Đại lục Seasson, một đại lục lớn được ghép lại từ bốn đất nước Spring-Summer-Autumn-Winter. Bốn đất nước đại diện cho bốn mùa Xuân-Hạ-Thu-Đông. Hoàng tộc các nước lại điều khiển được sức mạnh của một trong bốn mùa. Đế quốc Spring điều khiển Hoa, Summer điều khiển Lửa, Autumn điều khiển Gió và Winter điều khiển Băng Tuyết. Sức mạnh mà Hoàng tộc các nước nắm giữ bắt nguồn từ sự ban phước của Thần linh, những gia tộc được Thần linh tạo ra, cũng là những công thần khai quốc đều sẽ được ban sức mạnh. Cũng từ đó mà phát triển, rẽ nhánh tạo thành một quốc giaBốn đất nước được các vị thần tạo ra, trong đó Đế quốc Spring được biết đến là Đế quốc của Mùa Xuân. Nhắc đến Đế quốc Spring, người ta thường lưu truyền một câu nói“Không một loài hoa nào có thể nở rộ xinh đẹp hơn loài hoa ở Đế quốc Spring”Đế quốc Spring nổi tiếng về các thành viên của Hoàng gia Spring, Hoàng tộc Spring đều điều khiển được một loài hoa khác nhau. Tuy nhiên, bỗng một ngày Hoàng gia Spring đón chào một tiểu Hoàng tử mới chào đời, tiểu Hoàng tử có chút đặc biệt, cậu không chỉ điều khiển một loài hoa mà là hàng vạn loài hoa trên thế giới. Điều đó đã gây ra chấn động to lớn trong cung điện Hoàng gia. Ngày mà tiểu Hoàng tử chào đời, muôn hoa trên Đế quốc không hẹn mà nở rộ, rực rỡ cả Đế quốc. Hôm ấy, bầu trời Đế quốc Spring ngập tràn hương hoa!Để tránh các thế lực đen tối cùng với những âm mưu xấu xa của các nước lân cận, Hoàng đế ban bố một Thánh ý“Tiểu Hoàng tử vừa chào đời bị Thần linh vứt bỏ, không thừa hưởng bất kì sức mạnh nào của Hoàng tộc Spring”Đồng thời phong ấn sức mạnh của tiểu Hoàng tử lại, vừa bảo vệ tiểu Hoàng tử vừa bảo vệ cả Đế quốc. Chỉ với lời tuyên bố ấy, tiểu Hoàng tử vừa chào đời liền bị gắn một biệt danh-Hoàng tử không hươngThông tin về sức mạnh của tiểu Hoàng tử là tuyệt mật, là bí mật quốc gia, trừ Hoàng đế và Hoàng hậu thì không một ai có thể biết được thông tin đó, ngay cả tiểu Hoàng tử. Cũng vì vậy, tiểu Hoàng tử nhỏ tuổi đã chịu sự khinh miệt của người hầu, binh lính, sự bắt nạt của các anh chị em và sự thương hại của thần dân“Chị Cosmos, lịch sử của Đại lục Seasson dài quá!”“Hoàng tử Fleur, Người phải đọc cho xong cuốn sách đó mới được đi chơi ạ!”Cosmos là hầu nữ riêng của Fleur, tính tình dịu dàng, ôn hoà, là một trong số ít người thật lòng đối tốt với Fleur chỉ sau Hoàng đế và Hoàng hậu. Hôm nay Fleur học tiết Lịch sử do chính Cosmos làm gia sư. Cậu ngưỡng mộ Cosmos lắm, Cosmos rất giỏi, việc gì cũng biết làm, nàng vừa là hầu nữ cũng là gia sư riêng được Hoàng đế sắp xếp ở bên cạnh FleurTrong lúc Cosmos dọn dẹp, đi lấy thêm trà, Fleur đã lén ra khỏi phòng. Dù sao cậu cũng là một Hoàng tử hữu danh vô thực, chẳng có ai thèm để ý xem cậu có học hành tử tế hay không, hoặc là canh chừng Fleur mỗi khi cậu ra ngoài nên việc chuồn đi chơi rất dễ dàngTuy không được tôn trọng bởi các người hầu, song Fleur vẫn được cha mẹ yêu thương, được vô vàn sủng ái, cậu được ban cho cung điện lớn nhất nhì trong Hoàng cung, cung Daisy**Daisy là hoa cúc, tượng trưng cho sự tươi sáng, tinh khôi, đại diện cho niềm vui và sự trong sángSự sủng ái của cha mẹ cũng được thể hiện thông qua cái tên của Fleur, tên đầy đủ là Fleur Wild Daisy non Spring**Fleur trong tiếng Pháp có nghĩa là hoa, Wild Daisy trong tiếng Anh là hoa cúc dạiNgười cũng như tên, Fleur là một đứa trẻ hoạt bát, lạc quan, vô cùng ngây thơ trong sáng. Mặc kệ người người ghét bỏ, bị Thần linh bỏ rơi, Fleur vẫn lạc quan tiến về phía trước, không màng ánh nhìn của kẻ khác, chỉ cần cha mẹ thương yêu là đã quá đủ với cậuFleur dạo nhanh đến nơi yêu thích, vườn hoa trong cung điện Hoàng gia. Không điều