Chương 1148:
Thiên Thương Kiếm. (1)Những kẻ mạo phạm tông môn, cũng sẽ xem xét, đắc tội một vị Sinh Tử Cảnh Vương
có hậu quả gì, nhất là một ít Sinh Tử Cảnh Vương giả am hiểu tốc độ, lại càng
không thể đắc tội, đắc tội, sau này sẽ phiền, hắn không dám giết ngươi trong
sơn môn, nhưng hoàn toàn có thể đánh chết ngươi hoặt đệ tử của ngươi. Sinh Tử Cảnh Vương giả hoặc là không kết thù, một khi kết thù chính là tử thù,
cho nên dưới tình huống bình thường, Sinh Tử Cảnh Vương giả sẽ ít khi đắc tội đối
phương. Trường Thiên Phái chấn động, cũng không dám để Diệp Trần phân tâm, hắn đang
toàn tâm toàn ý nghiên cứu thức thứ hai của Chấn Kiếm Quyết. Xùy!Một âm thanh giống như tiếng vải bị xé rách vang lên, Diệp Trần một kiếm kéo lê
ra, kiếm quang thập phần rõ ràng, nếu như phóng đại gấp trăm lần, có thể phát
hiện, kiếm quang kỳ thật đang dùng tốc độ siêu thanh mà chấn động, bởi vì tốc độ
chấn động quá nhanh, làm cho người ta không cảm nhận được nó đang chấn động,
nhìn về phía trên thập phần rõ ràng, chẳng khác gì một chiêu kiếm bình thường. Oanh!Ngọn núi đối diện, bỗng nhiên chặn ngang cắt đứt, tro bụi đầy trời, chính giữa
trống một mãnh. - Không được, Kim Chi Áo Nghĩa và lực lượng chấn động không cân đối. Người trong nhà biết rõ chuyện nhà mình, một kiếm này, nhìn về phía trên uy lực
hùng vĩ, kỳ thật chi tiết, tỉ mĩ cũng có không ít sơ hở, nói một cách khác,
phương diện kỹ xảo chưa đủ, gặp được đối thủ bình thường thì khá tốt, gặp được
Ma Đao Vương hoặc Vương giả tinh thông lực lượng chấn động, trên kỹ xảo hắn sẽ
thua thiệt nhiều. Đương nhiên, Diệp Trần có thể dùng thực lực tuyệt đối để thủ thắng. Nhưng mà Diệp Trần càng ưa thích trên phương diện kỹ xảo siêu việt đối phương. - Ân? Có người đến!Ngày hôm đó, một nam một nữ đi vào Trường Thiên Phái. Nam là một nam tử trung niên cây gầy, trên người mang theo đao khí nhàn nhạt,
đao khí cực kỳ tinh tế tỉ mỉ, một tia từng sợi, giống như gió xuân thổi vào
mặt, nữ tử đi theo sau lưng hắn, bề ngoài tuổi hết sức trẻ, tướng mạo kiều mỵ
lãnh diễm, chính là Lam Sơn Mi đệ tử của Ma Đao Tông. Hai người không có trực tiếp đi tới chỗ của Diệp Trần, mà lễ phép hạ xuống giữa
quảng trường ngọn núi chính trên Trường Thiên Phái. - Thật sự không thể ngờ được, hắn nhanh như vậy đã trở thành Sinh Tử Cảnh Vương
giả. Trung niên nam tử có chút cảm khái, vốn hắn còn chuẩn bị vào thời điểm Diệp Trần
nguy nan, trợ giúp đối phương một chút, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi
còn tốt hơn so với dệp hoa trên gấm, nhưng kế hoạch này phải biến hóa rồi,
nhưng hắn sai sót trong việc kết giao với đối phương, cũng may đệ tử Lam Sơn Mi
và Diệp Trần giao tình không tệ, biết được Diệp Trần tiến vào Sinh Tử Cảnh, hắn
mang theo Lam Sơn Mi, đi tới nhà bái phỏng. - Mị nhi, ngươi vận khí rất tốt, một kỳ tài vạn năm khó gặp, cũng bị ngươi gặp
được, nhưng ngươi lại trở thành bằng hữu của hắn, chúng ta tu luyện võ đạo, tuy
đều có ngạo khí, không thích khúm núm, nhưng nhân lực tài nguyên ắt không thể
thiếu, năm đó Huyền Hậu có thể thuận lợi tiến vào Sinh Tử Cảnh, trở thành nhân
vật hết sức quan trọng của Chân Linh Đại Lục, sau lưng đều có bóng dáng của
Long Vương, mà Diệp Trần này, sau lưng của hawnslaij có bóng dáng của Long
Vương và Huyền Hậu, ta so với bọn họ, cuối cùng vẫn kém hơn rất nhiều, nói chuyện
cũng không có phân lượng như người ta, mà Diệp Trần này, tương lai nhất định sẽ
trở thành nhân vật phong vân của Chân Linh thế giới. Nam tử trung niên này chính là tông chủ Ma Đao tông Ma Đao Vương, chiến lực đạt
