Linh La Giới

Chương 475: Ba kiện thần khí đều xuất hiện

17-11-2024


Trước Sau

Người tu luyện gần đó đều nghe được lời nói giữa Phương Mộ Vũ với Chung Vô Hoa và Vương Đông Cực, trong lòng đều thầm nghĩ.
Địa Hành Long rốt cuộc có thể bị mấy người liên thủ đánh chết hay không.
Địa Hành Long quá cường hãn, may mắn là Địa Hành Long không thể phi hành, nếu nó có thể bay được thì Linh Hoàng dù có mạnh thế nào cũng phải tránh né.
 - Hạ Ngôn ngươi mau rời khỏi chỗ này đi, rất nguy hiểm! Phương Mộ Vũ mắt chợt lóe, lại nhìn về phía Hạ Ngôn thúc giục.
Cương khí màu đỏ của Địa Hành Long nếu không có phòng ngự Thần khí thì người tu luyện quả thật rất khó ngăn cản.
 Phương Mộ Vũ, Chung Vô Hoa, còn có Vương Đông Cực đều có phòng ngự Thần khí trong người mới không sợ cương khí màu đỏ.
Mà Hạ Ngôn không chỉ thực lực còn chưa bước vào cảnh giới Linh Hoàng, ngay cả phòng ngự Thần khí cũng không có, nếu bị cương khí màu đỏ trực tiếp đánh trúng đó chính là nguy hiểm trí mạng.
 Nhưng Hạ Ngôn lại không vội rời đi, ánh mắt chăm chú nhìn vào Địa Hành Long toàn thân bao phủ lân giáp màu đen.
Địa Hành Long này toàn thân nó đều là bảo bối a, sừng của nó có thể luyện chế cửu phẩm đan dược, mà lân giáp cũng là có thể rèn thành Thần khí.
Cửu phẩm đan dược, đến hiện tại Hạ Ngôn còn chưa từng nhìn thấy, càng chưa từng sử dụng qua.
Cửu phẩm đan dược rốt cuộc có bao nhiêu thần kỳ, Hạ Ngôn cũng rất tò mò.
 "Tuy ta phát hiện, hơn nữa còn chỉ ra nhược điểm của Địa Hành Long, nhưng" Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên, ý niệm nhanh chóng xoay chuyển.
"Nhưng, nếu ta không xuất lực đánh chết Địa Hành Long, Địa Hành Long này cuối cùng bị ba người đánh chết thì xem chừng ta cũng chẳng được chút gì.
Chuyện này không thể được, bảo bối trên người Địa Hành Long này ta cũng phải được chia một chén canh.
" Rống.
 Rống rống.
 Địa Hành Long công kích ba vị Linh Hoàng, hung hăng va đập vào ngọn núi, cả Lạc Anh Cốc đều trở thành một đống hỗn độn.
 - Phương Mộ Vũ, ta dùng Thăng Long Đao đánh cho Địa Hành Long lật người, rồi sau đó ngươi và Vương Đông Cực nhân cơ hội công kích bụng nó, nhìn lại xem nhược điểm của Địa Hành Long này rốt cuộc có phải ở bụng hay không! Chung Vô Hoa ngưng trọng, một bóng ảnh lóe ra từ thân thể ngăn trở công kích của Địa Hành Long, sau đó trầm giọng nói.
 - Được! Phương Mộ Vũ gật đầu, chuyển mắt nhìn về phía Vương Đông Cực.
Vương Đông Cực lập tức xoay chuyển ánh mắt, tỏ thái độ trả lời.
 - Hạ Ngôn, mau rời khỏi đây! Phương Mộ Vũ mạnh mẽ chấn động thân mình, linh lực toàn thân như nước sôi trào lên, bốn phía chung quanh hắn, người tu luyện đều có thể nhìn thấy rõ dao động của linh lực.
 - Đi! Chung Vô Hoa hét lớn một tiếng.
Thăng Long Đao của hắn tạo thành thanh kiếm màu tím đánh thật mạnh lên trên lân giáp Địa Hành Long, thân hình khổng lồ của Địa Hành Long lập tức bị đánh văng ra.
 Mà Phương Mộ Vũ và Vương Đông Cực cũng chớp lấy thời gian ngắn này, hai người đồng thời thi triển Thần khí công kích, hai đạo kiếm quang uy lực cực lớn xuyên qua ngàn thước trời cao, hung hăng đánh trúng bụng Địa Hành Long còn đang bay không trung.
 Thân mình Địa Hành Long lập tức bị đập rơi xuống trên mặt đất.
Toàn bộ mặt đất bên trongthung lũng trong nháy mắt xuất hiện một vết rách rộng mấy thước, nhìn thấy ghê người.
 - Ngao, hống Hạ Ngôn nhìn thấy nửa thân hình Địa Hành Long đều bị đánh sâu vào nham thạch, nhưng nó lập tức quay cuồng một cái lại đứng lên.
Bụng nó bị Phương Mộ Vũ và Vương Đông Cực oanh kích, vậy mà vẫn không chút tổn hao nào.
