Vốn là Nguyệt Nguyệt cũng bị bệnh mấy hôm nay và vô tình trở thành bệnh nhân đặc biệt của Iris. Một lần tình cờ bé va phải cô, sau đó liền mau chóng thân quen, bé bám Iris không buông. Ai cũng nhìn ra bé rất quý mến Iris. Mỗi ngày người nhà đều đến thăm bé, lần nào đến cũng mua đồ chơi, chỉ sợ Nguyệt Nguyệt sẽ buồn. Nhưng giờ họ đến thăm thì Iris đều không có mặt bên cạnh bé. -"Đệ nhất! Cậu nói Nguyệt Nguyệt là con của Chu Kiến Tề?"Sau khi nghe xong chuyện mà Bella kể, không chỉ Iris mà Selena cũng ngạc nhiên không kém. - "Đúng vậy! Người lúc nãy chính là Liễu Hà My". Bella gật đầu - "Tiện nhân đúng là tiện nhân!". Selena hận chỉ muốn cào nát lớp mặt nạ giả nhân giả nghĩa của cô ta. Có một người mẹ như vậy, Nguyệt Nguyệt thật đáng thương. Ăn sáng xong, họ trở lại bệnh viện. Nguyệt Nguyệt nói người nhà muốn cho bé xuất viện nên Iris làm một loạt kiểm tra cho bé. Xong xuôi, Nguyệt Nguyệt cùng Mateo chơi với nhau rất vui, bé dường như cũng rất quý em trai. Còn ba người các cô thì ngồi xung quanh xem bọn trẻ chơi. Một lúc sau, người nhà của Nguyệt Nguyệt đến, Chu phu nhân vừa trông thấy Iris đã bừng bừng lửa giận, bước đến cho cô một cái tát. - "Liễu Hà My! Đồ tiện nhân nhà cô, còn dám đến đây? Tôi cả đời này cũng sẽ không để Nguyệt Nguyệt nhận cô đâu"Cái tát vừa rồi Chu phu nhân quá mức bất ngờ khiến Bella và Selena không kịp trở tay. Chu Kiến Tề nhận rõ người trước mặt là ai, anh bước đến ngăn mẹ mình lại. -"Mẹ, không phải! Cô ấy không phải Liễu Hà My"Chu phu nhân nghe con trai nói thế liền ngẩn người, như thế nào lại không phải Liễu Hà My, bộ dáng này chính là của cô ta. -"Ba mẹ, em gái! Cô ấy tên Iris, tên tiếng Trung gọi là Doãn Hiền và là một bác sĩ. Tuy khó tin, nhưng cô ấy và Liễu Hà My là hai người khác nhau, chẳng cùng huyết thống, cũng chẳng liên quan đến nhau"Người nhà họ Chu nghe lời Chu Kiến Tề giải thích, bất giác quay sang nhìn chằm chằm Iris. Đúng là nhìn kĩ lại, ngũ quan của Iris là của phương Tây, trong khi đó của Liễu Hà My là thuần Á Đông. -"Bác sĩ Iris, chúng tôi thành thật xin lỗi! Chúng tôi nhận lầm người"Iris bất đắc dĩ thở dài, không ngờ khuôn mặt này lại có ngày mang lại rắc rối cho chính cô. -"Chu gia! Tôi từ các bạn của anh Chu biết được chuyện cũ của anh ấy. Tôi hiểu và cũng không trách mọi người". Iris lễ phép nói chuyện với các tiền bối. Chu lão gia và Chu phu nhân nhìn nhau, khẽ mỉm cười. - "Tôi vừa xem qua cho Nguyệt Nguyệt, bé đã khỏe rồi, có thể xuất viện về nhà". Iris gật đầu nhìn Nguyệt Nguyệt. Chu Kiến Tề ngồi xuống bế con gái, hôn nhẹ vào má của con đầy cưng chiều. - "Nguyệt Nguyệt của ba, chúng ta cùng về nhà nhé!". Nguyệt Nguyệt trong vòng tay yêu thương của ba gật đầu. Bé đối với ba có biết bao nhiêu sự ỷ lại, bé chính là yêu ba nhất. Nhưng bé đột nhiên buông Chu Kiến Tề ra, xoay người chạy lại ôm lấy Iris. -"Cô Doãn Hiền, Nguyệt Nguyệt rất thích cô. Cô có thích Nguyệt Nguyệt không?"