Thẩm Hoành nhất thời im lặng khiến Chung Hiểu Tinh ngồi bên cạnh bỗng cảm
thấy khó chịu. Cô tá đã giả ngây giả ngốc đi theo Thẩm Hoành bao năm qua với mơ ước được kết hôn với anh ta, cho dù đã không ít lần bị từ chối
thẳng thừng. Còn Thẩm Hoành trong suốt hai năm qua đã tìm đủ mọi cách
bày tỏ mong muốn được nối lại với Khương Kỷ Hứa, nhưng người con gái ấy
chưa từng cho anh ta cơ hội. Guồng quay công việc cuốn anh ta đi, khiến
anh ta không còn tâm trí để yêu đương hay theo đuổi mấy thứ viển vông
nữa. Bây giờ, đối với Thẩm Hoành, phụ nữ chỉ là công cụ để giải
quyết nhu cầu sinh lý và đem ra trưng dụng trong những dịp xã giao. Tuy
nhiên, khi nghe tin Khương Kỷ Hứa sắp kết hôn, tâm trạng anh ta vẫn bị
xáo trộn mạnh. Cô sắp lấy chồng ư? Lấy ai? Quý Đông Đình à? Thẩm Hoành ném Chung Hiểu Tinh vào khách sạn rồi mới về nhà. Ông Thẩm đang
đọc báo, còn bà Thẩm ngồi thêu tranh. Thẩm Hoành chen vào giữa hai người họ, giọng anh ta có vẻ bất mãn: “Bố, tại sao năm xưa bố không giúp bác
Khương?”“Giúp cái gì? Đã là cái động không đáy thì biết giúp bao nhiêu cho vừa?” Ông Thẩm đặt tờ báo xuống, thanh âm có phần gay gắt. “Lúc đó Khương Kỷ Hứa là bạn gái của con, là con dâu tương lai của bố, vậy
mà bố không thể nể mặt cô ấy làm người tốt một lần ư?” Mặt Thẩm Hoành đỏ bừng. Anh ta đứng bật dậy, tâm trạng có phần kích động. “Thẩm
Hoành, đừng quên lập trường của con khi ấy! Giờ con lại muốn làm người
tốt à? Con bé nhà họ Khương đó lại quyến rũ con nữa hả?” Ồng Thẩm thật
sự nổi giận. Bà Thẩm vội vàng can ngăn: “Được rồi, được rồi! Hai
bố con tự nhiên to tiếng với nhau làm gì? Tiểu Thẩm, sao con có thể ăn
nói với bố con như thế? Con mau nói đi, có phải Khương Kỷ Hứa lại quấn
lấy con không?”“Không phải ạ!” Thẩm Hoành chán nản bỏ lên gác. Đúng lúc này, Chung Hiểu Tinh gọi điện tới. Thẩm Hoành nằm trên giường, thờ ơ lên tiếng: “Hiểu Tinh, rốt cuộc là em thích anh ở điểm nào? Có phải vì
tiền không?”“Nếu em thích tiền thì đã cưới luôn một đại gia từ
lâu rồi, anh biết em đủ điều kiện làm vậy mà. Anh lúc nào cũng lạnh nhạt với em, chỉ khi buồn chán mới nhớ tới em, đến lúc vui vẻ lại chạy đi
tìm cô bạn gái cũ của anh. Thẩm Hoành, mấy chuyện này em đều nhẫn nhịn
cả, tại sao anh không nghĩ xem, em lãng phí bao nhiêu năm tuổi xuân ở
bên anh là vì mục đích gì?”“Được rồi, mau ngủ đi! Em thích làm gì thì tùy, nhưng nói thật là bố anh không đồng ý cho anh lấy em đâu. ”Chung Hiểu Tinh trầm mặc. Hiếm khi lương tâm của Thẩm Hoành thức tỉnh, anh ta nói: “Có lẽ anh vẫn sẽ
tìm một người môn đăng hộ đối để kết hôn. Em theo anh đã lâu, anh cũng