 "Sao lại.
" Hạ Ngôn cũng chấn động.
"Chẳng lẽ nhược điểm của Địa Hành Long này không ở bụng, là ta nhìn lầm rồi?" Lắc đầu, Hạ Ngôn cau mày.
"Không có khả năng, Địa Hành Long này rõ ràng là cố ý che chắn bụng mình, sao lại.
sao lại không chút tổn hao nào chứ!" Một kích của đám người Phương Mộ Vũ không có hiệu quả, cũng tạm thời dừng tay.
 - Xem ra, thật sự là giết không chết! Phương Mộ Vũ lắc đầu, thờ dài một tiếng.
 Thật giống như nhìn một tòa bảo tàng trước mặt, nhưng không cách nào lấy bảo bối bên trong ra, đương nhiên không cam lòng, không muốn.
Nhưng lại không có biện pháp gì.
 Đúng lúc này, trên thân thể Địa Hành Long đột nhiên phát ra một làn khói màu đen.
Làn khói này nhanh chóng bao trùm cơ thể Địa Hành Long.
Từ bên ngoài xem đúng là không thể nhìn thấy thân thể cao lớn của Địa Hành Long.
 - Hả? Nó làm cái gì vậy? Chung Vô Hoa kinh nghi một tiếng.
 - Rống! Địa Hành Long hét lớn một tiếng, làn khói đen hô một cái liền bành trướng ra.
Lập tức, khói đen trực tiếp bắn về phía Phương Mộ Vũ.
Mà Hạ Ngôn lại thấy, Địa Hành Long trên mặt đất đã biến mất tung tích.
 - Trời ơi.
Địa Hành Long này đang phi lên! Hạ Ngôn chỉ còn biết nhìn khói đen bay về phía Phương Mộ Vũ, Địa Hành Long cũng ở trong đó.
 "Không đúng, nó không phải phi hành, mà là bắn đi.
Cơ thể nó phóng xuất ra loại khói màu đen này dường như là một loại năng lượng cường đại, có thể khiến cho lực lượng nó chợt tăng cường, rồi sau đó có khả năng trong thời gian ngắn bắn lên không trung.
" Hạ Ngôn hít sâu một hơi, thầm nghĩ trong lòng.
"Tốc độ rất nhanh, quả thực so với cường giả Linh Hoàng phi hành còn nhanh hơn.
" Khoảnh khắc đó, khói màu đen liền va chạm với Phương Mộ Vũ.
Phương Mộ Vũ lập tức thúc dục phòng ngự Thần khí, hình thành trước người một lá chắn phòng ngự màu đen.
Địa Hành Long hung hăng va chạm với phòng ngự Thân khí, phòng ngự Thần khí kịch liệt rung động.
Hạ Ngôn ngưng mắt nhìn lại, phát hiện lá chắn do phòng ngự Thần khí hình thành không ngờ giống như đang tan vỡ.
 Giằng co ngắn ngủn trong nháy mắt, thân hình Phương Mộ Vũ đã bị hất văng đi, trong khoảnh khắc đã thật bay ra ngoài ngàn thước.
 - Sức mạnh thật đáng sợ! Mọi người đều nhìn một cảnh khó tin này.
Địa Hành Long quả thực khủng bố tới cực điểm.
Không ngờ có thể lợi dụng lực bắn ra trên mặt đất đánh trúng Phương Mộ Vũ đang phi hành trên không.
Hơn nữa sức mạnh của nó mạnh đến khó tin, phòng ngự Thân khí cũng không thể hoàn toàn chống đỡ lực va chạm cường đại như vậy.
 Phương Mộ Vũ bị đánh bay, khói đen trên người Địa Hành Long cũng hoàn toàn tiêu tán.
Thân hình to lớn của nó lại lộ ra, thoáng tạm dừng trên không trung một chút liền rơi xuống đất.
Vương Đông Cực và Chung Vô Hoa kinh hãi nhìn cảnh Địa Hành Long bắn lên.
 Hiện tại xem ra cho dù là trên không trung, có phòng ngự Thần khí hộ thân thì cũng không an toàn, Địa Hành Long có thể đánh bay Phương Mộ Vũ đương nhiên cũng có thể đánh bay bọn họ.
Phương Mộ Vũ bị một lần va chạm như vậy, chỉ sợ đã bị thương.
 "Ngay cả bản mạng năng lượng cũng phóng ra, xem ra chúng ta quá thật là chọc giận nó.
" Phương Mộ Vũ bị đánh bay đi ngàn thước, nhưng lắc mình một cái lập tức lại bay trở về.
Linh lực trong cơ thể vận chuyển một vòng, kinh mạch bị chấn thương liền khôi phục gần như toàn bộ.
Tuy nhiên nếu bị Địa Hành Long va chạm vài lần như vậy, cho dù là với năng lực của hắn cũng có thể bị thương nặng.
 - Tê.
 Địa Hành Long nhanh chóng rơi xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh.
