Người tu luyện trường bào xám vốn chuẩn bị liều, mạng cùng Hỗn Độn Thú đuổi theo mình, nhưng Hỗn Độn Thú rít gào liên tục kia đột nhiên bất ngờ bỏ qua, chuyện này không bình thường. Hắn rất rõ ràng Hỗn Độn Thú này không có khả năng bị thực lực của mình dọa chạy, khẳng định là có nguyên Nhân khác. - Trước tiên ta xem Tử Khí Thần Chu. Ý niệm trong đầu khẽ chuyển, hắn lấy ra thực vật màu tím trong nhẫn không gian, trong lòng mơ hồ có một loại dự cảm không tốt. - Chết tiệt, đây là thứ gì? Khi ánh mắt hắn cẩn thận đánh giá thứ màu tím này, lập tức giật mình ngây ra. Vật thể màu tím trong tay hiển nhiên không phải là thực vật gì, càng không thể là Tử Khí Thần Chu. - Bị lừa rồi. Hỗn Độn Thú này quá giảo hoạt, không ngờ tạo ra một món đồ giả ở trên Tử Khí Thần Chu mê hoặc người khác. Người tu luyện trường bào xám này lúc này mới giật mình tỉnh lại: - Không được, ta nhất định phải lấy được gốc Tử Khí Thần Chu kia. Hỗn Độn Thú chết tiệt này. Chấ tiệt. Ngón tay hắn bắn ra, ném Tử Khí Thần Chu giả này vào hư không. Kỳ thật vật màu tím này là nước miếng Hỗn Độn Thú hình thành, cũng có giá trị nhất định, không hoàn toàn là rác rưởi. Xích! Bóng người màu xám đuổi theo hướng Hỗn Độn Thú. Ngao! Ngao ngao ngao! ở gần lốc xoáy hỗn độn, Hỗn Độn Thú đã trở về, thân thể như quang đoàumàu đen vòng quanh lốc xoáy hỗn độn không ngừng, tiếng gầm rống phẫnnộ truyền xa hơn ngàn dặm. Nó trông coi Tử Khí Thần Chu han trăm vạn năm, không ngờ bị mất Tử Khí Thần Chu Chỉ có lúc sắp thành thục mới có thể tản mát ra khí thể màu tím tận trời. Gốc Tử Khí Thần Chu này mắt thấy sắp thành thục, nhưng hiện tại lại không cánh mà bay. Hỗn Độn Thú giận không thể át, không ngừng xé rách vách tường không gian, từng vết rách màu đen xuất hiện quanh tbần thể nó, rất nhanh lại biến mất. - Ngao ngao! Hỗn Độn Thú gần như điên cuồng. - Hỗn Độn Thú nảy làm sao vậy? Người tu luyện áo bào xám còn ở nơi rất xa liền nghe được tiếng rống giận dữ của Hỗn Độn Thú. - Không tốt Tử Khí Thần Chu bị người lấy đi. Đáng giận, nhất định là tiểu tử vừa rồi, tiểu tử mang theo một con chó màu xám. Người tu luyện áo bào xám rất nhanh nghĩ tới Hạ Ngôn. Lúc ấy cũng Chỉ có Hạ Ngôn tại gần đây. Hỗn Độn Thú đuổi theo hắn. vừa lúc bị tiểu tử kia lợi dụng chỗ trống. - Đáng giận! Tiểu tử này. đáng chết! Người tu luyện áo bào xám hận nghiến răng nghiến lợi, lộ ra ánh mắt hung ác. Kỳ thật nếu không phải có Thổ Cẩu Hạ Ngôn Chỉ sợ cũng không thể phát hiện Tử Khí Thần Chu chần chính này. Bản thể Tử Khí Thần Chu ở bên trong lốc xoáy hỗn độn, nếu không phải Thổ Cẩu dựa vào linh giác, người bình thường rất khó tìm được Tử Khí Thần Chu trong thời gian ngắn. Hỗn Độn Thú kia chỉ sợ cũng không ngờ tới có người phát hiện Tử Khí Thần Chu mà nó giấu dưới lốc xoáy hỗn độn. Ngao! Hỗn Độn Thú lại rít gào một tiếng, không gian chung quanh thân thể rung động một hồi, sau đó nó rất nhanh bay về một hướng. - Hỗn Độn Thú này muốn đuổi theo tiểu tử kia. Ánh mắt người tu luyện áo bào xám thoáng ngưng, cảm ứng được khí tức Hỗn Độn Thú dần đi xa, trong lòng thầm nghĩ. - Ta cũng đuổi theo. Hắn không chút chần chờ, linh lực vận chuyển rất nhanh đuổi kịp khí tức Hỗn Độn Thú. Hấp dẫn của Tử Khí Thần Chu thật sự là rất lớn. Sau thời gian hoa mười hô hấp. - Thổ Cẩu, tăng nhanh tốc độ. Một người một chó sau khi trải qua vài lần thuấn di vẫn bảo trì tốc độ nhanh nhất Phi hành về nơi dừng chân của Lang Tà