BI ánh mắt này đảo qua, mấy người tu luyện này liền cảm thấy linh hồn của mình rung động, ngay cả tinh thần đều phảng phất muốn hỏng mất. Thậm chí bọn họ cảm thấy được, kiếm quang màu đỏ vừa xuất hiện ở trong không gian đã xuất hiện bên cạnh mình, ngay sau đó liền muốn đem thân hình của mình hoàn toàn chém vụn. Tuy nhiên, trên thực tế đầu bọn họ tuy đầy mồ hôi nhưng cuối cùng cái gì cũng không xảy ra. Người tu luyện áo trắng kia chỉ dùng ánh mắt đảo qua bọn họ một cái rồi thân hình nhoáng lên, dường như là thu thập di vật trên những người vừa bị hắn giết. Đại khái chỉ qua thời gian ngắn ngủi một hô hấp, người tu luyện áo trắng hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt bọn họ. Mà hỗn độn lực còn chưa bị thu thập đã biến mất vào lúc chiến đấu kịch liệt vừa rồi. - Người. người kia vì sao không giết chúng ta? - Chắc là thấy thực lực chúng ta quá yếu ớt, không đáng cho hắn ra tay! - Nói đúng lắm. Chúng ta vẫn nhanh chóng đi thôi rời khỏi nơi này. Nơi này. khắp nơi đều là mùi máu tanh. Mấy người tu luyện này đều xoay người chạy về phía xa xa - Vù~ Mười ngày sau. Một đạo lưu quang chợt lóe trên bầu trời mông lung, dần dần trở nên rõ ràng. Bóng người màu trắng nhìn thật là bắt mắt ở chân trời mông lung. - Hỗn độn lực, quá khó tìm. Mười ngay nay, ta không ngờ chỉ tìm được một nơi hỗn độn lực, cũng không biết tổng cộng thu thập được bao nhiêu đơn vị! Hạ Ngôn lắc đầu, khẽ thở ra một hơi, đứng trên không trung trên mặt không có bất kỳ biểu tình gì. Chỉ là trong hái mắt đảo quanh không gian bốn phía thi thoảng lóe lên một tia hào quang khiếp người. Mười ngày nay, Hạ Ngôn chỉ tìm được một nơi hỗn độn lực, hoa nữa, lúc thu thập hỗn độn lực, đánh chết chín người tu luyện đến đánh cướp. Mặc dù ở Không gian Hỗn Độn, có mấy lần Hạ Ngôn đụng tới một số người tu luyện, tuy nhiên tốc độ Phi hành của hắn rất nhanh, chợt lóe rồi biến mất. Đám người tu luyện kia cho dù phát hiện Hạ Ngôn, nhưng nhìn thấy tốc độ nhanh như vậy cũng không dám đuổi theo. Còn nữa, bọn họ muốn đuổi theo cũng không đuổi kịp. - Ta giết nhiều người như vậy, bọn họ hẳn là cũng thu được không ít hỗn độn lực chứ? Chân mày Hạ Ngôn khẽ nhíu, rồi lại giản rạ, ý thức chìm vào trong Nhẫn Linh La, lấy từng cái nhẫn không gian màu đen ra ngoài. Những chiếc nhẫn không gian cấp bậc cũng phần cao thấp. Nhẫn có cấp bậc càng cao, không gian trữ vật càng lớn. Đương nhiên, đối với người tu luyện bình thường mà nói, cho dù nhẫn không gian cấp thấp nhất cũng đủ để sử đụng. Dù sao, người bình thường căn bản không có nhiều vật phẩm cất giữ. - Không tồi! - Không hổ đều là nhẫn không gian do Linh Hoàng cấp tám, Linh Hoàng cấp chín để lại. Tích lũy thật là không ít. Hạ Ngôn ở trong chiếc nhẫn này phát hiện rất nhiều linh thảo, linh thạch, Nguyên Đan các cấp, cùng với một ít tài liệu trên người linh thú. Thậm chí còn có một số khoáng thạch, tài nguyên. mà Hạ Ngôn đều không nhận biết. Ý niệm Hạ Ngôn Khẽ động, trừ cái vò càn khôn màu đen thật lớn kia rạ, còn