Linh La Giới

Chương 1034: Rời Thâm Uyên Vô Tận

17-11-2024


Trước Sau

Hạ Ngôn nói không sai, Thương Ẩn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, không có khả năng dễ dàng dừng tay, thật ra không phải bởi vì lo lắng Hạ Ngôn tương lai có thể uy hiếp đến hắn, màbởi vì trong tay Hạ Ngôn có nhẫn Linh La.
 Nhẫn Linh La là một kiện trân bảo đời đòi truyền lại cho Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, không có nhẫn Linh La, sẽ không thể danh chính ngôn thuận ngồi trên vị trí Chưởng Khống Oià núi Thủ Vọng.
Hơn nữa bản thânn nhẫn Linh La đối với tu luyện giả còn có tác dụng thật lớn.
Nếu không nhờ có chiếc nhẫn Linh La này, cho tới bây giờ cũng không biết Hạ Ngôn đã chết đi bao nhiêu lần rồi.
 - Ngươi đã muốn rời đi, vậy ta sẽ đưa ngươi đi, tránh khỏi ngươi tự mình rời Thâm Uyên Vô Tận, lại lập tức lọt vào một số người đuổi giết.
 Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận Lãm Nguyệt nhìn Hạ Ngôn nói.
 ở ngoài Thâm Uyên Vô Tận, Thương Ẩn có bố trí tu luyện giả giám thị, một khi phát hiện tung tích của Hạ Ngôn, sẽ trực tiếp ra tay giết chết Hạ Ngôn.
 - Đa tạ Chưởng Khống Giả đại nhân! Hạ Ngôn vội khom người nói tạ ơn.
Vừa rồi Hạ Ngôn còn đang suy nghĩ nếu Thương Ẩn bố trí tu luyện giả chặn ồ ngoài Thâm Uyên Vô Tận thi mình phải làm sao bây giờ? Hiện tại có Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tự mình hộ tống minh đi ra ngoài, những tên muốn giết mình kia khẳng định sẽ không dám tùy tiện ra tay.
 "Vèo!" Ngay sau đó.
Hạ Ngôn chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt biến ảo, trong chợp mắt đã ra tới ngoài Thâm Uyên Vô Tận, ở chỗ cách cửa hang động lối vào Thâm Uyên Vô Tận không xa Bên cạnh, chính là Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.
 Hạ Ngôn rất nhanh phát ra ý niệm tra xét, quả nhiên phát hiện có một tu luyện giả cảnh giới Thần chủ khí tức cường đại đang âm thẩm theo dõi, lúc này đã phát hiện mình từ trong Thâm Uyên Vô Tận đi ra "ô?" "Tu luyện giả trẻ tuổi mặc áo trắng kia chính là Hạ Ngôn mà Thương Ẩn sai ta đánh chết đây.
" Một lão già rất cao tuổi, phát hiện Hạ Ngôn vừa mới từ trong Thâm Uyên Vô Tận đi ra.
lập tức liền nhận ra Hạ Ngôn.
Thương Ẩn đã sớm nói cho lão biết hết thảy các điểm đặc biệt của Hạ Ngôn.
 "Nhưng, bên cạnh hắn vị kia.
Cái gì? Là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận? Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, không ngờ tự mình dẫn hắn ra ngoài? Không xong, ta không có biện pháp ra tay với Hạ Ngôn rồi!" Lão già này vừa nhìn thấy Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận lập tức biến sắc, vội vàng sử dụng thiìy tinh truyền âm báo cáo chuyện này cho Thương Ản.
 - Hạ Ngôn! Tiện đây ta đưa ngươi đến Bắc Nguyên Thành đi.
Sau khi tới Bắc Nguyên Thành, đoạn đường tiếp theo tự mình ngươi đi.
Ngươi hiện tại linh hồn và phép tắc đều đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường muốn giết ngươi, cũng không dễ dàng như vậy.
 Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận phất tay áo nói, Hạ Ngôn mới vừa nghe dứt tiếng nói, liền cảm thấy mình đã rời khỏi chỗ vừa rồi.
 Sau một lần hô hấp, cảnh tượng trước mắt Hạ Ngôn trờ nên rõ làng hơn, tuy nhiên hắn còn chưa kịp hít một hơi, trước mắt lại mờ mờ ảo ảo.
Hiển nhiên, Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận đang mang theo hắn chạy đi rất nhanh.
 Qua thời gian chừng han mười lần hô hấp, thân mình Hạ Ngôn hơi chấn động một cái, hai chân roi trên mặt đất.
Sau đó, Hạ Ngôn nhìn thấy mình hiện ra lại trong một thành thị.
 "Cái gì?" "Bắc Nguyên Thành?" Nhìn kỹ lại, Hạ Ngôn liền nhận ra đây đúng là Bắc Nguyên Thành lúc trước chính minh đã từng tới.
Từ Bắc NgUyên Thanh đến Thâm Uyên Vô Tận, lúc ấy Hạ Ngôn gần như phải dùng thời gian gần hai mươi ngày, mà hiện tại mới chì mấy chục lần hô hấp đã từ Thâm Uyên Vô Tận đến Bắc Nguyên Thành rồi.
 Hạ Ngôn phát ra ý thức dò xét, cũng không tìm được bóng dáng của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, hắn khẽ cau mày.