Giới. - Chủ nhân. Chúng ta rời khỏi lốc xoáy hỗn độn kia xa như vậy, Hỗn Độn Thú hẳn là sẽ không đuổi tới chứ? Thổ Cẩu quay đầu nhìn thoáng qua Hạ Ngôn nói. - Cữũg không biết được. Mãnh thú lợi hại Như vậy. Hạ Ngôn lắc đầu, giọng ngưng trọng nói. -Hả? Đúng lúc này, Hạ Ngôn cảm ứng được một khí tức từ phía sau đần dầun đuổi theo. Khí tức này Phi thường cường đại, cực kỳ tương tự khí tức Hỗn Độn Thú kia. - Không tốt Hỗn Độn Thú này đã đuổi theo. Hạ Ngôn biến sắc, trầm giọng nói. - Hả? Oa oa, chủ nhân chạy mau, mãnh thú này rất lợi hại. Thổ Cẩu toàn thân lông dựng đứng, nhanh chóng sải bốn vó thân thể kéo tới cực hạn. - Thuấn di đều không thể thoát khỏi, không xong rồi. Tâm niệm Hạ Ngôn thay đổi thật nhanh, nếu để hắn ném Tử Khí Thần Chu trong tay xuống, quả thực rất là không nỡ. - Tăng tốc độ, tới khu vực an toàn nơi dừng chân có lẽ có thể thoát khỏi mãnh thú này. Hạ Ngôn cắn răng một cái, toàn thân kim quang tăng mạnh, thân thể hóa thành một luồng hào quang màu vàng. ở phía sau Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu, Hỗn Độn Thú thoạt nhìn như một đoàn hắc quang, tốc độ càng nhanh. Thời gian mỗi một hô hấp, khoảng cách hai bên đều kéo gần một khoảng lớn. -Ngao! Hỗn Độn Thú đương nhiên cũng đã cảm giác được Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu, thỉnh thoảng phát ra tiếng rống giận dữ. Nếu Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu bị nó đuổi theo, chỉ sợ sẽ bị phân thây. Lúc này Hỗn Độn Thú tức giận ngập trời. - Chủ nhân. Hỗn Độn Thú kia cách chúng ta ngày càng gần. Thổ Cẩu oa oa kêu to. - Ta biết, nhanh chạy đi. Ngươi còn có thời gian nói chuyện. Hạ Ngôn trợn to mắt hô lên với Thổ Cẩu. - Hả? Phía trước có người? Hạ Ngôn cảm ứng được phía trước mình có hai đạo khí tức xuất hiện. Cảm ứng được hai khí tức này, ánh mắt Hạ Ngôn lập tức sáng lên. - Mau, xông tới. Không chút ngừng nghỉ, Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu. liền lập tức xông về hướng hai đạo khí túc kia. ở ngoài mấy ngàn dặm, hai người tu luyện đang chậm rãi Phi hành. - Tiểu tử này rốt cục chạy đi đâu? Chúng ta đều sắp đi được một vòng quanh khu vực an toàn này cũng chưa phát hiện tung tích hắn. Tiểu tử này rốt cục trốn đi nơi nào? Chẳng lẽ đã rời đi? Hướng Hoàng cau mày, thì thầm. Đến hiện tại bọn họ vẫn không từ bỏ tìm tòi Hạ Ngôn, ở bên cạnh hắn chính là Trình Thượng Vân. Hai người phát tán ý niệm, cẩn thận tìm tòi không gian chung quanh. - Phía trước có hai khí tức xuất hiện, Ha ha. dĩ nhiên là tiểu tử này, còn có con chó kia. Thật sự là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới. Trình Thượng Vân cảm ứng được Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu, lập tức cười to nói. - Ha ha. Tiểu tử này khôngngờ trở lại, tìm chếTa! Hướng Hoàng cười lạnh nói. Vút vút! Hai bóng người rất nhanh tới gần. - Hả? Phía sau tiểu tử này làm sao còn có một đạo khí tức cường đại đi theo? Chẳng lẽ tiểu tử này đắc tội người nào, hiện tại đang chạy trối chết hay sao? Rất nhanh Trình Thượng Vân cũng cảm ứng được khí tức Hỗn Độn Thú đang đuổi theo Hạ Ngôn, nghi hoặc nói. - Khẳng định là như thế cỗ khí tức này thật cường đại, chúng ta có muốn tạm thời tránh đi hay không? Hướng Hoàng nhíu mày hỏi. -Xem kỹ rồi tính. Trình Thượng Vần lắc đầu. Rất nhanh, hai cái bóng đã xuất hiện trong tầm mắt Trình Thượng Vân cùng Hướng Hoàng, chính là Hạ Ngôn một thân áo trắng cùng Thổ Cẩu toàn