Liễu Minh không nhịn được với tay tóm lấy vòng đồng, kết quả là sắc mặt hắn lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc. Vòng đồng rất nhẹ, dường như không có tí trọng lượng nào cả. "Đây là Phù Khí của vị Bạch Thiếu Chủ kia sao?" Liễu Minh cẩn thận ngắmnghía vòng đồng trong tay một lát, sau đó mới hỏi một câu. "Đúngvậy. Hổ Giảo Hoàn chính là một kiện Phù Khí thượng phẩm kiêm cả công lẫn thủ hiếm thấy, cho dù tại Bạch gia nó cũng được xếp vào mười thứ hạngđầu. " Cốc lão tam nhìn vòng đồng, miệng giải thích, nhưng trên mặt vẫnmang theo một chút không nỡ. "Chẳng qua nếu tiểu huynh đệ muốnthúc giục nó, chỉ e trước tiên phải học thuật khống Nguyên đơn giản nhất mới được. Trên đường đi, huynh đệ ta sẽ từng chút từng chút truyền thụbộ pháp quyết đó, đảm bảo cho ngươi nhanh chóng có thể điều khiển đượcvòng đồng này. " Quan Lão đại lập tức tiếp lời. "Vậy vãn bối phảicảm tạ hai vị tiền bối rồi. " Liễu Minh có chút hưng phấn nói, lúc nàymới đeo vòng đồng vào cổ tay phải, từ chỗ tiếp xúc cảm nhận được một tia mát lạnh. "Tốt lắm, nhưng dung mạo của ngươi bây giờ vẫn còn cóchút không ổn, cần phải thay đổi qua một chút, tránh bị sứ giả ThượngMôn phát hiện ra sơ hở. " Quan Lão đại gật gật đầu, sau đó lại ngắm nghía gương mặt Liễu Minh, nói. "Phải thay đổi như thế nào?" Liễu Minh nghe xong lời này, hơi cau mày. Tuy rằng tướng mạo của hắn bình thường, nhưng vẫn không muốn bị người khác động tay động chân quá nhiều lên trên gương mặt mình. "Ha ha, tiểu huynh đệ yên tâm! Chúng ta chắc chắn sẽ không phá hư dung mạovốn có của ngươi, chỉ là thay đổi đầu tóc, màu da một chút mà thôi. Trên phương diện này thì Cốc lão tam là chuyên gia, cứ giao cho hắn là antâm. " Quan lão đại dường như nhận ra lo lắng của thiếu niên, cười cườigiải thích hai câu. "Nếu đã như vậy thì không có vấn đề gì. Làm phiền Cốc tiền bối rồi. " Trong lòng Liễu Minh thả lỏng, lập tức đồng ý. "Ha ha, chuyện nhỏ, chuyện nhỏ. Còn nhớ năm đó khi chưa trơ thanh Luyện Khí Sĩ, ta đã từng có trăm gương mặt, trăm cái tên đấy. " Cốc lão tam cườiha ha, đáp. Sau đó gã quay người lại, móc từ trong bao lớn phíasau ra một ít bình bình lọ lọ và mấy cây kéo cực kỳ sắc bén, tiếp đóliền vẫy vẫy tay về phía thiếu niên. Liễu Minh sau một chút chần chờ cũng đứng dậy đi tới. Sau nửa canh giờ, trước mặt Liễu Minh xuất hiện một cái gương đồng sáng loáng, khuôn mặt hắn phản chiếu trong gương rất rõ ràng. "Lông mi so với lúc trước mỏng hơn một chút, vỗn dĩ tóc mai hơi ngắn nhưnggiờ trông đã rất chỉnh tề rồi, đồng thời trên trán phải thêm một cáibăng đầu nữa thì khí chất mới có thêm mấy phần nho nhã. Song thay đổilớn nhất vẫn là ... "Liễu Minh nhấc hai tay lên, vốn là bàn taycũng coi như là khỏe mạnh, bỗng nhiên trở nên trắng nõn lạ thường, khiến cho người khác nhìn vào có cảm giác sống trong an nhàn sung sướng. "Bình này chứa chất tẩy da, ngươi cầm lấy đi, mỗi buổi tối lau cơ thể mộtlần. Trên đường đi, ta