Ma thiên kí

Quyển 6 - Chương 1546: Xử trí

30-08-2024


Trước Sau

Trong pháp trận, toàn thân Liễu Minh được hắc quang che kín hiển nhiên hắnđang điều động Pháp lực trong cơ thể để tiến hành phản kháng.
Hắc quangcuồn cuộn bắt đầu khởi động.
Ma khí cường đại đưa tới chấn động mạnh mẽđến mức người ngoài trận pháp cũng có thể cảm ứng rõ ràng.
Diệp Thiên Mi cùng Già Lam đang ở bên cạnh Liễu Minh căn bản không ngờ tới tình cảnhsẽ phát sinh đột biến lớn như thế, sắc mặt đều trở nên trắng bệch.
Mặcdù chẳng biết tại sao những đại năng Thông Huyền lại thiết lập khốn trận như thế, với thực lực của bọn họ tự nhiên là không có cách nào phảnkháng nhưng hai nàng vẫn không tỏ ra quá mức kinh hoảng mà chỉ đứngnguyên tại chỗ, đưa mắt lạnh lùng quan sát nhất cử nhất động của nhữngngười đang đứng ngoài kia.
Lúc này đây, tu sĩ Thông Huyền của Bát đại thế gia cùng Thiên Yêu Cốcđều đưa mắt nhìn về phía Chân phu nhân, lão tổ Huyền Ngư, trưởng lão đầu bạc cùng lão già áo đen của Ma Huyền Tông, thần sắc đều lộ vẻ lo lắngbất an.
Tuy rằng, dưới sự áp bách của tam đại Thái Tông, ngoại trừ TháiThanh Môn, trong lúc tham lam cùng tâm lý ôm may mắn bọn họ đã đồng ýhành động lần này nhưng sau khi cân nhắc kỹ càng những tu sĩ này đềukhông khỏi có chút lo lắng.
Kỳ thật những người này không quá rõ ràng sự chênh lệch giữa cảnh giớiThông Huyền và Vĩnh Sinh, cũng như mù mờ về kế hoạch triển khai hànhđộng của tứ đại Thái tông.
Hôm nay lèm nhèm bị cuốn vào phong ba, thậtsự là họa phúc khó liệu.
Mới vừa rồi, trên quảng trường ngọn núi chính,giảng giải của Liễu càng khiến bọn họ tăng thêm vài phần kính sợ.
Chẳngqua đến lúc này mới hối hận thì đã trễ rồi, chỉ biết hy vọng hết thảyđều thuận lợi.
Bốn người Chân phu nhân hiển nhiên cũng rõ ràng tình huống bên trongtrận pháp, sắc mặt liền trở nên nghiêm trọng, trong miệng nhanh chóngnói lẩm bẩm khiến cho phiến đá gần đó tỏa sáng hào quang, “Vèo” mộttiếng bay vào bên trong trận pháp.
Vào lúc này, một tiếng vỡ vụn vang vọng khắp nơi.
Bên trong trận pháp,Cửu Thiên Thần Lôi đang trói buộc hai tay Liễu Minh thình lình bị mộtluồng man lực mạnh mẽ bức đứt.
Đám Thông Huyền còn lại thấy vậy lập tứcbiến sắc bất quá bọn họ cũng đành bất lực, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn.
Ngay khi họ Liễu đang muốn kéo đứt gông xiềng bao quanh hai chân thì màn sáng chung quanh pháp trận bỗng lóe lên quang mang.
Mấy đạo phù liệmngũ sắc vừa thô vừa to đã nhanh như chớp lần nữa trói chặt thân thể củahắn.
Lần này, uy lực của phù liệm hoàn toàn khác biệt so với trước, hắcquang trên người Liễu Minh vừa chạm phải lập tức phát ra âm thanh “Xèoxèo” rồi nhanh chóng tiêu tán giữa không trung.
Khuôn mặt của hắn rốtcuộc hiện lên vẻ đau đớn giãy giụa, trong miệng hừ lạnh một tiếng.
Thânthể bị phù liệm trói chặt, không cách nào nhúc nhích mảy may.
