Bởi vì vẫn còn phải chiến đấu nên việc chúc mừng trở nên tương đối đơn giản hơn, bọn Buenaven thật sự quá hưng phấn, với sức mạnh của Arthur và Murphy thì chắc chắn phải có người vào được chung kết trận quyết đấu. Murphy vô cùng khống chế không uống chút rượu nào, Trâu Lượng cũng uống không nhiều, thoải mái nhất là Buenaven. Trí cáo cũng muốn mất đi lý trí rồi, mặc kệ bị thương hay không vẫn phải buông thả một chút, một người quá tỉnh táo đôi khi có những lời khó mà mở miệng, nhưng nếu đã uống nhiều rồi thì có thể nói những chuyện bình thường không dám nói. Murphy là người chất phác, nhiều người cho rằng sư tử vàng chắc phải là người hào phóng sảng khoái, nhưng đối với những người quen biết hắn đều biết hắn hiền như thế nào. Có điều việc này cũng chưa ai nói ra, cuối cùng Buenaven uống say rồi ôm vai Murphy nói ra hết, Murphy chỉ cười cười, cho thấy không có bất cứ khó chịu nào. Sau đó Buenaven lại lắc lư đi đến bên cạnh Trâu Lượng, một đôi mắt cáo nhìn Trâu Lượng. Hắn luôn cảm thấy đã gặp Trâu Lượng ở đâu đó, có vẻ như trước đó đã biết nhau rồi, cảm giác vô cùng quen thuộc. Trâu Lượng cũng không biết nói sao, hắn quả thật có một thân phận khác tại Thú linh giới. Lúc hắn chiến đấu Buenaven khẳng định cũng đã thấy, với sức quan sát của hắn chắc chắn sẽ cảm thấy được chút gì đó quen thuộc, chỉ có điều Trâu Lượng và Arthur kể cả tướng mạo lẫn dáng người đều có sự khác biệt rất lớn. Tinh thần của Faure vẫn rất là sa sút, bị tước mất năng lực làm hắn cảm thấy rất đau khổ. Buenaven cũng đến an ủi hắn, tin tưởng Arthur và Murphy hai gã quái vật kia đã nói thì chắc chắn có thể hoàn thành. Uống chút rượu vào làm tâm tình Faure cũng dần dần thoải mái hơn, sức mạnh bắp thịt và khả năng cuồng hóa là thiên phú của hắn, nhưng cho dù không có những thứ này thì Faure vẫn là Faure. Sư tử đen Riera cung kính hướng Murphy mời một chén rượu, kêu một tiếng đại ca, đây là chuyện nội bộ tộc Lion, Riera biểu hiện sự tôn kính đối với Murphy, đồng thời cũng chính là thừa nhận địa vị của hắn. Sư tử vàng hoàn toàn xứng đáng!Murphy thản nhiên tiếp nhận, người mạnh thật sự chính là như vậy, không cần ngày nào cũng phải nói ra, nhưng ai cũng đều hiểu rất rõ ràng. Mọi người cũng hiểu vì sao Arthur và Murphy luôn dốc hết sức lực trợ giúp những người bên cạnh mà không sợ bị vượt qua, chủ yếu là vì tính cách bọn họ như thế. Ngoài ra không thể không nói, một chiến sĩ mạnh mẽ, một tế ti tự tin, hoàn toàn không sợ bị vượt qua. Hai gã quái vật này đúng là cùng một loại, các anh em đều tương đối chờ mong khi nghĩ đến hai kẻ này nếu giao thủ sẽ là một trận đấu ấn tượng như thế nào đây. Đến cùng là sư tử vàng mạnh hơn hay là Arthur yêu nghiệt hơn. Chỉ có điều đối thủ mà Arthur và Murphy phải đối mặt cũng là loại thực lực sâu không lường được. Cả hai có thể vào được vòng chung kết trận quyết đấu đã rất hài lòng rồi, không thể có quá nhiều hy vọng không thực tế. Các chiến sĩ phía nam đều tương đối vui vẻ, trong khi đó Randy, Cote và đám người tế ti đoàn cũng cùng các chiến sĩ phía nam kết thành một đội. Đối với bọn Randy thì những người này đều là mục tiêu theo đuổi của bọn họ. Sau tiệc ăn mừng, Trâu Lượng liền đến thăm Tuyết nữ. Tuyết nữ không thích thắp