Liễu Minh nhìn yêu thú Xích Diễm đang bị pháp trận vây khốn tiếp đó lậttay lấy ra Tổn Ma Tiên rồi tung người nhảy vào bên trong. Ngay sau đó,không trung bên trên khe núi thình lình nổi lên hào quang cuồn cuộnkhông ngừng giao thoa đồng thời tán ra bốn phương tám hướng mang theo âm thanh nổ mạnh “Ù ù” hòa lẫn từng trận gào thét. Sau gần nửa canh giờ, tiếng gào thét mới dần im bặt, quang mang phát ra từ pháp trậntrong khe núi rút cuộc cũng tiêu tán. Liễu Minh từ trong bay ra, quần áo trên người tuy có hư hao chút ít nhưng ánh mắt lại tràn ngập vẻ vuimừng. Khi khói đen dần dần tiêu ra, thi thể yêu thú Xích Viêm cũng liềntheo đó lộ ra. Liễu Minh đảo mắt đánh giá chung quanh, thần sắc có chútkhác thường. Nửa năm vừa qua, hắn vẫn nuôi ý định tìm kiếm đường nhưngđáng tiếc việc này không hề có chút tiến triển. Trong thời giannày, Ma Thiên thỉnh thoảng hồi tỉnh vài lần nhưng không đợi Liễu Minhhỏi ra cái gì, y lại lần nữa lâm vào trạng thái hôn mê. Điều này buộc họ Liễu rơi vào đường cùng phải tự mình tra xét từ đó hiểu được không ítvề thế giới kỳ quái này. Địa phương này do một không gian lớn nhỏ khôngđều tạo thành. Từng không gian đều có tình huống khác lạ, có thảonguyên, băng nguyên, rừng rậm, vành đai núi lửa… Trong đó có ẩn Ma khí,còn cả Thiên Địa linh khí, thậm chí vài nơi còn phát hiện sự tồn tạiđồng thời của hai loại khí tức này, có thể nói bao quát ngàn vạn. Bêntrong những không gian này, tồn tại đủ loại sinh linh. Có Ma Nhân, ThúNhân, Yêu tộc, thậm chí tu sĩ Nhân tộc. Ngoài ra còn có một ít sinh vậtcổ quái không thể gọi tên. Thế nhưng tất cả những thực thể này đều cómột điểm chung đó là không có thần trí. Bọn họ không ngừng chạy loạn bốn phía trong không gian của mình. Một khi va chạm lẫn nhau sẽ lập tứckhai chiến. Kẻ chiến thắng liền đó hút lấy tinh khí của đối phương, cũng chính là quả cầu ánh sáng hai màu đen trắng kia giúp tu vi của mìnhtăng tiến. Điều này khiến cho Liễu Minh âm thầm liên tưởng đếntình trạng của Ma Thiên. Bởi vì hắn có thể nhận ra tình huống của MaThiên lúc này đã thập phần không ổn. Nhận thức của y đã dần dần mất đi,thời gian hôn mê cũng càng lúc càng dài. Dù họ Liễu ra sức đánh chết các loại sinh linh, thôn phệ tinh khí sau đó dùng một phần rót vào cơ thểMa Thiên nhưng y vẫn không cho thấy chút dấu hiệu nào của sự hồi phục. Truy cứu nguyên nhân, có lẽ việc này có quan hệ với loại năng lượng cổquái kia. Xem ra Ma Thiên cùng với sinh linh tại đây, theo một mặt nàođó là cùng một loại, đều sẽ chịu ảnh hưởng nào đó khiến cho lý trí dầndần lạc mất. Cuối cùng rất có thể Ma Thiên sẽ rơi vào kết cục giống nhưsinh linh ở đây, trở thành thực thể không có ý thức. Khiến hắnvui mừng chính là bản thân không bị mất đi ý thức giống như đối