- "Tất nhiên! Nguyệt Nguyệt là một cô bé đáng yêu, cô Doãn Hiền tất nhiên là thích Nguyệt Nguyệt rồi. Đợi khi có thời gian rảnh, cô đưa Nguyệt Nguyệt đi chơi nhé!". Iris hớn hở vỗ về bé. - "Dạ vâng!". Nguyệt Nguyệt cất lên tiếng nói ngọt ngào, sau đó hôn vào má Iris một cái. Nói rồi Iris đứng dậy, đứng trước mặt Chu gia- "Lúc nãy Liễu Hà My có đến đây cố ý muốn đưa bé đi. Nhưng tôi đã từ chối cô ta. Mọi người hãy để ý Nguyệt Nguyệt nhiều hơn"-"Cảm ơn cô nhiều!"Selena bĩu môi, liếc nhìn Iris. - "Nếu như mình biết chuyện này sớm hơn, thì khi nãy đã xử đẹp cô ta. Ris, cậu nên đề phòng, dù gì cậu và cô ta đã chạm mặt nhau, cũng coi như cạch mặt nhau rồi. Người phụ nữ đó nhìn kiểu nào đều có tâm cơ, ít nhiều gì cô ta cũng ảnh hưởng đến cuộc sống của cậu". Selena chính là kiểu người nóng nảy như thế. - "Nếu cô ta thích thì cứ tới. Mình không sợ đâu"Chu Kiến Tề bước đến, nhìn Iris, ánh mắt có đến mấy phần tình ý. - "Cảm ơn em!"-"Không có gì, anh Chu!"Iris cởi chiếc áo blouse trắng ra, khoác lên vai, gật đầu chào người nhà họ Chu. Selena tay ôm Mateo, cả ba người cùng nhau sải bước ra về. Chu phu nhân nhìn theo bóng dáng của Iris, rồi lại nhìn sang Chu Kiến Tề. Ánh mắt vừa nãy của anh nhìn cô ấy, người làm mẹ như bà sao có thể không biết. - "Iris, cô ấy là một người tốt. Mẹ thấy Nguyệt Nguyệt rất thích cô ấy"-"Mẹ nói đúng! Ris là người tốt. Con cũng rất thích cô ấy, con thích Ris"Trước mặt ba mẹ, Chu Kiến Tề chẳng ngần ngại bày tỏ. Nhưng điều anh nói là sự thật. Qua vài lần tiếp xúc, thiện ý với Iris ngày một nhiều, tình cảm cũng dần dà thêm thăng hoa. Chu Nhã Huyền - em gái của Chu Kiến Tề, nhí nhảnh nhảy vào cuộc trò chuyện. -"Mấy chị gái đó xinh đẹp quá trời! Anh hai à, nếu anh thích chị Iris thì hãy mau mau tấn tới đi. Em chờ ngày anh đón chị hai về"Chu phu nhân nghe giọng con gái, ít nhiều cũng cảm thấy vui vẻ. - "Con đó, chẳng phải con rất ghét Liễu Hà My hay sao? Lần trước vô tình gặp chưa gì đã đòi đánh người ta. Liễu Hà My cùng với Iris cùng một dung mạo, con không ghét Iris sao?". Chu phu nhân đánh nhẹ vào vai con gái, mắng yêu. -"Liễu Hà My là Liễu Hà My, Iris là Iris, hai người chẳng có một chút quan hệ. Chẳng phải chính mẹ cũng nói chị ấy là người tốt hay sao? Con mặc kệ, con ưng chị hai tương lai rồi!"-"Con nhóc này miệng lưỡi ngày càng dẻo"Nói như vậy, nhưng trong lòng Chu phu nhân vẫn luôn lo lắng. Nguyên nhân cũng bởi vì, con trai bà Chu Kiến Tề và Liễu Hà My đã từng có một đoạn nghiệt duyên trong quá khứ. Và còn có cả Chu Thường Hi, nhũ danh của bé là Nguyệt Nguyệt... - "Kiến Tề! Cô ấy là Iris, không phải người phụ nữ kia"-"Mẹ, con biết rất rõ! Cô ấy là Iris, chỉ là cô ấy, một cô gái ấm áp và lương thiện, càng không phải thế thân của Liễu Hà My. Và con thích Ris. Con biết mẹ lo lắng điều gì, nhưng nó sẽ không bao giờ xảy ra đâu". Chu Kiến Tề nhìn Nguyệt Nguyệt, yêu chiều nâng niu. - "Nguyệt Nguyệt! Con thích cô Doãn Hiền chứ?"- "Có, Nguyệt Nguyệt thích cô Doãn Hiền nhất, cô đối xử với Nguyệt Nguyệt rất tốt"-"Vậy con có muốn cô Doãn Hiền làm mẹ của con không?"-"Có ạ! Nếu có cô Doãn Hiền làm mẹ, Nguyệt Nguyệt sẽ rất yêu mẹ"Chu Kiến Tề nhìn con gái bảo bối, nhếch môi cười với con. Đáy lòng càng thêm kiên định. Anh nhất định phải có được Ris!... . . _•• to be continued ••_... . .