- Cái gì?Trong tiếng nổ vang, cả người Đan Ni Nhĩ Tư hung hăng lui ra, sắc mặt của hắn tái nhợt, khóe miệng tràn ra máu tươi, trên mặt mang theo vẻ rung động. Còn Kiệt Sâm thì giống như là diều đứt dây rớt xuống dưới, máu tươi từ trong miệng tràn ra. Dưới cỗ lực lượng đáng sợ này, trường bào trên người hắn lập tức nát bấy, da thịt trên khắp thân thể đều rạn nứt, bắn ra từng chùm máu tươi. - Kiệt Sâm đại nhân đã chặn công kích của Đan Ni Nhĩ Tư!Xa xa, sau khi nhìn thấy một màn này, rất nhiều cường giả đều vô cùng khẩn trương, trong miệng không khỏi khiếp sợ lên tiếng. Nhưng mà còn không chờ vẻ mừng rỡ hiện ra trên gương mặt, bọn hắn đã biến sắc. - hô!Chỉ thấy lúc hai cả trùng trùng điệp điệp rớt xuống, Ba Tỳ Ốc Tư đã biến mất trong hư không đột nhiên hiện ra, trát bạo hư không, bắn thẳng về phía Kiệt Sâm đang trọng thương. Hư không chi lực cường đại mang theo một đạo hạt lưu không gian thật dài màu đen, hủy diệt hết thảy lập tức đi tới trước mặt Kiệt Sâm. Sắc mặt mọi người đều tái nhợt, lúc trước Kiệt Sâm có thể ngăn trở công kích của Đan Ni Nhĩ Tư đều là nằm trong dự liệu của bọn hắn. Nhưng ngoại trừ Đan Ni Nhĩ Tư ra thì còn có ba Tỳ Ốc Tư cũng thèm thuồng Chiến Thần tháp của Kiệt Sâm. Mà Kiệt Sâm đại nhân đã sử hết toàn lực ngăn chặn công kích của Đan Ni Nhĩ Tư, bản thân bị trọng thương. Lúc này như thế nào có thể ngăn cản dược công kích của Ba Tỳ Ốc Tư?Giờ khắc này, tâm tất cả mọi người đều chìm xuống. - A, đáng giận!Nhìn thấy một màn này, Đan Ni Nhĩ Tư vốn đang lộ ra vẻ khiếp sợ vì Kiệt sâm đã ngăn trở công kích của hắn cũng đồng dạng toát ra thần sắc phẫn nộ. VỐn trong kế hoạch của Đan Ni Nhĩ Tư thì sẽ dụng hết toàn lực, thi triển một kích đánh chết Kiệt Sâm, sau đó đoạt lấy Chiến Thần tháp nhưng thật không ngờ Kiệt Sâm kia lại có thể chặn công kích của mình lại, còn đánh lui mình khiến Ba Tỳ Ốc TƯ kia có cơ hội làm ngư ông đắc lợi. Một khi Ba Tỳ Ốc Tư đánh chết Kiệt Sâm thì Chiến Thần THáp sẽ bị hắn đoạt lấy, đây là kết quả mà như thế nào Đan Ni Nhĩ Tư cũng không muốn nhìn thấy. Trong lúc kinh sợ, Đan ni Nhĩ Tư không để ý thân thể bị trọng thương, cưỡng ép ổn định thân hình rồi sau đó hung hăng phóng về hướng KIệt Sâm. Hắn muốn đuổi tên Ba Tỳ Ốc Tư kia đi trước khi Kiệt Sâm chết để đoạt lấy Chiến thần tháp. - XOẸT!Trong ánh mắt kinh sợ của Đan Ni Nhĩ Tư, công kích hư vô cường đại của Ba Tỳ Ốc Tư thoáng cái đã đi tới trước mặt Kiệt Sâm. Nhưng đúng lúc công kích này đánh trúng Kiệt Sâm... - Bồng!Công kích hư vô do Ba Tỳ Ốc Tư thi triển ra đột ngột bị bạo tạc mà hông hề có chút dấu hiệu nà, rồi sau đó biến mất trong nháy mắt, căn bản không mang lại chút tổn thương nào cho Kiệt Sâm. - Cái này... Xảy ra chuyện gì? Đan Nhi Nhĩ Tư không rõ chuyện gì xảy ra, cả kinh trong nội tâm. Một khắc sau, một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt từ đáy lòng hắn bỗng dưng phát lên, khiến lông tơ toàn thân Đan Ni Nhĩ Tư đều dựng đứng, trên người nổi vô số da gà. - Hô!