trúc cơ thể của Halieg, biến cô từ một người phụ nữ thành một hình dạng của nam nhân, bắt đầu từ những thay đổi về hormone, các biến đổi bên trong cơ thể mà cô không thể kiểm soát được. Quá trình biến đổi diễn ra từ từ, khiến Halieg cảm nhận rõ rệt từng giai đoạn. Cô bắt đầu cảm thấy làn da mình cứng và sần hơn, các cơ bắp phát triển một cách bất thường, và giọng nói dần trở nên trầm đục hơn mỗi khi cô thốt ra lời. Những thay đổi này không chỉ gây ra sự đau đớn về thể xác mà còn là sự tra tấn tinh thần khủng khiếp đối với cô. Cơ thể mà cô từng yêu quý, từng khổ luyện mới nên chính mình, giờ đây đang trở thành một thứ hoàn toàn xa lạ. Trong những ngày tiếp theo, những cơn ác mộng của Halieg không chỉ là nỗi đau từ những thí nghiệm của Cựu Vãn mà còn là việc mất dần bản thân. Hắn ta theo dõi từng phản ứng của cơ thể cô, ghi chép mọi thay đổi, và dường như không có ý định dừng lại. Hắn thử nghiệm nhiều phương pháp khác nhau, mỗi lần đều khắc sâu vào Halieg nỗi kinh hoàng rằng cô sẽ không bao giờ được trở lại như xưa. Mỗi ngày trôi qua, Halieg cố gắng chống lại sự thay đổi, giữ vững tinh thần bằng mọi giá. Cô không cho phép mình gục ngã, dù cơ thể đã không còn thuộc về cô nữa. Nhưng sự đau đớn và tuyệt vọng đôi khi trở nên quá sức chịu đựng. Cô thường mơ về những ngày tháng trước đây, khi cô còn là một bác sĩ tài giỏi, một người phụ nữ độc lập và mạnh mẽ. Nhưng giờ đây, dưới bàn tay độc ác của Cựu Vãn, mọi thứ dường như sắp kết thúc. Một đêm, khi mọi thứ xung quanh đều tĩnh lặng, Halieg nhìn xuống đôi bàn tay của mình – chúng đã trở nên thô kệch và mạnh mẽ như một người đàn ông. Trái tim cô như vỡ vụn. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc tuyệt vọng đó, cô nhận ra một điều: Cựu Vãn có thể thay đổi cơ thể cô, nhưng hắn không bao giờ có thể thay đổi ý chí và tâm hồn của cô. Halieg thề rằng bằng mọi giá, cô sẽ không để hắn chiến thắng. Halieg bắt đầu quan sát mọi động thái của Cựu Vãn, cố gắng tìm cách thoát khỏi nhà tù ác mộng này. Cô biết rằng không thể tiếp tục chịu đựng những thí nghiệm nữa, bởi cơ thể và tinh thần của cô đang bị đẩy đến bờ vực. Dù cơ thể cô đã bị biến đổi, nhưng trong thâm tâm, cô vẫn là Halieg – một người phụ nữ mạnh mẽ và kiên cường. Và cô biết rằng, sớm muộn gì, cô cũng sẽ tìm được cách phản công và lấy lại những gì đã mất.