Trạch viện Tô gia! Sau khi tộc trưởng Tề gia cùng Đổng gia rời đi, Hạ Ngôn cũng đi ra khỏi trạch viện Hạ gia. Chỉ dùng năm phút, đi đến trước cửa trạch viện Tô gia. Quản gia Tô gia là một người trung niên hơn bốn mươi tuổi, trên mặt vẫn luôn giữ nụ cười khiêm tốn, mặc trường bào đậm màu thượng thừa. - Hạ Ngôn tiên sinh! Quản gia này cũng biết Hạ Ngôn, nhìn thấy Hạ Ngôn xuất hiện, lập tức vội vàng ân cần chào hỏi. - Tô Cầm có ở đây không? Hạ Ngôn khẽ cười gật đầu, cau mày hỏi. Vừa rồi lúc quản gia còn chưa xuất hiện, hộ vệ Tô gia đã nói cho Hạ Ngôn là lúc này Tô Cầm tiểu thư không có ở thành Tử Diệp, hình như đi tới quận thành bên dưới. Tô gia làm ăn trải rộng rất nhiều quận thành bên dưới thành Tử Diệp quản lý. Tô gia không giống các gia tộc khác, nhân viên đông đảo. Tô gia chỉ có mỗi Tô Cầm, rất nhiều chuyện trọng yếu đều là do Tô Cầm xử lý, cho nên nàng vẫn bận rộn nhiều việc, gần như không có thời gian rảnh rỗi. Trước đây lúc phụ thân Tô Cầm là Tô Cách còn đó, Tô Cầm tự nhiên không cần phải xen vào chuyện làm ăn, hiện giờ Tô Cầm phải tự mình trông coi buôn bán của Tô gia thật tốt. - Ba ngày trước tiểu thư đi thành Tần Dương, kiểm tra sổ sách nơi đó, tối hôm nay hẳn có thể trở về thành Tử Diệp, trễ nhất là sáng ngày mai. Quản gia Tô gia cung kính nói - Trễ nhất là sáng mai mới trở về? Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ: "Thời gian còn kịp, dù sao hôm nay đến ngày mai, ta cũng không vội rời thành Tử Diệp, ít nhất phải chờ đến khi Tam gia gia xuất quan, nếu ngày mai Tô Cầm có thể trở về, vậy cũng không kéo dài thời gian của ta. " Trong đầu suy nghĩ, Hạ Ngôn nhìn quản gia, nói: - Sau khi Tô Cầm trở về, cứ nói là ta tới tìm nàng, để nàng tới Hạ gia tìm ta - Được, Hạ Ngôn tiên sinh, sau khi tiểu thư trở về, ta sẽ lập tức báo cho nàng biết là Hạ Ngôn tiên sinh đã tới tìm. Quản gia lập tức đáp ngay. Hạ Ngôn gật đầu, cáo từ rời đi. Trạch viện Hạ gia. Lúc này, gần như toàn bộ con cháu Hạ gia ở thành Tử Diệp đều tụ tập tới Diễn võ trường. Bởi vì, Hạ Ngôn muốn chỉ điểm cho bọn họ tu luyện. Hạ Ngôn vừa trở về từ Tô gia, bởi vì Tam gia gia còn đang bế quan, rảnh rỗi không có chuyện gì. Thời gian một ngày ngắn ngủi, Hạ Ngôn nghĩ là dù có nhập định tu luyện cũng không có khả năng có tiến bộ gì, dứt khoát dùng chút thời gian này giúp con cháu gia tộc, chỉ điểm vấn đề tu luyện. Cơ hội như vậy, con cháu Hạ gia đương nhiên sẽ không bỏ qua, đám người kích động hưng phấn tụ tập ở Diễn võ trường. - Hạ Ngôn tiên sinh, hai tháng trước ta đã đả thông một trăm lẻ bảy đường kinh mạch, thế nhưng đã hai tháng rồi mà một đường