Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 183: Có thể, bọn hắn sẽ tìm đến ta cướp đoạt hay không?

24-10-2024


Trước Sau

Nhìn thấy bộ dáng ngập ngừng của Triệu Vũ, lại nhận vẻ mặt của hắn hơi có chút nhăn lại.
Những người bên trong bộ tộc còn tưởng là hắn không được hài lòng với sự cảm kích của bọn họ.
Chính vì thế, người đàn ông trung niên dẫn đầu bộ tộc, càng thêm ra sức, hướng về phía nói ra.
“Ta biết được việc này đối với ân nhân không có lợi ích gì, nhưng ta xin thay mặt toàn bộ tộc nhân của mình, một lần nữa hướng vê phía ngài bày tỏ đến lòng biết ơn của mình.
” Nói xong, giống như minh chứng cho sự chân thành của mình, người đàn ông trung niên bắt đầu dẫn đầu bộ tộc của mình đồng thanh, hướng về phía Triệu Vũ hô lên: “Hỡi tổ tiên của ta, hỡi thần linh vĩ đại ở trên trời cao vạn dặm.
Ta, tộc trưởng của bộ tộc Sa Sơn, lấy danh nghĩa của tổ tiên cùng với thân linh, xin dùng đến tín ngưỡng của mình, thờ kính vị dũng sĩ đã đem phong ấn của bộ tộc chúng ta đánh vỡ, giải cứu chúng ta ra khỏi ngục giam tăm tối!” Ong… Ong… Trong người của Triệu Vũ giống như đang có gì đó thức tỉnh, những tiếng cầu nguyện của những tộc nhân bộ tộc Sa Sơn, làm cho linh hồn của hắn càng thêm sáng rõ, rực rỡ.
Ngay sau đó, một cái đồ án có hình thù vô cùng kỳ lạ xuất hiện, đem toàn bộ linh hồn của bao trùm vào bên trong.
Trước ánh mắt kinh dị của tất cả mọi người, từ trên bầu trời giáng xuống một cái hư ảnh.
Nó hướng về phía những người đang quỳ lạy dưới đất, vung tay lên, đem lực lượng chúc phúc ban tặng cho tất cả mọi người, để cho linh hồn của bọn họ một lần nữa gột rửa, trở nên vô cùng tươi sáng, thanh tịnh, hoàn toàn không còn một bộ dáng vẻ uể oải, sợ hãi như lúc ban đầu nữa.
“Thần linh, ngài ấy chính là thần linh!” “Ông trời của ta ơi, không ngờ đến đời này của ta, còn nhìn thấy một vị thần linh như vậy xuất hiện ở trước mặt mình!” Những tiếng kinh hô, sợ hãi, cùng với sự thán phục của người trong bộ tộc Sa Sơn không ngừng vang lên.
Từ sâu bên trong linh hồn của Triệu Vũ, đồ án nhanh chóng ngưng tụ tạo thành một cái thân ảnh.
Thân ảnh này, so với Triệu Vũ hoàn toàn không hề khác biệt một chút nào.
Bất quá, hình dáng của nó so với bản thể của hắn phải nhỏ hơn rất nhiều lần.
Với lại, từ trên thân của hình nhân thu nhỏ này, Triệu Vũ còn cảm nhận được một loại lực lượng không ngừng lớn mạnh.
Thứ lực lượng này, nó không giống như là thần lực của thần linh trên Thần giới, cũng không phải là lực lượng Tà Thần mà hắn đang nắm giữ.
Nó, giống như một loại lực lượng của tín ngưỡng, có thể nhìn rõ sự chân thành của những sinh linh đang hướng về hắn quỳ lạy, cúng bái.
Đây rõ ràng là một loại lực lượng mà từ trước đến nay Triệu Vũ chưa bao giờ thấy được.
Cho dù là bên trong truyền thừa của Long tộc, hắn cũng chưa từng nghe nhắc qua lần nào.
“Xin chúc mừng chủ nhân! Không nghĩ đến, chuyến đi lần này lại để cho ngài thức tỉnh được lực lượng tín ngưỡng.
” Trong suy nghĩ phức tạp của Triệu Vũ, lúc này âm thanh vô cùng kích động của Hỏa Nhi đột nhiên vang lên.
Nhận ra bộ dáng lúc này của nàng, Triệu Vũ cũng không nhịn được hỏi thăm: “Tín ngưỡng? Đây là lực lượng gì? Vì sao ta chưa bao giờ nghe đến?” “Chủ nhân, ta cũng không biết nên nói là ngài đã được vận mệnh quá mức ưu ái.
