Hôn Trộm 55 Lần

Chương 392: Tạm biệt tuổi thanh xuân, tạm biệt người em yêu (2)

24-08-2024


Trước Sau

Kiều An Hảo lấy khăn ướt trong túi xách ra, lấy điện thoại di động ra, nhìn vào gương, lau sạch nước mắt trên mặt, đang chuẩn bị bỏ điện thoại di động vào trong túi xách, lại có một cuộc điện thoại gọi vào.
.
-Lúc này Lục Cẩn Niên cảm giác như mình vừa chìm vào giấc ngủ, khi...
tỉnh lại, ngoài cửa sổ ánh mặt trời cực kỳ rực rỡ, anh giơ tay lên, ngăn lại ánh sáng, nghiêng đầu, thấy bên cạnh mình, đã không có người.
Lục Cẩn Niên nhíu mày, cũng không để ý, nghĩ Kiều An Hảo rời giường đang ở dưới lầu, vì vậy vén chăn lên, vào phòng tắm, ra ngoài tùy ý tìm một bộ quần áo sạch sẽ mặc vào, lúc đi vào phòng thay đồ, theo thói quen vỗ vỗ túi quần, phát hiện bên trong trống trơn, sau đó mới nhớ tới ví tiền của mình, vẫn còn trong túi của quần áo hôm qua, vì vậy, nhặt quần hôm qua lên lấy ví ra, đang chuẩn bị bước ra ngoài cửa, trong lúc bất chợt nghĩ đến kết quả kiểm tra mình gấp lại trong ví, vì vậy bước vào trong phòng tắm, lấy mấy tờ giấy trong ví, xé thành mảnh vụn, ném vào trong bồn cầu, dội sạch sẽ, lúc này mới yên tâm đi xuống lầu.
Má Trần đã làm xong bữa ăn sáng, thấy Lục Cẩn Niên xuống, vui vẻ chào hỏi một tiếng: "Chào buổi sáng, cậu chủ.
""Chào buổi sáng.
" Lục Cẩn Niên lười biếng đáp lại một câu, liền bước vào phòng ăn, lại thấy bên trong không có một bóng người, sau đó hỏi: "Cô chủ đâu?"Má Trần khó hiểu nhìn Lục Cẩn Niên: "Không phải cô chủ chưa tỉnh sao?"Lục Cẩn Niên nhíu mày: "Lúc tôi xuống, cô ấy đã rời giường.
"Má Trần "A" một tiếng, vòng quanh cả biệt thự lầu trên lầu dưới tìm một vòng, cuối cùng cũng không tìm được Kiều An Hảo, lại chạy đến cửa sổ nhìn vườn hoa, bà còn chưa kịp mở miệng nói với Lục Cẩn Niên "Hình như cô chủ không ở nhà", Lục Cẩn Niên cũng đã dứt khoát lấy điện thoại di động, gọi cho Kiều An Hảo một cú điện thoại.
-người nào cũng không thể quấy nhiễu người nào, mà đột nhiên trong Kiều An Hảo nhìn cuộc điện thoại, tâm tình lại trở nên có chút phập phồng, một lúc lâu mới nhận nghe điện thoại, cô cũng không mở miệng, Lục Cẩn Niên đã hỏi tới: "Kiều Kiều, em đâu rồi?"Kiều An Hảo buông mi mắt, nói dối, giọng nói mềm mại không có bất kỳ sự chia cách gì: "Em đến thăm anh Gia Mộc.
"Lục Cẩn Niên nghe được câu này, môi khẽ mím lại, sau một lúc lâu, mới lên tiếng: "Gia Mộc sao rồi?""Khỏe hơn rất nhiều.
" Kiều An Hảo nghĩ đến Hàn Như Sơ nói với mình, lại bổ sung một câu: "Sau một tuần lễ nữa, anh Gia Mộc có thể xuất viện.
"Lục Cẩn Niên cũng không muốn tiếp tục đề tài về Hứa Gia Mộc, chẳng qua là nhẹ "Ừ" một tiếng, rồi tự nhiên chuyển đề tài: "Vậy em có trở về nhà không?""Không trở về, em để Triệu Manh lái xe chở về đoàn phim.
""Ừ.
" Lục Cẩn Niên còn nói: "Vậy hai người chú ý an toàn.
""Biết rồi.
" Kiều An Hảo cũng giống như trước đây, quan tâm, khéo léo đáp lời anh, giọng nói mềm nhũn, khiến người nghe cảm giác được sự mềm mại: "Vậy em cúp điện thoại, tạm biệt.
""Tạm biệt.
" Lục Cẩn Niên đáp một tiếng, chuẩn bị cúp điện thoại, giọng Kiều An Hảo lại truyền tới: "Lục Cẩn Niên...
"Lục Cẩn Niên không nói gì, lại đưa điện thoại di động lần nữa đặt ở bên tai, bên kia Kiều An Hảo yên lặng vài giây, mới mở miệng: "Thứ sáu có bộ phim bom tấn Hollywood, chúng ta cùng đi xem phim đi?"

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!