Tình cờ là anh Hùng trên lầu cũng nhìn thấy bóng dáng của bọn họ, sau đó liền đẩy hai người phụ nữ quyến rũ như bạch tuộc đang bám chặt trên người mình ra. Trên mặt anh ta mang theo ý cười bước gần tới, đến khi tới gần nhìn thấy quần áo trên người Hạ Nhược Vũ, hai mắt anh ta liền sáng trưng giống hệt ngọn đèn đang chiếu trên đỉnh đầu. “Nhược Vũ, thật không ngờ cô thật sự sẽ đến đây, vừa rồi tôi còn tưởng là do tôi bị hoa mắt đấy” Lại liếc nhìn đám đàn ông đang không ngừng quan sát bọn họ, lòng tham hư vinh của người đàn ông được thỏa mãn vô cùng, một đại mỹ nhân như thế này chính vì anh ta mà đến đây đêm nay. Anh ta cố ý làm ra vẻ nói: “Có phải có người làm phiền không?” Mấy tên đàn ông đang định quấy rối Hạ Nhược Vũ đều lần lượt né tránh tầm mắt của anh ta, cái tên Trịnh Hùng quả thật rất hữu ích ở quán bar Ca Duyệt. Hạ Nhược Vũ lắc đầu một cái, giả vờ nói: “Không có. ” Dừng lại một chút, sau đó lôi kéo Trần Hạ Thu Phương bên cạnh nói: “Tôi đưa theo một người bạn tới, anh không cảm thấy phiền chứ?” “Tất nhiên không là phiền rồi, rất vinh dự hoan nghênh hai người đẹp như hoa đến đây chơi” Ánh mắt của Trịnh Hùng như hận không thể lập tức nuốt lấy Hạ Nhược Vũ. Hạ Nhược Vũ giả vờ như không nhìn thấy, bình tĩnh đi lướt qua người anh ta, Trịnh Hùng nhìn theo bóng lưng của cô, liếm môi một cái, bỏ mặc anh ta lâu như vậy, hôm nay dù thế nào anh ta cũng không thể bỏ qua cho cô. Trong lòng anh ta biết rõ mục đích Hạ Nhược Vũ đến đây hôm nay, thành phố Đà Nẵng xảy ra một vài chuyện, người xung quanh căn bản đều biết, trong tay anh ta quả thật có một dự án khá tốt, đưa cho Nhật Hạ cũng không phải là không có khả năng, chỉ xem xem cô tình nguyện làm được đến bước nào. Nghĩ đến đêm nay có thể có được thứ mà mình muốn,anh ta có chút không thể nhãn nhịn được. “Nhược Vũ, cậu không nhìn thấy bộ dạng vô cùng đói khát của con gấu Trịnh Hùng kia sao?” Trần Hạ Thu Phương ở bên kia nhỏ giọng thì thầm. Tất nhiên là Hạ Nhược Vũ biết: “Nhịn một chút đi, không vào hang cọp sao bắt được cọp con” “Cậu nhất định phải hy sinh như vậy sao, chỉ cần một câu nói của Mạc Du Hải, còn sợ không có cọp con sao?” Mặc dù không hiểu tại sao cô bạn thân lại phải hy sinh sắc đẹp, nhưng dựa vào sức ảnh hưởng của Mạc Du Hải ở thành phố Đà . Nẵng, con gấu Đại Hùng trước mặt kia ngay cả tư cách lau giày cho anh cũng không có nữa là. Hạ Nhược Vũ không muốn nói nhiều, liền thay đổi đề tài: “Lát nữa tốt nhất là đừng uống rượu, đồ người khác đưa cũng cố gắng tránh đừng uống” Cô lo rằng Trịnh Hùng sẽ bỏ thuốc vào trong rượu. “Chắc không sao đâu, mấy chai rượu này mở nắp trước mặt chúng ta, muốn bỏ thuốc chúng ta cũng sẽ nhìn thấy” Trần Hạ Thu Phương không sợ uống rượu, dù