khiển được hoa cũng không có nghĩa rằng dòng máu trong người Fleur không phải dòng dõi Hoàng tộc Spring, Hoàng tộc Spring có một tình yêu to lớn với các loài hoa, cậu cũng không phải ngoại lệ. Không cần biết buồn vui ra sao, chỉ cần được ở gần những bông hoa xinh đẹp, Fleur sẽ cảm thấy bình yên và thư thái. Những bông hoa trong khu vườn đều do một tay cậu chăm sóc, tưới từng ngụm nước, bón từng bịch phân, tỉa từng cành lá. Mỗi một bông hoa trưởng thành là một tay Fleur chăm sócĐối với Fleur, hoa không chỉ đại diện của Đế quốc mà còn là những người bạn im lặng, mang hương thơm ngào ngạt, sưởi ấm trái tim cô đơn của cậu. Fleur có thể khẳng định, khắp Đế quốc Spring sẽ chẳng có ai yêu hoa hơn cậuMỗi ngày Fleur đều ra vườn hoa, người hầu xung quanh đó nhìn cậu rõ chướng mắt, không hề khách khí mà vô lễ với cậu. Khi thì xì xào bàn tán, khi thì trực tiếp nặng lời mỉa mai, có khi còn làm hư hết công cụ chăm vườn của Fleur. Cũng may bọn họ không ai dám đụng vào những bông hoa cậu chăm sóc, hoa là biểu tượng của Spring, làm tổn thương hoa không khác gì mang tội phản quốc nên Fleur cảm thấy an tâm phần nào. Mỗi lần bị bắt nạt, Fleur làm như không thấy, chỉ mỉm cười cho qua, cậu cũng không nói lại với Hoàng đế hay Hoàng hậu làm chủ. Cứ lặng lẽ sống trong cung điện, mặc người phỉ nhổKhông phải vì còn nhỏ mà không hiểu, Fleur hiểu hết nhưng cậu lại không muốn làm lớn chuyện, có trách thì trách bản thân là Hoàng tộc nhưng lại là một phế vật vô năng, ngoài ngày ngày chăm hoa, bón phân thì chẳng giúp ích gì cho đất nước. Bị khinh miệt, xa lánh cũng là lẽ đương nhiên. Fleur không cần quan tâm đến những việc nhỏ nhặt đó, cứ làm điều bản thân thích là đượcNằm dài trên nền cỏ, hương hoa theo gió toả hương khắp vườn, bướm ong thi nhau tìm một nhành hoa, chim cũng ríu rít lên bài hát, khu vườn trở nên rộn ràng, cứ như một thế giới mới vừa được tạo ra, vừa bình yên vừa lãng mạn. Fleur ngồi dậy, thích thú nhìn phong cảnh do chính mình tạo ra, trong lòng không khỏi cảm thấy có thành tựuĐi dạo qua từng cỏ cây hoa lá, cậu chào hỏi với những bông hoa xinh đẹp như một người bạn thân thiết đã lâu không gặp. Giống như một cuộc trò chuyện bình thường, mỗi lần Fleur hào hứng nói chuyện, những bông hoa như hiểu lời của tiểu Hoàng tử, vươn mình, uốn lượn trả lời. Thật đáng yêu!Không biết đã qua bao lâu, các bụi hoa có chút phản ứng, chìa ra những nhánh yếu ớt chạm vào Fleur, nối đuôi nhau tạo thành một con đường. Cậu khó hiểu nhìn con đường lạ hoắc rồi nhìn bụi hoa“Các cậu muốn tớ đi theo lối đi đó?”Bụi hoa xào xạc, cả khu rừng như đồng thuận nhảy múa, nâng cánh tay nhỏ của Fleur bằng những dây leo, chiếc lá thay phiên nhau kéo cậu vào lối đi bí ẩn kia. Nếu các bạn hoa đã đồng lòng, Fleur sẽ chiều lòng họ, cậu biết rằng họ không có ý xấu, đổi lại vô cùng tốt bụng nữa kìa. Không suy nghĩ gì nhiều, tiểu Hoàng tử nương theo hướng dẫn của khu rừng, đi sâu vào lối điĐi được một đoạn như đến ngõ cụt, Fleur hơi nghiêng đầu khó hiểu, bức tường hoa chặn lối đi từ từ rẽ sang hai bên, trước mặt Fleur lộ ra một thứ gì đó to lớn“Ơ! Cái gì kia?”Cậu nhanh chân chạy tới, đến gần mới biết đó là một con ong, một con ong lớn. Fleur thoáng kinh ngạc, từ lúc sinh ra đến giờ, cậu chưa thấy con ong nào lớn thế. Nó lớn hơn Fleur bằng một người trưởng thành, còn đang không biết làm sao, con ong bỗng hơi nhúc nhích, cánh của nó đập đập yếu ớt“Nhìn kỹ mới thấy, cánh nó bị rách rồi, khớp chân cũng bị thương”Bỏ qua suy nghĩ tại sao con ong lớn xuất hiện trong vườn hoa của mình, Fleur đi đến trước mặt con ong, ngồi xếp bằng“Chào cậu, chào mừng đến với khu vườn của tớ, tớ là Fleur”