Hay trong người của ngài ẩn chứa một thứ bí mật gì đó mà ta không biết được.
Nhưng ta có thể nói cho ngài biết rằng, loại lực lượng tín ngưỡng này, cho dù là những thần linh ở trên Thần giới, đều vô cùng ao ước để có được nó.
Thế nhưng, ngoại trừ những vị thần linh có thực lực từ Chủ Thần trở lên, tuyệt đối không có một ai có thể thu thập được lực lượng tín ngưỡng này.
Đây là một loại lực lượng cấm kỵ, chỉ có thần linh cao cấp mới có thể hấp thu được!” Nhìn vẻ mặt vô cùng ghen tị, cùng hâm mộ của Hỏa Nhi, trong lòng Triệu Vũ nhất thời cũng không biết cảm giác như thế nào.
Nhưng hắn bất chợt nghĩ đến một điều gì đó, không khỏi nghi hoặc nói ra.
“Nói như vậy, nếu như ta sở hữu lực lượng này, chẳng phải là sẽ bị đám thần linh ở trên Thần giới kia vô cùng ghen ghét hay sao? Có thể, bọn hắn sẽ tìm đến ta cướp đoạt hay không?” Trước câu hỏi của hắn, vẻ mặt của Hỏa Nhi không khỏi ngưng tụ lại.
Ánh mắt còn nhịn không được, liếc hắn một cái.
“Chủ nhân, ngài cho rằng bản thân ngài hiện tại, còn chưa đủ để cho bọn họ truy giết hay sao?” Vừa rồi hắn cũng chỉ là cố ý trêu chọc nàng mà thôi, không nghĩ đến nàng lại nghiêm túc như vậy.
Nhất thời, Triệu Vũ không nhịn được cười to một tiếng: “Ha ha ha, ta chỉ là vui đùa với nàng một chút mà thôi.
Nếu như đám thần linh đó thật sự dám đến đây tìm ta, ta cũng không ngại đưa tiễn bọn họ một đoạn!” Nói ra những lời này, từ bên trong linh hồn của hắn, bỗng dưng tuôn ra một luồng sát khí vô cùng nồng đậm.
Luồng sát khí này, giống như được ngưng tụ thành thực chất.
Ngay cả Hỏa Nhi lúc này cũng bị hắn dọa sợ cho một trận.
Nhìn thấy bộ dáng ngập ngừng của Triệu Vũ, lại nhận vẻ mặt của hắn hơi có chút nhăn lại.
Những người bên trong bộ tộc còn tưởng là hắn không được hài lòng với sự cảm kích của bọn họ.
Chính vì thế, người đàn ông trung niên dẫn đầu bộ tộc, càng thêm ra sức, hướng về phía nói ra.
“Ta biết được việc này đối với ân nhân không có lợi ích gì, nhưng ta xin thay mặt toàn bộ tộc nhân của mình, một lần nữa hướng vê phía ngài bày tỏ đến lòng biết ơn của mình.
” Nói xong, giống như minh chứng cho sự chân thành của mình, người đàn ông trung niên bắt đầu dẫn đầu bộ tộc của mình đồng thanh, hướng về phía Triệu Vũ hô lên: “Hỡi tổ tiên của ta, hỡi thần linh vĩ đại ở trên trời cao vạn dặm.
Ta, tộc trưởng của bộ tộc Sa Sơn, lấy danh nghĩa của tổ tiên cùng với thân linh, xin dùng đến tín ngưỡng của mình, thờ kính vị dũng sĩ đã đem phong ấn của bộ tộc chúng ta đánh vỡ, giải cứu chúng ta ra khỏi ngục giam tăm tối!” Ong… Ong… Trong người của Triệu Vũ giống như đang có gì đó thức tỉnh, những tiếng cầu nguyện của những tộc nhân bộ tộc Sa Sơn, làm cho linh hồn của hắn càng thêm sáng rõ, rực rỡ.
Ngay sau đó, một cái đồ án có hình thù vô cùng kỳ lạ xuất hiện, đem toàn bộ linh hồn của bao trùm vào bên trong.
Trước ánh mắt kinh dị của tất cả mọi người, từ trên bầu trời giáng xuống một cái hư ảnh.
