Buổi tối đến phòng thăm Lương Cảnh Đường vài lần, nhìn thấy anh ngủ rất say,Uất Noãn Tâm cũng cảm thấy yên tâm, ngã lưng trên sofa ngủ một giấc. Ngày hômsau thức dậy rất sớm, chuẩn bị buổi sáng. “Morning!” Một giọng nói ấm áp từ đằng sau truyền đến. “Anh thức dậy rồi à!” Uất Noãn Tâm quay đầu lại, Lương Cảnh Đường đã tắm rửasạch sẽ. Đầu tóc được gội sạch sẽ, ướt sũng rủ xuống trán. Cả người mặc một bộquần áo ở nhà, màu xám trắng nhẹ nhàng, chất liệu cotton, đem đến cho người kháccảm giác yên lòng. Anh luôn gọn gàng sạch sẽ, cách xử sự nhẹ nhàng, cùng với khuôn mặt tuấn tú,làn da trắng, gần như là một người hoàn hảo. “Ưm! Xin lỗi! Hôm qua…Anh quá lỗ mãng rồi!” Anh mặc dù đã say, nhưng có thểbiết được xảy ra chuyện gì. Không ngờ cô lại chăm sóc anh cả đêm, đây có thểhiểu là, cô đang quan tâm anh sao?Lương Cảnh Đường bất giác đỏ mặt, cũng may lúc đó Uất Noãn Tâm đang bận rộnchuẩn bị bữa sáng, nên không phát hiện. “Mau đến ăn sáng đi! Ăn no mới có sức để làm việc!” (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); “Được!” Lương Cảnh Đường ăn được một chút, cảm thấy mùi vị rất ngon. “Taynghề của em rất tuyệt nha!”Uất Noãn Tâm nhe răng cười. “Về điểm này em không khiêm tốn rồi! Dù gì mẹ emcũng là một đầu bếp nổi tiếng về món tây, em được truyền thụ bài bản đó!”“Ưm! Anh có thói quen vừa ăn sáng vừa xem tin tức, em không ngại chứ?”“Tất nhiên là không rồi!Em mở TV giúp anh!”Hai người vừa ăn sáng vừa tin tức. Một đám phóng viên vây quanh ở trên đườngcủa biệt thự, nhìn thấy một chiếc Lamborghini màu trắng liền bu quanh đến kínmít, vô số microphone chèn ép tranh dành để ở phía trước.