Kiều Kiều Sư Nương

Chương 63: Sư nương - Hí thủy

12-11-2024


Trước Sau

Sư nương vốn là người thiên tư thông tuệ, Lăng Phong chỉ truyền thụ một lần, nàng cơ bản đã lĩnh hội được gần hết.
Lăng Phong cao hứng không thôi.
Vì vậy nhịn không được cùng sư nương tu luyện Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh song tu trụ nhan.
Sư nương yên lặng phối hợp, ngượng ngùng không nói gì, Lăng Phong động tác càng lúc càng lớn mật, nàng nhịn không được, giữ tay hắn lại.
Lăng Phong đưa tay lên, khí tức thành thục bay vào mũi, không khỏi tán thưởng một tiếng.
Sư nương "a" một tiếng, mặt phủ đầy một áng mây đỏ, rồi chuyển dần xuống thân.
Hạ thân Lăng Phong tiến vào, tại dòng suối mềm mại vĩ đại của nàng nhẹ nhàng kích vào, nàng run rẩy liên hồi, thân thể cong lên.
Lăng Phong nằm ở phía sau, ôm lấy eo nhỏ nhắn của nàng, chậm rãi tiến vào bí đạo ướt át và ấm áp, một mặt hôn lên mặt cùng lỗ tai nàng, ôn nhu nói:- Nương tử, nàng thật tốt!!"Sư nương thật sự động tình, "ô" một tiếng rên lên.
Lăng Phong biết nàng đang ở cái tuổi như lang như hổ, một khi nếm qua mật ngọt, sẽ có hứng thú cực lớn, mà nàng sẽ không như thiếu nữ hay thẹn thùng.
Lăng Phong kéo tay nàng đặt lên trên eo, hạ thân chậm rãi ra vào, một mặt ngậm dáy tai nàng vào miệng khẽ cắn, sư nương thở dốc đôi chút, ngọc thủ ôm lấy eo Lăng Phong, một bên dùng lực mạnh mẽ ve vuốt, một bên tự xoa nắn bản thân.
Lăng Phong trong lòng kích động, đem chân nàng đẩy lên ngực, để ngọc đồn lộ rõ cho dễ xâm nhập, một mặt nhu niết song nhũ đầy đặn.
Thất Tinh ngọc châu phun ra trận trận hoa mật ấm áp, chăn mền dưới thân thển hai người ẩm ướt thành một mảng, làm rộ lên trận trận sóng nhiệt, khiến cho người ta vô cùng phấn khích.
Lăng Phong xốc chăn lên, đỡ lấy đại thối của nàng, mạnh mẽ đâm vào thật nhanh.
Sư nương "a" lên một tiếng, Lăng Phong một tay đè vai, một tay đỡ lấy đại thối, eo vận động nhanh kịch liệt, tiểu phúc đánh lên ngọc đồn tạo ra thanh âm "ba ba", sư nương mắt phượng khép hờ, mặt cười đỏ ửng lộ ra vẻ thư thái cùng sảng khoái, ngọc thủ không ngừng ve vuốt đạt thối của Lăng Phong.
Khoái ý sinh ra trong giao hợp không ngừng truyền đến đối phương, Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh song tu bắt đầu phát sinh tác dụng, thân thể hai người bay lên trên không trung, Lăng Phong chưa bao giờ có được cảm giác giao hội như hôm nay, chỉ cảm thấy trong cơ thể long hổ giao hội, khí huyết thông suốt, cả thân thể lẫn linh hồn đều cảm thấy thư thái, trán, trước ngực, sau lưng đều ra mồ hôi, vô cùng sảng khoái.
Sư nương trong miệng khẽ rên rỉ, ngọc thể run rẩy, hạ phúc trận trận co rút, phun ra lượng lớn mật dịch, nhưng mà Kỳ kinh bát mạch mở rộng ra kinh người, nội công tăng lên nhiều, mặc dù thân thể có chút mệt mỏi, nhưng tinh thần cùng khí tức, nội lực tăng trưởng gấp bội.
Sau cuộc vân vũ quay cuồng, Lăng Phong đứng dậy, chậm rãi rút ra.
Tại cửa hạ thân hồng hồng khép mở đôi chút, phun ra cỗ cỗ hỗn hợp vật cùng mật dịch, thật là mê người.