đèn, nhưng trong phòng lại có ánh sáng lờ mờ, nhiệt độ hơi thấp hơn bình thường, Tuyết nữ có vẻ như đang có vấn đề gì đó. "Cuộc sống của Thú tộc chúng ta có phải rất phong phú không?". Trâu Lượng cười nói, hắn muốn chủ động làm cho Tuyết nữ hiểu rõ thế giới Thú tộc, càng quen thuộc thì càng có thể làm cho linh hồn Emma thức tỉnh. "Ngày mai chiến đấu phải thắng, nếu ngươi thua thì để ta giúp một tay", Tuyết nữ nói. Trâu Lượng có vẻ khó xử, ho khan vài tiếng, "Không được làm bậy, Thú tộc chúng ta khác Yêu tộc các ngươi ở chỗ làm gì cũng phải có quy củ đàng hoàng". "Hừ, cái đám yếu đuối như vậy mà cũng làm cho ngươi vất vả, ta chỉ cần một đầu ngón tay là đủ xử hết". Tuyết nữ không hề nể mặt nói. Trâu thần côn không nói gì, mấy kẻ đó mà yếu sao... Cho dù đối với bốn đại yêu vương thì quả thật mấy tuyển thủ này không thể xem như người mạnh, nhưng dù sao nàng cũng quá xem thường bọn họ rồi. Tuy không biết bây giờ Tuyết nữ có thể sử dụng mấy thành sức mạnh, nhưng muốn đối phó với bọn họ chắc chắn cũng không phải dễ dàng như vậy. Sức mạnh từ sự trưởng thành của Thú tộc và sự tích lũy của Yêu tộc hoàn toàn khác nhau. "Cái cô bé hôm nay có quan hệ gì với ngươi?", Tuyết nữ lại hỏi. Trâu Lượng dừng một chút, "Ngươi có hứng thú với chuyện này sao?". Một mắt liếc Trâu Lượng, Tuyết nữ trầm tư trong chốc lát, "Không biết, không biết làm sao lại nhớ đến vấn đề này, có lẽ là thân thể này muốn biết". "Bạn". "... Ngày mai ta không đi, ta cần nghỉ ngơi". Truyện được copy tại Truyện FULLTuyết nữ bất chợt ném ra một câu, Trâu Lượng lại hy vọng Tuyết nữ sẽ đi, có điều xem dáng vẻ nàng hiện tại không thể liều lĩnh được, cũng khó có được cục diện ổn định như bây giờ. Đóng cửa lại, Trâu Lượng lắc lắc đầu, Peloponnisos là đối thủ tốt, Trâu Lượng cũng không dám xem thường. Sân đấu Huy Hoàng, lại có rất nhiều khán giả, nhiều năm nay ngoại trừ những ngày lễ quan trọng thì rất ít khi xảy ra những trận đấu gây nhiều sự chú ý như vậy. Việc lần này lại liên hệ đến người kế thừa của các gia tộc lớn, làm cho nó bỗng chốc trở thành đề tài chính trên khắp đế đô. Ai cũng muốn tận mắt chứng kiến người chiến thắng cuối cùng, sẽ là ai đây, không có gì chắc chắn, ai cũng không nắm chắc được. Các trận cá cược bên ngoài cũng rất phong phú, quan trọng nhất là kiểu chiến đấu như vậy không thể tác động được, càng làm cho nhiều người cảm thấy hứng thú. Mà lần này lại có một nơi đánh cuộc rất đặc biệt, đó chính là cửa hàng thú linh Mạnh Nhất do Arvil quản lý. Ông chủ cửa hàng vốn là anh kết nghĩa với Arvil, lần này cô ta mở ra đánh cuộc, bắt Arthur sẽ trở thành đệ nhất cao thủ trong thế hệ trẻ, tỉ lệ cược cao khủng khiếp. Cửa hàng thú linh Mạnh Nhất chỉ mở ra một trận đánh cuộc như vậy, nhưng lại có rất nhiều người tham gia, trong đó nhiều người đều là hội viên cao cấp của cửa hàng, tỉ lệ 1 ăn 20, một tỉ lệ chết người. Ở Mông Gia không có chuyện phá sản, một khi đã chấp nhận đánh cuộc, nếu thua thì phải trả hết, nếu trả không hết thì sẽ trở thành nô lệ, một xu cũng không được nợ. Hơn nữa một khi chấp nhận mở ra đánh cuộc thì không được bỏ cuộc giữa chừng, mà trận đánh cuộc này của cửa hàng thú linh Mạnh Nhất thoạt nhìn vô cùng nghiệp dư, không chuyên nghiệp