Mắt thấycảnh này, sắc mặt những người có mặt trong đại điện lập tức buông lỏng.
Về phần họ Liễu, tựa hồ không có cách nào giãy thoát bèn không động đậythêm nữa mà đưa mắt lạnh lùng nhìn lại chung quanh.
“Chư vị làm thế này là có ý gì? Liễu mỗ tự hỏi không hề đắc tội với cácngươi, vì sao phải vận dụng cấm chế Thượng Cổ đối phó với ta?” Liễu Minh trầm giọng chất vấn.
Đám đại năng liếc mắt nhìn nhau, nhất thời không ai lên tiếng.
Liễu Minh quay đầu nhìn sang lão tổ Huyền Ngư, ánh mắt lạnh lẽo.
“Huyền Ngư trưởng lão, Liễu mỗ thân là thành viên của Thái Thanh Môn, tự nhận chưa bao giờ nguy hại lợi ích của môn phái.
Vì sao ngươi lại hợptác với ngoại nhân bày mưu tính kế trên người ta?” Liễu Minh lạnh lùnghỏi dồn.
Lão tổ Huyền Ngư bị ánh mắt của Liễu Minh xoáy thẳng, thần sắc lộ vẻ xấu hổ.
Miệng lão há hốc như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu một cái, khẽ thở dài.
“Liễu Minh ngươi không cần khua môi múa mép làm gì.
Ngươi phải hiểu rõthân phận của mình hơn ai hết chứ!” Trưởng lão đầu bạc đứng gần đó lạnhgiọng nói ra.
“Nhân tộc chúng ta và Ma Nhân vốn là kẻ thù truyền kiếp.
Nếu không phếbỏ nhà ngươi, ngàn vạn sinh linh trên toàn đại lục Trung Thiên nhất định sẽ gặp tai họa.
” Bắc Đẩu các chủ cất giọng.
“Bất quá tu vi của ngươi đã đạt đến cảnh giới Vĩnh Sinh.
Thủ pháp bìnhthường chỉ sợ không còn tác dụng cho nên chúng ta đành phải vận dụng đại trận tổ tiên truyền lại, tách rời ma thân của ngươi, chia ra phong ấncác nơi!” Lão già cơ bắp của Ma Huyền Tông thở dài.
Liễu Minh xoay chuyển ánh mắt, lần lượt đảo qua từng người có mặt, thần sắc lộ vẻ trào phúng, âm thanh lạnh lùng vang lên: “Chẳng lẽ chư vị đều quên nếu không có ta ra tay, các ngươi lúc này chỉsợ đã sớm vùi thây ở sơn mạch Cô Phượng, mà sinh linh của đại lục TrungThiên cũng lâm vào cảnh máu chảy thành sông!”Lời vừa nói ra đều khiến tất cả tu sĩ Thông Huyền cảnh ở đây giật mình.
Không ít tỏ ra vô cùng xấu hổ.
Khi bị Liễu Minh nhìn đến, bọn họ đều nétránh ánh mắt của hắn.
“Liễu Minh, ngươi có ân nghĩa lớn lao đối với Nhân tộc… Chúng ta nhấtđịnh không quên.
Về việc ngươi là Ma nhân, ngoại trừ những người có mặt ở đây hôm nay sẽ không có ai được biết, như vậy có thể bảo toàn thanhdanh của ngươi tại đại lục Trung Thiên, cũng xem như không để cho ngươitốn công vô ích.
” Chân phu nhân lạnh lùng nói ra.
Liễu Minh trong mắt lóe lên vẻ tàn khóc, ý tứ châm chọc trên mặt càng lúc càng đậm.
“Liễu Minh, việc này… Việc này liên quan đến ngàn vạn tu sĩ của đại lụcTrung Thiên cùng tương lai hai tộc Nhân Yêu trong tương lai.
Ta khôngcòn cách nào khác mới phải đưa ra hạ sách, hy vọng ngươi có thể hiểuđược.
” Lão tổ Huyền Ngư thở dài, trầm giọng nói ra.
“Ngươi có thể yên tâm.
Sau này chúng ta vì ngươi dựng bia chép sử, lưutruyền chiến công của ngươi đến muôn đời sau giúp ngươi không uổng côngsinh ra kiếp này.