sẽ cho ngươi dùng cùng mấy bình nữa, như vậy khigần tới Man Quỷ Tông, màu da hẳn là sẽ ổn định trong một quãng thời gian ngắn. Đến khi làn da ngươi khôi phục lại màu sắc ban đầu, chắc hẳn sẽkhông khiến cho người ta chú ý. Những năm nay mặc dù ta không sử dụnglại thuật dịch dung, nhưng xem ra kỹ thuật của ta cũng không bị mai mộtđi quá nhiều, hắc hắc. " Một tay Cốc lão tam nâng gương đồng, miệng thìdương dương đắc ý nói. Quan lão đại ở bên cạnh đánh giá thiếu niên từ trên xuống dưới, cũng biểu lộ vẻ hài lòng. Lúc này trông Liễu Minh lại càng giống Thiếu Chủ Bạch gia kia thêm vàiphần. Chỉ cần không phải người quen của Thiếu Chủ Bạch gia, chắc chắn sẽ không phát hiện ra điều gì khác lạ. Liễu Minh mặc dù chưa từnggặp qua vị Thiếu Chủ kia, nhưng thấy biểu hiện thoả mãn của hai ngườiQuan lão đại, hắn hiểu rõ mình cải trang cũng coi như là thành công,trong lòng cũng hơi buông lỏng. Hiện giờ hắn và hai người này xem như ở trên cùng một con thuyền, nếu thực không cách nào vượt qua kiểmtra thì mạng nhỏ của mình chỉ sợ cũng khó có thể bảo toàn. “Haha, từ giờ trở đi, ngươi chính là Thiếu Chủ của hai người chúng ta, ngàn vạn lần không được gọi cái gì tiền bối cả, gọi chúng ta ‘Quan đại’,‘Cốc tam ’ là được, tránh để đến lúc đó lộ ra điều gì sơ sót. " Sắc mặtQuan lão đại đang lộ vẻ hưng phấn bỗng nghiêm trang nói. "Ta biết rồi. " Liễu Minh suy nghĩ một chút, sau đó cũng nghiêm túc trả lời. ******Một ngày sau, một chiếc thuyền nhỏ màu vàng nhạt xuôi dọc theo dòng sông, đi như bay về phía hạ lưu. Trên thuyền nhỏ, Cốc lão tam hai tay vừa cầm bánh lái, hai mắt vừa thỉnh thoảng nhìn vào trong khoang thuyền. Ở trong đó, Liễu Minh đang được Quan Lão đại chỉ dạy, ngồi khoanh chân bấm niệm pháp quyết. Trên một cái bàn nhỏ đặt trước mặt, Hổ Giảo Hoàn kia đang yên tĩnh nằm một chỗ. Bỗng nhiên Liễu Minh quát khẽ một tiếng, cánh tay nhấc lên, một ngón tay điểm nhẹ về phía vòng đồng. "Phốc" một tiếng. Vòng đồng trên bàn nhỏ chỉ khẽ run lên, sau đó cũng không có bất cứ động tĩnh gì nữa. Liễu Minh thấy vậy, hai hàng lông mày cau lại. "Tốt lắm, trong thời gian ngắn như vậy đã có thể sinh ra một chút cảm ứnggiữa Nguyên lực và Hổ Giảo Hoàn, xem ra ngươi cũng khá có thiên phú trên phương diện điều khiển Phù Khí đấy. " Nam tử trung niên ngồi một bên vỗtay lộ vẻ hài lòng. "Chẳng phải đã nói ta chỉ có gần hai tháng để tu luyện pháp quyết sao?" Liễu Minh chậm rãi hỏi. "Thiếu Chủ không biết đấy thôi, Hổ Giảo Hoàn là Phù Khí thượng phẩm, căn bảnkhông phải điều khiển một cách dễ dàng như thế đâu. Theo ta được biết,Bạch Gia hẳn là có một bộ bí quyết điều khiển Nguyên lực khác chuyên môn sử dụng Phù Khí này đấy. Hiện giờ chúng ta chỉ dùng pháp quyết điềukhiển bình thường, đương nhiên hiệu quả phải kém đi không ít. Tuy nhiênvới thiên phú của ngươi, hai tháng cũng thừa đủ để nắm giữ sơ bộ Phù Khí này rồi. " Quan lão đại giải thích. "Nếu như ‘Quan đại’ ngươi nói không có vấn