rất thương em, thế nên, anh thật lòng khuyên em đừng mãi ngốc nghếch như vậy nữa, cũng nên tính toán cho bản thân mình một chút đi!”Chung Hiểu Tinh bật khóc. “Em đừng buồn! Mấy ông đại gia tốt hơn anh nhiều. Con người anh giả tạo
lắm! Anh rất yêu bạn gái cũ, nhưng vì bố mẹ không đồng ý mà anh vẫn cứ
chia tay cô ấy đấy thôi. ” Thẩm Hoành an ủi. Thấy Khương Tu Hồng
hết lời ca ngợi Chasel, Quý Đông Đình bèn vào trong phòng gọi điện thoại cho cậu ta. Chasel là một người Anh chăm chỉ, từ sau khi tốt nghiệp đã
đi theo Quý Đông Đình. Nhận được lời khen của sếp, Chasel ngại ngùng:
“Kingsley, em chỉ làm những việc nên làm thôi mà!”Quý Đông Đình
vừa cúp máy đã thấy Khương Kỷ Hứa gõ cửa rồi bước vào. Anh ôm cô vào
lòng: “Hứa Hứa, anh cảm thấy bố vợ có vẻ thích mình. ”Khương Kỷ Hứa gật đầu: “Cảm ơn anh, Kingsley!”Anh cúi đầu nhìn cô: “Cảm ơn vì điều gì?”“Cảm ơn anh đã làm mọi việc vì bố em!” Khương Kỷ Hứa vùi mặt vào ngực Quý
Đông Đình: “Em đã từng nghe Dean nhắc tới Chasel. Bố đâu thể ngẫu nhiên
tìm được cơ hội đầu tư, trừ khi có người âm thầm giúp đỡ ông... ”Quý Đông Đình xoa đầu cô: “Em không nên nghĩ vậy, dù sao thì em cũng phải
tin vào năng lực của bố chứ! Đứng là ông từng phạm phải sai lầm nghiêm
trọng, nhưng ông đã lấy công chuộc tội rồi mà. ”Khương Kỷ Hứa cảm thấy hơi khó hiểu: “Gì cơ?”“Sinh ra em. ” Quý Đông Đình hôn lên môi Khương Kỷ Hứa: “Bất kỳ người bố nào
cũng muốn được con mình sùng bái, bố em cũng thế thôi. Sau này, nếu
chúng ta có con gái, anh cũng muốn được như vậy. ”Khương Kỷ Hứa ôm chặt Quý Đông Đình. Ngày hôm sau, Khương Kỷ Hứa dẫn Quý Đông Đình đi dạo một vòng quanh thành
phố A. Hai người vui vẻ đứng xếp hàng mua món bánh gạo Khương Kỷ Hứa
thích nhất. Buổi chiều, họ tới trang tâm thương mại mua cho ông Khương
mấy bộ quần áo. Quý Đông Đình cầm túi xách giúp cô, anh đang đứng bên
ngoài nhận điện thoại của Dean. Khương Kỷ Hứa ưng ý một chiếc áo
sơ mi, cô đang định gọi nhân viên bán hàng thì nghe thấy một giọng phụ
nữ trung niên vang lên từ phía sau: “Bộ này được đấy, lấy cho tôi xem
thử!”Khương Kỷ Hứa giật mình quay đầu lại: “Cô Thẩm!”Bà Thẩm ngạc nhiên: “Tiểu Hứa!”Trong quán cafe, bà Thẩm tươi cười nhìn Khương Kỷ Hứa: “Cháu về khi nào vậy? Trông cháu vẫn xinh đẹp như xưa!”“Cháu mới về thôi. ” Khương Kỷ Hứa mỉm cười: “Cô càng ngày càng trẻ ra đấy ạ!”Trong lòng bà Thẩm rối như tơ vò. Thực ra, trước đây bà cũng rất quý mến
Khương Kỷ Hứa, nhưng kể từ sau vụ kiện giữa hai gia đình, bà chẳng còn
muốn dây dưa gì với cô. Hơn nữa, nghe nói cô làm việc trong khách sạn
nên bà lại càng không có thiện cảm. Nghĩ tới tâm trạng thất thường của
Thẩm Hoành trong mấy ngày gần đây, bà thật sự lo lắng. Bà Thẩm tìm cách