Sư nương sắc mặt đỏ hồng, Lăng Phong cố ý để nàng nhìn thấy tràng cảnh dâm mỹ này, cười dâm nói:- Đẹp mắt không?"Sư nương khuôn mặt đỏ rực lên, thẹn thùng nói:- Đẹp mắt…"Lăng Phong ha ha cười to, sư nương "a" một tiếng, đầu cúi gầm xuống, Lăng Phong cúi xuống đỡ nàng dậy.
Sư nương e thẹn nói:- Phu quân, chàng muốn…"Lăng Phong cười nói:- Chúng ta đi tắm chút đi!"- Nhưng mà nếu bị người ta thấy thì không hay đâu…" Sư nương sợ gặp phải đệ tử của nàng.
Lăng Phong a a cười nói:- Thật sao, còn có thể có ai chứ, biệt viện này ngoài sư nương nàng ra không ai có thể tiến vào.
"Bạch Quân Nghi vừa nói, cũng cảm thấy toàn thân đầy mồ hôi, rất khó chịu, nói:- Ta đi tắm thôi.
" Sư nương muốn từ trên giường đứng dậy, vừa rời giường thì cảm thấy đôi chân mềm nhũn, cơ hồ ngã xấp xuống.
- Hay là để ta ôm nàng đi.
" Lăng Phong nói xong, ôm sư nương đến phòng tắm.
Sau khi xả nước xong, Lăng Phong cùng sư nương, tiến vào trong ao, tiến vào trong nước ấm cảm giác vô cùng ấm áp, sự mệt mỏi của thân thể nay đã bớt đi phân nửa.
Lăng Phong nhìn những đường cong lả lướt của sư nương, đầy đặn thành thục, như oánh (một loại đá đẹp) tựa ngọc, thân thể tuyết trắng tựa sương, hắn nhịn không được dùng hai ngón tay nhẹ nhàng ve vuốt, lại còn đặc ý dừng lại giữa hai chân nàng, lại lần nữa ngồi xuống thanh tẩy cho sư nương, sư nương vừa thấy thế liền vội vàng khép hai chặt chân lại, thẹn thùng nói:- Phong nhi, chàng muốn làm gì?"- Ta muốn giúp nàng tắm rửa!" Lăng Phong làm bộ thật thà nói.
Sư nương nhất thời mặt đỏ tới tai, vội vàng lắc đầu nói:- Không, ân, không được, xấu hổ chết đi được, thiếp tự mình rửa là được.
"Lăng Phong có ý nói:- Hảo nương tử! Ta là phu quân nàng, phục vụ nàng là việc thiên kinh địa nghĩa, nàng có gì phải thẹn thùng, nàng nên học cách hưởng thụ, giống như là nữ hoàng ấy, buông lỏng tâm tình, được không?"Sư nương lung túng vô cùng nói:- Nhưng mà, thiếp chưa bao giờ để người khác tẩy rửa hộ, lại càng không như lúc này mở hai chân ra cho người khác thấy.
"Lăng Phong có chút tức giận nói:- Nàng không đúng rồi! Ta là phu quân của nàng, không phải người ngoài, huống chi nương tử nàng đã bị ta ăn rồi, trên giường khi nãy sờ cũng đã sờ qua, nhìn cũng đã nhìn qua, nàng còn xấu hổ cái gì chứ?"Sư nương càng không biết làm thế nào cho tốt, nói:- Vừa nãy trên giường là làm… ân ái mà, đương nhiên sẽ không giống, bây giờ không có như vậy… người ta có chút không quen.
"- Nương tử! Tục ngữ nói: "Thói quen tự nhiên mà thành" lần đầu nàng không quen, chậm rãi tự nhiên sẽ thành thói quen của nàng thôi, cho nên ta hôm nay giúp nàng rửa, sau này ta sẽ tẩy rửa cho nàng.
"Chuyện Lăng Phong đã muốn làm, há có thể bỏ qua sao.
- Ưm…" Sư nương cảm thấy trong lòng vô cùng ngọt ngào.
- Nương tử! Được không?" Lăng Phong hỏi vô cùng thật lòng.
- Ưm… tốt mà… tuỳ chàng…" Sư nương bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Thế là Lăng Phong bèn nâng phấn thối cực kỳ xinh đẹp của sư nương lên, khiến cho hắn cảm thán không thôi, hắn chậm rãi dùng nước tẩy rửa, rất tỷ mỷ, rất ôn nhu, cuối cùng còn dùng lưỡi, khiến cho sư nương nhất thời hưng phấn:- Ann… ân… ân…!!"- Hảo nương tử! Nàng thấy sao?" Lăng Phong cố ý hỏi.