đề gì, vậy hẳn là thực sự không sao rồi. Nhưng sau khi nắm giữ Hổ Giảo Hoàn, ta còn muốn học vài loại thủ đoạn công kích phòng ngự nữa, chỉ sợ cũng phải mất không ít thời gian. " Liễu Minh mở to mắt, sau đó trả lời như thế. "Thiếu Chủ không cần lo lắng chuyện đó. Chỉ cần có thể nắm giữ thuật khống Nguyên, cùng khả năng cảm ứng liên lạcPhù Khí với trình độ nhất định, thì chuyện thi triển thủ đoạn khác chỉlà vấn đề thuần thục mà thôi, đến lúc đó tự nhiên sẽ nước chảy thànhsông. " Quan Lão đại không lưỡng lự trả lời. "Thì ra là thế, vậynhưng ngày này ta nên tập trung tu luyện thuật không Nguyên rồi. À, ManQuỷ Tông rút cuộc là Thượng Môn gì vậy, Quan đại có lẽ biết một chút a. " Liễu Minh gật đầu, sau đó như nhớ tới chuyện gì, đột nhiên hỏi. "Thiếu Chủ muốn biết chuyện về Man Quỷ Tông, điều này thật sự có chút khókhăn. Tông này mặc dù xếp hạng dưới trong số những Thượng Môn của ĐạiHuyền quốc, nhưng nếu chỉ bàn về độ thần bí thì tuyệt đối xếp hạng nhấtkhông thể nghi ngờ, cũng không có quá nhiều tin tức truyền ra ngoài. "Quan Lão đại nghe vậy, trên mặt lộ ra chút khó xử. "A, vì sao vậy?" Thiếu niên có chút kinh ngạc. "Bởi vì Man Quỷ Tông là một tông môn nổi danh nhờ việc sai khiến Quỷ vật. Chỉ nghe nói sơn môn là địa phương khủng bố mà thường nhân không thểsinh sống nổi, quanh năm đều bị Âm khí bao phủ, mà công pháp Linh ĐồLinh Sư tông môn này tu luyện có được khả năng cảm ứng khí Hoàng Tuyền,có khả năng triệu hoán hàng phục Quỷ vật tương ứng dùng để đối địch. Tuy nhiên cũng bởi như vậy, con cháu các thế gia khác lựa chọn tham gianghi thức Khai Linh của Thượng Môn này cũng không tính là nhiêu, chỉ cần có điều kiện, phần lớn đều đi những tông môn khác. Đương nhiên đây cũng chỉ là tương đối mà thôi. Những tin tức liên quan khác, Quan mỗ thật sự không biết. " Quan Lão đại suy nghĩ một chút rồi trả lời. "Saikhiến Quỷ vật ư, nghe thật là tà môn. Nhưng ngoại trừ Man Quỷ Tông,những tông môn khác ở Đại Huyền quốc là ... " Liễu Minh thì thào vàitiếng, sau đó lại tiếp tục tò mò hỏi. "Những tông môn khác tráilại ta lại biết rõ hơn một chút. Ngoại trừ Man Quỷ Tông, Đại Huyền quốccòn có Thiên Nguyệt Tông, Huyết Hà Điện, Cửu Khiếu Sơn, Phong Hỏa Môn,Tứ gia Thượng Môn. " Quan Lão đại giảng giải từng cái một. "A, mấy tông môn này am hiểu những pháp thuật gì vậy?" Liễu Minh tỏ vẻ hào hứng bừng bừng hỏi. "Thiên Nguyệt Tông là tông môn chuyên dùng phi kiếm, nghe nói đệ tử trong môncó thể sử dụng phi kiếm trực tiếp chém giết cường địch trong phạm vi hơn mười trượng, Huyết Hà Điện là ... "Quan Lão đại không hề giấu diếm chuyện về những Thượng Môn này, giảng giải đầu đuôi cho thiếu niên. ******Nửa tháng sau, một cỗ xe ngựa đen nhánh được bốn con tuấn mã kéo dọc theomột con đường đất vàng rộng rãi, đang chạy như bay về phía trước. Trên vị trí đánh xe phía trước xe ngựa, sắc mặt Cốc lão tam bình tĩnh ngồi ngay ngắn tại đó, toàn thân không nhúc nhích. Trong thùng