Trong phòng, Uất Noãn Tâm điên cuồng cắn cánh tay của Ngũ Liên, do bị cắn đaunên liền rút tay trở về. “Chết tiệt, trong từ điển của bổn thiếu gia đây khôngcó ba từ đánh phụ nữ!” Anh tát cô một cái làm cô ngã về phía sau. Cánh vung tay lên tựa như một mũi dao sắc bén hướng về phía Uất Noãn Tâm. Nhưng khi đến trước mặt của Uất Noãn Tâm, tay của Ngũ Liên lại không tát vào mặtcủa cô. Uất Noãn Tâm giống như một món đồ chơi vỡ nát, cả người bị Ngũ Liên kéo lên,nắm lên giường một cách thô bạo. Cả người giống như chim bị gãy cánh, người côgiãy nãy, liền bị anh đè xuống. Ngũ Liên thô lỗ xé rách váy áo của cô, cả gianphòng đều ngập đầy tiếng khóc thương tâm và kêu gào. Cả bộ lễ phục màu trắng đã bị xé thành vải vụn, lộ ra cơ thể trắng noãn nàcủa Uất Nõa Tâm. Ngũ Liên không kìm chế được kích thích, một tay nắm chặt lấy cổtay của cô, tay còn lại gỡ bỏ khăn tắm trên người mình. Thậm chí nếu phải cưỡng bức một cách tàn nhẫn, thì thái độ ung dung khônghoang mang cùng với ánh mắt của anh làm cho người khác bị choáng ngộp, nở một nụcười tà ác đầy quyến rũ: ” Tôi sẽ thay Nam Cung Nghiêu ở trên giường chăm sóc emthật tốt!” Hai con mắt híp lại chứa đầy sự khinh bỉ, anh gở khăn tắm ra, vậtkhổng lồ liền hiện ra trước mắt. Dùng lực tách hai chân của Uất Noãn Tâm ra, đemvật khổng lồ đặt ở bên dưới. Nhưng…. Ngay tại thời điểm đó, cửa bị mở tung ra. Hướng Lăng Phong là người đầu tiên xông vào bên trong, tính vung lên một nấmđấm. Nhưng lại bị Nam Cung Nghiêu cản lại, Hướng Lăng Phong không tin nổi nhìnvề phía anh, nhận lấy vẻ mặt tuyệt tình của anh. “Cậu…” Đang tính xé xác con mồi ngay trước mắt, liền bị người khác cản đường , NgũLiên có chút khó chịu, nhưng anh ta che giấu vô cùng tốt. Vẫn nở nụ cười bất cầnđời, thông thả buông Uất Noãn Tâm ra, nở một nụ cười đẹp: “Ngọn gió nào có thểmang ngài Nam Cung thổi đến đây vậy…”Uất Noãn Tâm không để ý đến cơn đau nhức ở khắp người, cố kìm nén sự xấu hổvà nhục nhã, chạy về phía Nam Cung Nghiêu, giống như một đứa trẻ chịu uất ứckhát vọng một tia ấm áp của người lớn. Nhưng Nam Cung Nghiêu lại không ôm lấycô, chỉ dùng thân mình che chắn đem cổ đẩy ra phía sau. Cỡi áo khoác ra, bao bọclấy cả người của cô. Toàn bộ quá trình, trên mặt không biểu lộ bất kỳ cảm xúc gì, chỉ trưng bộ mặtlạnh như băng. Ngũ Liên từ từ đứng dậy, dùng khăn tắm quấn quanh eo mình, khóe miệng nhếchlên đầy vẻ khiêu khích, rồi nói: ” Thì ra là người phụ nữ của anh, tôi lại còntưởng cô ta đem anh ra để hù dọa tôi nữa chứ…chị dâu, thất lễ như vậy, thật sựngại quá!”Trong giọng nói không hề có chút nào muốn xin lỗi, ngược lại tràn đầy sựkhiêu khích. Giống như biết rằng đối phương không thể làm gì anh vậy, chỉ xấcláo hơn thôi. Nam Cung Nghiêu từ nãy giờ không hề mở miệng nói một lời nào, chỉ im lặnglảng tránh làm cho Hướng Lăng Phong phát điên, cứ ngỡ rằng anh là kẻ máulạnh. Uất Noãn Tâm cuối thấp đầu xuống, nước mắt không ngừng chảy ra. Cô không hyvọng anh sẽ đòi lại công bằng thay cho cô, nhưng cứ im lặng như vậy, bộ dạngkhông quan tâm, không để ý của anh giống như đang xé rách, cứa chảy máu tim cô.