Chương 1282: Vô Ngã Thiên Nhãn Cảnh Giới"Tốcđộ không đủ, lực lượng cũng không đủ, ngươi đánh ta không sứt mẻ chút nào, khổlà ngươi cứ nghĩ có thể thắng được ta, bằng vào thực lực hiện tại thì còn xa xakhông đủ, ngươi mau lấy ra thực lực mạnh hơn đi, bằng không trận chiến này sẽkết thúc rất nhanh đấy. "Lãnh Phi Phàm một tay cầm đao đứng lên chiến đấu rất uyển chuyển, mỗi một đao vungra đều làm cho người ta có cảm giác giống như tinh thần mình bị nổ tung, thiênđịa sụp đổ, còn Triệu Vô Khuyết thì hoàn toàn bị bao phủ ở trong đao thế củahắn, trông như “nước chảy bèo trôi” vậy. "Đồng dạng là Vô Ngã cảnh giới nhưng Triệu Vô Khuyết cuối cùng vẫn có điểmthiếu sót, hắn có thể chống đỡ đến hiện tại là hoàn toàn nhờ vào kiếm pháp hếtsức tinh chuẩn của hắn. "Yến Phi Hoa tay phải vuốt vuốt trên mũi mà ánh mắt hết sức chuyên chú, đem chitiết trận chiến đấu giữa Lãnh Phi Phàm cùng Triệu Vô Khuyết chăm chú nhìn qua. "Bạo Lực Nữ Vương, ngươi cũng lĩnh ngộ được Vô Ngã cảnh giới rồi ah?"Quái Tốc Lang Vương kinh ngạc nói. Yến Phi Hoa xinh đẹp cười cười, nói "Chẳng lẽ ngươi cho rằng, Yến Phi Hoa takhông thể lĩnh ngộ Vô Ngã cảnh giới sao?""Loài người các ngươi đúng thật là quái thai, sinh mệnh tầng thứ không quácao, nhưng là ngộ tính lại mạnh biến thái như vậy, đến ta cũng còn không biếtVô Ngã cảnh giới là cái gì nữa đấy?"Quái Tốc Lang Vương khuôn mặt hiện lên vẻ bất đắc dĩ, nói. "Ngươi cũng không phải là kẻ có ngộ tính bình thường, huống chi đã qua nhiềunăm như vậy, hẳn ngươi cũng đã có thể luyện hóa không ít ‘Yêu thú nhân tử’sao!""Suy cho cùng thì cái gì cũng không thể gạt được ngươi ah. "Quái Tốc Lang Vương cười hắc hắc nhưng trong bụng thật nghiêm nghị, Yến Phi Hoamặc dù được gọi là Bạo Lực Nữ Vương, nhưng cũng không phải là phải là một nữnhân tầm thường, nhãn lực của nàng cũng rất “bạo lực” đúng như tên gọi. "Tu La Trảm!"Trường đao giơ lên cao, Lãnh Phi Phàm một đao bổ xuống. Một đao kia như từ bỏ hết thảy phù hoa, từ bỏ hết thảy thắng bại vinh nhục, mộtđao kia chính là một đao thuần túy để giết chóc, không có bất kỳ nhân tố nàokhác. Đây là Tu La Trảm, một chiêu thức chém giết vô tình. "Một đao kinh khủng này, chẳng lẽ Lãnh Phi Phàm lại muốn giết Triệu VôKhuyết sao?" Yến Phi Hoa trong lòng cả kinh. Linh hồn phát rét, hàng tỉ tế bào trên toàn thân Triệu Vô Khuyết cũng cảm nhậnđược một đao kia kinh khủng thế nào, nếu như mình không đột phá thì dưới mộtđao kia, chỉ có chết mà thôi. Đao pháp Lãnh Phi Phàm được xưng tụng là Vô Sinh, đến ma quỷ thần thánh cũng khóthoát, không phải là không có đạo lý. Không bị khống chế, hàng tỉ tế bào trong cơ thể Triệu Vô Khuyết ngọa nguậy rồi phụtlên lực lượng khổng lồ hướng ra phía ngoài, toàn bộ những lực lượng này lại tậptrung đến não bộ Triệu Vô Khuyết, sau đó hướng ra bốn phương tám hướng khuếchtán mạnh mẽ, sau một khắc, cả người Triệu Vô Khuyết phảng phất như bị điện ápđánh trúng làm thông thấu cả linh hồn, liền sau đó hết thảy vạn vật ở trong mắtcủa hắn cũng bắt đầu chậm lại. Ầm!