sao biệt danh ngàn ly không say của cô cũng không phải là chém gió. Trên lầu rất rộng, ba bốn hàng liên tiếp đầu bị một mình Trịnh Hùng bao trọn, bên trên hầu như đều chật kín cả người, bên cạnh mỗi người ít nhiều gì cũng kẹp thêm một hai người đẹp. Chỉ còn vị trí trung tâm ở giữa là vẫn còn trống, Hạ Nhược Vũ cũng không nghĩ ngợi nhiều, còn tưởng rằng là chỗ ngồi Trịnh Hùng giữ lại cho bọn họ. Bóng dáng của hai người họ vừa xuất hiện, toàn bộ đám đàn ông đang trái ôm phải ấp đều đồng loạt nhìn về phía Hạ Nhược Vũ, cặp mắt chỉ thiếu điều rơi ra dính lên trên người Hạ Nhược Vũ. Nhìn đến nỗi khiến Hạ Nhược Vũ cảm thấy toàn thân khó chịu, hối hận vì đã nghe lời cô bạn thân, mặc bộ đồ lộ liễu’ đến như vậy. “Nhìn cái gì, không biết Nhược Vũ của bọn tôi xấu hổ sao!” Trịnh Hùng đi lên trên, nhìn thấy biểu hiện không có tiền đồ của bọn chúng, vừa đắc ý lại vừa phô trương nói một câu. Anh ta vừa nói ra một câu, còn ai không hiểu được chứ, đêm nay Hạ Nhược Vũ chính là mục tiêu của Trịnh Hùng, đám bạn bè bất hảo kia mặc dù trong lòng cảm thấy tiếc nuối, đúng là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu, nhưng ai bảo thế lực người ta mạnh hơn mình chứ. “Anh Hùng thật là keo kiệt quá đi, người đẹp thế mà lại giấu lâu như vậy” “Mày tránh ra đi, nếu bên cạnh tao có một đại mỹ nữ như vậy, chắc chắn còn giấu kỹ hơn cả anh Hùng” “Ha ha ha, còn không phải sao, quả thật là tiên nữ hạ phàm mà” Ánh mắt của những người phụ nữ khác nhìn Hạ Nhược Vũ đầy tức tối và ghen tị. Hạ Nhược Vũ thở dài trong lòng, hà tất phải vậy chứ, từ xưa đến giờ đều là phụ nữ thích làm khó phụ nữ, không trách đàm đàn ông thối tha kia đào hoa đa tình, lại đi trách người phụ nữ khác quá xinh đẹp. “Đừng có nói năng bậy bạ, Nhược Vũ là bạn của tao, đúng không Nhược Vũ” Trịnh Hùng ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng lại duỗi tay ra muốn ôm Hạ Nhược Vũ. Hạ Nhược Vũ nhíu mày muốn tránh đi, nhưng mà trong lòng lại vang lên một ý nghĩ, cuối cùng đành nhãn nhịn xuống. “Anh Hùng phải không, vừa mới đến đây còn chưa mời anh một ly” Trần Hạ Thu Phương đã cầm hai ly rượu trên bàn lên, chắn trước mặt hai người họ. Trên mặt Trịnh Hùng có chút không được vui, nhưng mà cũng không có biểu hiện ra ngoài, huống hồ đối phương cũng là một mỹ nhân hiếm có, trên mặt liền hiện lên một nụ cười, cười ha hả nhận lấy ly rượu: “Khách sáo quá rồi, sau này người đẹp đến chơi nếu có kẻ nào muốn gây chuyện, chỉ cần nói tên của Trịnh Hùng tôi ra là được” “Phải phải, vừa nhìn anh Hùng liền biết là người làm chuyện lớn, tôi uống cạn trước nhé” Trần Hạ Thu Phương hồ hởi cụng ly với anh ta, ngửa đầu uống cạn ly rượu. Hạ Nhược Vũ muốn mở miệng nhưng mà không kịp. “Ha ha