Trong bóng tối, giọng Lâm Nhất lại lần nữa vang lên, giữa không trung, chín tên chiến tướng điều khiển trận pháp đột nhiên thay đổi sắc mặt, bọn họ cảm nhận được lực cản cực lớn, từng người đều lộ vẻ kinh ngạc, thận trọng nói: “Không hay rồi, mau chóng khống chế hắn, thú hồn sắp không chịu nổi rồi”. Chín tên chiến tướng đều cảm nhận được có gì đó không đúng, mồ hôi trên trán rịn ra, năm ngón tay giao nhau, không ngừng biến ảo. “Trận Thái Cổ Phong Yêu, diệt!” Thoáng chốc, chủ nhân của một đôi Huyết Nhãn hoàn toàn bùng nổ, nó bắt đầu di chuyển, đám hung thú đồng loạt gào thét. Chúng đè ép khoảng không gian này, phát ra uy áp vô cùng vô tận, từ các phương hướng nhoài đến cắn xé Lâm Nhất. “PHÁ... !” Nhưng đúng lúc này, Lâm Nhất rống to một tiếng, kế đó, Kim Ô và Ngân Hoàng từ trong cơ thể hắn bay ra, một trái một phải bắt đầu xoay tròn. Hào quang vô cùng chói mắt phát ra từ trên người Lâm Nhất, một luồng khí tức vượt cả Tạo Hóa từ trong người hắn điên cuồng phóng thích ra ngoài. Kim Ô và Ngân Hoàng hoàn toàn ngưng thực, cứ như thần thú tồn tại chân thực vậy, phút chốc, trời đất sáng bừng lên, bóng tối tan biến không còn lại chút gì. Hào quang màu vàng và bạc vờn quanh người Lâm Nhất, phát ra ánh sáng lóng lánh, trong bóng tối hiện lên hung thú hồn, cả đám phát ra tiếng rên rỉ, bị nổ nát dưới luồng uy áp này, hóa thành vô số đốm máu rải rác đầy trời. Xoạt! Cảnh tượng này quá mức kinh người, khiến tất cả đều sững sờ. Vô tận máu tươi từ trên trời trút xuống, ánh sáng vàng cùng bạc quanh người Lâm Nhất tựa như thánh huy, làm nổi bật gương mặt tuấn tú mà kiên cường, khắc họa một Thần Linh không nhiễm bụi trần. Răng rắc! Ngàn vạn linh văn giao thoa giữa hư không đồng loạt sụp đổ, thoáng chốc, trận Thái Cổ Phong Yêu cũng sụp đổ. Phụt! Chín tên chiến tướng hộc ra máu tươi, dưới ánh hào quang chiếu rọi, sắc mặt bọn họ càng thêm tái nhợt. Ba thanh niên trên đỉnh đầu Voi Thánh há hốc mồm kinh ngạc, ánh mắt lộ vẻ khó có thể tin được. Chuyện này là không có khả năng! Trận Thái Cổ Phong Yêu bị phá, sao có thể chứ? Thật khó tưởng tượng nổi. Nhưng việc càng khiến bọn họ khiếm sợ hơn chính là khí tức võ học phát ra từ trên người Lâm Nhất có thể khiến cho khí hải trong người bọn họ dao động… đó chính là báo hiệu cho nguy hiểm trí mạng. “Rốt cuộc đã có chuyện gì vậy chứ?” Đây đã vượt hơn cả Tạo Hóa, chạm đến võ học Thánh Linh. Nhân tài kiệt xuất cảnh giới Thiên Phách trên Thiên Lộ… sao có thể làm được… Điều này hoàn toàn vượt khỏi sự tưởng tượng. Ba người bật thốt trong nghẹn ngào, ánh mặt lộ vẻ hoảng sợ. “Đi, mau đi, không thể nán lại đây được!”, cả ba nhanh chóng đưa ra quyết định, dù không chính thức nắm giữ được Thánh Linh, chỉ chạm đến da lông mà thôi, thì cũng không phải tồn tại mà bọn họ có khả năng đối kháng được. Võ học Thánh Linh, thần thánh có linh. Một khi vượt khỏi Tạo Hóa, chạm đến hào quang của Thánh Linh thì không thể dùng yêu nghiệt để hình dung được nữa. “Muốn đi à?” Tia sáng lạnh từ trong mắt Lâm Nhất bắn ra bốn phía, sát ý vô tận càn quét khắp mọi nơi. Giờ phút này, gương mặt tuấn mỹ như yêu lộ ra sự âm u trước nay chưa từng khó, khiến người khác không dám nhìn thẳng. “Toàn bộ đều phải chết!” Tóc dài cuồng loạn nhảy múa, Lâm Nhất nghiến răng gầm lên, hắn siết chặt nắm tay, hung hăng đập xuống hư không. Rầm! Không gian chấn động, có âm thanh thủy tinh bị nghiền nát, chợt hai tôn Ngân Sí Thần Nhân và Kim Sí Thần Nhân cao gần ngàn trượng đồng loạt xuất hiện đằng sau lưng Lâm Nhất. Hai Thần Nhân cùng giang cánh, vòn trời bị chống lên, khí tức hùng hậu ào ào tuôn ra bốn phía. Tất cả chiến tướng đang chạy trốn tứ tán đều lộ vẻ hoảng sợ, bởi vì bọn họ phát hiện khoảng không gian này đã bị phong bế, không cách nào phá vòng vây thoát ra được. “Đáng chết, sao lại thế này?” “Không có cách nào thoát ra ngoài!”