Đồng thời, một cỗ linh lực chấn động mãnh liệt từ sau lưng Đan Ni Nhĩ Tư lập tức truyền đến, khí tức kinh khủng lan ra, kích thích sau lưng Đan Ni Nhĩ Tư, hung hăng đánh lên đầu Đan Ni Nhĩ Tư một kích. - Không tốt!Hắn mãnh liệt xoay người, trong đôi mắt toát ra thần sắc kinh sợ, chỉ thấy cách hắn không xa là một cỗ gợn sóng hư vô đáng sợ từ trong hư không thoáng cái tuôn ra, mang theo uy lực không thể ngăn cản trực tiếp đánh về phía hắn. - Thiên Phong Cửu Biến Nhất Nhất Đệ Thất Biến!- Hư không biến... Xa xa, toàn thân Ba Tỳ Ốc Tư nổi lên quang mang lóng lánh, hai con ngươi hắn lạnh như băng, miệng phát ra tiếng lãnh khốc. Trong cơn nguy cơ, Đan Ni Nhĩ Tư căn bản không kịp có phản ứng, chỉ chưởng một chưởng trùng trùng điệp điệp ra theo bản năng. - Phanh. Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng khắp thiên địa, tay phải Đan Ni Nhĩ Tư trực tiếp bổ vào Lưỡi phong nhận hư vô kia, hư không vô cùng lắc lư rung động, tay phải Đan Ni Nhĩ Tư thoáng cái bạo liệt, máu tươi đầm đìa. Tuy Đan Ni Nhĩ Tư cường đại nhưng trong lúc vội vàng đánh trả lại không thể nào chống được một kích toàn lực của ba Tỳ Ốc Tư. Sau khi kích nổ tay phải Đan NI Nhĩ Tư, lưỡi phong nhận hư vô mang theo lực lượng khủng bố cũng không chút dừng lại, trùng trùng điệp điệp đánh về phía ngực Đan Ni Nhĩ Tư. - Phốc phốc!Một chùm máu tưới từ trong vết thương bị đâm thủng kia phun tung tóe ra, Đan Ni Nhĩ Tư trừng lớn mắt, trong mắt mang theo vẻ kinh sợ nhìn qua Ba Tỳ Ốc Tư. - Ba Tỳ Ốc Tư, ngươi... Dùng thực lực Đan Ni Nhĩ Tư, vô luận là lúc nào cũng đều chú ý bốn phía. Nhưng vì tranh đoạt Chiến Thần tháp của Kiệt Sâm mà khiến hắn có chút chủ quan, nhưng cũng chỉ một chút sai lầm này của hắn cũng đủ khiến Ba Tỳ Ốc Tư nắm lấy cơ hội, đánh một kích trùng trùng điệp điệp về phía hắn. - Ta cái gì mà ta? Đan Ni Nhĩ Tư, hôm nay chính là ngày tận thế của ngươi. Ba Ốc Tư cười lạnh, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, hung hăng xông về phía Đan Ni Nhĩ Tư. - Đáng giận, ngươi cho rằng chỉ bằng ngươi thì có thể giết ta sao? - Oanh! Trong hư không, ba Tỳ Ốc Tư và Đan Ni Nhĩ Tư đang hung hăng chiến đấu với nhau. Linh lực sôi trào ngập trời, Thần Diệt Cốc và Lăng Thiên Tông thân là hai thế lực lớn nhất đại lục, cho tới nay thế lực Ba Tỳ Ốc Tư và Đan Ni Nhĩ Tư đều ngang nhau, không phân thua kém nhưng sau khi Đan Ni Nhĩ Tư luyện thành Đại Nhật Bá THánh Công thì thực lực của y đã vượt trên Ba Tỳ Ốc Tư, nhưng hôm nay thân thể hắn đã bị trọng thương, lại còn không ngừng bị Ba Tỳ Ốc Tư đè ép. - Phanh! Phanh!