Diệp Trần hít sâu một hơi, hỏi: - Tiền bối, nguy cơ di tích Chân Thuỷ Cung là cái gì? Là người chết phục sinh sao? - Nếu đơn giản như thế thì tốt rồi! Người trong tranh cảm thán một tiếng. - Tiền bối là ai? Diệp Trần cả gan hỏi. - Nguyên Thương Hải! - Nguyên Thương Hải? Cái tên này sao nghe quen như vậy? Trên mặt hắc y lão giả lộ vẻ suy tư rồi bỗng nhiên chuyển thành kịch biến, cả kinh kêu lên: - Nguyên Hoàng Nguyên Thương Hải! Ngươi là Nguyên Hoàng? - Nguyên Hoàng? Diệp Trần cũng kinh sợ, vết ấn ký cuối cùng trên tấm Đế Ngấn Bia ở Chân Linh Đại Lục chính là của Nguyên Hoàng. Nguyên Hoàng trời sinh pháp
thể, chân nguyên có thể nói là vô cùng vô tận, nếu như người trong tranh thật sự là Nguyên Hoàng vậy thì quá khó tin ... Người trong tranh cười nhạt một tiếng nói: - Nguyên lai vẫn còn có người nhớ rõ tên của ta! Người trong tranh nói như vậy thì chẳng khác nào đã thừa nhận hắn đúng
là vị Phong Đế Vương Giả cuối cùng trên Chân Linh Đại Lục có thể lưu lại ấn ký trên Đế Ấn Bia - Nguyên Hoàng! - Tiền bối yên tâm, nếu có năng lực, Diệp Trần nguyện ý đi hoá giải cái nguy cơ di tích Chân Thuỷ
Cung kia, nếu không đủ năng lực thì xem như tiền bối nhìn lầm người! Diệp Trần trịnh trọng nói. - Nhìn lầm người? Ha ha, ngươi ngược lại rất thành thật! Nguyên Hoàng cười nói. Sắc mặt hắc y lão giả biến đổi mấy lần, cuối cùng thần sắc dữ tợn, nói: - Cho dù ngươi là Nguyên Hoàng thì thế nào? Nguyên Hoàng chính thức đã
chết, ngươi chẳng qua chỉ là một đạo hình ảnh tàn lưu lại của hắn mà
thôi, ngươi cho rằng bằng vào một cái hình chiếu của ngươi mà có thể
chiến thắng ta sao? - Thử xem chẳng phải sẽ biết sao! Nguyên Hoàng bước một bước phóng ra khỏi bức tranh, xuất hiện trong thế
giới thực. Vết thuỷ mặc trên người hắn dần dần nhạt đi, nhìn lại không
có khác gì một chân thân. Duy chỉ có khi dùng Linh hồn lực cảm ứng mới
có thể phát hiện khối thân thể này có chút mơ hồ hư ảo, không chân thật
mà thôi! - Thử thì thử, xem ta đánh bại ngươi thế nào! Ma Ngấn Diệt! Lúc chiến đấu với Diệp Trần, hắc y lão giả không có thi triển ra áo
nghĩa võ học, nhưng với hình ảnh của Nguyên Hoàng thì bất đồng. Trước
khi không biết được thực lực rõ ràng của đối phương, hắc y lão giả vẫn
cẩn thận một chút, nếu không người bị thiệt chỉ có thể là lão. Một chưởng xuất ra, trong hư không lập tức hiện ra một đạo hắc ám liệt
ngân giống như một cái lạc ấn muốn khắc lên hình chiếu của Nguyên Hoàng, vô cùng bá đạo cường thế, không cách nào né tránh. Trong mắt
Diệp Trần híp lại. Nếu vừa rồi hắc y lão giả sử dụng áo nghĩa võ học thì cho dù hắn có Thiên Hạt Kiếm cũng không thể nào ngăn chặn được! Chênh
lệch giữa hai bên thật sự quá lớn! - Áo nghĩa quá thấp! Hình chiếu Nguyên Hoàng lắc đầu, điểm một ngón tay lên đạo hắc ám liệt ngân, sau đó tuỳ ý vạch một vòng tròn. "Phốc!" Đạo hắc ám liệt ngân lập tức tan vỡ phảng phất như chưa từng tồn tại! - Khốn kiếp, Ma Đạo Trường Hà! Hắc y lão giả rống lớn một tiếng, chân nguyên thúc dục tới cực hạn,
quanh thân lão bắn ra hắc sắc quang mang chói mắt, hay tay lão duỗi ra,
đẩy mạnh về phía hình chiếu của Nguyên Hoàng, phảng phất như muốn ngạnh
sinh chùi đi hình chiếu của Nguyên Hoàng vậy. - Võ học của Ma tộc sao? Nhìn dòng sông màu đen sền sệt nhanh chóng lao tới kia, hình chiếu
