Edit: TrangQA830810Sau khi Phương Hân Ngữ trở lại trường học, phát hiện Thiến Lệ còn chưa đi học. Kỳ thật bình thường Thiến Lệ rất hay trốn học, nhưng nhớ tới chuyện Thiến Lệ vừa bị mất tích, nhịn không được tìm gặp chủ nhiệm lớp hỏi thăm tình huống. Phương Hân Ngữ nghe xong chuyện của Thiến Lệ, kinh ngạc nói. " Thiến Lệ nằm viện? "Chủ nhiệm lớp tiếp tục nói " Em trai Thiến Lệ thay trò ấy xin nghỉ bệnh, nghe nói là phải chuyển từ bệnh viện ở thành phố C về thành phố A tiếp tục điều trị, xem ra bệnh có vẻ rất nghiêm trọng " Phương Hân Ngữ cắn môi lo lắng, anh trai đã nói Thiến Lệ không sao hết mà, thế nào đột nhiên nhập viện chứ? Hết giờ học, Phương Hân Ngữ chạy tới bệnh viện thăm Thiến Lệ, đang định tiến đến quầy hướng dẫn hỏi số phòng của Thiến Lệ, lại thấy bóng dáng Tương Ngôn Tân thoáng qua. Mới vài ngày không gặp Tương Ngôn Tân gầy đi không ít, đôi mắt ngây ngốc nhìn về phía Hân Ngữ đang chạy tới. Phương Hân Ngữ thở hồng hộc hỏi " Thiến Lệ bạn ấy hiện tại như thế nào? "Tương Ngôn Tân xoa xoa đôi mắt khô khốc của mình nói. " Chị ấy rất tốt, mình dẫn cậu đi gặp " Phương Hân Ngữ bước theo Tương Ngôn Tân đi đến một phòng bệnh, liền thấy Thiến Lệ đang tựa người trên giường bệnh nhàm chán chơi điện thoại di động, nhìn vẻ mặt hồng hào thản nhiên, xem ra thật không gặp vấn đề lớn gì. " Thiến Lệ ... " Phương Hân Ngữ đi tới trước mặt Thiến Lệ, khẩn trương quan sát cả người cô xem có bị thương hay không. " Mình hiện tại không có việc gì rồi, khẩn trương cái gì. " Thiến Lệ nắm tay Hân Ngữ kéo cô ngồi xuống, nhìn Tương Ngôn Tân quát một câu " Chỗ con gái nói chuyện, con trai đi ra ngoài "Tương Ngôn Tân mím môi, thần sắc cực kỳ cổ quái bước ra ngoài. Phương Hân Ngữ nắm tay Thiến Lệ, quan tâm hỏi. " Thiến Lệ, cậu cuối cùng xảy ra chuyện gì? "Thiến Lệ uỷ khuất hít hít mũi, gục trên vai Hân Ngữ nói. " Hân Ngữ, mình dường như bị cường bạo "Đầu Hân Ngữ ầm một tiếng, ngơ ngác hỏi. " Bạn nói cái gì, là thật hay giả? "Thiến Lệ úp mặt lên vai Hân Ngữ cọ mấy cái rồi trả lời. " Thật sự, lúc tỉnh lại mình thấy phía dưới đau quá, giống như bị xé rách vậy, chỗ đó còn chảy rất nhiều dịch thể màu trắng "Phương Hân Ngữ nghiến răng nghiến lợi nói. " Là ai làm? "Thiến Lệ lắc đầu " Không biết, mình hỏi qua em trai, nhưng nó luôn luôn trưng ra vẻ mặt ấm ức, cũng không hé răng nói nửa lời, giống như nó mới là người bị cưỡng gian ấy "Phương Hân Ngữ khẽ lau mồ hôi trên trán, tuy rằng lo lắng cho thân thể của Thiến Lệ, nhưng thấy cô ấy nói vài câu rồi lại quay qua nhàn nhã chơi điện thoại, tựa như việc mất đi trinh tiết cũng không phải chuyện lớn lao gì, Hân Ngữ liền yên tâm hơn. Thiến Lệ ngừng lại các ngón tay đang bấm, nâng mặt lên thở dài nói. " Kỳ thực đêm hôm đó mình vẫn còn nhớ vài ký ức mơ hồ, mới bắt đầu hình như chỉ có mình và một người nữa đang không ngừng đùa bỡn phía dưới của mình, sau đó lại xuất hiện một người khác nữa, đem trinh tiết mười mấy năm của mình phá đi, đau cực kỳ, nhưng đáng tiếc nhìn không rõ tướng mạo người đó, nếu không mình sẽ tìm hắn tính sổ. Ghê tởm hơn, thằng em trai lại không chịu nói người đó là ai "Thiến Lệ mặt không đỏ, tim không đập mạnh tự nhiên đem chuyện thất trinh kể ra, cửa lúc này bị đẩy mở, hiện ra khuôn mặt tái nhợt của Tương Ngôn Tân. Thiến Lệ ghét bỏ nói. " Em thế nào lại vào đây? "Tương Ngôn Tân hắng giọng một tiếng nói. " Y tá đang chờ ngoài cửa, nếu cô ấy đi vào nghe được chị nói vậy thì sẽ nghĩ gì? "Thiến Lệ xua tay " Cô ta muốn nghĩ thế nào thì nghĩ thế đó thôi "Tương Ngôn Tân quay mặt đi chỗ khác âm thanh nghiêm nghị nói. " Chị cảm thấy xảy ra chuyện như vậy rất tự hào sao? "Thiến Lệ thở phì phò trừng mắt nhìn Tương Ngôn Tân, đang muốn dùng lời đáp trả lại hắn, Phương Hân Ngữ liền nói xen vào " Chuyện xảy ra như vậy Thiến Lệ cũng không muốn, tâm tình bạn ấy mới vừa hồi phục, không nên cùng bạn ấy cãi nhau "Tương Ngôn Tân thở dài, gọi y tá tiến vào tiêm thuốc, Thiến Lệ không chịu ngồi im, ở trên giường nhích tới nhích lui, tránh né cây kim đưa tới. Tương Ngôn Tân đem tay Thiến Lệ nắm lấy, lại bị Thiến Lệ giở trò đùa dai kéo hắn ngã xuống giường, sau đó bày ra tư thế thắng lợi leo lên người hắn ngồi. Bỗng nhiên trong lúc đó, một hình ảnh màu đen đụng vào trong óc Thiến Lệ, cô phảng phất nhìn thấy mình ngồi lên chỗ giữa hai chân một thiếu niên, chỗ kín của hai người chặt chẻ kết hợp lại với nhau. Thiến Lệ từ trên người Tương Ngôn Tân bật dậy, thần sắc nghi ngờ chăm chú nhìn hắn. Khuôn mặt Tương Ngôn Tân tái nhợt, từ trên giường cấp tốc ngồi dậy, chạy thẳng ra ngoài. _