vào đề: “Tiểu Hứa, cháu còn liên lạc với Tiểu Hoành không?”Khương Kỷ Hứa thành thật trả lờí: “Còn ạ, nhưng cũng không thường xuyên lắm. ” Bà Thẩm thở dài: “Tiểu Thẩm trước nay kết giao với khá nhiều bạn gái,
nhưng chẳng được mấy đứa tử tế. Người làm bố mẹ luôn mong con mình tìm
được một đối tượng thích hợp để kết hôn. Tiểu Hoành nhà cô điều kiện tốt như vậy, cô cũng muốn giới thiệu cho nó vài đám khá ưng ý. ”“Cô Thẩm... ”Bà Thẩm ngắt lời Khương Kỷ Hứa: “Tiểu Hứa, cháu là một cô gái tốt, chắc cháu cũng hiểu đạo lý “gương vỡ lại lành” chứ?”Sắc mặt Khương Kỷ Hứa trắng bệch. Đúng lúc này, Quý Đông Đình gọi điện tới. Cô dịu dàng lên tiếng: “Ừm, em đang ngồi ở quán cafe bên tay trái, anh
tới đây đi!”Cô vừa cúp mấy, bà Thẩm liền hỏi: “Cháu đi vời bạn à?”“Không ạ, là chồng chưa cưới của cháu. ”“Ồ! Chúc mừng cháu, Tiểu Hứa!” Bà Thẩm tuy rất bất ngờ nhưng vẫn tỏ ra điềm tĩnh. “Cô Thẩm, cảm ơn lời chúc phúc của cô!“Không biết cậu ấy làm nghề gì? Là đồng nghiệp với cháu à? Hay là bạn cũ?”“Đều không phải ạ! Anh ấy là một người Anh gốc Hoa. Anh ấy từng đầu tư vào
khách sạn nơi cháu làm việc nên chúng cháu mới quen nhau. ”“Nhà
đầu tư?” Bà Thẩm nói một câu đầy ẩn ý: “Có vẻ là người giàu đấy nhỉ!
Tiểu Hứa thật có phúc, sắp trở thành quý phu nhân rồi!”Khương Kỷ Hứa gượng cười: “Anh ấy cũng coi như giàu có, nhưng quan trọng nhất là anh ấy đối với cháu rất tốt!”“Vậy sao? Cháu lấy anh ta không phải vì tiền, mà vì anh ta tốt với cháu ư?”
Bà Thẩm cực kỳ tò mò về người đàn ông của Khương Kỷ Hứa: “Chẳng hay cậu
ấy cầm tinh con gì?”“Anh ấy tuổi Tuất. ”Không hiểu là chênh nhau tới mấy giáp đây? Bà Thẩm cười thầm trong bụng. Quý Đông Đình đẩy cửa bước vào, Khương Kỷ Hứa đứng lên vẫy tay với anh. Bà
Thẩm hơi bất ngờ khi thấy một người đàn ông tuấn tú đang xách túi lớn
túi nhỏ nhưng vẫn không hề mất đi phong độ trước mặt mình. Anh hỏi cô: “Gặp người quen à?”“Đây là cô Thẩm. ” Khương Kỷ Hứa giới thiệu với Quý Đông Đình rồi quay sang
bà Thẩm: “Cô Thẩm, đây là chồng chưa cưới của cháu, anh ấy họ Quý. ”Khương Kỷ Hứa không muốn tiếp tục nói chuyện, bèn chào bà Thẩm rồi khoác tay
Quý Đông Đình rời đi. Nhìn thấy dáng vẻ cao quý của Quý Đông Đình, bà
Thẩm bỗng thấy trong lòng khó chịu. Con trai bà còn chưa tìm nổi một cô
gái tử tế mà Khương Kỷ Hứa đã vớ ngay được một vị hôn phu đầy khí chất
thế này sao? Bà bực bội rút điện thoại ra gọi cho Thẩm Hoành: “Tối nay