” Lão già cơ bắp của Ma Huyền Tông tiếp lời.
Liễu Minh quan sát biến hóa trên khuôn mặt của đám người bên ngoài, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, không nói thêm gì nữa.
Chỉ thấy haimắt của hắn lóe lên tử quang, nhìn lại các nơi trong trận pháp.
Quangmang trên người lóe lên, hiện ra từng đạo ma văn tím biếc, hắc khí đạiphóng ra sức giãy giụa.
Tàn bộ đại điện tựa hồ cũng bị man lực của LiễuMinh làm cho rung chuyển, không ngừng lắc lư.
Chẳng qua đám khí đen nàyvừa chạm phải lôi quang ngũ sắc liền nhanh chóng tán loạn.
Đại trậnchung quanh không chút sứt mẻ, ngược lại còn khiến phù liệm quanh ngườiLiễu Minh càng quấn càng chặt, hầu như bao trùm toàn bộ thân thể của hắn vào trong.
“Ngươi cũng không cần mưu toan tránh thoát… Trận này là thứ tổ tiên Nhân tộc từ thời Thượng Cổ lưu lại, chuyên dùng khắc chế Ma tộc Thượng Cổcác ngươi, tứ đại Thái Tông đều có.
Mà mắt trận tại Thái Thanh Môn chúng ta chính là Ngũ Nhạc Lưỡng Cực Ngục ẩn chứa lực lượng Cửu Thiên ThầnLôi, vốn là khắc tinh của Ma khí.
Mặc ngươi sở hữu lực lượng pháp tắcthông thiên cũng không thể thi triển dù chỉ một chút.
” Lão tổ Huyền Ngưtrầm giọng nói ra.
Liễu Minh nghe đến đó, sắc mặt hơi đổi.
“Dưới tác dụng của Cửu Thiên Thần Lôi, ngay cả đám Ma Nhân Thượng Cổcũng không có cách nào chống cự, huống chi là ngươi? Nếu còn thông minhthì đừng chống cự thêm nữa, có lẽ còn thể bớt đi chút ít khổ sở.
” Chânphu nhân trào phúng cười nói.
“Được, ta thân là Ma Nhân, bị các ngươi kiêng kị là điều có thể lý giải! Chẳng qua nhị nữ bên cạnh Liễu mỗ là thành viên Nhân tộc, mong rằng các ngươi có thể buông tha cho các nàng.
” Liễu Minh im lặng, tựa hồ buôngtha ý nghĩ chống cự, liếc nhìn Già Lam cùng Diệp Thiên Mi bên cạnh, chậm rãi nói ra.
“Phu quân, chúng ta đã kết thành đạo lữ tất nhiên đồng sanh cộng tử, hàtất cầu xin bọn chúng!” Già Lam tỏ vẻ lạnh nhạt, không hề có chút sợhãi, trả lời một cách quyết đoán.
“Đúng vậy, phu quân không cần mở miệng cầu xin đám người vong ân phụnghĩa kia.
” Diệp Thiên Mi cũng cất giọng lạnh lùng, liếc nhìn đại điệnmột cách khinh miệt.
“Hừ! Hai nữ tử này là đạo lữ của ngươi, làm sao có thể buông tha nhưvậy, diệt cỏ tất nhiên phải nhổ tận gốc.
” Nhìn thấy ánh mắt mỉa mai củahai người Già Lam, Chân phu nhân cảm thấy giận dữ, mở miệng chém đinhchặt sắt.
“Chân phu nhân nói không sai.
Vạn nhất một trong hai người kia có kẻhoài thai của hắn chẳng phải tạo thành hậu hoạn vô cùng hay sao?” Trưởng lão đầu bạc lạnh giọng nói ra, dù không nói rõ điều gì nhưng ngụ ý bêntrong thì ai cũng hiểu.
“Phải nên như thế, để tránh bọn chúng tà thuyết mê hoặc người khác dẫnđến bàn lộng thị phi.
” Lão già áo đen của Ma Huyền Tông gật đầu phụ họa.