như bên gia tộc Nicola. Đánh cuộc bên nhà Nicola mỗi một ván đều có tỉ lệ cá cược khác nhau, tương đối tinh tế, về cơ bản đảm bảo sự ổn định của nhà cái, tỉ lệ lớn nhất cũng không tới 1 ăn 10. Ngoài ra tất cả các thẻ đánh cuộc (thẻ đánh bạc - dùng thay cho tiền khi chơi bài) giá trị lớn đều bị bọn họ nắm hết. Thân là vương giả trong thế giới ngầm, gia tộc Nicola biết rõ tầm quan trọng của quy củ, kích động là ma quỷ, quá tham lam chắc chắn sẽ dễ chết hơn là thu lợi. Trận đánh cuộc này của cửa hàng thú linh Mạnh Nhất vừa mở ra lập tức làm chấn động toàn đế đô, hầu như tất cả mọi người ở đế đô đều cảm thấy đây chính là chuyện đùa. Loại tỉ lệ cược này đều rất dễ dàng đem tiền ra chơi, tỉ lệ cược cao như vậy cơ bản có thua cũng không sợ. Cá độ chính là kích thích, mà cửa hàng thú linh Mạnh Nhất lại một lần nữa làm mọi người ở đế đô thấy sự mạnh tay của nó, loại hành động không có lý trí này rõ ràng đã đẩy tình thế lên đến cao trào. Muốn trở thành người chiến thắng cuối cùng còn cần phải thắng hai trận nữa, sức mạnh của Arthur quả thật không đơn giản, nhưng biểu hiện của 3 người kia cũng rất siêu phàm, cho dù là gia tộc Nicola cũng không dám có hy vọng quá lớn đối với truyền nhân của mình. Cửa hàng thú linh Mạnh Nhất lại tỏ ra vô cùng khí phách, từ khi xuất hiện ở đế đô đến nay, cách làm của họ đều rất nhất quán, luôn vô cùng huy hoàng hoa lệ. Arvil bình tĩnh tính toán, hiện nay cửa hàng thú linh Mạnh Nhất tiếp nhận cá cược đã hoàn toàn vượt qua khả năng chịu đựng của gia tộc, một khi thất bại thì chắc chắn là tiêu luôn. Lúc đại ca đưa ra tỉ lệ cá cược này Arvil cũng không biết phải đáp ứng như thế nào. Buôn bán quan trọng nhất chính là cân bằng giữa mạo hiểm và lợi ích, tuy Arvil biết đại ca rất mạnh, nhưng ba người kia cũng không phải loại dễ chọc, biểu hiện của họ hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của mọi người. Hơn nữa sẽ không có ai chịu nhượng bộ, mà còn tới hai trận thi đấu quan trọng nữa, tỉ lệ cá cược như vậy quả thật có thể hấp dẫn rất nhiều người đặt cược, nhưng đồng thời cũng sẽ mang đến hậu quả không thể chấp nhận nổi. Lần đánh cuộc này của cửa hàng thú linh Mạnh Nhất đã làm nổi lên phong trào cá cược ở đế đô, đồng thời làm cho trò đánh bài càng dễ dàng mở rộng ra hơn. Bắt kèo dưới (tức là bắt Arthur thua) vậy mà lại có tới một phần năm đến từ hội viên, về cơ bản số người tin Arthur sẽ chiến thắng cực kỳ nhỏ bé, bởi vì cho dù bắt kèo trên thắng rồi thì cũng không được bao nhiêu, nhưng nếu Arthur thua thì lợi nhuận lại rất cao. Trong tình hình đó, cho dù các hội viên có quan hệ tương đối tốt với cửa hàng thú linh cũng có rất nhiều người bắt Arthur sẽ thất bại. Trong chuyện kinh doanh thì không nói chuyện tình cảm, chẳng ai muốn mất tiền lãng nhách như vậy. Quyết định này quả thật làm cho gia tộc cảm thấy áp lực rất lớn, nhất là lại đang trong tình trạng tốt đẹp như vậy, tự nhiên lại làm nên chuyện mạo hiểm như thế này đúng là không sáng suốt chút nào. Nhưng Arvil đã chấp nhận rồi, cũng đã làm rồi, tâm trạng của tộc thỏ lúc này đang có áp lực rất lớn. Arvil thông minh lúc này cũng cảm thấy có chút không thở nổi nữa, nhìn con số không ngừng tăng lên lại không cảm thấy bất cứ vui sướng