 Hạ Ngôn trợn mắt, hắn vẫn nhìn chằm chằm Địa Hành Long.
Sau khi làn khói đen chung quanh Địa Hành Long tiêu tán, thân thể nó lại lộ ra.
Hạ Ngôn vừa hay có thể nhìn thấy bụng nó.
 "Cái điểm trắng kia? Chẳng lẽ"Hạ Ngôn mắt sáng lên, nhìn điểm trắng trên bụng Địa Hành Long.
Điểm trắng không lớn, đại khái bằng một cái đĩa lớn, đối với thân thể cao lớn của Địa Hành Long, điểm trắng này gần như có thể xem nhẹ.
Tuy nhiên Hạ Ngôn vẫn chú ý tới.
"Ta đã biết, chính là nó!" Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, không chút do dự.
linh lực điên cuồng khởi động.
 - Kinh Lôi Kiếm, Phượng Minh Kiếm, Thần Hi Kiếm, ra cho ta, hung hăng chém giết Giọng của Hạ Ngôn vang vọng khắp bầu trời, ba đạo kiếm khí hoa mỹ xuất hiện, kiếm quang hình thành các loại hình dạng, gào thét hướng về bụng Địa Hành Long đánh thẳng tới.
 - Hắn làm gì vậy? - Cái gì, hắn có ba kiện Thần khí! Sao lại có thể thế! Ba kiện Thần khí!" Phần đông người tu luyện đều kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn.
Vừa rồi Địa Hành Long bắn lên công kích Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ làm cho bọn họ cả kinh, cực kỳ chấn động.
Lúc này, bọn họ còn chưa tỉnh lại qua cơn chấn động liền nhìn thấy Hạ Ngôn đồng thời thúc dục ba kiện thần khí oanh kích Địa Hành Long.
 - Tiểu tử này thật sự là đại tài chủ, ba kiện thần khí trong tay một mình hắn.
 Một gã lão giả áo vàng đố kỵ nói, ánh mắt đỏ lên.
Những người tu luyện như họ, cho dù là Linh Tông đỉnh phong cũng khó có một Thần khí, mà Hạ Ngôn lại có ba kiện, ba kiện công kích thần khí nha.
 - Hắn đang muốn chết, lấy thực lực của hắn cũng dám công kích Địa Hành Long, thật sự là không biết sống chết! Một gã lão già thấp bé mặc áo bào xám cười lạnh một tiếng, hai mắt chớp sáng.
 Trong mắt những người này, hành vi của Hạ Ngôn không khác gì là muốn chết.
Hắn công kích Địa Hành Long như vậy, Địa Hành Long sẽ chuyển lửa giận sang hắn.
Ngay cả Phương Mộ Vũ cũng không thể ngăn cản va chạm trực tiếp của Địa Hành Long, nếu Hạ Ngôn hắn chỉ đụng một cái chỉ sợ liền biến thành một đống thịt vụn, chết đến không thể chết lại nữa.
 Có người khẩn trương lo lắng, nhưng đại đa số người tu luyện đều cười lạnh, chuần bị nhìn cảnh tượng kế tiếp Hạ Ngôn bị Địa Hành Long đánh chết.
Ba đạo kiếm quang trực tiếp đánh trúng mục tiêu, bụng của Địa Hành Long.
 - Ngao.
 Tiếng kêu thảm thiết đột nhiên phát ra từ trong miệng Địa Hành Long, thân mình nó còn chưa rơi xuống mặt đất đã co giật trên không.
Đúng vậy, sau khi bị Hạ Ngôn đánh trúng, toàn thân nó đều co giật.
Thân thể quay cuồng trên không trung, khói đen toàn thân lại không ngừng phát ra.
 - Đây là? Một người tu luyện há hốc mồm nói.
 Bọn họ không rõ vì sao Địa Hành Long bị Linh Hoàng cường giả dùng Thần khí đánh trúng cũng không có tổn thương gì, nhưng lúc này bị Hạ Ngôn đánh lại như trúng phải công kích trí mạng? Ba người Phương Mộ Vũ cũng đều mở to hai mắt nhìn cảnh này.
Bọn họ đều không rõ, Hạ Ngôn rốt cuộc làm như thế nào? Uy lực Thần khí mà Hạ Ngôn dùng hiển nhiên kém xa uy lực công kích của bọn họ, nhung lực sát thương mà Hạ Ngôn tạo ra cho Địa Hành Long lại gấp trăm ngàn lần của họ.
Bọn họ dùng Thần khí toàn lực công kích dường như chỉ gãi ngứa cho Địa Hành Long, mà Hạ Ngôn lại khiến Địa Hành Long kêu thảm thiết, ngay cả năng lượng bản mạng cũng phun không chút kìm giữ, có thể thấy Địa Hành Long đã hoàn toàn mất đi lý trí! 

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!