Mê Vợ Không Lối Về

Chương 1130:

22-08-2024


Trước Sau

Một câu của ông ta, ngay cả Tần Vô Nhai cũng phải nể mặt.
Một tiểu tử thanh danh mới lên cao, vậy mà dám nói chuyện với ông ta như thế.
Ý niệm của ông ta vừa động, một đại đỉnh thanh đồng xuất hiện trước người ông ta.
Đại đỉnh này cao cỡ ba người, bên ngoài là thao thế văn, bên trong là sơn hà xã tắc đồ.
Hình dạng giống như Hư Không Chi Lô của Mạc Phàm đều là ba chân hai tai, chẳng qua của Mạc Phàm có hình lò luyện đan, của Phong Vô Duyến thì như đại đỉnh.
- Mạc Phàm, tôi học được rất nhiều công phu, tới thử thứ này đi.
Không phải Mạc Phàm dùng Thánh Thuật của Nho Môn phong ấn Tiêu Dao Tử, lấy Thái Thượng Vong Tình Quyết dụ Ân Tố Tố, còn dùng Vạn Cơ Trương của Quỷ Cốc đánh bại Quỷ Thần Tử, công pháp tinh tú trên người Giang Thành và tiểu đội Thanh Long cũng từ Mạc Phàm mà ra, vậy xem tiểu tử này có thể thi triển công pháp ông ta tinh thông không.
Ông ta vung tay lên, đại đỉnh bay tới đầu Mạc Phàm.
- Sơn Hà! Hai chữ vang lên, một đạo thanh quang đánh xuống giống như tinh hà cụ hạ, lực lượng khổng lồ đổ xuống rơi lên người Mạc Phàm.
“Rầm” một tiếng, trong chớp mắt mặt đất dưới chân Mạc Phàm sụp đổ, một đại động sâu không thấy đáy nhanh chóng lan tràn ra xung quanh.
Phong Vô Duyến vừa ra tay, đám Tần Vô Nhai cười khẽ, tất cả đều lùi về phía sau.
Lúc Phong Vô Duyến tới chỉ ra tay ba lần.
Hơn nữa ba lần ra tay đều tiến hành bí mật, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì chỉ có Phong Vô Duyến và đương sự biết.
Cho nên công pháp và tu vi của Phong Vô Duyến đều rất bí ẩn.
Nếu Mạc Phàm có thể ép Phong Vô Duyến ra tay, đúng là cơ hội khó có được.
Mạc Phàm nhìn lướt qua đại đỉnh trên đầu, trong mắt lóe lên chút dị sắc, nhưng lập tức khôi phục như thường.
Chẳng trách hắn cảm thấy khí tức của Phong Vô Duyến này quen tới vậy, bây giờ hắn đã biết vì sao rồi.
Nếu hắn đoán không sai, Phong Vô Duyến này không phải tuần tiên sứ môn phái khác phái tới, đúng là người của Thần Nông Tông bọn họ, cái đại đỉnh này là chứng minh.
Đại đỉnh này không phải công pháp gì khác, đúng là Hư Không Chi Đỉnh công pháp tính dấu hiệu của Thần Nông Tông bọn họ.
Phàm là đệ tử của Thần Nông Tông, sau khi nhập môn phải tu luyện Hư Không Chi Đỉnh trước, Hư Không Chi Đỉnh có thể dùng cho việc chế tạo linh dược và phối dược dịch đơn giản.
Chỉ có tu vi và dược khí tới cảnh giới nhất định, mới luyện được công pháp cao cấp hơn Hư Không Chi Đỉnh, cũng là Hư Không Chi Lô hắn luyện lúc trước.
Kiếp trước hắn đã ngưng tụ Hư Không Chi Lô, cho nên trực tiếp nhảy qua Hư Không Chi Đỉnh này.
Chỉ là không ngờ hắn lại gặp đệ tử của Thần Nông Tông ở đây.
Hơn nữa Phong Vô Duyến còn muốn thử công pháp Thần Nông Tông của hắn.
