- Bây giờ cầu ta a, cầu xin ta tha cho nàng a, ha ha ha…" Lăng Phong một bên dùng dâm ngôn uế ngữ nhục mạ Tuyết Phượng Hoàng, một bên dùng sức công kích hạ thân nàng, hắn quyết ý muốn cho nữ tử thuần khiết này hoàn toàn khuất phục dưới dâm uy của hắn, đó cũng là phương pháp chinh phục duy nhất hắn có thể làm, mặc dù có chút không quang minh chính đại, cũng không phải mong muốn của Lăng Phong, nhưng lại là cách duy nhất. Lập tức, trong phòng tràn ngập tiếng kêu rên rỉ, thanh âm thở gấp nặng nề…- Có thoải mái không? Nhanh kêu lên đi!!" Lăng Phong gầm lên. - A, nga, a, thoải mái. Thoải mái cực kỳ…" Tuyết Phượng Hoàng không ngừng rên rỉ, nàng tựa hồ hoàn toàn không thể khống chế, đầu nàng phe phẩy cuồng loạn, phát ra tiếng kêu quỷ khốc lang hào, thiếu chút nữa đứt họng…Đúng lúc này, Lăng Phong trong cơ thể đan điền xuất ra một cỗ chân khí như thực chất, cỗ chân khí này trùng tiến vào thân thể vũ mị tuyệt sắc của Tuyết Phượng Hoàng, làm cho Tuyết Phượng Hoàng thân thể, thể chất sinh ra biến hoá vô cùng lớn, làm cho kỳ kinh bát mạch khuếch trương, một trận chân khí làm cho kẻ khác hít thở không thông, nhất thời truyền khắp toàn thân Tuyết Phượng Hoàng…Đau đớn làm cho Tuyết Phượng Hoàng từ trong cao triều rơi xuống, Lăng Phong cúi người nhìn tiên tử xinh đẹp dưới thân đang tinh tế thở gấp, đổ mồ hôi đầm đìa, chỉ thấy Tuyết Phượng Hoàng mắt khép hờ, vẻ mặt thẹn thùng đỏ ửng giống như phấn diện mỹ đắc của nữ thần tuyệt sắc thanh thuần trong mây. Một khắc đó, Tuyết Phượng Hoàng biết nàng sẽ vĩnh viễn thần phục nam nhân trên người nàng, hắn là trời, chính là Thái thượng hoàng của nàng!