Nó hướng về phía những người đang quỳ lạy dưới đất, vung tay lên, đem lực lượng chúc phúc ban tặng cho tất cả mọi người, để cho linh hồn của bọn họ một lần nữa gột rửa, trở nên vô cùng tươi sáng, thanh tịnh, hoàn toàn không còn một bộ dáng vẻ uể oải, sợ hãi như lúc ban đầu nữa.
“Thần linh, ngài ấy chính là thần linh!” “Ông trời của ta ơi, không ngờ đến đời này của ta, còn nhìn thấy một vị thần linh như vậy xuất hiện ở trước mặt mình!” Những tiếng kinh hô, sợ hãi, cùng với sự thán phục của người trong bộ tộc Sa Sơn không ngừng vang lên.
Từ sâu bên trong linh hồn của Triệu Vũ, đồ án nhanh chóng ngưng tụ tạo thành một cái thân ảnh.
Thân ảnh này, so với Triệu Vũ hoàn toàn không hề khác biệt một chút nào.
Bất quá, hình dáng của nó so với bản thể của hắn phải nhỏ hơn rất nhiều lần.
Với lại, từ trên thân của hình nhân thu nhỏ này, Triệu Vũ còn cảm nhận được một loại lực lượng không ngừng lớn mạnh.
Thứ lực lượng này, nó không giống như là thần lực của thần linh trên Thần giới, cũng không phải là lực lượng Tà Thần mà hắn đang nắm giữ.
Nó, giống như một loại lực lượng của tín ngưỡng, có thể nhìn rõ sự chân thành của những sinh linh đang hướng về hắn quỳ lạy, cúng bái.
Đây rõ ràng là một loại lực lượng mà từ trước đến nay Triệu Vũ chưa bao giờ thấy được.
Cho dù là bên trong truyền thừa của Long tộc, hắn cũng chưa từng nghe nhắc qua lần nào.
“Xin chúc mừng chủ nhân! Không nghĩ đến, chuyến đi lần này lại để cho ngài thức tỉnh được lực lượng tín ngưỡng.
” Trong suy nghĩ phức tạp của Triệu Vũ, lúc này âm thanh vô cùng kích động của Hỏa Nhi đột nhiên vang lên.
Nhận ra bộ dáng lúc này của nàng, Triệu Vũ cũng không nhịn được hỏi thăm: “Tín ngưỡng? Đây là lực lượng gì? Vì sao ta chưa bao giờ nghe đến?” “Chủ nhân, ta cũng không biết nên nói là ngài đã được vận mệnh quá mức ưu ái.
Hay trong người của ngài ẩn chứa một thứ bí mật gì đó mà ta không biết được.
Nhưng ta có thể nói cho ngài biết rằng, loại lực lượng tín ngưỡng này, cho dù là những thần linh ở trên Thần giới, đều vô cùng ao ước để có được nó.
Thế nhưng, ngoại trừ những vị thần linh có thực lực từ Chủ Thần trở lên, tuyệt đối không có một ai có thể thu thập được lực lượng tín ngưỡng này.
Đây là một loại lực lượng cấm kỵ, chỉ có thần linh cao cấp mới có thể hấp thu được!” Nhìn vẻ mặt vô cùng ghen tị, cùng hâm mộ của Hỏa Nhi, trong lòng Triệu Vũ nhất thời cũng không biết cảm giác như thế nào.
Nhưng hắn bất chợt nghĩ đến một điều gì đó, không khỏi nghi hoặc nói ra.
“Nói như vậy, nếu như ta sở hữu lực lượng này, chẳng phải là sẽ bị đám thần linh ở trên Thần giới kia vô cùng ghen ghét hay sao? Có thể, bọn hắn sẽ tìm đến ta cướp đoạt hay không?” Vừa rồi hắn cũng chỉ là cố ý trêu chọc nàng mà thôi, không nghĩ đến nàng lại nghiêm túc như vậy.
Nhất thời, Triệu Vũ không nhịn được cười to một tiếng: “Ha ha ha, ta chỉ là vui đùa với nàng một chút mà thôi.
Nếu như đám thần linh đó thật sự dám đến đây tìm ta, ta cũng không ngại đưa tiễn bọn họ một đoạn!” Nói ra những lời này, từ bên trong linh hồn của hắn, bỗng dưng tuôn ra một luồng sát khí vô cùng nồng đậm.
Luồng sát khí này, giống như được ngưng tụ thành thực chất.
Ngay cả Hỏa Nhi lúc này cũng bị hắn dọa sợ cho một trận.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!