Nếu để sư tổ của Phong Vô Duyến biết những chuyện Phong Vô Duyến làm, chắc chắn sẽ bị chọc giận tức sôi lên.
Bởi vì bối phận của hắn ở Thần Nông Tông chỉ thấp hơn rất ít người, mà Phong Vô Duyến này chỉ đang tu luyện Hư Không Chi Đỉnh, thân phận cách xa rất rõ.
- Ông muốn từ chối lựa chọn tôi cho các ông sao? Mạc Phàm cũng không nói thẳng ra, thản nhiên nói.
- Tiểu tử, cậu cảm thấy đồng ý được sao?Quỷ Vô Tà cười hỏi ngược lại.
- Đợi tôi cứu được bạn tôi, sẽ khiến các người ở lại đây hết.
Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.
Mục đích hắn tới đây là cứu Tiểu Lan, cứu Tiểu Lan trước đã, lát nữa đối phó những người này cũng không muộn.
- Còn muốn chạy, tôi ở đây, cậu chạy đi đâu? Phong Vô Duyến cười lạnh lùng.
- Thao Thiết! Hai chữ vừa vang lên, bỗng nhiên thao thiết văn trên Hư Không Chi Đỉnh há to miệng, một đạo hắc quang chiếu lên người Mạc Phàm.
Trên Hư Không Chi Đỉnh này của ông ta có ba loại minh văn, sơn hà xã tắc có thể đè ép toàn bộ, thao thiết có thể phóng thích lực lượng của thần thú thao thiết, cắn nuốt sạch linh khí của đối phương, linh khí bị nuốt sẽ được chuyển hóa thành lực sưn hà xã tắc, dùng để áp chế đối phương.
Mạc Phàm cười khẽ, giống như không nhìn thấy Hư Không Chi Đỉnh của Phong Vô Duyến.
Kiếp trước Hư Không Chi Đỉnh của hắn khác với Phong Vô Duyến, nhưng sao hắn có thể không biết loại Hư Không Chi Đỉnh như của Phong Vô Duyến được, có tổng cộng 33333 minh văn, bên ngoài là thao thiết, bên trong là sơn hà xã tắc, còn có tên là Khí Thôn Sơn Hà Đỉnh.
Quả thật cái đỉnh này có uy lực không tệ, ở Thần Nông Tông, có không ít đệ tử lựa chọn Khí Thôn Sơn Hà Đỉnh.
Nhưng mà một cái đỉnh như vậy có thể giữ được hắn sao? Ở trước mặt Hư Không Chi Lô, Hư Không Chi Đỉnh như một khẩu súng lục bình thường, mà Hư Không Chi Lô như một khẩu súng laser.
Một khẩu súng lục bình thường, có thể ngăn được khẩu súng laser sao? - Phong Vô Duyến, ông là đệ tử của Thần Nông Tông đúng không? Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.
- Thần Nông Tông? Sắc mặt đám Tần Vô Nhai khẽ đổi, nhìn Phong Vô Duyến với vẻ tò mò.
Phong Vô Duyến cũng nhướn mày, trên mặt lộ vẻ dị sắc, trong chớp mắt đã khôi phục như thường.
Thân phận của ông ta là bí mật, cho dù là Tần Vô Nhai có tư cách tiến vào Thiên Ngoại Thiên, cũng không biết ông ta thuộc môn phái nào.
Mạc Phàm là một tiểu tử sống trên Địa Cầu, vậy mà lập tức đoán được thân phận của hắn.
- Tôi không biết cậu đang nói gì.
Phong Vô Duyến lạnh lùng nói.
- Ông không biết cũng không sao, vậy ông biết thứ này không? Mạc Phàm lắc đầu cười nói.
Thân là đệ tử của Thần Nông Tông, bắt đầu cần che giấu thân phận của mình từ khi nào thế? Hư Không Chi Lô huyền ảo lóe lên chỗ mi tâm Mạc Phàm, sau đó Hư Không Chi Lô màu xanh xuất hiện trước người hắn.