ha, người đẹp uống thật là sảng khoái” Trịnh Hùng thấy cô ấy uống cạn cũng ngửa đầu uống hết ly rượu, phụ nữ xinh đẹp lại biết lấy lòng ai mà không thích cơ chứ. Nhưng mà đôi mắt kia từ đầu đến cuối chỉ nhìn chằm chằm vào Hạ Nhược Vũ không rời, ý tứ cũng rất rõ, mục tiêu đêm nay của anh ta chỉ có một. Mấy tên bên cạnh cũng hò hét: “Anh Hùng cũng uống thật là sảng khoái, nhưng mà sao có thể bỏ lơ người đẹp còn lại được chứ” “Đúng vậy, nếu đã là bạn bè thì phải uống rượu giao bôi, mọi người nói có đúng không” Còn có kẻ bắt đầu huýt sáo giở trò lưu manh, tên nào cũng giống con sói đói nhìn thấy thịt nhìn chằm chằm bọn họ, không ăn được cũng không sờ được, chỉ có thể đứng bên cạnh ngắm nghía, giống như bọn chúng có thể thay thế Trịnh Hùng không bằng. “Rượu giao bôi, rượu giao bôi, rượu giao bôi. ” “Người đẹp không phải đang xấu hổ chứ, hay là anh Hùng anh chủ động một chút đi, hôn cái miệng nhỏ, sờ cái chân xinh, ha ha” Mặc dù trong lòng Hạ Nhược Vũ đã có chuẩn bị từ trước, nhưng thật sự chính tai nghe thấy lại là một chuyện khác. Trịnh Hùng tất nhiên chỉ hận không thể bảo đám người này khuấy động bầu không khí càng nóng càng tốt, như vậy Hạ Nhược Vũ không có cách nào từ chối anh ta, chỉ còn nước thuận theo thời thế mà đồng ý, đột nhiên một bóng người vội vội vàng vàng đẩy đám người đang chắn đường ra, chạy đến bên cạnh anh ta. Người đó hơi thở rất gấp gáp, gần như là không ra hơi nói: “Anh Hùng, bọn họ, bọn họ đếnrồi” “Ai chứ, chø dù là ông trời xuống đây cũng phải chờ ở đó cho tao” Trịnh Hùng nheo mắt lại, hai mắt vẫn sống chết dính chặt lên gương mặt xinh đẹp của Hạ Nhược Vũ, có chút không kiên nhẫn nói. Một chút năng lực phán đoán cũng không có, không thấy anh ta bây giờ đang bận sao? Tên kia có phần gấp gáp, không còn cách nào khác, chỉ đành cúi người thì thâm vào tai anh ta vài câu. “Thật sao?” Trịnh Hùng lập tức giật mình bừng tỉnh, sắc mặt như không dám tin vào tai mình. “Không sai ạ, đang ở bên dưới rồi” Vẻ mặt của tên đàn ông kia cũng rất kích động. Trịnh Hùng còn không kịp nói với Hạ Nhược Vũ thêm một câu, mặt đầy kích động đi theo tên đàn ông kia chạy xuống dưới. Hạ Nhược Vũ và Trần Hạ Thu Phương đều có hơi khó hiểu, rốt cuộc là sự có mặt của ai có thể khiến Trịnh Hùng trịnh trọng nghênh tiếp như vậy. Những kẻ khác cũng bốn mắt nhìn nhau, tất cả đều không hiểu. “Hình như tao nghe anh Cẩu nói, anh ấy mời đến một nhân vật tâm cỡ nào đó, còn không biết có đến hay không” Có ai đó đang thầm thì trong góc tối. “Nhân vật kia lai lịch lớn như vậy à, còn để đích thân anh Hùng đến đón” “Đúng đó, ra vẻ như vậy cũng quá kệch cỡm rồi” Tên đàn ông kia chỉ lắc đầu một cái nói: “Tao không biết, nhưng mà nghe nói lai lịch lớn lắm”