Kiều An Hảo bình tĩnh ngồi vào chỗ, khoát tay với thợ trang điểm đang trang điểm cho mình. Thợ trang điểm không hiểu ý Kiều An Hảo lắm, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục đứng ở bên cạnh. Lâm Thi Ý cách đó không xa, thấy cảnh tượng như vậy, cười lạnh một chút,ung dung ngẩn cằm, để mặc cho thợ trang điểm chỉnh sửa lại cho mình. Đạo diễn xem xét hết hiện trường quay phim, lúc trở lại phòng hóa trang,muốn xem hai người đã trang điểm xong chưa, kết quả lại thấy Kiều Anngồi ngay ngắn ở đó, căn bản cũng chưa bắt đầu trang điểm lại, khôngnhịn được nhíu mày: "Tiểu Kiều, làm sao cô còn chưa trang điểm lại?"Kiều An Hảo nhìn hai phần kịch bản, không có bất kỳ sự thương lượng nào, chỉ vào kích bản trước mặt nói: "Nếu như quay kịch bản này, tôi sẽ trangđiểm lại, nếu như là kịch bản này, tôi không quay. ""Không quay?Vậy không phải là tôi đã bị xem thường rồi sao?" Lâm Thi Ý trong lúc bất chợt liền quay đầu, có chút tức giận hỏi đạo diễn. Trong trườngquay, đầu từ trước đến nay người đầu tư đều có quyền phát biểu, dù làđạo diễn, cũng đều phải nhường nhịn Lâm Thi Ý đã đầu tư cho đoàn làmphim ba phần, vì thế lúc nghe thấy những lời này của cô ta, lập tứchướng trừng mắt về phía Kiều An Hảo: "Tiểu Kiều, đừng quên cô là ngườiký hợp đồng, cô nói không quay là sẽ không quay sao?"Sau đó nghiêm mặt nhìn về phía thợ trang điểm ở bên cạnh: "Nhanh trang điểm lại cho cô ấy một chút, còn ngẩn ra đó làm gì?"Nói xong, lại lầm bầm mấy câu: "Đã là lúc nào rồi, vẫn còn ở nơi này soimói kịch bản? Có bản lĩnh thì sao không tự mình đầu tư vào đoàn làm phim đi!"Nghe được lời đạo diễn thì thầm, Lâm Thi Ý cười khúc khích, cầm mới vừa Triệu Manh đã nói, âm dương quái khí giễu cợt đứng lên:"Đạo diễn, ông cẩn thận một chút, Kiều An Hảo người ta có núi dựa vữngchắc sau lưng, cho dù không có bản lĩnh gì, nhưng cũng có thể để chúngta cầm lương mà về hưu, còn có tuỳ ý cắt sạch phần diễn của tôi đấy, ai, điều này cũng không là gì! Còn có thể ngừng việc quay phim của ông... "Lâm Thi Ý còn chưa nói xong, trong lúc bất chợt ngoài cửa phòng hoá trang truyền đến một tiếng kêu vui vẻ: "Lục ảnh đế!" Sau đó, tất cả mọi người trong phòng hoá trang đều nhìn về phía cửa, thấyLục Cẩn Niên đang mặt một chiếc áo khác ngoài màu đen, thân hình cao lớn rắn rỏi đứng ở nơi đó, khiến người ta cảm thấy một loại khí chất khiếntrời quang trăng sáng. Sự Lục Cẩn Niên xuất hiện, khiến cả phòng hóa trang yên lặng như tờ trong nháy mắt. Trên mặt mọi người cũng tràn đầy kinh ngạc, có chút khó hiểu, người đã liêntục giữ danh hiệu ảnh đế sáu năm này, thân là giám đốc của truyền thôngHoàn Ảnh, trước đây không lâu lại còn thu mua công ty Hứa thị, một nhânvật như truyền kỳ như vậy sao lại xuất hiện ở đây?Trên mặt LụcCẩn Niên vẫn mang loại lạnh nhạt khiến người khác phải cách xa ngàn dặm, chỉ là trong sự lạnh nhạt đó lại có môt cảm giác khác. Anh đứng ở cửa, dùng tư thái hờ hững nhìn xung quanh một vòng, giống như là đangtìm cái gì, cuối cùng tầm mắt ngừng lại trên người Kiều An Hảo, sau đóngay trước mắt mọi người trong phòng hoá trang, không chút kiêng dè mởmiệng, kêu tên thân mật của Kiều An Hảo: "Kiều Kiều. "Trong nháy mắt, cả phòng hoá trang đều trở nên yên tĩnh, thở trang điểm đang làm việc cũng dừng cả động tác lại. Tầm mắt mọi người, từ trên người Lục Cẩn Niên, dời đến trên người Kiều An Hảo. Kiều An Hảo từ từ đứng lên khỏi ghế, trước mắt bao người, vòng qua từng cái bàn hóa trang, đi tới trước mặt Lục Cẩn Niên. Dù trong lúc bị Lâm Thi Ý và đạo diễn châm chọc Kiều An Hảo vẫn biểu hiệnvô cùng bình tĩnh , nhưng tâm tình vẫn bị ảnh hưởng đôi chút. Lục Cẩn Niên đợi đến Kiều An Hảo đến gần, liếc mắt liền thấy được trên mặtcô có một chút không vui, chân mày liền nhíu lại theo bản năng: "Đã xảyra chuyện gì rồi?"