- Kiệt Sâm hội trưởng, ngươi cùng Lỗ Nhĩ Tư ba vị chủ quản tại sao đứng ở nơi hẻo lánh như thế này, như thế nào? Đang thương lượng xem kế tiếp Thải Hồng Tháp sẽ làm thêm cử động rung động như thế nào à? Hay là chê ta tiếp đãi không chu toàn!Đúng lúc này, đột nhiên bên tai của Kiệt Sâm có giọng nói vang lên, Ngả Âu Lạc Tư thành chủ bắt chuyện với người ngoài cửa đi vào, trực tiếp xuất hiện tại chỗ của bọn người Kiệt Sâm, nói lời trêu chọc. - Ha ha, Ngả Âu Lạc Tư thành chủ khách khí. Kiệt Sâm cười lên:- Ta chỉ ưa thích thanh tĩnh mà thôi. Ngả Âu Lạc Tư thành chủ cười nói, nhưng nghe ở cửa ra vào có tiêng xôn xao lớn. - Người của Bác Nhĩ Đinh gia tộc đến. - Mặc Tư Bản tộc trưởng cùng Phất Lan Khắc đại sư đến. - Muộn như vậy mới đến, cái Bác Nhĩ Đinh gia tộc này quá mức không hiểu quy củ rồi. Trong đám người, có người mở miệng lên tiếng. Yến hội như thế này, Ngả Âu Lạc Tư thành chủ làm chủ nhân cho nên hắn tới cuối cùng, nhưng mà hôm nay bọn người Mặc Tư Bản rõ ràng còn muộn hơn cả Ngả Âu Lạc Tư thành chủ, lập tức làm không ít người bất mãn. Ngay cả Ngả Âu Lạc Tư thành chủ đứng trước mặt của Kiệt Sâm, lơ đãng nhíu mày một cái. - Ồ, tại sao có thêm hai người? Bọn họ là ai? Mặc Tư Bản tộc trưởng cùng Phất Lan Khắc đại sư dường như đi đằng sau hai người này a?Đúng lúc này, có người kinh ngạc như phát hiện đại lục mới lên tiếng. Bọn người Kiệt Sâm đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy có bốn người đi qua, đầu lĩnh là lão giả sắc mặt hồng hào, râu tóc hoa râm, mặc một bộ linh dược sư bào màu trắng tinh xảo, mà ở bên cạnh hắn, đây là một trung niên nhân sắc mặt lạnh như băng, Bác Nhĩ Đinh gia tộc Mặc Tư Bản tộc trưởng cùng Phất Lan Khắc, đi bên cạnh hai người này, nhưng chỉ cần quan sát cẩn thận một chút, bốn người này thoạt nhìn song song, nhưng thật ra là lão giả áo bào trắng đi trước, mà ba người còn lại, thì chậm hơn lão giả một bước nhỏ. Thời điểm mọi người nghi hoặc không biết là ai, Ngả Âu Lạc Tư thành chủ sau khi nhìn thấy lão giả, đôi mắt sáng lên, lập tức tươi cười dạt dào đi tới. - Khách quý ít gặp, khách quý a, Hi Mông Tư đại sư, ngươi tới Ngọc Linh thành khi nào?Ngả Âu Lạc Tư thành chủ vui vẻ nghênh đón. - Hi Mông Tư đại sư?- Là ai vậy?- Hi Mông Tư đại sư? Ta nghe nói qua, không phải là thủ tịch linh dược sư viện của đế quốc chúng ta sao?- Là hắn, ta nhớ tới. - Trời ạ, thật sự là Hi Mông Tư đại sư, đây chính là thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư ah, linh dược đại sư đế quốc cung đình. - Cái gì thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư, lão giả kia, ta nghe nói Hi Mông Tư đại sư đã sớm có thực lực trùng kích thất giai cao cấp linh dược hoàng sư rồi, nhưng hắn vẫn không có tấn cấp, mà muốn thông qua sáng tạo thất giai linh dược tề mới tấn cấp lên thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, mà cấp bậc Linh Sư của hắn, hẳn là một bát giai trung cấp Đế Linh Sư. Mọi người ở đây hít một hơi khí lạnh, trong đại sảnh yến hội có