phương. Điều này có lẽ là do bản chất hai người khác nhau nên mới không bị nhântố bí ẩn kia ảnh hưởng. Từ đó, hắn ở đây chém giết những sinh linh kialiền có thể lấy đi bộ phận tu vi của đối phương. Có lẽ, cái này chính là “Cơ duyên” mà Ma Thiên từng nói đến. Nhưng cơ duyên này cũng phải dùngđến cửu tử nhất sinh để đánh đổi. Sinh linh có mặt ở đây tu vi thấp nhất cũng đã đạt đến cảnh giới Thiên Tượng, Thông Huyền cảnh cũng có khốingười. Tháng trước, tại đáy biển xanh thẳm nào đó, Liễu Minh thậm chí còn đụng phải một đầu cự thú Thương Hải ngàn chân tản ra uy ápkhủng bố không kém bao nhiêu so với bản thể Minh Trùng Mẫu gặp phải lúctrước. May mắn khi đó vừa vặn tìm được màn sáng Truyền Tống giúp hắn rời đi kịp thời nếu không tất nhiên sẽ bị cự thú thôn phệ, ngay cả xươngcốt cũng không còn lại chút nào. Trừ lần đó ra, trải qua hơn mười lầnthử đi thử lại dò xét họ Liễu còn phát hiện bong bóng khí trong lồnggiam có thể trợ giúp hắn thu nạp tinh khí do đám sinh linh chết đi lưulại một cách tốt hơn, hơn nữa còn không hề có tác dụng phụ. Vì vậy LiễuMinh rốt cuộc yên lòng. Mấy ngày nay, hắn vừa tìm kiếm đường ra vừa chủđộng săn giết đám sinh linh khát máu chỉ biết liều chết xung phong,khiến cho tu vi của mình đột nhiên tăng mạnh. Hôm nay, vô luận Pháp lực, Tinh Thần lực hay là tu vi của Liễu Minh đều đã đạt đến cảnh giới Thiên Tượng đỉnh phong. Vừa rồi thôn phệ tinh thí của cự thú hỏa diễm cấpThông Huyền kia đã khiến pháp lực trong cơ thể hắn hùng hậu thêm vàiphần. Nói cách khác, họ Liễu hôm nay đã bước nửa chân vào cánh cửa Thông Huyền cảnh. Căn cứ những lời Ma Thiên đã nói lúc trước, việctiến giai Thông Huyền cảnh cần phải thông hiểu lực lượng Pháp Tắc. Tuyrằng Liễu Minh có chút hiểu biết với vấn đề này, lại thêm pháp bảo bênngười như Sơn Hà Châu cùng Tổn Ma Tiên đều là dị bảo ẩn chứa lực lượngPháp Tắc nhưng hắn cảm giác khoảng cách tiến giai Thông Huyền vẫn cònkhiếm khuyết một tia cơ hội. Nếu như Ma Thiên tỉnh lại lúc này, hắn cóthể thỉnh giáo một chút sự tình quan hệ đến việc tiến giai thế nhưng lần gần nhất đối phương thanh tỉnh đã là chuyện hơn một tháng trước. Liễu Minh lắc đầu, ánh mắt tùy ý nhìn quanh mấy lần. Tính toán ra, hắn đãchờ đợi ở không gian núi lửa này hơn nửa tháng. Xem ra nơi này cũng chỉlà một địa phương bình thường, không có gì đáng lưu ý. Khi họ Liễu đangmuốn tiếp tục đi về phía trước, trên đầu hắn bỗng xuất hiện một bóng râm cực lớn mang theo Linh áp khiến người ta hãi hùng khiếp vía, nhìn nhưtùy ý từ từ hạ xuống từ trong hư không. Liễu Minh đại biến sắc mặt, thừa dịp thân thể vẫn còn có thể cử động vội vàng tung mình bay vào khe núiphía dưới đồng thời thúc giục đồ đằng Xa Hoạn đến mực tận cùng. Toànthân thu liễm khí tức, ánh mắt nhìn lên bầu