Hư Không Chi Lô vừa xuất hiện, thanh quang và hào quang màu đen trên Khí Thôn Sơn Hà Đỉnh của Phong Vô Duyến lập tức tắt đi.
Nhìn thấy Hư Không Chi Lô, mắt Phong Vô Duyến mở to, lập tức ngu ngơ tại chỗ, trên mặt đều là vẻ không thể tin được.
- Chuyện này, chuyện này… - Đó là Hư Không Chi Lô.
Ông ta thân là đệ tử của Thần Nông Tông, sao có thể không biết Hư Không Chi Lô.
Nhưng sao Hư Không Chi Lô có thể xuất hiện trong tay tiểu tử Mạc Phàm.
Phải biết rằng ông ta trở thành tuần tiên sứ nhiều năm như vậy vẫn không có được công pháp Hư Không Chi Lô, tiểu tử Mạc Phàm này đã ngưng tụ Hư Không Chi Lô, còn là Bách Thảo Vạn Vật Lô cấp cao.
Có thể được Bách Thảo Vạn Vật Lô đều là thành viên nòng cốt của Thần Nông Tông, sư tổ ông ta cũng không thể lấy được phương pháp ngưng tụ Hư Không Chi Lô này.
Hơn nữa bình thường luyện chế Hư Không Chi Lô đều là thân truyền, không thể dùng ngọc giản truyền công.
Cho nên phương pháp cô đọng Hư Không Chi Lô, không có khả năng đạt được nhờ cơ duyên.
- Mạc Phàm, cậu là ai, vì sao lại có công pháp này.
Phong Vô Duyến nắm chặt tay, nhíu mày hỏi.
Từ lúc Hư Không Chi Lô xuất hiện, trên gương mặt anh tuấn của ông ta không còn cao cao tại thượng và khinh miệt nữa, trái lại là hung ác nham hiểm có thể vặn ra nước.
Lúc trước ông ta bảo Mạc Phàm thử Hư Không Chi Đỉnh của ông ta, Mạc Phàm lại lấy ra Hư Không Chi Lô cao cấp hơn Hư Không Chi Đỉnh, ông ta quá mất mặt rồi.
Một câu của ông ta, ngay cả Tần Vô Nhai cũng phải nể mặt.
Một tiểu tử thanh danh mới lên cao, vậy mà dám nói chuyện với ông ta như thế.
Ý niệm của ông ta vừa động, một đại đỉnh thanh đồng xuất hiện trước người ông ta.
Đại đỉnh này cao cỡ ba người, bên ngoài là thao thế văn, bên trong là sơn hà xã tắc đồ.
Hình dạng giống như Hư Không Chi Lô của Mạc Phàm đều là ba chân hai tai, chẳng qua của Mạc Phàm có hình lò luyện đan, của Phong Vô Duyến thì như đại đỉnh.
- Mạc Phàm, tôi học được rất nhiều công phu, tới thử thứ này đi.
Không phải Mạc Phàm dùng Thánh Thuật của Nho Môn phong ấn Tiêu Dao Tử, lấy Thái Thượng Vong Tình Quyết dụ Ân Tố Tố, còn dùng Vạn Cơ Trương của Quỷ Cốc đánh bại Quỷ Thần Tử, công pháp tinh tú trên người Giang Thành và tiểu đội Thanh Long cũng từ Mạc Phàm mà ra, vậy xem tiểu tử này có thể thi triển công pháp ông ta tinh thông không.
Ông ta vung tay lên, đại đỉnh bay tới đầu Mạc Phàm.
- Sơn Hà! Hai chữ vang lên, một đạo thanh quang đánh xuống giống như tinh hà cụ hạ, lực lượng khổng lồ đổ xuống rơi lên người Mạc Phàm.
“Rầm” một tiếng, trong chớp mắt mặt đất dưới chân Mạc Phàm sụp đổ, một đại động sâu không thấy đáy nhanh chóng lan tràn ra xung quanh.
Phong Vô Duyến vừa ra tay, đám Tần Vô Nhai cười khẽ, tất cả đều lùi về phía sau.
Lúc Phong Vô Duyến tới chỉ ra tay ba lần.