kinh mạch cuối cùng vẫn không đả thông được. Ta một mực suy tư, thế nhưng không nghĩ rõ được. Một con cháu Hạ gia mặt ủ mày chau nói. - Hạ Ngôn tiên sinh, ta tu luyện đao pháp, hình như luôn cảm giác thiếu khuyết gì đó, thế nhưng bản thân ta lại không phát hiện được. Hôm sau, mặt trời vừa lên, trong trạch viện Hạ gia, chúng con cháu gia tộc trải qua Hạ Ngôn chỉ điểm đều được lợi không ít. Có được Hạ Ngôn chỉ điểm, bọn họ sẽ được lợi cả đời. Nhất là con cháu gia tộc thiên phú càng cao ngộ tính càng tốt, kỳ thật tu luyện bị rất nhiều thứ không hiểu cản trở. Hiện giờ, Hạ Ngôn chỉ giúp bọn họ đâm thủng tầng màng khó hiểu, để con đường tu luyện của bọn họ được thông thuận. - Tam gia gia. Hạ Ngôn đi tới chỗ Hạ Trường Hà, vừa liếc mắt liền thấy được Hạ Trường Hà đã ra khỏi phòng. Trong cơ thể Hạ Trường Hà linh lực bàng bạc, không ngừng cuộn trào. Bên ngoài cơ thể, nâng tay nhấc chân cũng có linh lực tinh thuần thả ra ngoài. Hạ Ngôn lập tức cảm ứng được Hạ Trường Hà đã thành tựu cảnh giới Linh Tông, chân chính tiến vào hàng cường giả. Có thể nói, cả thành Tử Diệp hiện giờ đã không còn mấy người là đối thủ của Hạ Trường Hà. - Ha ha, Hạ Ngôn. Hạ Trường Hà nhìn thấy Hạ Ngôn, lập tức cười to. Thực lực mạnh mẽ, làm cho Hạ Trường Hà thật sự không cách nào ức chế được kích động của mình. Chưa bao giờ nghĩ tới, mình cũng có một ngày có thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên, mà hiện giờ không chỉ thành tựu cảnh giới Tiên Thiên, còn trở thành cường giả Linh Tông hùng mạnh. - Tam gia gia, ngài bước vào cảnh giới Linh Tông rồi. Hạ Ngôn khẽ cười, trong lòng thật vui vẻ. Hiện tại thoạt nhìn Hạ Trường Hà đã trẻ hơn rất nhiều, bước vào cảnh giới Linh Tông, để cho Hạ Trường Hà có thể sống thêm năm mươi đến một trăm tuồi, vốn Hạ Trường Hà đã đến tuổi già yếu, mà hiện giờ lại sống thêm một trăm năm cũng sẽ không có vấn đề. Bên ngoải tự nhiên trở nên trẻ tuổi hơn nhiều, thân thể được linh lực tưới tắm, nếp nhăn cũng giãn ra nhiều. - Hạ Ngôn, con cho ta hai món bảo vật thật là quá thần kỳ. Hôm nay, sau khi ta có được linh lực mạnh mẽ như thế, ta cảm giác như mình đang nằm mơ vậy. Hạ Trường Hà còn chưa bình ổn cõi lòng kích động. - Tam gia gia, ngài không phải đang nằm mơ đâu! Hạ Ngôn nghe vậy, cũng buồn cười nói. - Tam trưởng lão, Hạ Ngôn tiên sinh, tiểu thư Tô Cầm đã tới! Một gã hộ vệ bước nhanh tới, cung kính nói với Hạ Ngôn cùng Hạ Trường Hà đang trò chuyện. - Tô Cầm? Hạ Trường Hà nhíu mày, sau đó nhìn về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cười khẽ nói: - Là con gọi nàng tới, khi trước Tô Cách phụ thân