về nhà ăn cơm!”“Tối nay con cùng bạn gái đi ngắm sao băng, không về nhà đâu. ” Thẩm Hoành đáp. “Sao băng?” Bà Thẩm càng thêm giận dữ: “Tiểu Hoành... ”Thẩm Hoành thẳng thừng cúp máy. Ra khỏi quán cafe, Quý Đông Đình giơ tay trước mặt Khương Kỷ Hứa: “Đưa túi cho anh!”Khương Kỷ Hứa ngoan ngoãn nghe lời rồi khoác tay anh: “Kingsley, anh thật biết thương bạn gái!”“Anh không thương bạn gái đến vậy đâu, đây là đãi ngộ đặc biệt dành cho bà xã đấy!”Thấy Quý Đông Đình tay xách nách mang, Khương Kỷ Hứa cảm thấy hơi ngại: “Đưa bớt cho em đi!”“Hứa Hứa, thể lực của bạn trai em tốt lắm! Cánh tay của anh cũng rất khỏe. ”Khương Kỷ Hứa phì cười. Quý Đồng Đình đổi giọng nghiêm túc: “Người đàn bà vừa rồi là ai vậy?”“Mẹ của Thẩm Hoành ““Không phải là bà ta tới thuyết phục hộ con trai mình đấy chứ?”“Không phải đâu! Có lẽ cô ấy lo em vẫn còn nhung nhớ Thẩm Hoành, rồi sẽ nối lại tình xưa với anh ta. ” “Đúng là lo bò trắng răng!” Quý Đông Đình nghiêm nghị nhìn Khương Kỷ Hứa: “Em sẽ không làm vậy, đúng không?”Khướng Kỷ Hứa chỉ cười mà không trả lời. Hai người đã hết duyên rồi sao còn có thể cùng bước chung trên một con đường được nữa?Buổi tối trước hôm quay về thành phố S, cô bạn thân Trương Vy Vy gọi điện rủ Khương Kỷ Hứa tới tham dự buổi họp lớp: “Tiểu Hứa, cậu tìm được anh bạn trai giỏi giang như vậy mà không định ra mắt các bạn sao?”“Có gì mà ra mắt kia chứ! Anh ấy có cả đống tật xấu đấy!”“Thật sự không thể tới gặp bọn mình một lần ư?”“Mình thật sự không đến đó được đâu. Ngày mai bọn mình quay về thành phố S rồi. Các cậu cứ chơi vui vẻ đi!”Trương Vy Vy tiếc nuối cúp máy. Quý Đông Đình rất thính, tuy anh ở trong phòng sắp xếp quần áo nhưng vẫn
nghe rõ mấy lời vừa rồi của Khương Kỷ Hứa. Anh ngẩng đầu nhìn cô: “Thấy
anh có cả đống tật xấu à?”Khương Kỷ Hứa nhẹ nhàng bước vào, anh
thuận tay bế cô lên. Cô vòng tay qua cổ anh: “Đương nhiên là vì anh quá
xuất sắc nên em chỉ muốn giữ anh ở trong nhà thôi!” Cô đặt lên trán anh
một nụ hôn: “Việc nhà làm rất tốt, đây là phần thưởng cho tối nay!”Nhận được thông tin chín giờ tối sẽ có mưa Sao băng từ tổng đài, Khương Kỷ
Hứa phấn khích hỏi Quý Đông Đình: “Chúng ta có nên đi xem không?”Anh nhún vai: “Quý mỗ rất hân hạnh được đi cùng tiểu thư!”Khương Kỷ Hứa dẫn Quý Đông Đình tới trường cấp ba của mình để ngắm Sao băng.
Anh chở cô trên chiếc xe đạp cũ, hai người phải luồn lách giữa đám đông
một lúc lâu mới tới được trường Thập Tam Trung A. Rất đông các bạn trẻ,
trong đó chủ yếu là các cặp tình nhân đã đứng đợi ở đây. Quý Đông Đình
dắt tay cô đến một vị trí đẹp, rồi còn chu đáo dặn dò: “Lát nữa nếu
không nhìn được thì anh bế em lên!”Khương Kỷ Hứa phì cười: “Em đâu phải trẻ con nữa!”Anh giơ tay vò tóc cô. Chờ mãi vẫn không thấy Sao băng đâu, nhiều người bắt đầu mất kiên nhẫn.
Khương Kỷ Hứa hơi khát nên Quý Đông Đình chạy đi mua nước cho cô. Anh
mới rời đi chưa bao lâu, một ngôi Sao băng bỗng bay vụt qua bầu trời.