 - Hạ Ngôn! Ta đã có hơn một trăm ức năm cũng không có rời Thâm Uyên Vô Tận, lần này vì ngươi, không ngờ ngoại lệ chạy tới thành thị của nhân loại này.
Được rồi, la trở về đây, ngươi tự mình phải cẩn thận! Một tiếng truyền âm vang lên trong đầu Hạ Ngôn, đúng là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận truyền âm.
 Hạ Ngôn đưa mắt nhìn lên bầu trời trôi không thành thị, hơi cúi mình, cũng không trì hoãn nhiều, vội vàng nhích người Phi hành về hướng không gian truyền tống thông đạo.
 - Cái gì? - Lại là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tự mình đưa hắn đi ra? - Đáng giận.
Vì sao nàng nhất định muốn đối đầu cùng ta chứ? Thật đáng giận! Lúc trước cũng chính vì nàng, tên chết tiệt Thương Đồ kia mới có thể kéo đãi hơi tàn sống đến hôm nay! ở nơi nào đó trên núi Thủ Vọng, Thương Ẩn vừa mới nhận được tin tức, mặt đầy vẻ tức giận, nghiến răng nghiến lợi quát tháo.
 - Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận khẳng định là đưa tên Hạ Ngôn kia đến những thành thị phụ cận Thâm Uyên Vô Tận, ngươi lập tức liên hệ với từng thành thị ở phía bắc, bảo những Thành chủ đó cẩn thận lục soát khắp mọi ngõ ngách trong thành, cần phải tim cho bằng được tên Hạ Ngôn kia Thương Ẩn nhanh chóng đưa ra một mệnh lệnh, truyền đi ra ngoài.
 - Tuần lệnh! Lão già kia vừa rồi ở ngoài Thâm Uyên Vô Tận nhìn thấy Hạ Ngôn đi ra cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, vội đáp lại nói.
 Tuy nhiên, với tốc độ của lão, căn bản không có khả năng mau chóng bằng tốc độ của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.
Tuy rằng lão cũng là cảnh giới Thần chủ, có thể hóa thân thành pháp tắc trong thiên địa, nhưng mức chênh lệch giữa Thần chủ và Thần chủ còn lớn hơn nữa Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, đó là Nhân vật cường đại có thể có thể sánh ngang với chủ nhãn đầu tiên của Thần Châu, cho dù là mang theo Hạ Ngôn Phi hành, tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường cũng không có khả năng có thể đuổi theo kịp.
Chờ đến lúc lão đi vào Bẳc Nguyên Thành, Hạ Ngôn sớm đã thông qua không gian truyền tống thông đạo, ròi khỏi Bắc Nguyên Thành rồi.
 Mục đích nơi đến của Hạ Ngôn là Đô Vệ Thành, khu vực trung ương của Thần Châu.
Đô Vệ Thành, được cho là một trong những thành thị lớn nhất Thần Châu.
Mà núi Thủ Vọng, kỳ thật chính là ở trong Đô Vệ Thành.
Người nhà.
thân nhân của Chấp sự núi Thủ Vọng, bình thường cũng đều cư ngụ tại Đô Vệ Thanh.
Đương nhiên, núi Thủ Vọng cùng Đô Vệ Thành là không nối liền nhau.
 Núi Thủ Vọng là ở trên không trung của Đô Vệ Thành.
Toàn bộ núi Thủ Vọng, là một dãy núi thật lớn treo lơ lửng giữa trời, ở phía trên tầng mây.
Người ngoài không được phép thì không thể đi lên núi Thủ Vọng.
 Mà Đô Vệ Thành lại là địa phương tụ tập rất nhiều tu luyện giả cường đại.
 Hạ Ngôn từ Bắc Nguyên Thành, trực tiếp thông qua không gian truyền tống thông đạo đến Đô Vệ Thành.
 "Đô Vệ Thành này cách rất gần núi Thủ Vọng.
Phỏng chừng Thương Ẩn kia, cũng không đoán được hiện tại ta đã tới Đô Vệ Thành?" Hạ Ngôn đứng trên đường phố Đô Vệ Thành, đưa mắt nhìn dãy núi thật lớn khí thế hùng vĩ, thoắt ẩn thoắt hiện có thể thấy được phía trên đám mây, trong lòng khiếp sợ thầm nghĩ.
 Suy nghĩ theo lẽ thường, Thương Ẩn kia rất khó nghĩ đến Hạ Ngôn lại lớn gan dám đi vào Đô Vệ Thành, hắn sẽ cho rằng Hạ Ngôn trốn ở một số thành thị nhỏ xa xôi, nhất là tại những thành thị mà thế lực núi Thủ Vọng ít với tới.
Thật khó mà nghĩ đến Hạ Ngôn lại tới Đô Vệ Thành ở phía dưới núi Thủ Vọng.
Đương nhiên, cho dù hắn biết Hạ Ngôn ở Đô Vệ Thành, cũng không dám công khai hiện thân đánh chết Hạ Ngôn, hắn có điều cố kỵ.
 Trong Đô Vệ Thành nhưng lại cư ngụ không ít đại nhân vật, thực lực cũng rất mạnh.
 Cường giả của Thần Châu, không có khả năng đều tập trung trên núi Thủ Vọng trở thành người của núi Thủ Vọng.