Ánh đao cùng kiếm khí va chạm nhau nổ tung, Triệu Vô Khuyết hộc máu, cả người bayrớt ra ngoài, còn ánh đao đã bị phá vỡ, nhưng đao thế phảng phất như một thanh đaohư ảo như cũ vẫn không ngừng áp bách hắn. Xuy!Còn trên gương mặt Lãnh Phi Phàm thì phiêu khởi ra một tia máu tươi, tại đó hiệnra một vết kiếm với góc độ thật tinh tế và sắc bén. "Không hổ danh là Vô Khuyết Kiếm Khách, ở thời khắc mấu chốt mà vẫn còn cóthể đột phá đến Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới. " Trường đao vào vỏ, Lãnh PhiPhàm trên mặt lộ ra một nụ cười thản nhiên. Vừa rồi, nếu như Triệu Vô Khuyết không có đột phá thì tuyệt đối không ngăn đượcmột đao kia, một đao kia chỉ sợ không thể đánh chết hắn cũng sẽ làm cho hắn tổnthất ít nhất là chín thành lực lượng. Thế nhưng, Triệu Vô Khuyết cuối cùng cũngchạm đến được cảnh giới này, chẳng những làm mất đi hết bảy thành lực đạo của TuLa Trảm, mà còn phản kích ngược lại đối phương, kiếm khí khẽ quét qua trêngương mặt làm hắn bị xước một chút. "Lần Thần Chi Thí Luyện Tràng này mở ra, sẽ có tương đối náo nhiệta. " (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Yến Phi Hoa trong mắt hiện lên nhè nhẹ cuồng nhiệt, nàng như thế nào lại nhìnkhông ra Triệu Vô Khuyết đã chạm đến Vô Ngã Thiên Nhãn, một tầng cao hơn của VôNgã cảnh giới chứ. Vô Ngã Thiên Nhãn cũng không phải chỉ là cường hóa ánh mắt, mà là cường hóa cảmgiác của toàn thân, tỷ như ngũ giác hoặc thậm chí là giác quan thứ sáu, khi đó,võ giả liền có thể dự đoán trước mọi hành động của đối phương, sẽ nhìn ra sơ hởcủa vạn vật xung quanh. Đối với một sự vật nào đó mà hắn nhìn như nó không cósơ hở, thì thật ra là do cảnh giới của hắn không đủ, khi ngũ giác đã mạnh đến mộtcảnh giới nhất định, thì liền sẽ thấu rõ mọi thứ xung quanh có vô vàn điểm yếu,không thứ gì có thể che dấu được. Khụ!Ở ngoài mấy ngàn dặm, Triệu Vô Khuyết ho ra từng ngụm máu, thân thể của hắn gầnnhư bị chia năm xẻ bảy, hiện ra đầy rẫy vết đao, những vết đao này không ngừngngọa nguậy, trong khoảng thời gian ngắn lại không cách nào lấy Bất Tử Chi Thân đểkhôi phục, vì phía trên chúng có ẩn chứa đao ý cùng Hủy Diệt đao khí, vẫn mộtmực không tan đi. “Tốt cho một chiêu Tu La Trảm. ”Triệu Vô Khuyết ngẩng đầu lên, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên người Lãnh PhiPhàm. Lãnh Phi Phàm nói: "Có thể đón được một chiêu Tu La Trảm của ta mà khôngchết, ngươi miễn cưỡng đã được liệt vào một trong các kình địch của ta rồi, bấtquá ta đã nương tay vì biết rằng, ngươi muốn ta toàn lực ứng phó để cho ngươi cóthể chính thức bước vào Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới, bằng không, lần sau ta sẽ giếtngươi thật đấy. " Câu nói sau cùng được nói ra, lưng sau Lãnh Phi Phàm đã phảng phất xuất hiệnmột cái Ma Thần hư ảnh. "Ngươi vẫn không có toàn lực ứng phó sao?"Triệu Vô Khuyết không biết Lãnh Phi Phàm đã dùng mấy thành thực lực, nhưng hắn vẫnlà muốn đa tạ đối phương, không có đối phương áp bách như vậy thì hắn sẽ khôngthể nào sớm như vậy chạm đến Vô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới. "Ha ha, một trận đánh đặc sắc đấy, Lãnh Phi Phàm, Thần Chi Thí Luyện Tràngmở ra, ta rất mong được cùng ngươi đánh một trận, còn Triệu Vô Khuyết, lần saugặp mặt, ngươi hẳn là sẽ mạnh hơn ah, bằng không thì cứ với mấy đối thủ như vậy,tựu không có ý nghĩa gì rồi. " Yến Phi Hoa đã đi xa nhưng thanh âm tại chỗ cũvẫn chấn động không tan. "Đi nhanh như vậy, như thế nào ta vẫn cảm giác tốc độ của mình vẫn chưachắc có thể áp chế được nàng. "Quái Tốc Lang Vương sờ sờ càm, thân thể từ từ trở thành nhạt nhòa. "Hai vị, hẹn gặp lại tại Thần Chi Thí Luyện Tràng. "Sau một khắc, thân thể hoàn toàn hóa thành hư vô. Trước khi đi, Lãnh