tiếng kinh hô vang lên, tại Luân Đa hành tỉnh, Phất Lan Khắc là thất giai cấp thấp linh Dược Hoàng sư đã xem như đệ nhất linh dược sư, như Hi Mông Tư là linh dược đại sư cung đình, bình thường chỉ tồn tại trong suy nghĩ của mọi người. Thời điểm mọi người giật mình, cửa đại sảnh, Ngả Âu Lạc Tư thành chủ đã dẫn Hi Mông Tư đi tới. Tất cả khách nhân ở đây nghênh đón, cho dù là tiểu thế lực, hay là thủ lĩnh thế lực lớn, tất cả mang theo cung kính, thậm chí ngay cả Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng là nhân vật đỉnh cấp cũng như vậy, trong nháy mắt này, ánh mắt bọn họ nhìn qua Hi Mông Tư, đều tràn ngập kính ngưỡng. Đừng không nói, thân phận của Hi Mông Tư đại sư thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư, đủ làm cho bọn họ kính nể, lại càng không cần phải nói có một gã bát giai trung cấp Đế Linh Sư đang đồng hành cùng hắn. Nhưng Kiệt Sâm trong góc không động thân. Trên thực tế, đối với bất luận linh dược đại sư nào, Kiệt Sâm đều mang tầm nhìn ngang hàng, tuy tạo nghệ linh dược sư của hắn kiếp trước vượt qua kiếp này, nhưng tuyệt đối sẽ không vì thế mà ngạo nghễ, sở dĩ hắn không đi lên nghênh tiếp, là vì Hi Mông Tư này theo chân bọn người Mặc Tư Bản đi vào, song phương rất quen thuộc, Kiệt Sâm tự nhiên không muốn góp vào. Dùng thân phận của Hi Mông Tư, đã sớm quen thành tiêu điểm của mọi người, hắn đã đến, nhanh chóng áp đảo mọi người ở đây, được một đám người vây quanh, Hi Mông Tư mang nụ cười ôn hòa trên mặt, không có nửa điểm giá đỡ cao quý, không ngừng gật đầu với mọi người, xem như bắt chuyện qua. Mà Mặc Tư Bản cùng Phất Lan Khắc thì nhắm mắt theo sau Hi Mông Tư, thấy một màn này, lúc trước bọn người nói chuyện với Lỗ Nhĩ Tư, tràn ngập suy tư khi bát kính với Bác Nhĩ Đinh gia tộc. Vốn bọn họ cho rằng dưới đả kích của Thải Hồng Tháp, Bác Nhĩ Đinh gia tộc chỉ sợ sẽ không gượng dậy nổi, nhưng không nghĩ tới cái Bác Nhĩ Đinh gia tộc này lại cùng đế quốc linh dược sư viện Hi Mông Tư đại sư có quan hệ với nhau, chuyện này làm tất cả mọi người rung động. Rất nhiều nhân tâm đang cân nhắc, trong đôi mắt mang theo hưng phấn nhìn qua Hi Mông Tư đại sư, yến hội hôm nay, chỉ sợ sẽ không nhàm chán như các lần trước. Sau lưng Hi Mông Tư, Mặc Tư Bản và Phấc Lạp Khắc nhìn nhau, trong đôi mắt mang theo ý cười. Ngả Âu Lạc Tư thành chủ cười cười, hắn đoán không ra ý của Hi Mông Tư đại sư, chỉ dẫn Hi Mông Tư đi tới chỗ Kiệt Sâm. Nhìn thấy đối phương đi về phía của mình, trên mặt Kiệt Sâm không có chút chấn động nào, bên cạnh Kiệt Sâm chính là Lỗ Nhĩ Tư ba người, thoáng cái đứng lên, trên mặt có chút ít biến sắc, lúc trước mọi người đàm luận với nhau bọn họ nghe được, đối phương là một người sẽ tấn cấp thất giai cao cấp linh Dược Hoàng sư, chính là linh dược đại sư a, thất giai cao cấp linh Dược Hoàng sư đây là thân phận gì, thân là linh dược sư Lỗ Nhĩ Tư ba người sẽ không không rõ ràng lắm, thực lực như vậy, cho dù là ở Linh Dược Sư tháp, cũng tuyệt đối là thế hệ tiếng tăm lừng lẫy.