lại toàn bộ thu vào trong Nhẫn Linh La. - ồ? Hỗn độn lực thật không ít nha! Hạ Ngôn hơi cảm ứng một chút hỗn độn lực trong vò càn khôn, lập tức lộ ra biểu tình ngạc nhiên vui mừng. Hỗn độn lực trong vò càn khôn này so với hắn thu thập thì nhiều hơn rất nhiều. - Xem ra, chủ nhân cái nhẫn này lần này ở trong Không gian Hỗn Độn thời gian không ngắn. Nếu không, không có khả năng thu thập được nhiều hỗn độn lực như vậy. Hạ Ngôn khẽ gật gật đầu, đem vò càn khôn này cất cùng chỗ với vò càn khôn của hắn. Hạ Ngôn tiến vào Không gian Hỗn Độn mục đích chính là vì thu thập hỗn độn lực. Đối với Hạ Ngôn mà nói, hỗn độn lực mới là trọng yếu nhất. Tiếp theo, hắn đưa ý thức vào trong nhẫn không gian thứ hai - Trong này tài nguyên cũng không ít, chẳng qua hỗn độn lực lại ít hơn rất nhiều. Trong nhẫn thứ ba không chỉ có rất nhiều tài nguyên, còn có vài món thần khí trung cấp, chắc là đoạt lấy do đánh chết người tu luyện khác. Hạ Ngôn một mạch thanh lý đến cái nhẫn thứ bảy! Hả~~ Khi ý thức Hạ Ngôn đưa vào trong nhẫn thứ bảy, ánh mắt lập tức trợn tròn, lập tức hít sâu một hơi. Bởi vì cấp độ nhẫn không gian thứ bảy này rõ ràng rất cao, không gian bên trong Phi thường lớn. Tuy rằng không bì được với Nhẫn Linh La. nhưng tương đối với nhẫn không gian khác, dung lượng cái nhẫn này lớn hơn không chỉ trăm lần. - Linh thảo, linh thạch, khoáng thạch, các loại tài nguyên. Đây là cái gì? Tinh Hoa Quả? Còn có quả màu lam này nữa. Vật phẩm này là cái gì? Ta đều không biết! Hạ Ngôn không ngừng kiểm tra các loại vật phẩm trong nhẫn, tinh thần phấn chấn vô cùng. chỉ riêng trong chiếc nhẫn này không ngờ đều có hơn trăm vò càn khôn màu đen! - Cái nhẫn này, nhất định là. -. Người tu luyện cảnh giới Thiên Thần Liệt Phong kia! Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, nhớ tới bộ dạng Liệt Phong chết thảm trong Hỗn Độn Phong Bạo, cũng có chút thồn thức. Cho dù là cường giả Thiên Thần, ở trong Không gian Hỗn Độn này, ngã xuống cũng không hiếm lạ. Liệt Phong kia không biết đánh chết bao nhiêu người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng, trong nhẫn này không ngờ có vài trăm món thần khí, còn có hơn trăm vò càn khôn! Nêu số hỗn độn lực này đổi thành cống hiến, tuyệt đối đủ số lượng ngàn vạn. - ừ. Hiện tại ta có thể trở về Tinh Đấu Điện, đem toàn bộ số hỗn độn lực này đổi thành mức độ cống hiến. Sau đó. Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, ngón tay khẽ nắm lại, một tia sáng hung ác lóe lên: - Bạt Hồ hỗn đản này đẩy ta vào trong Hỗn Độn Phong Bạo, khẳng định cho rằng ta sớm đã chết! Hừ, lúc này trở về, ta há có thể buông tha ngươi! Hạ Ngôn rất nhanh thanh lý toàn bộ nhẫn không gian còn lại, đem một số thứ mình dùng được như trái cây, linh thạch, linh thảo. toàn bộ để sang một bên, vò càn khôn màu đen chứa hỗn độn lực cũng để vào một bên. Còn lại những gì không dùng thì tùy tiện chất đống một chỗ, chờ lúc nào bớt thời gian đi Vạn Trọng Lâu bán sạch. - Như vậy, hiện tại ta trở về Tinh Đấu Điện! Thân