Phi Phàm đối với Triệu Vô Khuyết nói: "Ở Hỏa Điểu Tinh,ta đã đụng phải một kiếm khách rất có ý tứ đấy, ta không biết hắn có lĩnh ngộVô Ngã Thiên Nhãn cảnh giới hay không, nhưng ở phương diện năng lực này, hắnhết sức không đơn giản, một ngày kia mà đụng phải hắn thì ngươi không nên khinhthường, àh đúng rồi, hắn mặc y phục màu xanh da trời đấy. " Bá!Lãnh Phi Phàm rời đi. "Kiếm khách mặc y phục màu xanh da trời à?"Triệu Vô Khuyết hơi chú ý đến vấn đề này, kẻ có thể làm cho Lãnh Phi Phàm nói “khôngđơn giản”, tất nhiên hắn sẽ “không đơn giản”. -----------------NgũHành Chi Địa ở vào tận cùng phía tây Hỏa Điểu Tinh, dựa vào dụng cụ “tinh thầnảnh thu nhỏ”, Diệp Trần rất nhanh xác định được phương vị Ngũ Hành Chi Địa, rồilái Kim Mị Ảnh chạy đi qua. Kim Mị Ảnh chính là tên mà Diệp Trần đặt cho Thiên Vương cấp chiến hạm. Trên thực tế, ở Hỏa Điểu Tinh này, Kim Mị Ảnh có tốc độ cũng không nhanh hơn DiệpTrần bao nhiêu, vì dưới tình huống có đại khí gây trở ngại, hình thể càng lớnthì sẽ gặp phải trở ngại càng lớn, Kim Mị Ảnh dài đến gần trăm thước, nơi rộngnhất có chừng 12 thước, mặc dù hình dáng như giọt nước của nó có thể làm giảm lựccản của đại khí xuống tới một mức độ nhất định, nhưng xa xa vẫn kém hơn thânthể con người. Thế nhưng, Hỏa Điểu Tinh có đường kính cũng là 2700 vạn dặm, nên dù có nhanh haychậm hơn một chút thì cũng không có ý nghĩa nhiều lắm, tuy vậy, ngồi trên Kim MịẢnh thì có thể tiết kiệm được biết bao nhiêu là Chân Nguyên. Nội thất bên trong Kim Mị Ảnh hết sức xa hoa, ở trong đại sảnh, Diệp Trần vừa cóthể nhìn ra bên ngoài khoang thuyền để thưởng thức phong cảnh, vừa thưởng thứccực phẩm tửu ngon lành. Vùi đầu chế tạo bảo kiếm suốt gần nửa năm nay, thật lâu rồi hắn đã không có đượckhoảnh khắc thư giãn nhẹ nhàng như vậy. Uống xong một bình rượu thì cũng đã đến Ngũ Hành Chi Địa, thiên địa khí tức tạiđây làm Kim Mị Ảnh bắt đầu rung chuyển mạnh. Cửa khoang mở ra, Diệp Trần đi ra bên ngoài, lập tức, từng cơn gió ngũ sắc phôthiên cái địa thổi tới đây. (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Những đạo Ngũ sắc phong này mạnh mẽ và nóng bức đến mức có thể tiêu kim hóacốt, nếu không phải là Sinh Tử Cảnh vương giả thì tuyệt đối không thể ngăn cảnchúng. Thu hồi Kim Mị Ảnh vào trong, Diệp Trần hạ xuống mặt đất. Xuy!Chân mới vừa chạm xuống mặt đất thì một đạo kim sắc quang ảnh đột nhiên từ đâu phiphác đến với tốc độ nhanh như điện quang, khí tức sắc bén đến dị thường. "Là Kim Linh Vương!"Ánh mắt của Diệp Trần lập tức bị thu hút bởi hình thể của đạo kim sắc quang ảnhkia, đây là một sinh vật có màu vàng nhưng lại không có ngũ quan, cả người nó đềudo kim khí màu vàng cấu tạo thành, làm cho người ta cảm giác được một sự sắcbén hết sức nguy hiểm, tay phải của nó có hình dạng như một thanh đại đao,hướng phía Diệp Trần bổ đến, ngay cả Ngũ sắc Phong Đô cũng dễ dàng bị bổ ra. "Nó tựa hồ không có linh trí ah. "Nguyên khí tạo thành sinh mệnh, thông thường sẽ có chút linh trí, bằng khôngcũng sẽ không thể trở thành sinh mệnh được, nhưng con Kim Linh Vương này lại cơhồ không có linh trí, chỉ biết giết chóc mà thôi, chiêu thức cũng không có bấtkỳ quy luật nào, là phương thức công kích nguyên thủy nhất. Kiếm Thế thả ra, thân ảnh Kim Linh Vương bị dừng lại đôi chút, Diệp Trần khôngchậm không nhanh đi tới, một chưởng đặt tại trên lồng ngực đối