Sư nương thân thể mềm mại run rẩy một trận, nói:- Thân đệ đệ, hảo phu quân, chàng thật xấu, khiến cho người ta thật… thật ngứa quá a…" Nói xong nàng hai tay đỡ lấy vai Lăng Phong, thở gấp không thôi.
- Hảo nương tử! Nàng thật đẹp, ta có chút đố kị với Lục Thanh Phong, hắn cư nhiên có được nàng suốt mười lăm năm tuổi xuân, nếu ta sớm ra đời thì có phải tốt hơn không.
Hắn trước kia có dùng miệng hôn qua, sờ qua nàng không?" Lăng Phong ghen tỵ hỏi.
- Ưm!!" Sư nương một trận run rẩy, toàn thân phát nhiệt khó chịu vô cùng.
- Rốt cuộc có hay không?" Lăng Phong hỏi tới cùng.
- Không có!!" Sư nương răng ngọc cắn chặt vào môi dưới nói.
Lăng Phong đắc ý một trận nói:- Tốt, ta đây sau này sẽ hôn nàng, sờ nàng, ăn nàng, để nương tử nàng ngứa chết.
"Sư nương cố ý hờn dỗi nói:- Hừ! Chàng dám sao?"Lăng Phong xấu hổ nói:- Ta như thế nào không dám, ta bây giờ cho nàng ngứa ngáy không chịu nổi luôn, rồi phải cầu xin ta tha thứ!"- Chàng nha! Thật xấu xa!"Hai người cười đùa, làm thêm một trận, Lăng Phong làm cho sư nương trận trận sướng khoái ngay trên bờ ao.
Lăng Phong vừa nhìn sư nương vừa nói:- Nương tử! Nàng xem, trên mặt đất có một vũng ánh sáng là của nàng đó, một khối đậu hoa trăng trắng, chỗ đó đại bộ phận là của nàng, cũng có một bộ phận là ta xạ vào nàng, là hỗn hợp thể của hai ta!"Sư nương vừa nghe thấy liền cúi đầu nhìn, mặt đỏ hồng lên, vội vàng lấy một chậu nước dội cho trôi đi, bên tai lại nghe Lăng Phong nói:- Nương tử! Thật đáng tiếc!"Sư nương sửng sốt, không rõ nói:- Đáng tiếc cái gì chứ?"- Đáng tiếc ta xạ vào thân thể nàng nhiều nùng tinh như vậy, bây giờ lại bị nàng thải ra, nếu phóng lâu một chút, nói không chừng sang năm nương tử nàng nhất định sẽ sinh cho ta một đứa hài tử trắng trẻo đó.
"Sư nương nghe xong, vẻ mặt căng thẳng nói:- Không được, nếu vậy sẽ bị người ta phát giác mất, chàng đừng hù doạ thiếp thân nha!"- Nàng sẽ sinh cho ta một đứa thôi, dù sao ta cũng muốn cưới nàng, nếu Lục Thanh Phong không cần nàng thì càng tốt!" Nói xong ôm sư nương vào trong bồn tắm, tự mình ngồi sau lưng nàng, một bên kì cọ, một bên tham lam nhìn lưng và đồn bộ của sư nương, da thịt tuyết trắng, lưng có các đường cong tuyệt đẹp, eo thon nhỏ tinh tế, mông phì đại tuyết trắng mịn màng, cực kì hấp dẫn mê người, tức thì hắn lấy tay sờ lên đồn bộ nở nàng, da thịt thật trắng, thật mềm, thật ấm, khiến hắn yêu thích không muốn rời tay, sư nương bị Lăng Phong sờ đồn bộ đến phát sốt.
- Bảo bối, không được sờ nữa, tắm xong thì ngủ một giấc nha, dưỡng túc tinh thần, sáng mai tuỳ ý chàng sờ thế nào cũng được, ân ái vui đùa từ từ thưởng thức, được không?" Sư nương cảm thấy thật sự mệt mỏi.
Lăng Phong lúc này cũng không gượng ép sư nương, Bạch Quân Nghi từ phòng tắm đi ra, đến phòng ngủ nhìn thấy trên giường dấu tích của chính nàng cùng Lăng Phong vừa rồi điên cuồng suốt một ngày, tấm trải giường trắng tinh như tuyết giờ phút này dơ dáy không chịu được, nhàu nát một mảng, khắp nơi toàn là uế dịch vàng trắng của âm dịch cùng dương tinh, hơn nữa trên giường còn có vài sợi lông tán loạn khắp nơi.
