Bạt Hồ vừa mới nhìn thấy trong thư khiêu chiến hiện ra tên Hạ Ngôn, trong lòng nhảy dựng. Nhưng ngay lập tức trong lòng hắn ngầm cho rằng Hạ Ngôn này nhất định không phải là Hạ Ngôn kia, nhất định là trùng tên trùng họ. Dù sao Ngũ Trọng Thiên Tinh Đấu Điện có trăm vạn người tu luyện, trùng tên trùng họ cũng là chuyện quá bình thường. Hạ Ngôn kia, chính mắt Bạt Hồ nhìn thấy bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ, hơn nữa hắn tự mình đánh ra một kích cuối cùng đánh Hạ Ngôn vào trong phong bạo, như thế nào có thể còn sống? Đám người Phương Viên không nhìn thấy Hạ Ngôn bị Hỗn Độn Phong Bạo thôn phệ, nhưng Bạt Hồ lại thấy rõ vô cùng. Cho nên, khi hắn nhìn thấy tên Hạ Ngôn, tuy rằng giật mình nhưng lập tức liền cho qua. Mà hiện tại nghe Nhân viên công tác Khảo Hạch Viện này nói ra, Bạt Hồ trực tiếp ngây người như phỗng. - Ngươi nói cái gì? Thần sắc Bạt Hồ dại ra, nhưng cũng chỉ trong chợp mắt Dù sao hắn cũng là cảnh giới Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ, tinh thần cường đại vô cùng, ý niệm trong đầu Phi thường dồi dào. Tuy nhiên, áp lực dồn nén trong cơ thể hắn sau đó cũng chợt phụt ra, mạnh mẽ quét tới hai Nhân viên công tác Khảo Hạch Viện trước mặt. Cũng may hai người này đều đã bước vào cảnh giới Linh Hoàng cấp chín, nếu là người tu luyện cảnh giới thấp, chỉ sợ lúc này sẽ bị tinh thần uy áp không hề giữ lại mà hỏng mất tinh thần - Ngươi xác định là Hạ Ngôn đó? Bạt Hồ thấy thần sắc hai người trắng bệch, khí tức lại trầm xuống, khí thế thu liễm, giọng nói trầm thấp phun ra từng từ. - Bạt Hồ tiên sinh. Hạ Ngôn này quả thật là Hạ Ngôn mà chúng ta vừa nói đến Người tu luyện của Khảo Hạch Viện mở miệng nói chuyện, thần sắc nghiêm chỉnh, ánh mắt chớp động vài cái, da đầu có chút run lên nói. - Hắn. không chết! Ánh mắt Bạt Hồ thoáng ngưng, Khóe mắt nhìn về nơi khác, biểu tình trên mặt âm trầm khủng bố, miệng thì thào lẩm bầm. - Bạt Hồ tiên sinh. Chúng ta cáo từ đi trước! Hai người lại hơi khom người, nói lời cáo từ. Theo sau linh lực dưới chân khẽ động, thân hình nhảy lên không trung, dần dần biến mất phía chân trời. - Thế là thế nào? - Rốt cục là chuyện gì xảy ra? - Ta rõ ràng. rõ ràng tự tay đẩy hắn vào trong Hỗn Độn Phong Bạo, hắn như thế nào lại không chết? Đáng giận, hỗn đản này. Sắc mặt Bạt Hồ âm trầm làm người ta sợ hãi. Hắn căn bản không thể nghĩ ra rốt cục Hạ Ngôn như thế nào có thể sống sót trong Hỗn Độn Phong Bạo. Cho dù là Thiên Thần, cũng căn bản không có khả năng còn sống mà ra khỏi Hỗn Độn Phong Bạo. *** - Tốc độ hiện tại của ta. dưới cảnh giới Thiên Thần khó có người có thể sánh vai! Hạ Ngôn ngồi xếp bằng trong phòng, hai mắt nửa khệp nửa mở, từng đợt từng đợt hào quang thoáng hiện. - ít nhất trong phạm vi Tinh Đấu Điện này, người tu luyện dưới cảnh giới Thiên Thần khó có thể tìm được người so tốc độ với ta. Lang Tà Giới, 360 điện. Hạ Ngôn đương nhiên sẽ không tự đại đến mức cho rằng trong 360 điện không có người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng nào so được tốc độ với hắn. - Lực lượng của ta hiện tại đại khái khoảng mười hai triệu độ. Nếu ta toàn lực bùng nổ, ngưng tụ linh lực, vậy có thể đạt tới lực công kích hơn hai mươi bốn triệu độ. Thêm vào thần khí của ta, cùng với thần thông. Khóe miệng Hạ Ngôn nhếch lên: - Người tu luyện Linh Hoàng cấp chín sơ kỳ bình thường, chỉ cần linh lực bản thân đại khái lực công kích có thể đạt được sáu, bảy triệu độ. Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ hẵn là có lực công kích chín, mười triệu độ. Mà Nhân vật lợi hại như Bạt Hồ, khẳng định có lực công kích vượt qua hơn mười triệu độ. Hắn còn có thần thông công kích cấp sáu. - Tuy nhiêu, ta có thần thông Đại Thôn Phệ Thuật, Đại Trọng Lực Thuật! - Hừ, nhất định phải đánh bại hắn. Bộ phận thứ tư Linh La tâm pháp của ta đến hiện tại vẫn không thể hiểu thấu, cũng không biết bộ phận thứ tư này rốt cục là dạng thần thông gì. Ta đoán rằng, chỉ sợ còn lợi hại hơn Đại Trọng Lực Thuật! Trong lòng Hạ Ngôn tràn đầy chờ mong đối với thần thông ẩn chứa trong bộ phận tâm pháp thứ tư. Tuy nhiên hiểu thấu thần thông, sốt ruột cũng vô đụng. Càng là thần thông cao cấp. yêu cầu đối với tinh thần cũng càng cao. Hiện tại Hạ Ngôn tuy đã là cảnh giới Linh Hoàng cấp chín, nhưng cường độ tinh thần so với nguòi tu luyện cảnh giới Thiên Thần còn kém rất xa. - Thần thông Điện chủ đại nhân tặng cho ta ở Thiên Ngoại Thiên, ta thử lại xem. thần thông có thể tiến hóa. Hiện tại ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng cấp chín, tốc độ hiểu thấu thần thông bình thường có thể gia tăng không nhỏ. Đúng rồi, chờ lần sau đi Vạn Trọng Lâu, ta mua sắm một ít thần thông cấp thấp và trung cấp, dung hợp vào Đại Hỗn Độn Thuật của ta. ít nhất, phải cho lực công kích của Đại Hỗn Độn Thuật của ta tăng lên uy lực thần thông công kích cấp sáu. Ý niệm chuyển động trong đầu, Hạ Ngôn làm ra một số quyết định. Hiện tại không có thời gian đi mua sắm thần thông tiến hành hiểu thấu dung hợp. Khiêu chiến Bạt Hồ sắp tới. nói không chừng Khảo Hạch Viện lập tức phái người đến thông báo cho hắn đi Thất Trọng Thiên. Trong vòng ba ngày, Hạ Ngôn vẫn chưa bước ra khỏi phòng, một mực tìm hiểu thần thông bí quyấ mà Thủy Vụ Điện chủ tặng cho hắn. Tuy nhiên, thời gian ba ngày ngắn ngủi, Hạ Ngôn vẫn không thể thành công hiểu được. Ngày hôm nay, Hạ Ngôn cảm ứng được bên ngoài có một đạo linh lực bao phủ, tâm thần khẽ chấn động, chợt mở to mắt. - Hạ Ngôn! Rồi sau đó, Hạ Ngôn chợt nghe thấy bên ngoài có thanh âm truyền tới. Thân hình đột nhiên nhảy dựng lên, chỉ bước một cái Hạ Ngôn đã ra ngoài viện. - Hạ Ngôn tiên sinh. Lý Nguyên trưởng lão lệnh cho ta đến thông báo cho người. Sáng ngày mai đi tới Khảo Hạch Viện Ngũ Trọng Thiên. Khảo hạch trưởng lão đại nhân Thất Trọng Thiên sẽ ở Khảo Hạch Viện Ngũ Trọng Thiên chờ người! Người này là một nhân viên công tác Khảo Hạch Viện Ngũ Trọng Thiên, mặc truờng bào màu xám, sau khi nhìn thấy Hạ Ngôn, hơi chắp tay rôi sau đó nói từng từ rõ ràng. - ừ, ta đã biết. Đa tạ! Hạ Ngôn gật đầu, nhìn về phía hắn nói - Hạ Ngôn tiên sinh khách khí rồi. Vậy ta cáo từ trước! Nhân viên công tác kia nói xong liền xoay người nhanh chóng bay đi. - Ngày mai. Hai mắt Hạ Ngôn tỏa sáng: - Bạt Hồ. Ngày mai phải cho ngươi trở lại Lục Trọng Thiên. Hừ! Người phụ trách Hắc Phong Động Thất Trọng Thiên. Có cơ hội ta sẽ tự tay giết ngươi! - Hạ Ngôn. Ngày mai ngươi muốn đi khiêu chiển Bạt Hồ? Lô Đào tự nhiên cũng nghe được nhân viên công tác của Khảo Hạch Viện vừa rồi nói với Hạ Ngôn, từ trong phòng đi ra nói - Vậy, chúc Hạ Ngôn tiên sinh khiêu chiến thành công! Lô Đào cười nói, kỳ thật trong lòng hắn cũng không cho rằng Hạ Ngôn có thể khiêu chiến thành công. Bạt Hồ thành danh đã hoa ngàn năm, sao có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy? ơ Tinh Đấu Điện, hắn là nhân vật có thể hoành hành bá đạo. Sáng