Hơn nữa ba lần ra tay đều tiến hành bí mật, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì chỉ có Phong Vô Duyến và đương sự biết.
Cho nên công pháp và tu vi của Phong Vô Duyến đều rất bí ẩn.
Nếu Mạc Phàm có thể ép Phong Vô Duyến ra tay, đúng là cơ hội khó có được.
Mạc Phàm nhìn lướt qua đại đỉnh trên đầu, trong mắt lóe lên chút dị sắc, nhưng lập tức khôi phục như thường.
Chẳng trách hắn cảm thấy khí tức của Phong Vô Duyến này quen tới vậy, bây giờ hắn đã biết vì sao rồi.
Nếu hắn đoán không sai, Phong Vô Duyến này không phải tuần tiên sứ môn phái khác phái tới, đúng là người của Thần Nông Tông bọn họ, cái đại đỉnh này là chứng minh.
Đại đỉnh này không phải công pháp gì khác, đúng là Hư Không Chi Đỉnh công pháp tính dấu hiệu của Thần Nông Tông bọn họ.
Phàm là đệ tử của Thần Nông Tông, sau khi nhập môn phải tu luyện Hư Không Chi Đỉnh trước, Hư Không Chi Đỉnh có thể dùng cho việc chế tạo linh dược và phối dược dịch đơn giản.
Chỉ có tu vi và dược khí tới cảnh giới nhất định, mới luyện được công pháp cao cấp hơn Hư Không Chi Đỉnh, cũng là Hư Không Chi Lô hắn luyện lúc trước.
Kiếp trước hắn đã ngưng tụ Hư Không Chi Lô, cho nên trực tiếp nhảy qua Hư Không Chi Đỉnh này.
Chỉ là không ngờ hắn lại gặp đệ tử của Thần Nông Tông ở đây.
Hơn nữa Phong Vô Duyến còn muốn thử công pháp Thần Nông Tông của hắn.
Nếu để sư tổ của Phong Vô Duyến biết những chuyện Phong Vô Duyến làm, chắc chắn sẽ bị chọc giận tức sôi lên.
Bởi vì bối phận của hắn ở Thần Nông Tông chỉ thấp hơn rất ít người, mà Phong Vô Duyến này chỉ đang tu luyện Hư Không Chi Đỉnh, thân phận cách xa rất rõ.
- Ông muốn từ chối lựa chọn tôi cho các ông sao? Mạc Phàm cũng không nói thẳng ra, thản nhiên nói.
- Tiểu tử, cậu cảm thấy đồng ý được sao?Quỷ Vô Tà cười hỏi ngược lại.
- Đợi tôi cứu được bạn tôi, sẽ khiến các người ở lại đây hết.
Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.
Mục đích hắn tới đây là cứu Tiểu Lan, cứu Tiểu Lan trước đã, lát nữa đối phó những người này cũng không muộn.
- Còn muốn chạy, tôi ở đây, cậu chạy đi đâu? Phong Vô Duyến cười lạnh lùng.
- Thao Thiết! Hai chữ vừa vang lên, bỗng nhiên thao thiết văn trên Hư Không Chi Đỉnh há to miệng, một đạo hắc quang chiếu lên người Mạc Phàm.
Trên Hư Không Chi Đỉnh này của ông ta có ba loại minh văn, sơn hà xã tắc có thể đè ép toàn bộ, thao thiết có thể phóng thích lực lượng của thần thú thao thiết, cắn nuốt sạch linh khí của đối phương, linh khí bị nuốt sẽ được chuyển hóa thành lực sưn hà xã tắc, dùng để áp chế đối phương.
Mạc Phàm cười khẽ, giống như không nhìn thấy Hư Không Chi Đỉnh của Phong Vô Duyến.
Kiếp trước Hư Không Chi Đỉnh của hắn khác với Phong Vô Duyến, nhưng sao hắn có thể không biết loại Hư Không Chi Đỉnh như của Phong Vô Duyến được, có tổng cộng 33333 minh văn, bên ngoài là thao thiết, bên trong là sơn hà xã tắc, còn có tên là Khí Thôn Sơn Hà Đỉnh.