Bạch Quân Nghi trong lòng nỗi xấu hổ tự nhiên nỗi lên, khuôn mặt đỏ hồng, lập tức lấy chăn mền mới ra thay.
Sau khi thay xong, Lăng Phong đem chúng đi giặt sạch sẽ mới nói:- Nương tử, a, chăn mền đã thay mới, thật đẹp a.
" Có lẽ do sư nương mới tắm rửa xong, trên vai trắng nõn mượt mà khoát lên mái tóc đen tuyền, thân thể mềm mại phát ra ánh sáng quang khiết như ngọc có vẻ đặc biệt mê người.
Lăng Phong nhìn dung nhan trắng như ngọc của nàng, bởi vì tắm rửa mà trở nên hồng nhuận mê người, dung quang minh diễm, Trên dưới thân thể hoàn mỹ trong suốt như ngọc không hề có tỳ vết, như được tạo ra từ sương từ tưyết.
Trên bộ ngực sữa trắng mịn, song nhũ săn chắc vươn lên kiêu ngạo thật là tinh khiết, đầy đặn, gắn lên đỉnh song nhũ là nhũ châu hồng hồng như hồng mã não vô cùng mê người, eo ngọc tinh tế, phấn đồn mượt mà và cong vút, song thối thon dài đối xứng khép lại không một khe hở, gắt gao hợp lại một chỗ.
Bạch Quân Nghi thấy Lăng Phong mắt sáng lên ngây ngốc nhìn trên dưới thân thể mình, trong lòng xấu hổ, mặt cười ửng hồng, đôi tay nhỏ nhắn cố vươn ra che đi phương thảo cùng viên ngọc anh vũ, nàng thẹn thùng vô cùng nói:- Phong nhi, không cho chàng nhìn ta như vậy!"Lăng Phong mặc dù cùng sư nương xích loã mà phiên vân phúc vũ nhiều lần, nhưng chưa bao giờ nhìn kĩ nàng như vậy.
Giờ phút này, xem ra đã làm hắn tâm hươi ý vượn, Thất Tinh ngọc châu nhất thời dựng đứng lên.
Lăng Phong xoay người lại, rống to:- Ta chẳng những muốn xem, còn muốn chơi đùa nữa…"- A, không phải đã nói để thiếp nghỉ ngơi một đêm sao? Sao lại thế?" Bạch Quân Nghi mị nhãn nhìn thấy Thất Tinh ngọc châu phẫn nộ trương lên đỏ rực, xuân tâm nhộn nhạo, dâm hứng cũng nổi lên, nhưng còn có chút lo lắng ăn không tiêu.
Lăng Phong nói:- Sáng sớm là sáng sớm, trước tiên đêm nay phải chơi cho xong đã!" Hắn ôm lấy thân thể trong suốt sáng như ngọc của Bạch Quân Nghi đi về phía giường.
Bị Lăng Phong ôm lấy Bạch Quân Nghi phương tâm một trận run rẩy run rẩy.
Dục hoả công tâm, cả người nóng rực, những đường cong lả lướt trên thân thể mỹ lệ chủ động vặn vẹo trên giường một chút, đôi chân dài mềm mại không tỳ vết khẽ hé ra hai bên, làm lộ ra cảnh đẹp mê người.
Nơi lúm đồng tiền mỹ diễm kiều lệ của Bạch Quân Nghi xuân ý lưu động, hạnh nhãn hàm xuân (ý như xuân sắc vô cùng) nhìn Lăng Phong, quyến rũ nói:- Tiểu phôi đản, còn không mau tới.
"Đối mặt với thân thể mềm mại hoạt sắc sanh hương (đẹp đẽ thơm tho) tuyệt vời của nàng, Lăng Phong không nhịn được nữa, nhảy lên giường, hắn quỳ gối xuống mở rộng hai chân nàng ra, Thất Tinh ngọc châu nhất thời oai dũng, thuận lợi tiến vào trong.
Bạch Quân Nghi môi hồng hé mở, "a" một tiếng kiều mị, lúm đồng tiền yêu kiều hiện lên vẻ tươi cười điềm mỹ, sảng khoái tiếp nhận Thất Tinh ngọc châu, hai người không biết đã lên vu sơn hành vân bố vũ (cưỡi mây đạp gió) lần thứ mấy, chỉ biết là một đêm xuân tiêu, tận tình thừa hoan, thẳng tới rạng sáng ngày kế tiếp, thật lâu mới vân thu vũ niết (đình chỉ cuộc vui) cuộc sảng khoái vô cùng , rồi sau đó mệt mỏi chìm vào giấc ngủ…

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!