xe, Liễu Minh vẫn khoanh chân ngồi, hai mắt nhắm nghiền, hai taychia ra đặt trên hai đầu gối, nhẹ nhàng luân phiên hít thở, cực kỳ cóquy luật. Trên cổ tay là vòng đồng kia, chớp lóe không yên theo nhịp hô hấp của thiếu niên. Dường như trong lúc đó, cả hai đang hô ứng lẫn nhau. Quan Lão đại đang ngồi ở một góc khác của thùng xe, nhìn một màn trước mắt, khẽ gật đầu. Nói thật, trong suy nghĩ của hắn, tư chất thiếu niên này cũng lắm thì xemnhư là trung đẳng, nhưng sự khắc khổ trong khi luyện tập điều khiểnNguyên lực trên đường đi lại khiến cho gã có vài phần hoảng sợ. Ngoại trừ lúc bắt buộc phải ngủ, hầu như từng giây từng phút Liễu Minh đềuthúc dục Nguyên lực trong cơ thể, cảm ứng một chút liên hệ kia với HổGiảo Hoàn. Thậm chí lúc đang dùng cơm hay đang nói chuyện, đều có thể mơ hồ thấy được vòng đồng trên cổ tay Liễu Minh chớp lên ánh sángmàu vàng nhàn nhạt. Phải biết rằng, loại tu luyện này là một loại hành động cực kỳ buồn tẻ vô vị, hơn nữa đối với sự tập trung của tâmthần lại càng có yêu cầu cao vô cùng. Bình thường, cho dù LuyệnKhí Sĩ có nghị lực, nhiều lắm một ngày cũng chỉ có thể kiên trì loại tuluyện này mấy canh giờ mà thôi. Nếu trong một thời gian dài, tâm thầnchắc chắn bởi vì mệt mỏi mà cuối cùng không cách nào tập trung được, làm tiếp căn bản là chuyện vô dụng mà thôi. Hai người tò mò, đương nhiên hỏi Liễu Minh sao có khả năng làm được việc đó. Kết quả thiếu niên thản nhiên trả lời một câu : hắn trời sinh có thể ‘nhấttâm nhị dụng’, khiến cho bọn gã á khẩu, không nói được gì nữa. Hiện tại cuối cùng bọn gã đã biết rõ, vì sao Liễu Minh không có minh sư chỉdạy, tuổi còn trẻ mà đã có thể tu luyện được Nguyên lực không tầm thường như vậy rồi. ******Hơn một tháng sau, trên một gò đấtcao mười mấy trượng, Quan lão đại, Cốc lão tam đều đang tập trung tưtưởng nhìn về phía trước. Cách chỗ bọn gã mấy trượng, Liễu Minh đang nhắm mắt vận khí, giơ cánh tay đeo Hổ Giảo Hoàn lên cao. Bỗng nhiên, hắn mở mắt, cổ tay khẽ run lên, miệng hô hai chữ : ‘Nguyên thuẫn’. Trong phút chốc, vòng đồng trên cổ tay phát ra một tràng tiếng ‘vù vù’, ánhvàng sáng ngời, một tiểu thuẫn hình tròn đường kính hơn một xích xuấthiện, ngay sát bên cánh tay hắn. Thuẫn màu vàng này hoàn toàn là do Nguyên lực ngưng tụ thành. "Cuối cùng cũng thành công! Mặc dù chỉ là thuật phòng ngự Nguyên lực đơn giản nhất, nhưng đủ để nói rõ ngươi đã nắm giữ sơ bộ Phù Khí thượng phẩm HổGiảo Hoàn này. Vốn cho rằng Thiếu Chủ phải mất hai tháng mới có thể làmđược đến bước này, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy đã thành côngrồi. " Quan Lão đại thở dài một hơi, trên mặt khó nén nổi nét giật mình. "Điều này cũng nhờ có hai vị tỉ mỉ dạy bảo, ta mới có thể làm được như thế. Hiện tại ta đã có Phù Khí này hộ thân, cuối cùng đã tin tưởng thêm mộtchút đối với việc tham gia nghi thức Khai Linh rồi. " Liễu Minh cười hípmắt nói, cánh tay run lên, quang thuẫn hình tròn tan biến đi.