trời. Cố uy áp vừa rồi cũngkhông thể tính là lạ lẫm, chính khí tức do bàn tay khủng bố lúc trướcphát ra. Nghĩ đến đây, Liễu Minh lộ vẻ bất an. Chẳng lẽ chủ nhân của bàn tay khổng lồ kia rút cuộc đã tìm tới cửa?Nhưng mà sau một lát, mây đen trên bầu trời nhanh chóng biến mất. Uy áp kinhkhủng kia cũng theo đó tan thành mây khói giống như vừa rồi chỉ tiện đingang qua mặt hắn. Thấy bầu trời trở lại như cũ, Liễu Minh không khỏinhẹ nhàng thở ra. Ngay khi hắn đang định rời đi, trên người thình lìnhlóe lên hắc quang, một hư ảnh mơ hồ bỗng nhiên hiện ra. Đúng là MaThiên. “Ma Thiên tiền bối, ngươi… Ngươi rốt cuộc đã tỉnh. ” Liễu Minh chấn động, ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng đan xen một ít lo lắng. Bởi vì dựa vào lần thanh tỉnh hơn một tháng trước, trạng thái này chỉ duytrì được chừng vài nhịp thở mà thôi. Nào ngờ lúc này, Ma Thiên bỗngnhiên ngẩng đầu nhìn lên không trung, ánh mắt hiện vẻ khó hiểu nhưng lại không hề lâm vào trạng thái hôn mê. “Ngươi nhất định rất muốnbiết, bóng râm vừa mới bay ra rốt cuộc là vật gì đúng không?” Ma Thiênchợt lên tiếng, ngữ khí vô cùng thản nhiên. Liễu Minh khẽ độngsắc mặt, cảm thấy Ma Thiên xuất hiện lần này, thần sắc tựa hộ có chútkhác biệt so với trước, giống như đã có quyết định nào đó. Họ Liễu lậptức nhẹ gật đầu. Vấn đề này quả thực đã quanh quẩn trong lòng hắn suốtnửa năm này. “Ta lúc trước đã từng nói qua. Chủ nhân của bàn taykia chính là một vị đại năng của Cổ Ma giới, cũng chính là bóng râmkhổng lồ vừa mới xuất hiện. Kẻ được gọi là Nguyên Thủy Ma Chủ. ” Ma Thiên thở dài nói ra. “Nguyên Thủy Ma Chủ…” Liễu Minh khẽ giật mình, cái tên này hắn chưa từng thấy qua trong bất cứ điển tịch nào ở Ma giới. “Hiện không có cách nào khảo chứng sự tồn tại của Nguyên Thủy Ma Chủ. Chỉbiết vị đại năng này đã tiềm phục tại Cổ Ma giới từ thời kỳ Thượng Cổ. Tu vi đã sớm đạt đến Vĩnh Sinh cảnh đỉnh phong nhưng y vẫn luôn tự thấychưa đủ, một mực nung nấu ý định đột phá cảnh giới Vĩnh Sinh để tiến cấp cao hơn. ” Ma Thiên không hề để ý đến nghi hoặc của Liễu Minh mà tiếptục nói. “Chẳng lẽ bên trên Vĩnh Sinh cảnh còn có cảnh giới cao hơn?” Liễu Minh tỏ ra chấn động. Như hắn biết, cảnh giới Vĩnh Sinh hẳn là tu vi đỉnh phong của thế giới này. Bất kể là tại đại lục Trung Thiên, đại lục Man Hoang, đại lục Vạn Mathậm chí Cửu U Minh giới, hắn đều chưa từng chính thức thấy qua đại năng Vĩnh Sinh cảnh. Miễn cưỡng có thể tính đến bản thể Minh Trùng Mẫu lúctrước thế nhưng tu vi họ Liễu khi đó quá mức nhỏ yếu, không có cách nàokhắc sâu nhận thức. “Tất nhiên là vậy. Vĩnh Sinh cảnh bất quá chỉ là nắm giữ lực lượng Thiên Địa pháp tắc, đạt tới trình độ đồng thọ cùng đất trời. Nhưng nếu muốn thoát ly giới diện trước mắt, phi thăng đếngiới