tới tam tinh, trên Huyết Thiên đại lục rất có danh tiếng, nhưng so với cả Chân
Linh thế giới, chiến lực tam tinh, căn bản là không có quyền nói chuyện gì, chiến
lực tứ tinh còn miễn cưỡng, chỉ có ngũ tinh, nói chuyện nhất ngôn cửu đỉnh, bất
luận kẻ nào cũng phải bán mặt mũi, thời đại sắp rung chuyển, có một Vương giả
tuyệt đỉnh làm chỗ dựa, đó là việc cần làm, không có chỗ dựa, thực lực bản thân
bình thường, nói vẫn lạc là vẫn lạc. - Sư phụ, Mị nhi và Diệp Trần kết giao trong một đoạn thời gian, có thể nhìn
ra, hắn là một người trọng tình trọng nghĩa, chúng ta dùng thành thật đối đãi hắn,
hắn sẽ dùng thành thật đối đãi với chúng ta, nếu như chúng ta chỉ muốn lôi kéo
quan hệ, hắn sẽ không thâm giao với chúng ta. Lam Sơn Mi nhắc nhở Ma Đao Vương. - Ngươi nói đúng, về tình về lý, chúng ta đều phải làm bằng hữu với hắn, mà
không phải kết giao có mục đích. Ma Đao Vương làm sao không biết đạo lý này. - Ma Đao Vương cùng Lam cô nương đại giá quang lâm, làm vẻ vang Trường Thiên
Phái của kẻ hèn này, Lý mỗ không có từ xa tiếp đón. Trong đại điện, Lý Trường Phong tự mình đi tới nghênh đón, vẻ mặt đầy tươi cười. Ma Đao Vương khẽ gật đầu, dùng địa vị của hắn, sẽ không cùng thèm để ý tới Linh
Hải Cảnh hậu kỳ như tông chủ Trường Thiên Phái này làm gì, nhưng sau lưng người
ta có Diệp Trần, địa vị lập tức phát sinh biến hóa. - Lý tông chủ, chúng ta đến tìm Diệp Trần. Lam Sơn Mi lễ phép nói ra. Lý Trường Phong nói: - Diệp trưởng lão đang tiến hành luyện kiếm ở sơn mạch trung tâm, ta đã phái
người đi thông tri cho hắn, nhị vị không bằng tới đại điện uống trà, nghỉ ngơi
một lát. - Cũng tốt!Ma Đao Vương gật đầu. Thời điểm hai người cất bước đi vào, một đạo kiếm quang từ xa tiến đến gần, hạ
xuống quảng trường, chính là Diệp Trần. - Lam cô nương. Diệp Trần nhìn Lam Sơn Mi mỉm cười, chợt ánh mắt rơi vào trên người Ma Đao
Vương, hỏi:- Vị này chính là?Lam Sơn Mi giới thiệu nói: - Diệp Trần, vị này chính là gia sư Ma Đao Vương, cũng là tông chủ Ma Đao tông. Nói ra lời này, nàng đang đánh giá Diệp Trần, so sánh với trước kia, trên người
Diệp Trần có một cổ uy áp đáng sợ, cổ uy áp này, căn bản không ẩn giấu được, dù
Diệp Trần đã thu liễm khí tức Vương giả của mình, nhưng cổ uy nghiêm này không
cách nào nội liễm, chủ yếu là sau khi tiến vào Sinh Tử Cảnh, linh hồn cùng chân
nguyên sẽ thăng hoa, cho dù không tận lực, đều này làm cho người dưới Sinh Tử Cảnh
cảm thấy áp bách, một khi Sinh Tử Cảnh Vương giả tận lực phóng xuất uy áp, người
dưới Sinh Tử Cảnh ngay cả dục vọng liên tục chuyển động tay chân cũng mất đi,
đương nhiên, một số thiên tài tuyệt đỉnh là ngoại lệ. Sư phụ nàng Ma Đao Vương, trên người cũng có một cổ uy áp, nhưng hình như không
cường đại giống như Diệp Trần/- Thì ra là Ma Đao Vương, hoang nghênh. Diệp Trần ôm quyền. Ma Đao Vương cười nói: - Mạo muội đến nhà bái phỏng, mong đừng trách, nghe nói ngươi tiến vào Sinh Tử
Cảnh, lúc này vừa thấy, quả nhiên đồn đãi là thực, Lam mỗ ở chỗ này chúc mừng. Ma Đao Vương cũng ôm quyền một cái. - Hai vị bên này, xin mời!Diệp Trần tay phải dẫn lên ngọn núi của mình, lập tức nhìn Lý Trường Phong nói:- Tông chủ, bọn hắn sẽ do ta chiêu đãi. - Tốt. Lý Trường Phong biết rõ không có chuyện của hắn, nhưng một vị Vương giả tới Trường
Thiên Phái bái phỏng, truyền đi, bọn họ có mặt mũi rất lớn. Ba người bay đến ngọn núi của Diệp Trần, cuối cùng dừng lại ở một bình đại trên
đỉnh núi, bình đài nằm trên đỉnh cao nhất của ngọn núi, bên trong có bàn đá ghế
đá.