của nàng có ân tình lớn với con, con đã đáp ứng Tô Cách chiếu cố nữ nhi của ông ấy. Nay Tô Cách đã chết, hiện tại một mình Tô Cầm coi sóc cơ nghiệp lớn như vậy, khó trách khỏi có người mơ tưởng. Tô Cầm chỉ là một nữ nhân, cho nên nàng làm buôn bán phải khó khăn hơn nam nhân nhiều. Một nữ nhân xinh đẹp, vậy thì tính nguy hiểm càng lớn. Tuy rằng Tô Cách cũng mời được không ít hộ vệ, thế nhưng thực lực bản thân nàng quá yếu, vẫn có những vấn đề không cách nào giải quyết. - Ừ, cô nương Tô Cầm này không tệ. Hạ Trường Hà gật đầu, cười nói. Hạ gia cũng có làm ăn qua lại với Tô gia. Tô gia làm ăn chủ yếu là các loại quần áo vải vóc, chỉ riêng một hạng buôn bán này, tam đại gia tộc thành Tử Diệp đã không so được với Tô gia. - Tam gia gia, hiện giờ con đi gặp Tô Cầm. Hạ Ngôn gật đầu, nói. Phòng tiếp khách Hạ gia, Tô Cầm được một hộ vệ Hạ gia đưa tới. "Đã lâu không gặp Hạ Ngôn, không biết hắn có biến hóa gì không, có còn như trước kia hay không? Lần này Hạ Ngôn trở về thành Tử Diệp, lại còn tới tìm ta. Hắn không quên mất ta. " Mặt Tô Cầm đỏ ửng, hai mắt thất thần, trong lòng các ý nghĩ không ngừng quấy loạn. "Lát nữa ta gặp hắn, nên nói gì đây?" Tô Cầm khẽ nhíu hàng mi liễu, nghĩ tới sau khi gặp Hạ Ngôn, bản thân nên nói chuyện gì. Ngón tay trắng ngọc mỏng manh như cành mai, lơ đãng vò gấp mép áo. Tô Cầm ở trong phòng, lại bất an đi qua đi lại. Lúc này, tiếng bước chân truyền đến, chợt thoáng qua liền có một bóng người xuất hiện trong phòng. - Tô Cầm! Tiếng nói quen thuộc, truyền vào trong tai Tô Cầm. Thân thể mềm mại Tô Cầm khẽ run, chậm rãi xoay người lại, nhìn khuôn mặt quen thuộc, hai mắt thoáng cái trở nên mông lung. - Hạ Ngôn! Qua hồi lâu, Tô Cầm mới cực lực ổn định cõi lòng phập phồng, có chút run run gọi tên Hạ Ngôn. - Đã lâu không gặp, gần đây có khỏe không? Hạ Ngôn cười cười, nhìn Tô Cầm hỏi. - Còn tốt, chỉ là quá mệt mỏi, muội cảm thấy mình sắp bị mệt chết rồi. Tô Cầm hé môi nhỏ, thở dài một hơi, dung mạo khuynh thành lộ ra vẻ mệt mỏi, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú khuôn mặt Hạ Ngôn. - Đúng vậy, một mình muội muốn chèo chống buôn bán lớn như vậy, xác thật không dễ dàng. Hạ Ngôn gật đầu, hắn cũng không hiểu biết nhiều chuyện buôn bán, tuy nhiên phụ trách chuyện buôn bán, Hạ Ngôn cũng biết được một chút. - Ừ! Tô Cầm gật đầu. Hai người hàn huyên một hồi, đều tự nói tới những chuyện xảy ra trong thời gian gần đây. Khoảng nửa giờ sau, Tô Cầm đột nhiên nghiêm mặt, nói: - Hạ Ngôn, muội nghĩ muốn chuyển buôn bán của Tô gia cho Hạ gia. Dường như Tô Cầm đã suy nghĩ rất lâu, mới hạ quyết tâm như vậy, lúc