Quả thật cái đỉnh này có uy lực không tệ, ở Thần Nông Tông, có không ít đệ tử lựa chọn Khí Thôn Sơn Hà Đỉnh.
Nhưng mà một cái đỉnh như vậy có thể giữ được hắn sao? Ở trước mặt Hư Không Chi Lô, Hư Không Chi Đỉnh như một khẩu súng lục bình thường, mà Hư Không Chi Lô như một khẩu súng laser.
Một khẩu súng lục bình thường, có thể ngăn được khẩu súng laser sao? - Phong Vô Duyến, ông là đệ tử của Thần Nông Tông đúng không? Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.
- Thần Nông Tông? Sắc mặt đám Tần Vô Nhai khẽ đổi, nhìn Phong Vô Duyến với vẻ tò mò.
Phong Vô Duyến cũng nhướn mày, trên mặt lộ vẻ dị sắc, trong chớp mắt đã khôi phục như thường.
Thân phận của ông ta là bí mật, cho dù là Tần Vô Nhai có tư cách tiến vào Thiên Ngoại Thiên, cũng không biết ông ta thuộc môn phái nào.
Mạc Phàm là một tiểu tử sống trên Địa Cầu, vậy mà lập tức đoán được thân phận của hắn.
- Tôi không biết cậu đang nói gì.
Phong Vô Duyến lạnh lùng nói.
- Ông không biết cũng không sao, vậy ông biết thứ này không? Mạc Phàm lắc đầu cười nói.
Thân là đệ tử của Thần Nông Tông, bắt đầu cần che giấu thân phận của mình từ khi nào thế? Hư Không Chi Lô huyền ảo lóe lên chỗ mi tâm Mạc Phàm, sau đó Hư Không Chi Lô màu xanh xuất hiện trước người hắn.
Hư Không Chi Lô vừa xuất hiện, thanh quang và hào quang màu đen trên Khí Thôn Sơn Hà Đỉnh của Phong Vô Duyến lập tức tắt đi.
Nhìn thấy Hư Không Chi Lô, mắt Phong Vô Duyến mở to, lập tức ngu ngơ tại chỗ, trên mặt đều là vẻ không thể tin được.
- Chuyện này, chuyện này… - Đó là Hư Không Chi Lô.
Ông ta thân là đệ tử của Thần Nông Tông, sao có thể không biết Hư Không Chi Lô.
Nhưng sao Hư Không Chi Lô có thể xuất hiện trong tay tiểu tử Mạc Phàm.
Phải biết rằng ông ta trở thành tuần tiên sứ nhiều năm như vậy vẫn không có được công pháp Hư Không Chi Lô, tiểu tử Mạc Phàm này đã ngưng tụ Hư Không Chi Lô, còn là Bách Thảo Vạn Vật Lô cấp cao.
Có thể được Bách Thảo Vạn Vật Lô đều là thành viên nòng cốt của Thần Nông Tông, sư tổ ông ta cũng không thể lấy được phương pháp ngưng tụ Hư Không Chi Lô này.
Hơn nữa bình thường luyện chế Hư Không Chi Lô đều là thân truyền, không thể dùng ngọc giản truyền công.
Cho nên phương pháp cô đọng Hư Không Chi Lô, không có khả năng đạt được nhờ cơ duyên.
- Mạc Phàm, cậu là ai, vì sao lại có công pháp này.
Phong Vô Duyến nắm chặt tay, nhíu mày hỏi.
Từ lúc Hư Không Chi Lô xuất hiện, trên gương mặt anh tuấn của ông ta không còn cao cao tại thượng và khinh miệt nữa, trái lại là hung ác nham hiểm có thể vặn ra nước.
Lúc trước ông ta bảo Mạc Phàm thử Hư Không Chi Đỉnh của ông ta, Mạc Phàm lại lấy ra Hư Không Chi Lô cao cấp hơn Hư Không Chi Đỉnh, ông ta quá mất mặt rồi.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!