sớm hôm sau, những tia nắng mặt trời màu vàng chiếu xuống tản ra nhiệt độ ấm áp. ♦♦♦ - Cao Liễu trưởng lão. Hạ Ngôn tới! Khảo hạch trưởng lão Lý Nguyên của Ngũ Trọng Thiên nhìn thấy bóng trắng rơi vào trong viện, Khẽ cười một tiếng, đứng dậy nói với lão già trường bào vàng ở đối diện. - Ồ? - Người này, chính là Hạ Ngôn? - Quả nhiên là trẻ tuổi như lời đồn. Không tồi, thực lực rất mạnh! Chỉ là muốn khiêu chiến Bạt Hồ, thật sự có điểm cao ngạo! Lão già trường bào vàng cũng đứng lên, ánh mắt rơi lên người Hạ Ngôn ở bên ngoài, ánh mắt thoáng ngưng, trong đầu tự nhiên toát ra một đám ý niệm, cẩn thận đánh giá Hạ Ngôn một phen. Hắn cũng là cảnh giới Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ. Tuy nhiên hắn tu luyện đã gần vạn năm. Luận thiên phú, còn không bằng Bạt Hồ. Tuy nhiên, thực lực của hắn lại mạnh hơn Bạt Hồ một bậc. -Hạ Ngôn! Lý Nguyên cùng Cao Liễu đi ra sân, Lý Nguyên nhìn Hạ Ngôn, trên mặt hiện ý cười, giới thiệu người đứng cạnh: - Vị này chính là Khảo hạch trưởng lão Cao Liễu của Khảo Hạch Viện Thất Trọng Thiên. Cao Liễu trưởng lão đã sớm nghe nói tới Hạ Ngôn ngươi, cho nên hiện tại ông ấy tự mình xuống Ngũ Trọng Thiên mang ngươi tới Thất Trọng Thiên. Người tu luyện bình thường khiêu chiến trọng thiên cao hơn, đều là nhân viên công tác Khảo Hạch Viện trọng thiên cao hơn xuống dẫn lên. Khảo hạch trưởng lão cũng không đích thân ra mặt. - Gặp qua Cao Liễu trưởng lão! Hạ Ngôn hơi hơi thi lễ, không kiêu ngạo không xiểm nịnh nói với Cao Liễu. - ừ, người trẻ tuổi, không tệ! Tu luyện cho tốt, thành tựu tương lai không thể đo đếm. Cao Liễu vuốt chòm râu. Thật ra hắn thật sự không nhìn ra được cảnh giới Hạ Ngôn, tuy nhiên rất hiển nhiên hắn cho rằng thực lực Hạ Ngôn không thể sánh bằng Bạt Hồ. Nếu là hắn biết Hạ Ngôn có thể sánh ngang Bạt Hồ, sẽ không nói như thế. Bởi vì thân phận của Bạt Hồ là ngang với hắn. Cho dù tuổi hắn lớn hơn Bạt Hồ, nhưng làm sao hắn có thể nói với Bạt Hồ: Người trẻ tuổi, không tệ? Tuy nhiên, Hạ Ngôn lại cũng không thèm để ý vấn đề còn con này. - Hạ Ngôn. Vậy ngươi hiện tại cùng Cao Liễu trưởng lão đi Thất Trọng Thiên đi! Lông mi Lý Nguyên giật giật: - Thật sự là đáng tiếc, ta không có tư cách đi Thất Trọng Thiên quan sát. Trận chiến này nhất định rất phấn khích. Lý Nguyên lắc đầu, thở dài. - Hạ Ngôn, chúng ta đi! Trên khuôn mặt lộ vẻ già nua của Cao Liễu mang theo ý cười, vung tay lên nói với Hạ Ngôn. - Mời Cao Liễu trưởng lão! Hạ Ngôn vẫn hết sức khách khí nói. Bóng người màu vàng cùng màu trắng bay rất nhanh về phía cửa trọng thiên của Ngũ Trọng Thiên. Khảo Hạch Viện Thất Trọng Thiên sớm đã chật kín người. Ba ngày trước tin tức Hạ Ngôn khiêu chiến Bạt Hồ truyền khắp toàn bộ Thất Trọng Thiên. Thất Trọng Thiên tổng cộng hơn hai vạn người tu luyện, lúc này gần như có mặt toàn bộ. Trừ bỏ một số ít đang bế quan vào thời điểm quan trọng hoặc là rời Tinh Đấu Điện làm các loại nhiệm vụ, hiện tại ít nhất có một vạn năm ngàn người tu luyện lúc này đều tụ tập trong Khảo Hạch Viện Thất Trọng Thiên. Còn có một số người tu luyện Bát Trọng Thiên đối với trận chiến này cũng Phi thường hứng thú, không có việc gì liền tới Khảo Hạch Viện Thất Trọng Thiên quan sát cuộc chiến. Đám người tu luyện này quai thuộc lẫn nhau đều tụ tập ở một chỗ nói chuyện. Đám người bọn họ, bình thường đều khó có cơ hội tụ tập một chỗ nói chuyện Phiếm, mấy tháng thậm chí vài năm không gặp đều xem như chuyện bình thường.