Rắc! Rắc! Rắc!Dưới ngọn lửa thiêu đốt khiếp người, âm thanh khe khẽ phát ra từ cơ thể Lâm Nhất vô cùng chói tai. Mỗi một tiếng động nhỏ rất có thể là do một số nội tạng của hắn đang bị bong tróc như những tảng đá của núi Tinh Linh. Toàn thân Lâm Nhất nóng bừng, da đỏ rực, mặt mày tràn đầy đau đớn. Những gì người khác nhìn thấy là bốn mươi hai con rắn lửa, nhưng thật ra đối với Lâm Nhất vẫn không khắc nghiệt bao nhiêu. Cơ thể hắn có thể sánh với thánh khí không sợ ngọn lửa cỡ này. Phiền phức thực sự là con Hoả Diễm Độc Xà không ngừng quấn lấy, lực ép đó khiến nội tạng phải chịu đựng đau đớn tột cùng. Điều tệ hơn nữa là trong cơ thể hắn còn có những ngọn lửa đang thiêu đột. Mấy thứ này mới chí mạng nhất. Lâm Nhất đã nghĩ ra đủ loại cách khác nhau, có thể nói là chuẩn bị đa dạng, kiếp số mà hắn từng trải cũng nhiều không đếm xuể. Tuy rằng kinh nghiệm của hắn rất phong phú, nhưng chưa từng trải qua ma kiếp hoả diệm thiêu đốt từ bên trong. Cứ đà này không ổn, nội tạng của mình vẫn chưa so được với thánh khí. Nếu cứ tiếp tục bị đốt cháy, sớm hay muộn mình cũng sẽ trở thành một cái vỏ rỗng. Bề ngoài trông không có việc gì nhưng tất cả nội tạng đã bị đốt thành tro. Phải làm thế nào đây?Lúc này Lâm Nhất thật sự có chút hoảng sợ. Hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tinh Ma Hoa che trời lấp đất thật sự rất giống ma quỷ. Nó đáng sợ đến mức khiến người ta nghẹt thở, nỗi sợ hãi tận sâu trong thâm tâm càng được khuếch đại vô hạn. Trong chớp mắt, đủ loại ý tưởng không ngừng lóe lên, sau đó lần lượt bị bác bỏ. Quá khó! Nếu là ngọn lửa đến từ bên ngoài, cùng lắm có thể chặt nó bằng kiếm ý. Dù không chém vụn được nhưng vẫn có thể giảm bớt phần lớn uy lực của nó. Nhưng ngọn lửa đã thiêu đốt ở bên trong. Tim, gan, lá lách, phổi và thận, ngoài tim ra đều bị tổn thương ở các mức độ khác nhau. Chết tiệt!Mặc dù Lâm Nhất đã trải qua có kinh nghiệm dày dặn, nhưng lúc này tâm cảnh của hắn cũng không khỏi lộ ra sơ hở, đủ loại cảm xúc đáng sợ không ngừng mọc lên như cỏ dại. Nhất là khi nghĩ tới nếu thất bại thì sẽ chết, hắn càng hoảng hốt hơn. Bình tĩnh, vẫn chưa đến lúc tuyệt vọng, Lâm Nhất dần bình tĩnh lại. Ngọn lửa này vừa là cực hình vừa là cơ duyên, chỉ cần có thể cầm cự vượt qua. Thánh thể Thương Long nhất định sẽ thay da đổi thịt từ trong ra ngoài như thể đã được tôi luyện bởi thần hoả. Xèo! Xèo!Đúng lúc này, bên ngoài thân xác hắn đột nhiên gợn sóng nước màu tím. Từng luồng khí lạnh lan đến khiến cơn đau của Lâm Nhất lập tức giảm đi già nửa. Một lưồng khí lạnh không ngừng cưồn cuộn bốc lên trong cơ thể hắn. Ánh nước màu tím ẩn chứa sự giá buốt, không ngừng ngao du khắp các cơ quan nội tạng. Ánh sáng màu tím trông mơ hồ giống như một con phượng hoàng băng màu tím, nhiệt độ của ngọn lửa ở nơi nào nó đi qua đều hạ xuống rất nhiều. Nhất là các cơ quan nội tạng trở nên lạnh như sắt, không còn chút đau đớn nào dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa. Đây là... Lâm Nhất khẽ hé miệng, trong thoáng chốc không hiểu vì sao. Đột nhiên, hắn nghĩ đến điều gì đó, trong đầu hiện lên cảnh tượng tắm sông trước khi đến núi Tinh Linh.