Nguyên Hoàng vẫn lộ ra biểu hiện lạnh nhạt, một quyền đơn giản đánh ra. "Oanh!" Dòng sông màu đen lập tức bạo liệt, bắn ra vô số giọt nước màu đen
giống như không gian ở giữa hai người đột nhiên xuất hiện một đoàn suối
phun trào vậy. Một quyền này của hình chiếu Nguyên Hoàng đã đạt tới trình độ vang dội cổ kim! - Không thể nào, chỉ là một cái hình chiếu, làm sao có thể mạnh như vậy? Hắc y lão giả bị chấn bay ngược ra sau hơn mười dặm mới có thể dừng lại. - Ngươi quá yếu! Võ học cấp thấp, võ đạo ý chí cấp thấp, đây là trình độ của Sinh Tử Cảnh Vương Giả hiện nay sao? Hình chiếu Nguyên Hoàng chắp tay đứng tại chỗ thản nhiên nói. - Đừng quá kiêu ngạo, thời đại thuộc về ngươi sớm đã qua rồi! Hắc y lão giả tóc tai rối mù, trên hai tay lão hiện ra những đường vân
màu đen trông rất quỷ dị nhanh chóng bao trùm cả bàn tay. Theo những
đường hắc vân này thành hình thì khí thế của lão càng cao thêm, chân
nguyên chấn động vô cùng khủng bố, làm cho cả không gian như lắc lư xuất hiện từng vết rách dài rộng. - Ồ, ngươi đã đem Cực phẩm thủ sáo luyện nhập vào trong cơ thể, xem như cũng được! Hình chiếu Nguyên Hoàng khẽ nhíu mày rồi gật gật đầu nói. - Đi chết đi! Hắc y lão giả lúc này đã mặc kệ đối phương là ai, chỉ cần là người ngăn cản lão đều phải chết. Một chưởng xuất ra, một đạo hắc ám liệt ngân
càng thêm thâm thuý nhanh chóng kích tới hình chiếu của Nguyên Hoàng. Hình chiếu của Nguyên Hoàng mặt không đổi sắc, thân hình nhoáng một
cái, phảng phất như đã biến mất khỏi không gian, đột ngột xuất hiện ở
phía sau hơn mười dặm, đạo hắc ám liệt ngân kia không thể khắc ấn lên
hình chiếu Nguyên Hoàng nên chỉ có thể lạc ấn tại trong hư không thật
lâu không tiêu tán. - Thủ đoạn này! Thân pháp này! Diệp Trần là lần đầu tiên chứng kiến hai đại Sinh Tử Cảnh Vương Giả giao thủ với nhau. Thủ đoạn của hắc y lão giả làm hắn rất khiếp sợ, rõ ràng có
thể lưu ấn ký trong hư không thật lâu không tán. Nếu cái này mà khắc lên trên người thì không phải cũng không cách nào khép lại, bị tra tấn dày
vò liên tục sao? Mà thân pháp của Nguyên Hoàng càng thêm thần bí khó
lường. Hắn di động giống như đã bỏ qua lực cản không gian làm cho hắc y
lão giả không cách nào khoá chặt hắn được. Hắc y lão giả so với Diệp Trần còn khiếp sợ hơn trăm lần, sự cường đại của Ma Ngấn Diệt ở
đây lão là người rõ ràng nhất. Loại thủ đoạn này chỉ có thể ngạnh kháng
chứ không cách nào né tránh được, bởi vì đạo hắc ám liệt ngân kia đã tập trung vào khí tức sinh mệnh của ngươi, đến chết không thôi. Cho dù
ngươi có trốn trong hư không cũng không được. Lúc trước hình chiếu của
Nguyên Hoàng có thể dùng một ngón tay phá đi hắc ám liệt ngân lão còn có thể chấp nhận được, bởi vì Ma Ngấn Diệt đúng là có thể phá huỷ được,
nhưng lần này hình chiếu của Nguyên Hoàng lại có thể tránh né, khiến cho Ma Ngấn Diệt mất đi mục tiêu phải lạc ấn trong hư không! - Thân thể này của ta năng lượng có hạn, không dây dưa với ngươi nữa! Kiếm, đến! HÌnh chiếu Nguyên Hoàng từ khoảng cách hơn mười dặm vẫy tay một cái,
Phá Tà Kiếm ở bên hông Diệp Trần tự động ra khỏi võ bay thẳng vào tay
hắn, mà Diệp Trần ngay cả phản ứng cũng không kịp!