Khương Kỷ Hứa cảm thấy tiếc thay cho sự đen đủi của Quý Đông Đình. Giữa biển người, Thẩm Hoành đột nhiên phát hiện ra Khương Kỷ Hứa đang một
mình đứng đó ngẩng mặt lên trời. Anh ta vội vàng rẽ đám đông, tiến về
phía cô. Nhưng khi chỉ còn cách cô chưa tới một mét, Thẩm Hoành lại thấy cô phấn khích vẫy tay: “Kingsley, nhanh lên! Có Sao băng rồi!”Quý Đông Đình bước tới, anh chẳng thèm quan tâm mấy thứ xung quanh mà mở
ngay một chai nước đưa cho Khương Kỷ Hứa. Trước cảnh tượng này, Thẩm
Hoành chợt thấy trong lòng xót xa. Sao băng càng lúc càng dày,
những cặp tình nhân xung quanh bắt đầu hào hứng bày tỏ tình cảm. Đây là
lần đầu tiên Khương Kỷ Hứa được tận mắt ngắm mưa Sao băng nên tâm trạng
cô cực kỳ vui sướng. Cô liếc nhìn Quý Đông Đình rồi ngửa cổ hét thật tô: “Quý Đông Đình, em yêu anh!”Cô gái của anh mới uống thuốc kích
thích hay sao mà tự dưng lại bạo dạn thế này? Trước lời bày tỏ ngọt ngào ấy, Quý Đông Đình dường như sắp chết chìm trong hạnh phúc. Anh cố gắng
bình ổn tâm trạng, hét lên trời cao: “Anh nghe thấy rồi!” Sau đó, anh ôm cô vào lòng, thì thầm bên tai cô: “Anh yêu em!”Niềm hạnh phúc
giản dị như vậy mà vẫn khiến cho người khác phải ghen tị. Thẩm Hoành
ngoái đầu nhìn đôi tình nhân ấy lần cuối cùng rồi dứt khoát bỏ đi. Sau khi trở về thành phố S, Khương Kỷ Hứa lập tức nộp đơn xin thôi việc.
Chủ tịch của Mester tỏ ra hết sức thoải mái: “Nếu tôi là phụ nữ, tôi
cũng sẽ lựa chọn như cô. Sau này cô vẫn định làm việc tiếp chứ?”“Đương nhiên ạ! Tôi dự định tạm nghỉ một thời gian, vì ngoài công việc ra, tôi còn rất nhiều chuyện khác phải làm. Thật ra tôi cũng không muốn nghỉ
việc, nhưng lại không thể thu xếp được. ”“Làm việc vốn là để phục vụ cuộc sống mà! Có thể sau này không còn cơ hội nữa, nhưng Mester luôn luôn mở rộng cửa chào đón cô trở lại!”“Cảm ơn Chủ tịch Cố!”Trước đây, Khương Kỷ Hứa luôn cảm thấy từ bỏ công việc này thật đáng tiếc,
nhưng kể từ lúc tựa vào lưng Quý Đông Đình trên chiếc xe đạp cũ, cô bỗng nghĩ thông suốt một số chuyện. Cô cần phải tạm quên đi một số việc để
theo đuổi thứ mà mình mong muốn nhất. Vốn dĩ kế hoạch nửa năm sau của
Khương Kỷ Hứa chỉ toàn công việc, vậy mà bây giờ lại đổi thành kế hoạch
sinh con. Hạnh phúc đúng là luôn gõ cửa vào lúc người ta không ngờ tới!Khương Kỷ Hứa chờ mãi vẫn không thấy Quý Đông Đình cầu hôn. Liệu anh có định
thực hiện tiết mục này nữa không? Cô lo lắng như vậy là vì vẫn còn áy
náy chuyện lần trước đã bỏ lỡ buổi cầu hôn của anh. Cô muốn bù đắp cho
anh, nhưng anh dường như đang bị mắc chứng “sợ cầu hôn” . Cô sốt ruột
tới gặp Dean hỏi thăm tình hình. Dean thở dài: “Quý tiên sinh
muốn bỏ qua màn cầu hôn. ” Kỳ thực, Dean rất muốn giúp quản gia Khương,
chỉ có điều không biết nên làm thế nào. Khương Kỷ Hứa buồn bã cúi đầu suy nghĩ một lát, chợt nảy ra một ý tưởng: “Hay là... tôi chủ động cầu hôn?”“Không được đâu!” Dean vội vàng ngăn cản: “Nếu cô chủ động cầu hôn, sau này cứ tới dịp kỷ niệm ngày cưới, Quý tiên sinh nhất định sẽ khoe khoang với
con mình rằng trước đây mẹ nó đã cầu hôn bố nó như thế nào. ”“Tôi cảm thấy chuyện này rất có thể. ”“Thật ra Quý tiên sinh rất ưa sĩ diện. ”Khương Kỷ Hứa vô cùng đồng tình với Dean, dù sao thì anh ta cũng hiểu rõ về
Quý Đông Đình hơn cô. Thế là cả buổi chiều hôm ấy, cô vui vẻ ngồi nghe
Dean kể lể về sếp của mình.