Một người diễn xuất thần như thế, bạn diễn của anh quả thực phải mang áplực rất lớn, bởi vì một khi phối hợp không tốt, cho dù diễn tốt như thếnào, cũng không thu lại điều gì cả, chỉ làm hỏng cảnh quay. LâmThi Ý sở dĩ tới đây xem, chính là muốn nhìn xem năng lực của Kiều An Hảo như thế nào, hiện tại Lục Cẩn Niên vừa mở đầu liền làm cho người kháckinh ngạc như vậy. Cô ta trong nháy mắt trở nên vui sướng khi người khác gặp họa, bởi vì, Kiều An Hảo chỉ là một người mới, đoàn làm phim củaKhuynh thành thời gian và Lục Cẩn Niên lại có yêu cầu cao về diễn xuất,Kiều An Hảo tuyệt đối là không có khả năng tiếp thu được vai diễn. Lâm Thi Ý nghĩ đến đây càng chắc chắn rằng Kiều An Hảo sắp bị xấu mặt, vìthế cố chấp hướng về phía Kiều An Hảo giả mù sa mưa mở miệng nói: "Chúng tôi đều thực sự chờ mong diễn xuất kế tiếp của cô đấy. "Lâm Thi Ý nói xong, liền đưa tầm mắt quét sang những người đứng bên cạnh mộtvòng, ngay lập tức có vô số người gật đầu phụ họa theo, nói đúng. Kiều An Hảo làm sao không biết rằng, trong lời nói của Lâm Thi Ý chính làmang theo ám chỉ, muốn xem bản thân mình tiếp theo sẽ bị xấu mặt như thế nào. Kiều An Hảo không có nói bất cứ điều gì, vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ như cũ, chỉ đến khi đạo diễn gọi tên cô, cả người trong nháymắt như là thay đổi hoàn toàn, vội vàng chạy về phía Lục Cẩn Niên ởtrong phòng. Cô nhìn tình hình của anh hiện tại, vô cùng lo lắnggọi tên anh, ngay lập tức đi tới, quỳ trên mặt đất rồi giật lấy chairượu trong tay anh. Lúc này, Lục Cẩn Niên đã say đến bất tỉnhnhân sự, Kiều An Hảo cố hết sức kéo Lục Cẩn Niên từ dưới đất lên trênghế salon, sau đó cầm lấy khăn ướt trên bàn trà, nhanh chóng lau mặt cho anh. Kiều An Hảo không phải là không biết làm gì, nhưng là trong giờ khắc này, cô nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên, anh đang nhắm chặt mắtlại, vẻ mặt đầy thống khổ, cô nghĩ đến anh đã từng nói với cô, cho dùngười anh yêu là ai, vĩnh viễn đều không phải là cô. Đáy mắt Kiều An Hảo liền toát ra đau thương không thể nói thành lời. Cô trước giờvẫn luôn yêu anh, nhưng trong hiện thực phũ phàng kia, không dám để tình yêu ấy biểu hiện ra một chút nào, nhưng bây giờ đang đóng phim, cô hoàn toàn không cần sợ hãi hay kiêng kỵ điều gì cả. Vì thế nên chỉ trongkhoảng thời gian ngắn, cả người Kiều An Hảo liền nhập tâm vào vai diễn,cô vừa dựa theo kịch bản của đoàn làm phim, lại có thể tự làm chủ đượcdiễn xuất của mình. Kiều An Hảo đưa ngón tay ra, nhẹ nhàng chạm vào mặtanh, mang theo vài phần si mê, mang theo vài phần yêu thương cùng khổsở, thấp giọng hỏi anh một câu: "Tại sao người anh yêu không thể là em?"Sau đó, cô ra sức cầm lại nước mắt, ghé vào trên ngực Lục Cẩn Niên. Chỉ có lúc quay phim như thế này, cô mới dám to gan tới gần anh như thế. Đáy lòng nghĩ vậy, Kiều An Hảo liền cảm thấy tuyệt vọng, cô chậm rãi nhắmhai mắt lại, một giọt lệ trong suốt từ khóe mắt chảy xuống.