hình Hạ Ngôn ở trong không gian khẽ lay động, rồi dựa theo trí nhớ hướng về Khu Tuần Tra Không gian Hỗn Độn thành Tinh Đấu rất nhanh bay qua Một giây vượt qua khoảng cách gần ba mươi dặm. Nếu là ở bên ngoài, thời gian một hô hấp Hạ Ngôn có thể vượt qua trăm dặm. Nhưng ở trong Không gian Hỗn Độn, tốc độ của Hạ Ngôn đại khái chỉ bằng 1/3 tốc độ bên ngoài Ba ngày sau! - Rốt cục tới Khu Tuần Tra! Hạ Ngôn nhìn hoàn cảnh nơi đây, giảm bớt tốc độ Phi hành, tiến vào Khu Tuần Tra. Khu Tuần Tra là một khu vực hình tròn bán kính khoảng mười vạn dặm. Hiện tại Hạ Ngôn vừa mới tiến vào Khu Tuần Tra, còn phải phí mấy canh giờ mới có thể đến lối ra Không gian Hỗn Độn, tiến vào ưong thành Tinh Đấu. - Tê~ - Có người tu luyện! Ý thức Hạ Ngôn dọ thám ra xa xa, một đạo khí tức tới gần đây, bóng người chợt lóe. - Đã trở lại! Thân hình màu trắng của Hạ Ngôn xuất hiện trong không gian Tinh Đấu Điện. Không gian Tinh Đấu Điện này là tiên cảnh, mà Không gian Hỗn Độn kia chính là địa ngục. Không gian Tinh Đấu Điện trời trong nắng ấm, cây cỏ xanh mướt, một ít động vật thi thoảng chạy qua trước mặt. Linh lực trong không gian nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều. Cho dù là không gian tầng một, đều thoải mái hơn bên ngoài gấp mười lần. - Trước tiên ta đi xem ngoại công ở Thanh Phổ Dược Điền. Lần trước ta để lại Nguyên Đan, có thể đã dùng hết rồi Hạ Ngôn nhìn chân trời phía xa xa, từng đám mây thỉnh thoảng lại biến ảo thành các loại hình dạng. Hạ Ngôn còn không biết, minh ở trong Không gian Hỗn Độn đã được tám năm. Vèo~ Tốc độ Phi hành hiện tại của Hạ Ngôn nhanh hơn trước kia rất nhiều. Sau khi bay qua người một số người tu luyện, bọn họ gần như chỉ cho rằng minh xuất hiện ảo giác. Chỉ cảm ứng được một cỗ khí tức xuất hiện, ngay cả bóng người căn bản nhìn không tới. Thời gian một hô hấp là trăm dặm, có thể thấy được tốc độ như vậy rốt cục nhanh thế nào. Trong một dược điền, Mai Vũ đang cùng một người tu luyện khác thúc giục linh lực chăm sóc cho dược điền này sinh trường. Tám năm trước, Hạ Ngôn xuất hiện khiến cho địa vị Mai Vũ ở Thanh Phổ Dược Điền nhanh chóng đề cao, thậm chí không cần làm bất cứ chuyện gì đều có được nhiều ưu đãi Nhưng tám năm trước từ cao tầng truyền xuống một tin tức khiến địa vị Mai Vũ cũng theo đó hạ xuống rất nhiều. Thiên Đao Trảm tuy rằng không làm gì Mai Vũ, nhưng cũng không đối xử vạn phần khách khí với Mai Vũ như trước. Tin tức đó, nói là Hạ Ngôn đã chết, chết ở một vùng đất hung hiểm tên là Không gian Hỗn Độn. Không gian Hỗn Độn kia, Mai Vũ từng nghe nói đến. Đó là một nơi cực kỳ hung hiểm. Người tu luyện như bọn họ tiến vào Không gian Hỗn Độrụ mười người đều khó thể sống được một. - Mai Vũ. Ta gần xong rồi ngươi như thế nào rồi? Có cần ta giúp ngươi không? Người tu luyện kia hỏi - Ha ha, không cần. Ta cũng sắp làm xong rồi lát nữa làm xong, chúng ta cùng trở về. Công việc hôm nay làm xong hết, là có thể đi tu luyện. Mai Vũ cười cười, quay qua nói với người tu luyện kia.