"Tiểu tử này bây giờ làm mình làm mẩy quá đấy, muốn gặp cậu một lát mà ta phải chờ ở bên ngoài mãi!”Trì Tân Nguyệt mặc chiếc váy dài màu xanh, che đi vóc dáng đầy đặn. Dù đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng trông bà vẫn rất thướt tha. “Mẹ!"Vương Tâm Nhã cất tiếng gọi, sau đó bước xuống khỏi ghế với vẻ mặt vui mừng. "Nhạc mẫu, con nào dám ạ. Nếu biết là người tới thì nhất định con sẽ ra nghênh đón". “Bây giờ, tiểu tử cậu đã có thân phận khác trước, ai dám bắt cậu ra đón chứ!"Mục Vỹ cười khổ một tiếng rồi ngồi xuống. "Ta đến tìm cậu để bàn chuyện quan trọng". Trì Tân Nguyệt nghiêm túc nói: "Hôm kia, khi ta quay về thánh địa, thánh nữ đại nhân đã gọi ta tới để hỏi về chuyện dưới đáy biển của đảo Thiên Tà. Bây giờ, ta e chúng ta không chỉ gặp phiền toái bởi bộ tộc Cốt Yêu đâu!”Hử?Nghe thấy thế, Mục Vỹ hơi ngẩn ra. Lẽ nào phong ấn thứ tư cũng bị phá vỡ rồi. "Bây giờ, do thánh nữ tiền nhiệm của chúng ta đã quy tiên nên người chịu trách nhiệm với phong ấn cuối cùng ở thánh địa ta là thánh nữ mới". "Nhưng thánh nữ đại nhân còn ít tuổi nên các trưởng lão trong thánh địa đều không phục, vì thế thánh địa đang chia làm hai phe". "Một phe lớn ủng hộ thánh nữ đều là những người luôn trung thành với thánh nữ tiền nhiệm, phe còn lại thì theo một vị trưởng lão". “Hả?"Mục Vỹ không ngờ thánh địa Trì Dao lại xảy ra chuyện này. "Tiểu tử cậu thì biết cái gì!"Trì Tân Nguyệt bất đắc dĩ nói: "Nhà họ Trì của thánh địa Trì Dao là một gia tộc lớn, thế lực ăn sâu bén rễ. Một gia tộc lớn khác là nhà họ Dao, thế nên ngày xưa khi thành lập, nơi này mới lấy tên là Trì Dao!"“Bây giờ, nhà họ Trì ủng hộ thánh nữ, còn nhà họ Dao thì chuẩn bị lựa chọn lại để bầu ra thánh nữ khác". "Lần này, nhạc mẫu đại nhân tới là để ... ""Phong ấn ở thánh địa Trì Dao sắp không trụ được nữa rồi, thánh nữ đại nhân mong Vỹ Minh có thể ra tay giúp đỡ bảo vệ phong ấn. Chí ít thì bây giờ, phong ấn này không thể có vấn đề!""Thánh nữ hi vọng cậu sẽ giúp thánh địa Trì Dao!"Trì Tân Nguyệt nghiêm nghị nói: "Hiện giờ, chỉ có cậu mới cứu được thánh địa Trì Dao thôi!""Con a?"Mục Vỹ chỉ vào mình rồi lúng túng nói: "Nhạc mẫu, người nhớ lại ba phong ấn lớn ở Ma Uyên, Lôi Thần Cốc và đảo Thiên Tà đi ạ. Mỗi lần chúng bị phá vỡ đều là sau khi con tới, người có chắc muốn con đến giúp không?"“Đúng đấy mẹ, Vỹ ca giỏi nhất là phá hoại mà!", Vương Tâm Nhã khuyên nhủnói. “Hừ! Đúng là con gái là con người ta. Tiểu tử này giỏi phá hoại, nhưng hắn gây ra chuyện thì đương nhiên cũng có thể giải quyết được. Con xem đi, không phải bây giờ Vỹ Minh vững như thành đồng sao! Ta thấy không có nơi nào ở Trung Châu có thể yên ổn hơn nơi này đâu!"Trì Tân Nguyệt nhìn Vương Tâm Nhã rồi bực bội nói. "Nếu vậy thì con sẽ đi với nhạc mẫu một chuyến!"“Phải thế chứ!"Trì Tân Nguyệt gật đầu đầy vẻ khen ngợi. Bây giờ, nhà họ Trì và nhà họ Dao trong thánh địa Trì Dao đang như nước với lửa. Ngoài ra, có một vài người trong nhà họ Trì không phục tùng mệnh lệnh của thánh nữ mới, cho nên chuyện này thật sự rất cấp bách. "Thế đi luôn thôi!"“Bây giờ ạ?”Trì Tân Nguyệt thi triển thân pháp rồi lập tức biến mất. “Muội bảo Mặc Dương sắp tới phải kiểm tra các võ giả vào thành thật cẩn thận, hễ nghi ngờ ai là phải đuổi ra ngay, nếu có người dám cả gan phản kháng thì phải giết bằng mọi giá. Bây giờ, chúng ta tuyệt đối không cho người của thế lực khác trà trộn vào thành". “Vâng!"Sau khi căn dặn vài việc xong, Mục Vỹ lập tức rời đi. Vỹ Minh được như bây giờ là nhờ vào phòng ngự kiên cố, nếu để người của thế lực khác trà trộn vào thì sẽ rất nguy hiểm. Các thế lực lớn luôn hục hặc với nhau, giờ thêm Ma tộc, bộ tộc Cốt Yêu và người của tiểu thế giới Tam Thiên chuẩn bị tới nữa thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra. Không lâu sau, Mục Vỹ và Trì Tân Nguyệt đã tới thánh địa Trì Dao. Nơi đây không hổ là thánh địa nghìn năm, nhìn từ xa đã thấy non xanh nước biếc, tràn ngập tiếng chim hót và hương hoa, quả là một cảnh tượng tốt lành. Điều quan trọng nhất là sau khi bị Ma tộc xâm chiếm, thánh địa không hề bị hư hại quá nhiều, mà vẫn phát triển phồn thịnh. Nhưng Mục Vỹ biết, ẩn dưới sự phát triển ấy là một mối nguy cơ!“Kẻ nào, đứng lại ngay!"Trông thấy hai người họ xuất hiện bên ngoài thánh địa Trì Dao, hai đệ tử gác cổng lập tức quát tháo. "Hỗn xược!" “Người phí lời với đám này làm gì!" Mục Vỹ xua tay nói: "Chắc họ là người của nhà họ Dao ạ?" “Ùm, bây giờ nhà họ Dao đang ngấm ngầm giở không ít trò, nhiều chỗ đã bị thay bởi người của họ". "Thế sao được ạ! Con là minh chủ của Vỹ Minh, đã chịu đi vào cổng lớn một cách quang minh chính đại là quá được rồi, sao còn để họ chặn con lại?", Mục Vỹ phủi tay, cười lớn nói rồi đi vào trong.