diện cao hơn tất yếu sẽ bị lực lượng Pháp Tắc nơi đó ước thúc. Thậm chí còn có khả năng vẫn lại chỗ, xương cốt không còn… Nhưng nếu có thểtự mình sáng tạo ra thế giới chứa đựng pháp tắc Thiên Địa, liền có thểđạt tới cảnh giới viễn siêu tất cả, chính thức thoát khỏi sự khống chếcủa lực lượng Pháp Tắc. Kỳ thật bất kể là đại lục Trung Thiên hay là đại lục Vạn Ma đều cùng một loại giới diện sơ cấp. Bên trên còn có giớidiện cao cấp hơn. Tại đó, tu vi của ngươi có thể không ngừng được đềthăng. Khi trước ở đại lục Trung Thiên, chẳng phải ngươi từng đến địaphương gọi là phế tích của Thượng giới sao? Nơi đó chính là một bộ phậncủa giới diện cao hơn bị sụp đổ, rơi xuống hình thành giới diện riêngbiệt. ” Ma Thiên từ tốn giải thích. Liễu Minh nhẹ gật đầu, miễncường đè nén suy nghĩ cuồn cuộn như thủy triều trong lòng, tiếp tục tậptrung tư tưởng, nghiêng tai lắng nghe. “Tại thời kỳ Thái cổ vàThượng cổ, cảnh giới Vĩnh Sinh nhiều hơn rất nhiều so với hiện tại. Nhưng việc phi thăng đến giới diện cao hơn vẫn là quyết định cửu tử nhất sinh. Vị Nguyên Thủy Ma Chủ này một mực dừng lại ở hạ giới là muốn tiến thêm một bước. Đến lúc đó có thể phá toái hư không khiến việc tiến lêngiới diện cao hơn trở nên an toàn hơn nhiều. ” Ánh mắt Ma Thiên lộ vẻkhao khát. Liễu Minh nghe vậy, nhẹ gật đầu. Một khi tu vi đạt đến Vĩnh Sinh cảnh, không bị hạn chế về thọ nguyên, tính uy hiếp của cáichết yếu đi rất nhiều. Do đó thứ duy nhất có thể hấp dẫn những nhân vậtnày chính xác chỉ có giới diện cao hơn. “Những gì ngươi nói có liên quan gì đến nơi đây?” Liễu Minh nghĩ tới gì đó bèn hỏi. “Muốn đột phát cảnh giới Vĩnh Sinh dễ như vậy sao? Vị Nguyên Thủy ma Chủ vìđạt đến mục đích này đã không ngừng suy nghĩ, cuối cùng nghĩ ra một biện pháp. Thông qua bí thuật nào đó, y phân hóa Nguyên Thần của mình rangàn vạn mảnh tiếp đó đắm chìm vào Luân Hồi chuyển thế tại từng đại lục, tạo ra không ít sinh linh, để cho bọn chúng tự mình sinh trưởng. ” MaThiên gằn giọng nói ra. Liễu Minh nghe nói đến đây, trong mắt lóe sáng, tựa hồ nghĩ tới điều gì nhưng cũng không nói lời nào. “Những sinh linh này bị phân hồn của Ma Chủ phụ thể. Trời sinh liền có lựclượng thần hồn hơn người. Tốc độ tu luyện cũng cực nhanh. Một khi cóphân hồn tiến giai đến Thiên Tượng cảnh trở lên liền bị Ma Chủ ở Cổ Magiới nhận biết, phá không bắt đi, đưa đến không gian trước mắt chúng tagọi là Luân Hồi Cảnh. Nơi đây tràn đầy một loại năng lượng đặc thù. Tấtcả phân hồn Ma Chủ tại nơi này dần dần đánh mất lý trí khiến chúng chémgiết lẫn nhau, dần dần tạo ra các thực thể cấp Thông Huyền cùng VĩnhSinh cảnh. Một khi có Ma Hồn tấn cấp Vĩnh Sinh, Ma Chủ sẽ lập tức hiệnthân, cắn nuốt kẻ đó để tăng cường thực lực cho mình. ” Ma Thiên lạnhgiọng nói tiếp.