Lại nói, lần này hắn ta rất có lòng tin, mặc kệ Lâm Nhất có khó chịu hay không, mặc kệ hắn có bằng lòng hay không thì đều phải ngoan ngoãn nhận thua 3 trận, trái lại, còn phải chủ động nhận thua mới được. “Thật vậy sao?” Viêm Long Tử trừng người nọ một cái, đối phương lập tức co rụt người. Hắn ta sầm mặt, lạnh lùng nói: “Đến lúc này, hắn ta còn bao nhiêu át chủ bài hả? Chờ xem đi, ta không tin tên phế vật kia có thể vả mặt ta tiếp”. Hắn ta nói không nhỏ, khiến rất nhiều người không thuộc Thiên Yêu Các đều phải quay đầu nhìn sang. Hừ! Viêm Long Tử hừ lạnh một tiếng, không thèm để tâm đến ánh mắt của những người này. Tại vị trí của đế quốc Đại Tần, sắc mặt mọi người đều hết sức khó coi, nhất là Mai hộ pháp, ông ta đã giận đến xanh mặt rồi. Tại một sự kiện lớn như thế, bị khiêu khích trước mặt mọi người, hơn nữa kẻ khiêu khích còn là Lâm Đào của Huyền Dương Điện, một trong Nam Hoa Thất Anh, đương nhiên, sắc mặt mấy người Mai hộ pháp không thể nào đẹp được. Trái lại, nếu là người khác thì có thể cười cho qua, nhưng đối với trò khiêu khích của Lâm Đào thì thật sự không thể ngó lơ được, nói không dễ nghe một chút thì hắn ta đang vũ nhục Lâm Nhất. “Đáng giận, tên này đúng là quá đáng. Nam Hoa Thất Anh thì giỏi lắm à?” Phong Dã tức giận nói. Tuy nhiên, giọng của hắn ta không mấy tự tin, bất kể nhìn từ phương diện nào thì có vẻ như Lâm Đào… cũng đủ vốn vốn liếng để ngông cuồng. Với hành động gây chấn động lòng người vừa nãy, dù bọn họ có khó chịu bao nhiêu đi nữa thì từ tận đáy lòng vẫn là… không phục cũng không được. “Không sao, hắn làm vậy đồng thời cũng xác nhận thực lực của Lâm Nhất, dù sao thì những người khác còn chưa đủ tư cách để hắn khiêu khích”, Tư Tuyết Y lên tiếng an ủi, nhưng hiển nhiên, không có bao nhiêu hiệu quả. Lai giả bất thiện! Lâm Nhất thầm nghĩ.