thân màu xám. Một người một chó nhìn qua dị thường chật vật, quả nhiên là đang trốn tránh cường giả phía sau đuổi giả. - Hừ, nguyên lại không chỉ một người đuổi theo tiểu tử này. Phía sau hắn không ngờ có hai khí tức cường đại. Trình Thượng Vần lại cảm ứng được một cỗ khí tức, cỗ khí tức này hiển nhiên là người tu luyện áo bào xám đi theo sau Hỗn Độn Thú. - Phong cho ta! Trình Thượng Vân lập tức vận chuyển pháp tắc không gian ý đồ phong bế Hạ Ngôn ở trong khoảng không gian này. Hạ Ngôn đang Phi hành rất nhanh cảm giác được không gian hơi chấn động, thân thể giống như chìm trong vũng bùn, có một loại cảm giác có lực không sử dụng được. Lực lượng pháp tắc Không gian của Trình Thượng Vần tuy rằng không thể hoàn toàn hạn chế di động của Hạ Ngôn, nhưng muốn ảnh hưởng tốc độ Phi hành của hắn cũng không khó. Nhất là hiện tại khoảng cách hai bên càng ngày càng gần. - Không ổn. Hai lão già này quá âm hiểm, không ngờ hạn chế tốc độ Phi hành của ta Chết tiệt, hai lão già này muốn Hỗn Độn Thú kia đuổi kịp chúng ta. Hạ Ngôn chấn động tâm thần trong nháy mắt hiểu rõ chủ ý của Trình Thượng Vân cùng Hướng Hoàng. Trong khoảnh khắc Hỗn Độn Thú đã có thể nhìn thấy, đoàn hắc quang khủng bố kia, khí thế hùng hổ mang theo khí tức mãnh mẽ đáng sợ lập tức sẽ đến nơi này. - Không có biện pháp. Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng. - Thổ Cẩu, không nên chống cự, ta thu ngươi vào trong nhẫn Linh La. Thân hình Hạ Ngôn dừng lại, nói với Thổ Cẩu. -Hả? Thổ Cẩu nghiêng đầu, còn chưa kịp nói liền cảm giác được một cỗ linh lực dao dỘDg bao phủ, nghĩ đến lời của Hạ Ngôn cũng không chống cự. Ngay lập tức, Thổ Cẩu liền tiến vào trong không gian nhẫn Linh La. Mà Thân hình màu trắng của Hạ Ngôn cũng trong phút chốc biến mát khỏi không gian này, vô ảnh vô tung, không để lại bất kỳ khí tức, dấu vết nào. Giống như hoàn toàn bốc hơi. - Sao lại Như vậy? Trong mắt Trình Thượng Vân tràn đẩy mê hoặc cùng khó hiểu, thật sự là chuyện không có khả năng, ơ ngay trước mắt của mình, người liền biến mất như vậy. Ý niệm cắn thận tra xét, cũng không cảm ứng được tung tích của Hạ Ngôn. Hướng Hoàng cũng sửng sốt như vậy. Không chỉ hai người bọn họ, ngay cả Hỗn Độn Thú vẫn một mực đuổi theo Hạ Ngôn cũng lập tức dừng thân hình, bốn phía tìm kiếmtung tích Hạ Ngôn. Nhưng bóng dáng Hạ Ngôn thật sự hoàn toàn biến mất. Bọn họ nào biết rằng Hạ Ngôn lúc này đã tới trong Tháp Thời Gian. -Ngao! Hỗn Độn Thú phẫn nộ rống to. - Đó là thứ gì, là một mãnh thú đáng sợ sao? Trình Thượng Vân cùng Hướng Hoàng cũng thấy được chân thân Hỗn Độn Thú, sắc mặt biến đổi. ở bãi săn bắn ngoại giới mặc dù có không ít linh thú củng mãnh thú, nhưng muốn gặp phải cũng không dễ dàng như vậy. Mà mãnh thú này thoạt nhìn không tầm thường, khí tức Phi thường mạnh mẽ. - Đó là mãnh thú, không xong. Mãnh thú này dường như Phi thường phẫn nộ, tiểu tử kia đã làm gì với nó? Hướng Hoàng kinh ngạc nói. Lúc này hai người có thể cảm giác được mãnh thú kia đang nhìn bọn họ. -Ngao! Thân thể Hỗn Độn Thú cũng không quá lớn, lúc này dừng lại có thể nhìn thấy toàn thân lóe lên màu đen sáng bóng, từng cỗ khí tức đáng sợ từ cơ thể nó phát ra. ở trên đầu Hỗn Độn Thú có ba cái sừng màu đen không quá dài, lưu quang chuyển động. - Nó muốn công kích chúng ta. Trình Thượng Vân khí tức ngưng kết, khuôn mặt trầm trọng nói. Hiển nhiên Hỗn Độn Thú phẫn nộ muốn xé nát tất cả Nhân loại mà nó nhìn thấy.