nào. Thật ra không chỉ có nàng mà toàn bộ nhân viên công tác ở cửa hàng thú linh đều cảm nhận được áp lực chưa từng có trước đây. Trong cửa hàng có rất nhiều người, các nàng đều vô cùng bận rộn, nhưng ánh mắt những người đó nhìn các nàng giống như đang nhìn những kẻ ngu đần vậy. Nhất là những người đó đã xem các trận đấu trước, sức mạnh của Arthur nói chung còn khá mờ nhạt, trong khi đó sư tử vàng, chiến hổ bất tử, tiểu yêu nữ, ai cũng không phải hạng dễ chọc. Giờ có người lại mở ra đánh cuộc như vậy, bọn họ cũng muốn nhân đó cổ vũ đối tượng mình thích, chút tiền ấy cơ bản không thành vấn đề. Đế đô phồn vinh là nơi tập trung của cải khắp thiên hạ, bọn họ rất muốn xem dáng vẻ phá sản của cửa hàng thú linh, chưa nói đến việc còn có thể tranh thủ kiếm chác được vài cô em tộc thỏ mang về nhà nữa. "Tiểu thư, lại có hai người đặt cược". Nếp nhăn trên mặt Rick càng ngày càng nhiều, làm quản gia cho gia tộc, lão đã từng nhìn Arvil lớn lên, bước đi từng bước cho đến ngày hôm nay, tiểu thư mỗi một bước đi đều rất trầm ổn, cho dù có chút mạo hiểm cũng đều nằm trong phạm vi khống chế được. Chỉ có lần này là thật sự quá nguy hiểm rồi, một khi lật thuyền, thì coi như cả đời không thể ngóc đầu lên được. "Ai?". "Một người tên là Larry Brian, nhưng theo ta điều tra thì thật ra chính là từ gia tộc Gabriel, 100 vạn đồng vàng đế quốc". Rick nói, cổ họng như mắc nghẹn, chuyện này rõ ràng chính là muốn đẩy bọn họ vào chỗ chết mà. Arvil im lặng gật đầu, nàng cũng đã nghĩ đến chuyện này. Cạnh tranh trong thương trường chính là luôn luôn không từ thủ đoạn, nếu có người để lộ ra sở hở, cho dù là bạn bè hay kẻ thù cũng tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình. Cửa hàng thú linh Mạnh Nhất mở ra ở đế đô cũng đã xâm nhập vào nghành nghề trước đây bị gia tộc Gabriel lũng đoạn (độc quyền), cộng thêm chuyện của đại ca, chiêu này tính ra cũng là hợp tình hợp lý, có điều đúng là vô cùng tàn nhẫn độc địa. "Tiểu thư, còn có một khoản 100 vạn đồng vàng, nhưng bắt đại nhân Arthur chiến thắng". "Ai?", Arvil cũng kinh ngạc một chút, rất ít người bắt Arthur thắng, cho dù có cũng toàn là bạn bè cả, ví dụ như đại nhân William đặt 100 đồng vàng bắt Arthur thắng, nhưng hắn cũng đặt 100 đồng vàng khác bắt Arthur thua, 100 vạn đồng vàng, tuyệt đối là chơi lớn đây. "Hội trưởng công hội nhà mạo hiểm, đại nhân O'Donna", Rick cung kính nói. Mặt Arvil thoáng nở nụ cười, gật đầu, trong lòng chợt tăng thêm mấy phần tin tưởng. "Tiểu thư, cũng chỉ như muối bỏ biển thôi, cho dù là Công hội nhà mạo hiểm đặt 1000 vạn đồng vàng cũng không đủ đền đâu". Rick cảm thấy mình già đi rất nhiều, chuyện lớn như vậy thật sự là hắn không thể chịu đựng nổi. Mặc dù hắn làm quản gia cũng đã trãi qua không ít việc lớn, nhưng gia tộc Rabbit cũng chỉ là tại Jerusamer có chút danh tiếng thôi, ở tỉnh Thần Diệu chẳng qua có thể xem như loại hai, mà bây giờ tại đế đô lại làm nên chuyện mà ngay cả loại phú hào nổi tiếng như gia tộc Nicola cũng không dám làm. "Rick, ngươi cảm thấy đại nhân O'Donna là vì viện trợ chúng ta sao?". Arvil cười nói. "Cái này... " Rick chợt suy nghĩ lại, mặc dù hai bên có quan hệ hợp tác, nhưng cửa hàng thú linh có phá sản cũng không ảnh hưởng gì đến