Lý Minh Tuệ vốn là một thiếu nữ 18, mang một gương mặt khả ái, dáng người chuẩn cao 1m60, lúc nào cũng mang cho mình nụ cười tỏa nắng với đối mắt biết cười. Cô vốn rất thích vẽ, vì thế những hoạt động về thiết kế cô lúc nào cũng tham gia và luôn giành được giải nhất. Ước mơ của cô là sau này muốn trở thành một nhà thiết kế thời trang chứ không muốn theo ngành kinh doanh của gia đình mình. Vì thế mà cha cô rất đau đầu vì không ai nối nghiệp. Lúc này ông Lý Chính Thắng ngồi lên ghế sofa xoa đầu, vợ ông bà Trần Cao Hân thấy vậy hỏi:" Ông lại khuyên con gái học Kinh tế nữa sao"- Lý Quang Đình: " Trời bà xem tôi khuyên con gái rất nhiều nhưng nó nhất quyết không chịu". - Mẹ Minh Tuệ cười rồi nói: " Mình à, dù gì con gái chúng ta cũng đã lớn cứ cho nó đi theo con đường nó chọn. Còn chuyện công ty sau nãy rồi hãy tính"Nghe vợ mình nói vậy ông cũng gật đầu cho qua rồi hai vợ chồng ngồi dưới phòng khách ăn trái cây. Bởi vì ông cũng lớn hơn vợ 9 tuổi nên ông rất chiều theo ý vợ không để cho bà phải đi làm hay đụng tay vào bếp. Tất cả người hầu nhìn vào ai cũng hâm mộ tình yêu mà ông Thắng giành cho vợ mình. Đến cả cô Minh Tuệ ở trên cầu thang nhìn xuống mà còn thấy ganh tị với vẻ mặt hết sức chán vì mỗi ngày cô đều phải thấy cảnh này nên đã qué quen thuộc. Cô nói nhỏ:" Sao ba mẹ mình suốt ngày cứ làm hành động thân mật hoài vậy chứ. Nhìn ganh tị quá đi" Nói rồi cô đi vào phòng. Nhà họ TriệuBên nhà họ Triệu vốn rất có máu mủ trong giới làm ăn. Phải nói là nhà họ nắm toàn thành phố K đến nổi ai nghe qua công ty KM điều phải khiếp sợ. Nhà họ có 1 cậu con trai có vẻ ngoài rất điển trai, sóng mũi cao, chiều cao 1m90. Mặc dù chỉ mới 20 tuổi nhưng anh có cơ thể anh rất cường tráng, cơ bùng 6 múi rắn chắc nhờ chơi thể thảo bóng rổ và bơi lội. Ngoài ra ở trường anh chính là 1 học bá 19 năm liền, nhờ vậy mà anh có rất nhiều người theo đuổi nhưng anh điều không quan tâm ngược rất khó chịu với những cô gái luôn dùng chiêu trò dụ dỗ anh. Tuy bên ngoài anh tỏ vẻ lạnh lùng với mọi người nhưng đối với gia đình của mình thì anh lại rất trân trọng và yêu thương họ. Vì thế cứ ở trước mặt ba mẹ anh lại tỏ vẻ rất dịu dàng. Hôm nay vừa đúng lúc anh chuẩn bị bước vào nhà thì nghe một đoạn nói chuyện của ba mẹ:-Mẹ của Thiên: " Ông à, nhà bên đó nói thế nào"- Cha của Thiên tên là Triệu Chính Thắng nói với vẻ mặt cười khoái chí: " Hehe, bà yên tâm đi, bên họ Lý kia bây giờ cũng giống chúng ta muốn kết thông gia lắm rồi"- Mẹ của Thiên:" Thiệt sao. Trời ơi cuối cùng thằng con trai của tôi cũng sắp có vợ rồi. Vậy thì chút xíu nữa đợi Thiên về em sẽ nói với nó để nó biết được vị hôn phu của mình là ai". - Ông Thắng: " Khoan đã, ngày mai là sinh nhật của nó. Hay chúng ta nhân cơ hội tặng cho nó một bất ngờ lớn luôn, bà thấy sao". - Mẹ Thiên nghe vậy bà gật đầu liền đồng ý với ý kiến của chồng nhưng 2 người đâu nào biết con trai của họ đứng bên ngoài nghe hết tất cả các kế hoạch chỉ có thể lắc đầu rồi cười thầm. Khi anh vừa bước vào nhà. Cha mẹ anh đều giật mình. Anh chạy lại hỏi:- Thiên: " Hai người đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế, cho con nghe với". - Cha Thiên đánh trống lãng trả lời: " À cha mẹ chỉ đang ôn lại một chút kỷ niệm khi nai người còn trẻ thôi"- Nhìn cha với mẹ mình với vẻ mặt đang lo sọ bị anh phát hiện mà anh khoái chí. Bởi vì anh rất tinh ý. Khi xưa cha mẹ Thiên hay giấu anh để tổ chức sinh nhật bất ngờ nhưng đều bị anh vạch trần hết. chỉ cần nhìn biểu cảm thì có thể đoán được họ đang giấu anh chuyện gì. Dần dần đến lớn dù họ có cố tạo bất ngờ cho anh thì anh điều phải giả vờ để khiến cha mẹ vui.