Đô Vệ Thành này chính là có một số vương tộc linh lực màu đen cường đại, còn có một số cường giả nhân loại bình thường, nếu là sự tình làm ầm ĩ, khẳng định tránh không khỏi tầm mắt của bọn họ.
 Đến lúc đó, chuyện nhẫn Linh La rất có thể sẽ bại lộ.
Thương Ẩn không dám mạo hiểm làm như vậy.
Bởi vì, hắn không có nắm chắc có thể thần không hay quỷ Không biết giết chết Hạ Ngôn.
Đối với việc này, trong lòng Hạ Ngôn cũng đã sớm nghĩ tới, cho nên giờ này hắn mới dám nghênh ngang đứng trên đường phố ở Đô Vệ Thành.
 "Trước tim một chỗ trú ngụ, sau đó hỏi thăm tin tức có liên quan tới khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng.
" Hạ Ngôn vừa động trong lòng, lại nhìn lên dãy núi thật lớn trên đám mây, thân thể bắt đầu di động biến mát trong dòng người.
 - Xin chào! ở trên đường phố, Hạ Ngôn ngăn lại một gã trẻ tuổi Người này mặc trường bào màu vàng, tuy rằng tuổi không lớn, mà đã là cảnh giới Tạo Hóa, xem ra thiên phú cũng không tệ.
 - Chuyện gì? Tu luyện giả trẻ tuổi đó thấy Hạ Ngôn chặn đường mình, khẽ nhướng mày nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi.
 - Ha ha! Ta muốn đi khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, huynh đệ có biết khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng thời gian bao lâu sẽ cử hành một lần không? Hạ Ngôn cười hỏi.
 - Khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng? - Là huynh? Người trẻ tuổi này đưa mắt nhìn Hạ Ngôn từ trên xuống dưới, cuối cùng cười ha hả: - Huynh là người ở đâu tới, chẳng lẽ không biết điểu kiện khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng sao? - Điều kiện gì? Hạ Ngôn vội vàng hỏi.
 - Điều kiện thứ nhất phải là vươngtộc linh lực màu vàng.
 Tu luyện giả tuổi tréđó hơi nheo mắt một chút nói.
 - Ta là vương tộc linh lực màu vàng! Hạ Ngôn vừa lật lòng bàn tay, một đoàn linh lực màu vàng hiện ra trong lòng bàn tay.
 - ồ! Tu luyện giả trẻ tuổi thần sắc chợt biến đổi, ngay sau đó liền nói thêm: - Điểu kiện thứ hai, phải là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh mới được.
 - Điều kiện này, la cũng phù họp.
 Hạ Ngôn mỉm cười nói với người trẻ tuổi mặc áo bảo màu vảng này.
 - Cái gì? - Huynh là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh? - Huynh là nói mạnh miệng đi? Người trẻ tuổi này lập tức trợn tròn mắt, không dám tin nói.
Hắn chính là cư dần trong Đô Vệ Thành, gặp mặt tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh cũng không ít, nhưng chưa bao giờ gặp người trẻ tuổi như Hạ Ngôn là Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh.
Hạ Ngôn tu luyện thời gian tổng cộng hơn mấy vạn năm, tuy rằng cũng không ngắn, nhưng chút thời gian đó sao có thể so sánh với những lão già tu luyện mấy ức năm kia? - Ha ha! Vui lòng nói cho ta biết một ít tin tức có liên quan tới khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, ta từ thành thị nhỏ xa xôi đến đây.
đối với những điều này cũng không rõ ràog lắm.
 Hạ Ngôn cười xòa nói.
 - Huynh thật là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh? Người trẻ tuổi này, dường như càm xúc có hơi kích động hẳn lên, hai mắt tỏa sáng.
 - Ta đúng thật mà! Hạ Ngôn có chút dở Khóc dờ cười.
 - Thật tốt quá! Chúng ta tìm một chỗ từ từ nói.
Khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng này, cũng không phải đơn giản ghi tên là có thể tham gia.
À! Cứ vào quán trà này đi.
ta nói rõ một chút với huynh chuyện này.
 Người trẻ tuổi này đảo ánh mắt nhìn quanh, thấy quán trà lâu ở lề đường bên trái liền nói nhu thế - Được! Hạ Ngôn thoáng trầm ngâm, liền đáp ứng ngay.
Dù sao chuyện khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng này cũng không gấp mà được, cứ nghe xem người trẻ tuổi này sẽ nói một ít điều gì với mình.
 Hai người tiến vào tĩà lâu, tìm một góc ngồi xuống.
Tu luyện giả trẻ tuổi này gọi tiểu nhị tới, thành thạo gọi một bình trà củng mấy thú điềm tâm, rồi ánh mắt một lần nữa chăm chú nhìn trên mặt Hạ Ngôn.
 

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!