công hội nhà mạo hiểm. Mà 100 vạn đồng vàng đối với công hội nhà mạo hiểm cũng không phải con số nhỏ, tuy công hội nhà mạo hiểm nắm giữ số lượng lớn nguồn lực của cải cố định, nhưng rất nhiều doanh thu đã trực tiếp bị lấy đi, 100 vạn đồng vàng là một con số tương đối lớn rồi. O'Donna thân là mười đại cao thủ của đế đô, sao lại có thể hành động theo cảm tính được, chưa nói đến việc bà ta không thể lấy sự trỗi dậy hiện tại của công hội nhà mạo hiểm làm tiền đặc cược được. Arvil tin tưởng vào sức mạnh của đại ca. Trong lòng nàng thoáng yên ổn thêm một chút, nhưng cũng chỉ có thể như thế, nàng có thể cảm thấy, đại ca hình như đã có chuẩn bị khác, tính cách của hắn không phải hay kích động như vậy, lúc nói chuyện này, đại ca vô cùng nghiêm túc, cực kỳ bình tĩnh. Bây giờ việc cần làm chỉ có thể là cầu nguyện thôi, bởi vì kết quả sẽ đến rất nhanh. Ghế khách quý cũng đã đầy, Thú tộc thích nhất là náo nhiệt, đây là cơ hội tốt như vậy, từng người họp lại thành từng nhóm nhiệt tình nói chuyện, các cô gái khoe khoang chiến lợi phẩm gần đây, còn cánh người đàn ông thì bàn luận chuyện danh vọng và quyền lực. Nhìn thấy Bích Tú vậy mà cũng có mặt, O'Donna không nhịn được cười nói, "A, đại nhân Bích Tú tâm tình tốt nha, ta còn tưởng rằng ngươi không đến chứ". Trên mặt Bích Tú lộ ra một nụ cười lạnh, "Nghe nói ngươi đặt 100 vạn đồng vàng bắt Arthur thắng, xem ra Công hội nhà mạo hiểm mấy năm nay kiếm không ít tiền nha". O'Donna cười cười, "Có người đưa tiền, ta không muốn lấy cũng không được, ôi, cũng vì ta ít tiền, nếu không phải đặt 800 vạn, lúc đó số tiền đặt của ngươi cũng sẽ trở thành lợi nhuận của ta rồi, ha ha". "Thật sao, mong rằng đến lúc đó ngươi vẫn có thể cười được", Bích Tú mơ hồ nói. Một trăm vạn đồng vàng quả thật là một khoảng đầu tư lớn, đối với gia tộc Gabriel cũng thế, nhưng đây chính là nhiều tiền thì nhiều lợi ích, 100 vạn đồng vàng nhiều nhất cũng chỉ làm Bích Tú đau xót chút ít, còn chưa đến mức bị thương đến gân cốt, ngược lại đối với Công hội nhà mạo hiểm thì lại chính là mạo hiểm thật sự. Trong khi hai vị đại nhân đấu đá với nhau, thì Giáo hoàng và Đại Quan cầm quyền lại có vẻ vô cùng hòa thuận. Trận đầu: Murphy và Michiwa. Sư tử vàng đi vào sàn đấu, lập tức sân đấu huy hoàng vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt. Mặc dù Murphy không hề phô trương, nhưng Thú tộc lại không thiếu những kẻ thích phô trương, loại phong cách này cũng sinh ra hiệu quả ngoài ý muốn, làm mọi người càng chờ mong đối với sức mạnh của hắn. Hơn nữa Murphy hình như càng gặp đối thủ mạnh thì lại càng trở nên mạnh hơn. Michiwa cũng lên sân khấu rồi, nàng mặc một bộ đồ đen bó sát người, càng tôn lên vóc người hấp dẫn của nàng. Dáng người xinh đẹp ngây thơ, tràn ngập mê hoặc vô hạn, tóc dài thanh tú càng làm cho mọi người không thể không chế sự mê hoặc mờ ảo. Mimi vừa xuất hiện thì chính là một tràng tiếng hoan hô và tiếng huýt sáo vang vọng rung trời, người đế đô vẫn thích ủng hộ gà nhà hơn. Huống chi Michiwa còn là người đẹp siêu cấp, gia chủ tương lai của gia tộc Nicola nhận được ưu đãi đặc biệt, thân phận nữ nhi không hề bị xem nhẹ chút nào. "Michiwa, nếu ngươi thua, hãy đem năng lực trả lại cho Faure", Murphy nói.