nói ra những lời này cũng rất kiên quyết - Hả? Hạ Ngôn nhướng mày, thoáng cái không phản ứng kịp. - Muội đã nghĩ rồi. Tô Cầm nghiêm túcnói: - Muội chỉ muốn nghỉ ngơi. Sản nghiệp Tô gia là phụ thân tạo nên từ bàn tay trắng, nên muội hy vọng sau khi buôn bán của Tô gia đưa cho Hạ gia, tên cửa hiệu Tô gia vẫn phải lưu lại. Muội tin tưởng, tên hiệu Tô gia nhất định sẽ lan truyền đến những nơi xa hơn dưới sự kinh doanh của Hạ gia, truyền khắp cả Đại Lục Long Chi! - Cái này. Hạ Ngôn có chút trầm ngâm, sau đó nói: - Lát nữa chúng ta cùng dùng bữa, muội hãy nói chuyện này với Tam trưởng lão, Bát trưởng lão. Tô Cầm, lần này ta gọi muội tới, là muốn đưa cho muội hai món đồ. - Đó là gì vậy? Tô Cầm chợt sững sờ, tiếp đó mừng rỡ. Hạ Ngôn muốn tặng quà cho nàng, nàng thật vạn vạn lần không ngờ tới, màu hồng phấn mê người liền lan tràn kéo dài đến vùng cổ trắng mịn, trong ánh mắt cũng tràn đầy chờ mong. - Đây là Hỏa Diễm Kim Tinh, còn đây là một viên Nhất Nguyên Đan. Tô Cầm, muội dùng Hỏa Diễm Kim Tinh trước, sau đó dùng Nhất Nguyên Đan. Hạ Ngôn giới thiệu công dụng của hai món bảo vật cho Tô Cầm. Hai ngày sau, Hạ Ngôn cùng Tô Cầm bay đi thành Tử Nguyệt, Tô Cầm trở thành Linh Tông, tự nhiên cũng có thể phi hành. Buôn bán của Tô gia trở thành một bộ phận của Hạ gia, về phần bảng hiệu Tô gia đương nhiên sẽ không thay đổi. Bảng hiệu Tô gia có danh tiếng không nhỏ, dù là Tô Cầm không yêu cầu thì Hạ gia cũng sẽ không đổi bảng hiệu Tô gia. - Tô Cầm, phía trước chính là thành Tử Nguyệt rồi, còn khoảng năm phút nữa chúng ta có thể đến đó. Hạ Ngôn ở giữa không trung chỉ vệt bóng đen thành thị ở phía trước, nói. Tô Cầm đem buôn bán Tô gia đưa cho Hạ gia, liền năn nỉ Hạ Ngôn dẫn nàng đi thành Tử Nguyệt. Hạ Ngôn nghĩ hiện tại Tiểu Thanh cùng Viên San ở chung tại thành Tử Nguyệt, nếu Tô Cầm cũng đi tới, vậy ba cô gái ở cùng một chỗ, vậy càng náo nhiệt một chút. Hơn nữa, hiện tại ba cô gái đều là cường giả Linh Tông, nếu đi ra ngoài có thể sẽ hù chết người. Chủ yếu nhất là các nàng đều có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, bình thường một người cũng khó tìm được, hiện tại ba nàng ở cùng nhau. Thoáng tự hỏi, HạNgôn liền đồng ý Tô Cầm, dẫn nàng đi thành Tử Nguyệt - Oa, muội thấy được thành thị rồi. Tô Cầm gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy hưng phấn. Giao buôn bán gia tộc cho Hạ gia, nàng đã nhẹ nhàng hơn nhiều. Đột nhiên, Tô Cầm biến sắc, ánh mắt nhìn về phía sau thành Tử Nguyệt: - Hạ Ngôn, lẽ nào nơi đó chính là Thánh sơn? Nơi Tô Cầm vươn ngón tay ngọc chỉ tới, chính là Thánh sơn ở trung tâm Thánh thành.