“Không cần, giới tử có lệnh, tốt nhất nên bắt sống người này, để hắn phải chịu sự hành hạ vô tận. Phải để hắn quỳ xuống trước tường thành Tứ Tượng, biết được lỗi lầm bản thân đã mắc phải, để hắn muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!” Niếp Thiên là thủ lĩnh chiến tướng của Thần U ung dung nói, nét mặt vô cùng hờ hững. Giống như Lâm Nhất chỉ là một con chó nhỏ, có thể chèn ép bất cứ lúc nào, chỉ cần một câu nói là có thể quyết định sinh tử của hắn. “Theo sắp xếp ban đầu, ra tay đi!” Thanh niên áo đen của chiến giới Huyền Long bình thản nói. “Phong ấn thiên địa, trấn áp tên xấu xa này!” Thanh niên cao lớn của chiến giới Thiên Càn lạnh lùng nói. “Tuân lệnh!” Chín thiên tướng còn lại tách nhau ra từ trên đầu tượng voi thánh, bọn họ xoè tay, trong lòng bàn tay mỗi người đều có một viên minh châu, trong minh châu có thú hồn lạnh lùng phát ra tiếng gào thét. Vụt! Trong nháy mắt, một linh trận cổ xưa rơi xuống từ trên trời, bao phủ lấy không gian này. Trong minh châu sáng chói có rất nhiều thú hồn kinh khủng bay ra, quanh quẩn trong thiên địa, không ngừng gào thét với Lâm Nhất. Thiên địa này đã bị bao vây, có áp lực cuồn cuộn vô tận chồng chất rơi xuống chỗ Lâm Nhất. “Thú Hồn Châu! Trận Thái Cổ Phong Yêu!” Mọi người tỏ vẻ sợ hãi, thì ra đây chính là thế cục giết người mà ba giới tử bày ra. Đây là trận pháp cao thủ thượng cổ dùng để săn thú dữ man hoang, bị kẹt ở bên trong thực lực sẽ bị giới hạn rất nhiều, nếu khí huyết yếu một chút, thậm chí còn không thể nào đứng vững. Thứ này vốn cần có cảnh giới rất cao mới sử dụng được, nhưng bây giờ có thể mượn chín viên Thú Hồn Châu để tái hiện lại linh trận như thế. Tuy không thể sánh bằng với trận Thái Cổ Phong Yêu chân chính, nhưng vẫn dư sức đối phó với yêu nghiệt cảnh giới Thiên Phách, thậm chí còn có thể nói là dùng không đúng chỗ. Nền tảng của chiến giới khiến người ta thấy tuyệt vọng. Chẳng trách mấy người nãy mãi không xuất hiện, thì ra là vì kế hoạch này, đây là một thế cục giết người. Oanh! Chuyện khiến người khác càng tuyệt vọng hơn xảy ra, ba thủ lĩnh chiến tướng cầm báu vật trong tay chậm rãi bay xuống từ trên đầu tượng voi thánh. Bọn họ cầm sát khí trong tay, không hề sợ hãi trận Phong Yêu này, sắc mặt ai nấy đều rất dữ tợn, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo. Những tia sáng chói mắt chiếu sáng đấy trời. Hung khí trong tay mỗi người phát ra ánh sáng kỳ lạ, hàn mang chớp loé, tản ra ý chí giết chóc dữ dội, khiến hư không cũng bắt đầu run rẩy. Nét mặt Lâm Nhất thay đổi, chẳng trách ba giới tử dám yên tâm phong toả đường lui, cố ý để hắn xông đến đây. Đây chính là một thế cục chắc chắn sẽ chết, ít nhất trước khi chưa nắm giữ được kiến thức sơ bộ của võ học Thánh Linh, Lâm Nhất có khả năng rất lớn sẽ phải bỏ mạng ở đây. Nhưng bây giờ rốt cuộc là ai sẽ chết còn chưa nói chắc được!” “Chết đi!” Thủ lĩnh chiến tướng của chiến giới Thần U là người đầu tiên tấn công, hắn ta mặc áo trắng, nét mặt lạnh lùng, tay cầm bia cổ màu tím, trong lòng bàn tay có chân nguyên dao động. Bia cổ thần bí bị hắn ta điều động, trong nháy mắt có phù văn bí ẩn xuất hiện, một thanh trường mâu cổ xưa phá không bay tới.