phương, “khúckhích khúc khích xuy”, năm đầu ngón tay hắn phân biệt thả ra năm sợi kiếm khígiao nhau chung một chỗ tạo thành cơn lốc kiếm khí đáng sợ, đem Kim Linh Vươngcắt thành hư vô, Kiếm Ý ẩn chứa phía trên lại càng mạnh mẽ tiêu diệt ý thức củanó, khiến nó không cách nào phục dựng lại thân thể. Đánh chết Kim Linh Vương đối với Diệp Trần mà nói, bất quá chỉ là tiện tay màthôi, sau đó hắn dần dần tiến sâu vào Ngũ Hành Chi Địa. Ngũ Hành Chi Địa có đầy dẫy các loại nguyên khí sinh mệnh, như Kim Linh Vương,Mộc Linh Vương, Thủy Linh Vương, Hỏa Linh Vương cùng với Thổ Linh Vương, tại chỗmà Diệp Trần đang đứng là nơi có nhiều Kim Linh Vương nhất. "Thúc thúc, chúng ta không ngăn được nữa rồi, mau lui ra!" Ở chỗ sâu trong Ngũ Hành Chi Địa, từng kẻ Bán Yêu Vương bị đánh chết, chỉ cònlại hai gã Bán Yêu Vương cường đại nhất đang chật vật rút lui, hai kẻ Bán YêuVương này, một người là trung niên nam tử có tu vi là Sinh Tử Cảnh ngũ trọngthiên, một người là Cẩm y thanh niên có tu vi là Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên,người đang nói chuyện chính là Cẩm y thanh niên. Đối thủ của bọn họ là một con Kim Linh Vương cường đại, con Kim Linh Vương này lớngấp đôi so với Kim Linh Vương bình thường, trên người của nó không phải là màuvàng thuần túy, mà là một màu vàng nhạt, hai cánh tay của nó, một bên hóa thànhđại đao, một bên hóa thành trường kiếm, đao quang kiếm ảnh được phóng ra trànngập chung quanh, bất kỳ vật gì cũng không thể ngăn cản được nó. "Hiện tại, cho dù chúng ta rút lui thì nó cũng sẽ không bỏ qua cho chúngta đâu. "Trung niên Bán Yêu Vương cười khổ. Kim Linh Vương màu vàng nhạt liền giết tới, tay phải như đại đao của nó vung chémxuống làm mặt đất bị vỡ ra một cái cái khe khổng lồ, phải biết rằng, mặt đất tạiNgũ Hành Chi Địa hết sức cứng rắn, có thể chém ra một dấu vết cũng coi là khôngtệ rồi, còn chém ra một cái khe như vậy, chỉ có Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiêncường giả thì mới có thể làm được. Trung niên Bán Yêu Vương cũng là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cường giả, thếnhưng công kích của hắn ngay cả phá vỡ thân thể phòng ngự của con Kim LinhVương này cũng không được, ngược lại, công kích của nó lại có thể dễ dàng cắt đứthộ thể Chân Nguyên của hắn ra. "Thúc thúc, có người đến!"Mặc dù đang cố hết sức chém giết, nhưng gã thanh niên kia cũng không quên quansát tứ phía. "Ừ, cẩn thận một chút, những người xuất hiện ở chỗ này thường không phảilà hạng lương thiện ah. " Trung niên Bán Yêu Vương vừa đánh vừa lui. Rất nhanh, một đạo nhân ảnh đang bay tới. Chợt, bóng người kia bắt đầu gia tốc, hướng về bên này bay đến. "Không tốt, cẩn thận. "Trung niên Bán Yêu Vương kinh hãi, cho rằng đối phương muốn “bỏ đá xuống giếng”. Ầm một tiếng, Kim Linh Vương màu vàng nhạt kia bị đánh bay ra ngoài, thân thểchia năm xẻ bảy. "Thật tốt quá, hắn không phải là kẻ “bỏ đá xuống giếng”, bất quá lực côngkích của hắn thật cường đại, có thể đem đầu Kim Linh Vương này đánh nát dễ dàngmặc dù phòng ngự thân thể của nó đã đạt đến mức độ Cực phẩm trung đẳng bảo giáprồi!" Hai người này cảm thấy hết sức khiếp sợ, đây là một con Kim Linh Vương khônggiống như bình thường, là Ngũ Hành Kim Linh Vương có phòng ngự hết sức kinhkhủng, trên căn bản, Sinh Tử Cảnh lục trọng Thiên trở xuống sẽ không thể gây rathương tổn đối với nó.