Thế nhưng đám tu sĩ Thông Huyền còn lại không ai lên tiếng, mỗi ngườiđều mang sắc mặt khác nhau.
Bọn họ đồng loạt nhìn về phía ba người lãotổ Huyền Ngư.
Nơi này dù sao cũng là địa phận của Thái Thanh Môn mà haingười Già Lam cùng Diệp Thiên Mi lại là thành viên của tông môn này.
Hành động phong ấn Liễu Minh cũng nhờ Thái Thanh Môn xuất đại lực vì vậy phân lượng của đám người lão tổ Huyền Ngư sẽ khác.
“Huyền Ngư đạo hữu, không phải ngươi có ý gì khác đấy chứ?” Chân phu nhân trầm mặt nói ra.
“chư vị đạo hữu, có thể nể tình lão phu, chỉ cần phong ấn Liễu Minh làđược? Việc này không hề liên quan mật thiết đến hai nữ tử kia.
Tu vi của các nàng bất quá chỉ đạt đến cảnh giới Thiên Tượng mà thôi.
Lui lại một bước mà nói, dù mang tâm phục cừu báo oán cũng không thể gây nên sóngto gió lớn gì cả.
Thái Thanh Môn chúng ta sẽ chịu trách nhiệm trông giữ, chỉ mong lưu lại cho các nàng một con đường sống!” Sau khi liếc nhaumột cái, Huyền Ngư, Hỏa Diệp cùng Phong Thanh liền thống nhất ý kiến.
Chân phu nhân, trưởng lão đầu bạc cùng lão già áo đen của Ma Huyền Tôngnghe vậy đều biến đổi sắc mặt.
Bọn họ chưa kịp nói gì thì lão già bạchmi của gia tộc Âu Dương đã lên tiếng đề nghị:“Lão phu ngược lại có một ý tưởng.
Hai cô gái này tuy là đạo lữ song tucủa Liễu Minh thế nhưng dù sao cũng là thành viên Nhân tộc, bản thâncũng không phạm phải sai lầm gì.
Chúng ta nếu giết chết họ, không khỏicó chút không ổn.
Thế nhưng sự tình nơi đây không thể truyền ra bênngoài, nếu vậy chi bằng phế bỏ tu vi của họ, giáng làm phàm nhân đồngthời đày đến một nơi tại cực Bắc ít người lui tới, cả đời không đượcbước chân vào Tu Tiên giới.
Chư vị đạo hữu thấy thế nào?”“Phương pháp của Âu Dương đạo hữu có thể thực hiện!”“Đúng vậy, kế sách này quả là vẹn toàn, vừa không mất đạo nghĩa lại có thể miễn trừ hậu hoạn.
”“Ta đồng ý với đề nghị của Âu Dương đạo hữu.
”Lão già Âu Dương vừa dứt lời đã nhận được sự tán thành của đám người bát đại thế gia, Thiên Yêu cốc cùng Bắc Đẩu các chủ.
Gần như lập tức, mấyvị đại năng khác của Thiên Công Tông, Hạo Nhiên Thư Viện cùng Ma HuyềnTông cũng mơ hồ có ý phụ họa chẳng qua còn vướng đám người Chân phu nhân ở đây nên không tiện lên tiếng mà thôi.
Dù sao tu vi của họ đã đạt đếntrình độ như vậy, nếu không phải lần này dị tộc xâm lấn, xưa nay vẫnkhinh thường việc chém chém giết giết.
Hôm nay lại bảo những người nàyxuống tay hạ sát hai nữ tu sĩ Nhân tộc không có sức chống cự, vạn nhấtlộ ra ngoài, thể diện có thể nói là hoàn toàn mất đi.
Chân phu nhân, trưởng lão đầu bạc cùng lão già áo đen của Ma Huyền thoạt nhìn vẻ mặt đều có chút khó coi.
Bọn họ cũng không thật sự muốn giếthai nữ tử kia.
Chẳng qua dựa vào thân phận của bọn họ tại đại lục TrungThiên, lúc trước đã quả quyết như vậy, hiện tại nếu như thu hồi ý kiếnmột cách đơn giản thì không chỉ làm tổn hại đến uy nghiêm mà thể diệncủa họ cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!